Vương Phi Tài Năng Của Cửu Vương Gia

Chương 26



Mấy ngày sau,cô cải trang, rồi cùng Tiểu Phù và Tiểu Tuyết ra ngoài, họ đi đến phủ của Phù Dao quận chúa, nhưng vừa đến cửa thì gặp cô ấy ở cửa, cô nói

"Phù Dao"

"Nguyệt tỷ, ta đang định đi tìm tỷ đây"

"Tìm ta? Có chuyện gì à?"

"Sắp đến mừng thọ Thái hậu rồi a, ta đang định rủ tỷ đi mua quà với ta"

"( Bất ngờ) Mừng thọ Thái hậu sao?Sao Hoàng Thiên không nói gì với ta"

"Chắc huynh ấy quên thôi, à mà tỷ tìm ta cũng có chuyện gì không?"

"Không có gì, ta cũng định rủ muội ra ngoài thôi"

"Vậy thì hay rồi, chúng ta đi thôi"

"Ừ"

________

Đi được một đoạn thì Phù Dao quận chúa hỏi

" Nguyệt tỷ,tỷ biết ở đâu có đồ hiếm mà tốt không?"

"Chỉ có một nơi thôi"

"Ở đâu?"

"Đi theo ta"

"A....Ừ"

Họ đi qua khu chợ phồn hoa, cuối khi chợ đó là khi đấu giá trước kia cô hay đến, vừa thấy cô họ liền cung kính mời cô vào trong, khi vào trong cô đưa cho họ một chiếc bình nhỏ rồi nói

"Đấu giá cho giúp ta"

"Dạ công tử"

"Tác dụng thì mấy người tự kiểm chứng đi"

"Dạ, Công tử mời các vị lên phòng nghỉ ngơi ạ"

"Được"

________

Một canh giờ sau, cuộc đấu giá được bắt đầu, ngay lúc này, cô chợt nhìn thấy bên phòng đối diện có người quen, thấy cô cứ nhìn sang đó Tiểu Phù liền hỏi

"Tiểu thư, người nhìn gì bên đó vậy?"

"Ta chỉ thấy người quen thôi"

"Ai vậy ạ?"

"Thế tử và công chúa Lan quốc"

"( Cười) Ra là họ"

Nghe thấy cô nói đến họ,Phù Dao cảm thấy khó chịu, thấy vậy cô liền hỏi

"Muội sao vậy? Không thích họ à?"

"Dạ"

Tiểu Tuyết liền nói

"( Mỉm cười) Quận chúa, tiểu thư nhà ta cũng không thích họ, mà mấy hôm trước tiểu thư còn khiến họ rất thảm nữa đó"

"( Ngạc nhiên) Hả, là sao?"

"Mấy hôm trước, Tiểu thư đánh cho cô công chúa đó gần mất mạng nữa đó, còn cho muối vào nước rửa vết thương của cô ta, nghe tiếng la hét của cô ta, thật sự rất vui"

"Còn nữa, còn ép thế tử Lan Quốc phải bỏ ra 500 vạn lượng hoàng kim, nói tóm lại cô ta bị Tiểu thư hành hạ rất thê thảm"Tiểu Phù nói

"Thật sao? Nguyệt tỷ, tỷ làm thế nào vậy?"

"Để sau này ta nói với muội sau, còn bây giờ thì tập trung cho hội đấu giá đi"

"Được"

Ngay lúc này, lần lượt sản phẩm được mang lên, có rất nhiều đồ quý giá, đúng lúc này cô đột nhiên nhớ ra gì đó, cô bảo Tiểu Phù xuống gọi Thương lão đầu lên đây, lúc sau Thương lão đầu đi lên, cẩn thận nói với cô

"Công tử, có chuyện gì cần lão phu vậy ạ?"

Cô chỉ tay vào Công chúa và Thế tử Lan quốc, nói

"Ngươi thấy mấy người bên đó không?"

"Dạ"

"Nếu như mấy người đó muốn đấu giá thứ gì ngươi cần phải làm cho nó thật cao, hiểu chứ?"

"Dạ, lão nô đã hiểu, công tử yên tâm"

"Được, ta chờ xem"

______

Một lúc lâu sau, một cặp lưu ly từ thời xa xưa được mang lên, lúc này người Lan quốc mới lên tiếng, hỏi trả giá rất cao nhưng vẫn luôn bị một người nào đó trả cao hơn, không được thứ mình muốn họ rất tức giận, giá càng ngày càng cao lên, mãi họ mới có được nhưng phải bỏ ra quá nhiều, sau cặp lưu ly là đan dược của cô, vừa nghe thấy đan dược của cô họ đều trả giá rất cao để có được, sau cuộc đấu giá kết thúc, người của Lan Quốc đi đến căn phòng có người đối đầu với mình hồi nãy nhưng căn phòng trống không, không một bóng người, thấy vậy họ càng tức giận nhưng vẫn không làm được gì đành nén cơn tức rời đi. Cô đi xuống phía dưới gặp Thương lão đầu, hắn nói

"Công tử, đây là 70% số ngân lượng của người"

"Khoan, ta chỉ cần 50%, còn 30% còn lại cho các người nhưng các người phải giúp ta một chuyện"

"Công tử, người cứ nói"

"Ta đang cần hai món đồ để tặng quà mừng thọ,mong các vị có thể tìm giúp ta hai món bảo vật nào đó, được không?"

"Chuyện gì chứ chuyện này thì công tử yên tâm, nhất định sẽ khiến công tử hài lòng"

"Được, vậy hai tháng sau, ta sẽ đến lấy đồ"

"Được,công tử đi thong thả"

Sau khi rời khỏi đó, trên đường về qua khu chợ, cô nhìn quanh nơi này rồi nhìn sang hai cô bé, ánh mắt họ hướng vè những sạp hành hai bên, thấy vậy cô liền nói

"Hai đứa, đi ra chợ chơi đi, ta mời"

"( Vui vẻ) Tiểu thư thật sao ạ?"

"Đương nhiên"

"Vậy tụi em không khách sáo nữa"

"Không có phần của muội sao?"Phù Dao nói

"Phù Dao, muội cũng muốn đi sao?

"Đương nhiên rồi"

"Được rồi, vậy tính cả muội"

"Vậy còn được"

_________

Họ ăn uống,vui chơi khắp chợ, đi cả hai canh giờ thì họ vào một quán trọ, lúc lên trên ngồi chưa được lâu thì cô đứng dậy nói với họ

"Ở đâu đợi ta, ta đi một chút rồi quay lại"

"Tỷ đi đâu?"

"Ta ra đây một chút thôi, cứ ở đây chờ ta"

"Thôi được rồi, nhanh lên đó nha"

"Ừ"

Cô đi khỏi quán trọ, đi lên phía trước được một lúc thì đến một tiệm y phục, cô đi vào trong rồi đi xem xung quanh đó, cô chọn lấy một mẫu vãi được bày trong cửa tiệm, chất liệu của nó không tồi, ngay lúc này chủ tiệm đi ra nói

"Công tử, người thật có mắt nhìn, loại vải này mới được nhập về ngày hôm qua, là loại tốt nhất ở đây"

"Tốt thì tốt thật nhưng nó vẫn chưa phải là loại tốt nhất phải không?"

"Công tử, đúng là không dấu được người, mời công tự theo ta vào đây"

"Hai người đi vào một gian phòng nhỏ, bên trong bày bán rất nhiều y phục cùng với loại vải"

"Công tử, đây là tất cả loại vải của tiệm chúng tôi"

"Cô đi xem xung quanh rồi chọn lấy một loại vải"

"Ta muốn cái này, ta muốn làm hai bộ y phục, đừng có màu mè quá, giản dị một chút là được rồi, đây là số đo"

"Công tử, nhìn số đo này là của nữ nhi sao?"

"Phải, đây là tiền cọc, 5 ngày sau ta sẽ đến lấy và giao nốt số tiền còn lại"

"Dạ, được ạ"

Sau khi rời khỏi tiệm y phục, cô trở về quán trọ, họ vãn đợi cô ở đó, thấy cô trở lại, họ cùng nhau về phủ.