Vương Phi Tài Năng Của Cửu Vương Gia

Chương 34



Mấy người thu dọn đồ xong thì Phù Dao chặn họ lại nói

"Cho ta đi với"

"Không được"

"Vì sao?"

"Chuyến này có thể có nguy hiểm, muội không đi thì tốt hơn"

"Nguy hiểm thì ta càng phải đi"

"Phù Dao ta biết muội lo cho ta nhưng muội cần phải ở lại đây, giúp ta giám sát hành động của bà ta và hai cô công chúa đó"

"Nhưng..."

"Nghe nàng ấy đi. Có ta đi cùng nàng ấy sẽ không sao đâu"Cửu vương nói

"Thiên ca......Thôi được rồi"

"Muội báo luôn chuyện này với phụ hoàng và Thái hậu giúp ta nha. Đừng để mấy người phát hiện"

"Ta biết rồi. Mọi người chú ý an toàn đó"

"Được"

"Nguyệt Nhi chúng ta đi thôi"Cửu vương nói

Mấy người mang theo chút đồ rồi lên xe ngựa đi đến Chu quốc, trên đường đi cô đều im lặng không nói một câu nào, cô dựa nhẹ vào thành xe vẻ mặt buồn rầu, thấy cô như vậy Cửu vương liền ôm nhẹ cô vào lòng rồi nói

"Không sao đâu. Nàng đừng lo quá"

Nghe được câu nói đó lòng cô cảm thấy nhẹ nhõm, cứ như có sức mạnh nào đó làm cô quên đi nỗi lo trong lòng, cô dựa nhẹ vào lòng, người đàn ông bên cạnh cho cô cảm giác rất an toàn, yên tâm, cô dần dần thiết đi.

________

Xe ngựa chạy suốt cả ngày trời cuối cùng cũng dừng lại, xe vừa dừng lại thì cô cũng dần tỉnh lại, cô thiết đi không biết đã bao lâu rồi, lúc này họ đã đến một quán trọ trên đường đến Chu quốc, họ vào trong thêu mấy căn phòng rồi nghỉ ngơi lấy sức.

______

Ngày hôm sau rất nhanh đã đến, họ lại tiếp tục lên đường, đi thêm mấy ngày trời, đến gần trưa thì đã đến cổng thành Chu quốc, khi họ đang định đi vào thì bị binh lính ngoài cổng chặn lại kiểm tra, mấy binh lính đó nói rất nhiều nhưng hai người vẫn ở trong xe, không nói gì cũng không ra ngoài, mấy người binh lính thấy vậy thì đinh dùng vũ lực để ép hai người xuống, bọn chúng đến càng ngày càng gần, thấy như vậy Tiểu Thương ngăn lại, thấy tình hình không ổn lắm cô định đi ra ngoài nhưng lại bị Cửu vương ngăn lại, hắn nói

"Để ta"

Đúng lúc này, khi Cửu vương vừa định đi ra thì có một người xuất hiện là Tào tướng quân đi đến, ngài ấy cưỡi ngựa đến gần binh lính hỏi

"Có chuyện gì?"

"Tướng quân, chiếc xe ngựa này có chút khả nghi nên thuộc hạ muốn kiểm tra nhưng có vẻ họ không hợp tác cho lắm nên thuộc hạ định dùng vũ lực để ép họ ra"

"Xe ngựa?"

Tào tướng quân nhìn thấy sang chiếc xe ngựa,rồi nhìn một lượt chiếc xe, khi ông ấy nhìn đến tấm rèm chắn ở giữ xe thì cô cũng vén nó lên, nhìn thấy cô Tào tướng quân rất ngạc nhiên

"Là Tiêu Nguyệt"

Nhìn thấy Tào tướng quân nhìn mình cô ra ám hiệu cho ông ấy im lặng, vừa thấy Tào tướng quân hiểu ra ngay, ông ấy quay sang nói với binh lính

"Chiếc xe này không có gì khả nghi, cho họ vào đi"

"Dạ"

Tào tướng quân đi bằng cô vào thành, lúc này cô lại vén tấm rèm lên nói nhỏ với ông ấy

"Quán trọ Hoa Lăng"

Nghe thấy Tào tướng hiểu ra ngay, còn cô thì đi nhanh lên trước ông ấy, lúc này Cửu vương hỏi cô

"Nàng quen ông ta à?"

"Phải. Ông ấy là người đứng đầu quân doanh mà ta ở khi đó"

"Ra là vậy"

Họ đi đến quán trọ Hoa Lăng trước rồi ngồi ở đó đợi Tào tướng đến.

________

Một lúc sau Tào tướng quả nhiên đến đó, ông ấy vào bên trong rồi nhìn xung quanh tìm kiếm cô,khi thấy cô ông ấy đi lên đó ngồi xuống rồi lại quay sang nhìn Cửu vương đang ngồi bên cạnh cô,ông ấy hỏi

"Đây là ai vậy?"

"Là phu quân ta Cửu vương Thiên quốc"

"Ra là vậy. Tham kiến Cửu vương gia"

"Miễn lễ. Ngài không cần phải khách sáo vậy đâu"

"Đó là điều hiển nhiên mà"

"Tào tướng, dạo này ông thế nào rồi?"

"Ta vẫn ổn. Tiêu à không Cửu vương phi, người sao lại về đây?"

"Ta không thể về sao?"

"Không phải. Ta không có ý đó"

"Ta biết. Thật ra ta cũng không muốn về đây"

"Vậy sao người....?"

"Tào tướng, thật ra ta về đây có một việc"

"Việc gì vậy ạ?"

"Liên quân đến mẫu thân ta. Tào tướng ta hỏi ông, phần mộ của mẫu thân vẫn ổn chứ?"

"Vẫn ổn. Sao người lại hỏi như vậy? Có chuyện gì sao?"

Cô nhìn vào mắt ông ấy

"Ông ấy hình như không biết gì"

"Cũng không có gì, ta chỉ hỏi vậy thôi"

"Dạ"

"Ông không cần khách sáo như vậy đầu cứ như trước đây là được rồi"

"Ta....thôi được. Tiểu Nguyệt Nhi cô sống ở Thiên quốc có tốt không? Họ có làm khó cô không?"

"Rất tốt. Ít ra ở đó có người yêu thương,sẵn sàng bảo vệ ta"

"Vậy thì tốt. Lần này cô về đây có vào thăm Hoàng thượng không?"

"Sao phải thăm?Dù sao thì ông ta cũng không muốn thấy ta"

"Dù sao thì đây cũng là nhà cô mà"

"Tào tướng, ngài sai rồi. Từ khi ta gả đến Thiên quốc thì đây đã không còn là nhà của ta nữa rồi, Thiên quốc mới là nhà của ta"

"Con bé thay đổi rồi Tiểu Nguyệt Nhi,trở nên quyết đoán hơn, rất khác khi ở doanh trại"

"Tiểu Nguyệt Nhi à thôi....ta còn có việc ta đi trước"

Sau khi Tào tướng rời đi, mấy người ở lại quán trọ.

_______

Đến gần tối, mấy người đi đến phần mộ của mẫu thân cô, nhưng khi đến nơi cảnh trước mắt khiến họ kinh ngạc, phần mộ đã bị động đến, đất xung quanh được người khác đào hết lên, thấy vậy họ liền chạy đến, họ nhìn xuống dưới nhưng không hề thấy phần tro cốt của mẫu thân cô, nhìn thấy như vậy cô như hoàn toàn sụp đổ, cô ngồi xuống dưới đất khóc lớn, đúng lúc này trời bắt đầu đổ mưa lớn, tay nắm chặt lấy những nắm đất ở đó, thấy vậy Cửu vương đến ôm chặt lấy cô. Cô ngồi ở đó một lúc lâu rồi bắt đầu lau nước mắt đi, cô nhìn xuống dưới phần mộ rồi nói

"( Tức giận) Đáng chết. Tất cả các người đều đáng chết. Chu hoàng hậu ta phải khiến bà sống không băng chết"

Câu nói được nói với ánh mắt đầy thù hận và sự tức giận, cô trong cơn tức giận trở về quán trọ cùng cửu vương và 3 người còn lại.