Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia

Chương 289: Chuyện sau đó của Trầm Vân Phỉ 2



Tốt xấu gì ông ta cũng là quan lớn nhị phẩm trong triều, dù Đại trưởng công chúa có địa vị cao đến đâu cũng không có thực quyền, huống gì chuyện xảy ra tối hôm qua là do Trầm Vân Phỉ cố tình sắp đặt, Thích Cẩm Tông chỉ là người bị liên lụy, tại sao nhà họ phải nhượng bộ đến bước này?     Một khi để bị chèn ép ngay từ đầu thì sau này, khi Trầm Vân Phỉ chính thức bước vào nhà họ, Thích gia sẽ không thể ngẩng cao đầu trước phủ Trưởng đại công chúa, sống cũng không được thoải mái gì. Cưới dâu mà phải sống chịu khổ chịu tội như thế, dù là Thích Bá Hàn và Tạ An Như, chẳng ai vui vẻ gì cho cam.   Không có gì bất ngờ xảy ra, lần đầu hai nhà giằng co hoàn toàn không thể thoả thuận được, nghe nói lúc rời đi, sẳc mặt Đại trưởng công chúa tái mét.   Dĩ nhiên người Thích gia cũng không dễ chịu gì.   Đại trướng công chúa vừa đi, Thích Bá Hàn đã vào cung, rõ ràng là chuẩn bị đi gặp Hoàng thượng xin người lấy lại công bằng.   Tin tức trong cung không dễ truyền ra ngoài, nhưng theo lời những người có liên quan, sắc mặt Thích Bá Hàn khi về phủ vẫn rất bình thường, có lẽ kết quả không quá tệ.     “Chuyện của Trầm Vân Phỉ kéo dài càng lâu, lời ra tiếng vào trong kinh sẽ càng nhiều hơn, Đại trưởng công chúa chắc chắn không muốn chuyện này bị kéo dài quá lâu đế thêm phiền phức…”, sau khi nghe xong, Thích Vy nói với Cơ Vấn Thiên: “Chàng thật sự không biết tình hình trong cung thế nào sao? Hôm nay không vào cung nhờ Hoàng thượng yêu cầu Đại trưởng công chúa bồi thường cho chúng ta à?”     Cơ Vấn Thiên nói: “Không vội, dù ta không vào cung, Hoàng huynh cũng đã biết chuyện tối qua, chúng ta không thiệt thòi đâu”   “Vậy Thích gia?”   “Thích gia sẽ không dễ dàng vứt bỏ dâu trưởng, nhà mẹ đẻ phu nhân của Thích Cẩm Tông là phái thanh lưu trong Hàn Lâm Viện, thân phận tất nhiên không cao quý bằng Đại trướng công chúa nhưng có rất nhiều mối quan hệ ở Đô Sát Viện, một khí Thích gia xử lý không thích đáng, họ rất khó tránh được cảnh vừa hoà ly là đã bị bắt”.   Thích Bá Hàn cố ý vào cung gặp Thánh Thượng chắc chắn là vì muốn được Hoàng thượng đồng ý, kiên quyết không hoà ly, tỏ rõ lập trường của mình.   “Không thể bỏ vợ cả, Trầm Vân Phỉ lại không thể trở thành thiếp, thế chẳng phải rơi vào tình thế khó xử sao?”, Thích Vy nhướn mày: “Cũng không thể kéo dài như thế mãi chứ”.     Cơ Vấn Thiên lại nói: “Sẽ không, chậm nhất là hai, ba ngày sau sẽ có kết quả”     “Đại trưởng công chúa có chịu đồng ý với quyết định của chúng ta không?”,Tạ An Như không chắc chẳn, bèn hỏi Thích Bá Hàn đang đi qua đi lại trong đại sảnh.     Thích Bá Hàn hừ một tiếng nói: “Nếu không đồng ý thì làm sao được nữa? Trầm Vân Phỉ đã mất đi sự trong trắng, ngoài việc ở bên Cẩm Tông thì không còn đường nào khác nữa, Đại trưởng công chúa biết rõ nhà họ Trầm có địa vị thấp hơn chúng ta, thế mà còn dám đến đây hống hách, cái chức Thượng thư của ta để ngắm chơi hay sao”.   Thật ra, nếu xét việc kết thân với phủ Đại trưởng công chúa, Tạ An Như cảm thấy Thích gia cũng không thiệt mấy, có điều người Trầm Vân Phỉ thích là Dục Vương, bảo Cấm Tông cưới một người vợ luôn nhớ nhung người đàn ông khác như thế, trong lòng hắn ta không khó chịu sao được?   Con dâu cả của bà ta ngoan ngoãn nghe lời, sau khi kết hôn còn sinh cho Cẩm Tông và Thích gia một đứa cháu trai, bà ta khá hài lòng VỚI con dâu này nhưng Trầm Vân Phỉ thì khác.   Đối phương là quận chúa, thân phận cao quý, lại tâm cơ mưu mô, nếu gả vào nhà mình, người làm mẹ chồng là bà ta chưa chắc có thể kiểm soát được, huống gì đến lúc đó nhà họ còn phái chi trá một đống tiền để sẳm sính lễ, nghĩ thế nào cũng bị thiệt.   “Hầy, dù phủ công chúa đồng ý, thì cũng phải thu xếp ổn thỏa bên Dương thị và nhà họ Dương”, Dương thị là thê tử của Thích Cẩm Tông.   Thích Bá Hàn im lặng một lát mới nói: “Dương thị thì bảo cẩm Tông xoa dịu, chuyện này xảy ra thế nào, chắc Dương thị cũng đã biết rõ, Thích gia cũng không còn cách nào khác! Chỉ cần đảm bảo mọi lợi ích sau này của cháu đích tôn, chắc Dương thị sẽ không có ý kiến gì, còn Dương gia thì ta sẽ tự mình đến đó một chuyến”.   Dương thị đúng là chỉ có thể đồng ý chuyện này.     Cho dù không đồng ý chia sẻ phu quân của mình với người khác, nhưng hiện tại không phải giáng xuống làm thiếp, chỉ là có người ngồi cùng ăn cùng, địa vị tương đương, nàng ta cần gì phản đối chứ?