Vưu Minh Lòng Tại Yến Đông

Chương 13-2: Nhạc kịch



- --

Trước cổng Nhạc Đài Các dựng hai cái quầy nhỏ, một hàng người nối dài không thấy điểm cuối thay phiên đến trước quầy bỏ bạc mua vé.

Mấy hôm trước Nhạc Các Đài có cho người dán thông báo trên tấm bảng ở cửa: Năm ngày sau Nhạc Đài Các trình diễn nhạc kịch, các vị quý khách nhân cần phải mua vé mới có thể vào xem.

Một vé mười quan, tức trăm tiền, chi phí phù hợp với các tầng lớp, không rẻ cũng không quá đắt.

Trời đã xế chiếu, hoàng hôn dần lặn mất, hàng người càng có dấu hiệu gia tăng. Sợ là số lượng vé sẽ sớm bán hết, mà người sợ là các quý khách nhân chậm chân.

Hương phòng thơm ngát, làn sương mờ ảo quyện vào không khí lấp lửng sau tấm màn lụa. Ở một vị trí gian khách trọng điểm Mộc Yến Đông thư thái thả lỏng tâm tình, ánh mắt nhìn về khán đài có phần ngóng trông.

Cái phần nhạc kịch kia là y dựng, tuy nguồn gốc nguyên bản không phải y nghĩ ra nhưng đưa phần kịch ở thời hiện đại lồng vào hướng cổ đại cùng cho mọi người ở thời đại này thưởng thức trông rất đặc sắc.

Hạ Tịch Phong cầm quạt che nửa mặt, chớp chớp mắt: ''Là mỗi người trong câu chuyện thay vì nói lời thoại thì hát đối qua đối lại phải không?''

Mộc Yến Đông lắc đầu nói: ''Không phải.''

Hạ Tịch Phong xoay xoay phiến quạt, đăm chiêu nói: ''Nói rõ đi.''

Mộc Yến Đông cắn miếng bánh, bâng quơ nói: ''Tí xem thì biết.''

Hạ Tịch Phong quăng phiến quạt lên bàn, nói: ''Ứ hự, nói đi mà.''

Mộc Yến Đông ho sặc sụa: ''Khụ... Khụ...''

Mộc Đông Đông thức tỉnh trong lòng: ''Hắn đang làm nũng đấy à.?''

Tiểu Yến Đông tỏ lời: ''OCC nặng.''

Mộc's Yến Don't: ''So startled'' [giật mình quá]

- --

Chu Thống vỗ tay bôm bốp, cao giọng nói: ''Này mọi người có mặt đầy đủ hết chưa?''

Có người nói: ''Còn thiếu Lương Đạt với Nguyệt Quế.''

Chu Thống chau mày, lớn giọng nói: ''Hai người đó đâu? Tới giờ đến nơi."

Mọi người cùng chung chí hướng nhìn nhau lắc đầu.

''Không biết cái gì?! Có ai thấy hai người họ đâu không?!'' Chu Thống nhăn mặt nhìn lướt qua từng người.

''Hai người họ diễn chính các người ít nhất phải chú ý tới chứ, giờ hỏi không biết là sao? Có tinh thần đoàn đội không hả!'' Chu Thống quát lớn, hắn là người chịu trách nhiệm đốc thúc quan sát đám người diễn kịch này.

Trong hội người diễn nhạc kịch toàn là người mới do đích thân thân Hạ Tịch Phong tuyển chọn họ vào Nhạc Đài Các làm vũ công.

Mộc Yến Đông đưa ra kế hoạch diễn kịch cho bọn người mới có cơ hội thể hiện, y còn đích thân ra trận chấm điểm diễn xuất, chọn ra người có đủ tố chất diễn vai từng nhân vật phù hợp.

Y còn viết nội dung cần phải tập gọi là kịch bản, bảo họ phải thuộc lòng áp dụng vào cảnh diễn.

Hiện tại hai nhân vật chính của vở kịch mất tích, ai chịu trách nhiệm đây?

Chu Thống đau đầu, giờ hai người kia biến mất không thể trách ai. Vừa rồi do hắn quá nóng tính.

''Nguyệt Quế.'' Đoàn người mừng quýnh gọi lớn.

Nguyệt Quế mặc một thân y phục hồng phấn, đeo mạng che mặt uyển chuyển bước ra gật đầu chào mọi người.

Chu Thống thở phào một hơi, nhìn thẳng mặt Nguyệt Quế hỏi: ''Ngươi thấy Lương Đạt đâu không?''

Nguyệt Quế lắc đầu, buông lời: ''Không thấy.''

''Làm sao bây giờ?''

''Khách nhân có mặt đông đủ hết rồi.''

''Chu... đại ca.'' Âm giọng ngắng quãng như là không còn hơi để nói.

Mọi người đồng thanh gọi:

"Lương Đạt."

"Ngươi đi đâu thế làm lo muốn chết?"

"Sao còn không thay đồ."

"Thay đồ nhanh đi."

Lương Đạt ôm bụng mặt nhăn như trái khổ qua thốt lời: "Ta không được rồi, ta đau bụng... Ta, ta bị Tào Tháo rượt."

"..."

"Trời đất hỡi ơi."

"Khi không ngươi ăn bậy bạ chi vậy."

"Chết cả đám rồi."

"Lương Đạt ngươi muốn hại cả đám phải không."

Có người nóng nảy muốn nhào đến đánh Lương Đạt một trận.

"Giờ trách cũng không làm được gì."

"Không mấy, tìm người thế vai đi." Một giọng nói rụt rè phá tan tàn cuộc rùm beng, Nguyệt Quế cúi đầu vò tay áo.

"Có ai thuộc lời thuộc vai đâu mà diễn."

"Đúng đó vả lại vì đảm bảo tính bí mật cho nhạc kịch, thời gian chúng ta luyện tập không ai được quấy rầy có nhiêu người diễn là nhiêu người có mặt..." Nói đến đây hắn dừng lại, ánh mắt dịch chuyển cố định lên một người.

Mọi người dường như có cùng suy nghĩ, cùng nhau dán mắt lên người nọ.

Chu Thống nheo mắt đối diện với nhiều người, trong lòng ngũ vị tạp trần.

Cái người duy nhất không phận sự có mặt trong các buổi luyện tập là người đốc thúc quan sát bọn họ.

Chu Thống quay mặt trừng nổ con mắt với cái tên gây sự - Lương Đạt, cắn răng nói:

"Đưa ta kịch bản.''

_________________

Tác giả: Concert ngược dòng thời đại chính thức bắt đầu.

Đón xem buổi biểu diễn trực tiếp ở chương sau😁

Hiện tại các nhân vật khẳng định bản thân là trai thẳng hết nhe.

Tác giả cười: Ừ thẳng:))

Văn chậm nhiệt nhe! Yêu sớm hong tốt!

Chu Thống nhận kịch bản sẽ mở ra phó bản mới nhe. Play! Play😂