Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy Tôi

Chương 45: Thiếu niên cố chấp (45)



"Đường Tuế!"

Tống Tinh Dã sờ cổ mình, trên đó đều là nước miếng ướt nhẹp của cô. Đường Tuế đang mê mang giật mình, vừa rồi cô nằm mơ mình đang gặm đùi gà to nè.

Thì bị anh đánh thức còn hung dữ nữa chứ.

Cô méo miệng.

“Em không làm gì nhé, chỉ... chỉ nằm mơ ăn đùi gà to thôi à.”

Đường Tuế suy nghĩ một lát rồi cắn môi.

Đùi gà trong mơ to khoảng chừng này.

“Đùi gà to!”

Tống Tinh Dã nghe cô nói vậy lập tức đen mặt, nụ cười bên môi lộ ra sự nguy hiểm.

“Ừm?”

Đường Tuế bỗng nhiên cả kinh, luôn cảm thấy nụ cười của Tống Tinh Dã không có ý tốt gì.

Cùng lúc đó, Tống Tinh Dã buông tay xuống, để lộ dấu vết bị cô mút cổ.

Nụ cười khá nguy hiểm.

“Em xem tôi có giống đùi gà trong mơ của em không.”

Giọng anh cao dần, cười như không cười nhìn chằm chằm Đường Tuế.

Đường Tuế nhìn cổ anh, trợn tròn mắt.

Hình như lúc ngủ cô có gặm cổ anh. Vậy là cô rụt đầu, cả người chui vào trong chăn, chỉ chừa lại đôi mắt, nhìn Tống Tinh Dã.

“Em... em không cố ý.”

Giọng Đường Tuế mềm nhũn, trong veo.

“À.”


“Em vừa mới ăn tôi, giờ có phải tôi nên ăn lại em không?”

Nói xong, ánh mắt càng thêm nóng bỏng.

“A!”

Đường Tuế mềm mại thốt lên, hoàn toàn rút vào chăn.

Tay nhỏ chân nhỏ gì cũng rút lại.

“Tuế Tuế, em nói xem tôi nên ăn từ đâu đây.”

Tống Tinh Dã lại hỏi.

Anh hất cằm, lộ ra cần cổ trắng mảnh khảnh.

Tuy giọng nói đầy ắp hơi lạnh nhưng đôi mắt thì như bùng lửa.

"Không được."

Đường Tuế tận sức rúc vào chăn, cô không muốn bị ăn sạch đâu.

“Anh, anh không thể ăn.”

“Ăn sẽ vỡ mạch máu đó.”

Đường Tuế lắp ba lắp bắp khuyên can.

“Tôi cảm thấy mình mà không ăn mới bể mạch màu đỏ.”

Tống Tinh Dã vươn tay bắt lấy cái chân nhỏ đang núp trong chăn của cô.

Nắm trọn trong tay.

Tay anh trắng nõn thon dài, khớp xương rõ ràng.

Anh nâng chân của Đường Tuế lên như đang nâng một bảo vật trân quý.

Từ nhỏ đến lớn, Đường Tuế đều ngâm người trong vại sữa, sữa uống, sữa tắm rửa đều được chở về từ nông trường nước ngoài.

Vậy nên trên người cô đều là mùi sữa.

Vốn chỉ muốn dọa cô chút thôi, nhưng khi thật sự cầm lấy bàn chân nhỏ của cô, anh thậm chí muốn cắn một cái.

Vậy là, Tống Tinh Dã xoa xoa bàn chân mềm mại của cô, cắn một cái.

Đường Tuế khóc không ra nước mắt.

Hu hu, sắp bị ăn sạch rồi.

Chu Khả Nhân quỳ gối trước nhà họ Đường khoảng một đêm, tận khi bình minh đến, bọn họ mới bằng lòng để cô ta đi.

Cô ta bị ném ngoài cửa biệt thự nhà họ Đường, vì quỳ cả đêm nên thân thể cô ta hoàn toàn căng cứng.

Đau không chịu nổi.


Đến khi về nhà, vừa mở cửa ra, thì ngửi thấy một mùi hương cùng với những âm thanh kỳ lạ.

Chu Khả Nhân nghi ngờ đi về phòng, vừa mở cửa ra thì thấy Tống Minh Trì đang xxx với người ta.

“A...”

Chu Khả Nhân lập tức sụp đổ.

Cô ta hét lên, làm đôi uyên ương đang xxx trên giường ngừng động tác lại.

Người phụ nữ hoảng sợ, nhanh chóng quấn chăn đứng một bên.