Xuyên Nhanh: Tích Trữ Công Đức

Chương 5-3



Từ sáng sớm, Huyền đã rời đi để đi săn, một mình hắn lại rảnh rỗi ngồi lại mà thuận tay dọn dẹp một chút.

- "Ngạn, ngươi có muốn đi hái thuốc với bọn ta không?"- Kha ghé ngang qua nhà y mà gọi.

Sở Ngạn mỉm cười, mang theo một cái giỏ mây cùng đi với Kha. Qua từng bước chân của hai người thu hút không ít thú nhân cũng đang hướng ra rừng đi săn. Bình thường, Kha nhận được sự chú ý cũng đã quen nhưng cái ánh mắt khao khát của thú nhân dành cho Sở Ngạn lại khác hoàn toàn dành cho cậu.

Thật sự không phải thú ký trên trán chứng minh Sở Ngạn là thú nhân thì chắc chắn không ít kẻ muốn cùng hắn kết đôi làm bạn đời rồi. Quả nhiên, cho dù tộc hồ ly bị kỳ thị nhưng kẻ gặp phải dung nhan của hồ ly rồi đều không thể không cảm khái.

- "Ngạn, ngươi xem không ít thú nhân trầm trồ vì ngươi đâu"- Kha thật sự không biết trong tông giọng của mình lại mang một chút ghen ghét, nhìn qua thì giống như chọc ghẹo nhưng sao có thể qua mắt một hung thần lấy ác tính làm thức ăn chứ.

Sở Ngạn cười cười, phẩy tay -"Ta là thú nhân, sao có thể sánh bằng ngươi"-

Vào mùa đông, đa số các loại cây sẽ không được trồng mà thay vào đó các á thú nhân sẽ cùng nhau lên núi để hái lá thuốc đã bị đông cứng về dự trữ, khi lá thuốc đã đóng băng đem về bảo quản cho mùa hạ trời nóng, nó tan ra thì có thứ dùng.

Các á thú nhân khác đều rất hoan nghênh Kha bởi vì cậu không chỉ đẹp mà còn rất giỏi giang và khéo tay. Thậm chí, còn là bạn đời tương lai của Huyền - thú nhân mạnh nhất bộ lạc. Chỉ là bọn họ lại không hoan nghênh Sở Ngạn cho lắm, có người còn khinh bỉ mang ác ý -"Kha, ngươi thật sự không sợ hồ ly sẽ quyến rũ Huyền sao?"-

Kha cười tươi -"Sao có thể được, hắn là thú nhân, với lại Huyền cũng không phải người như vậy"-

- "Ai biết hắn có thể sử dụng những chiêu hèn hạ gì"- Á thú nhân hừ hừ khinh thường hắn.

Sở Ngạn hoàn toàn không để ý, hắn cần tìm lá thuốc trị thương. Hôm qua, trong lúc ngủ, Sở Ngạn có thể mơ hồ cảm nhận được một vết thương dữ tợn ở bụng, tuy đã được băng bó nhưng nó quá sơ sài, sợ rằng y sẽ bị nhiễm trùng mất.

[Ngươi nghĩ xem, tội đồ đã cho Kha cái gì?] - Lucifer nhíu mày, nó đã tìm suốt những vẫn không thấy gì cả.

- "Mị yêu"- Một loại hương đặc biệt để quyến rũ thú nhân.

[…] - Sao nó lại không nghĩ ra được thứ này chứ, hèn chi xung quanh Kha luôn tỏa ra một mùi hương đặc biệt nhưng nó nhẹ đến mức nó không chú ý. Dù không muốn công nhận nhưng việc bắt tội đồ này quả nhiên hợp với hắn rất nhiều.



Tất cả các á thú nhân đều bỏ Sở Ngạn lại mà cùng nhau đi lên núi, hoàn toàn không chú ý đến hắn vẫn còn lẩn quẩn ở lưng chừng núi. Sở Ngạn mặc cho cái lạnh vây quanh đôi bàn tay mà đào bới đống tuyết dày cộm lên, đến khí lấy được cây thuốc đã bị đông cứng thì tay hắn cũng đã bị bỏng lạnh rồi.

Hướng mắt lên bầu trời vẫn còn đổ tuyết, lòng Sở Ngạn chợt trở nên mệt mỏi, nếu như hiện tại hắn ở trên Thiên giới thì có lẽ đã nướng thịt uống rượu thưởng thức phong cảnh hữu tình của nhân gian rồi. Thật muốn trở về!

- "Ở đây làm gì?"- Một giọng nói bất chợt kéo hắn trở về hiện thực.

Sở Ngạn nhíu mày, phủi đi lớp tuyết đã đọng trên làn mi, bóng dáng cao lớn quen thuộc dần hiện ra -"Huyền? Là ngươi sao?"- Hắn theo bản năng nở một nụ cười ấm áp khiến cho trái tim của ai kia bất chợt động mạnh.

- "Ân, mới đi săn về"- Y đưa xác của một con nai đã được xử lý sạch sẽ lên.

- "Vậy ngươi về trước đi, ta tìm một số thứ xong rồi sẽ về"- Hắn gật gật đầu, trốn tránh ánh mắt của Huyền mà quay đầu tiếp tục đào tuyết lên.

Huyền im lặng một lúc lâu, nhíu mày thật chặt, không nói không rằng bế hắn lên khiến cho cả trong tâm cơ thể hắn đều vào lòng ngực của y. Huyền dùng áo choàng lông kéo quá nửa đầu tránh cho tuyết thấm ướt vào mái tóc -"Ngươi còn rất yếu, phải cẩn thận, không thể để bị cảm lạnh được"-

- "Huyền, nếu như ngươi làm vậy, bộ lạc sẽ dị nghị đấy"- Tuy miệng nói lời chính đạo nhưng hắn lại phả hơi thở nóng rực vào cổ y khiến ai đó trỗi lên dục vọng không yên.

- "Đừng phá"- Huyền càng siết chặt hắn trên cánh tay của mình. Đường núi thật sự rất dốc, nếu như ở dạng báo thì y sẽ nhanh chóng trở về được nhưng không thể chặn gió tuyết tấn công hắn.

Sở Ngạn dựa vào lòng y, bỗng chốc trầm tư một chút -"Lucifer, đàm phán với thiên đạo cho gió tuyết nổi lên mạnh hơn đi"-

[... Ngươi định làm cái trò gì nữa?] - Nó trợn mắt, bản năng đang inh ỏi cảnh báo không tốt, không tốt và rất là không tốt.

- "Đương nhiên là vì nhiệm vụ rồi"- Sở Ngạn khinh bỉ nhìn nó.

[Nhiệm vụ?] - Nó làm bạn của hắn tính mấy vạn năm là ít, đồng hành cùng hắn qua bốn vị diện tính ngàn năm là ít. Sao có thể tin?

~~~~~~~~~~. Có gì hot? Chọt thử tгa𝒏g { 𝘛гUⅿt г𝐮𝐲ệ𝒏.v𝒏 }

• Con rể mị chưa ngoại tình nha:)) Các chị em bình tĩnh. Dao, kéo, búa,... nên để qua một bên nha.