Xuyên Thành Giang Vãn Ngâm

Chương 7: Bóp chết chính mình chưa nảy mầm tình yêu



Như ngu phu nhân cho không được Giang Trừng tình thương của mẹ Giang tông chủ cho không được hắn tình thương của cha. Cho nên ở một mức độ nào đó hai người thật sự rất xứng đôi - By Giang Trừng.

Nhất là có đối lập về sau. Giang Trừng nhớ tới kiếp trước ký ức đã từng một đôi phu thê ở thế giới kia. Mẫu thân nghiêm khắc, phụ thân ôn nhu kia. Vì hai người yêu nhau mới đến với nhau nên đối với mình tình yêu kết tinh bảo bối nữ nhi có thể nói là ngàn yêu bạn sủng lớn lên.

Giang An Bình bình bình an an. Nghe là biết cha mẹ yêu thương hài tử không cầu nào giàu sang phú quý, làm ra một phen thành tựu. Chỉ mong nàng an an bình bình. Giang Vãn Ngâm nghe thôi cũng không làm người vui vẻ rồi. Vãn là vãn hồi là muộn màng. Ngâm nghe như một tiếng thở dài như một lời nói muộn màng chưa kịp nói ra. Đẹp thì đẹp thật nhưng lại bao hàm tiết nuối tiếc cùng thở than.

Tỷ tỷ, Giang Trừng từ nhỏ đã đã quật cường trong lòng ấu tiểu Giang Trừng cha không thương nương không yêu chỉ có a tỷ là thân nhân duy nhất quan tâm chăm lo cho chính mình nên Giang Trừng thích nhất là mình a tỷ. Nhưng chỉ nếu không có người kia xuất hiện. Ngụy Anh xuất hiện a tỷ bắt đầu là đáng thương Ngụy Anh ôn nhu đối với hắn. Đem không nhiều lắm tình yêu thương tỷ tỷ dành cho đệ đệ xẻ đôi. Tỷ tỷ ôn nhu đối với hắn chuyện gì cũng tăng cường hắn trước.

Nhân tâm vốn dĩ thiên mà so với Giang Trừng ngạo kiều mạnh miệng mềm lòng Ngụy Anh miệng ngọt ngào lại ái cười đương nhiên sẽ thảo người thích hơn rồi. Thiên vị, thiên vị nhiều rồi cũng thành thói quen Giang trừng trước giờ chưa bao giờ trách người khác không coi trọng mình bởi vì hắn cũng không coi trọng nhân gia. Nhưng Ngụy Anh chung quy là bất đồng, không có ký ức Giang Trừng chỉ so với bình thường trẻ con nhạy bén trầm ổn hơn một tí nhưng lại rất cô độc

Thân phận, tính cách, diện mạo rất nhiều nguyên nhân khiến những cái khác sư huynh đệ chỉ dám xa xa đứng nhìn Giang Trừng mà thôi Ngụy Anh là người đầu tiên tới gần hắn là hắn duy nhất thừa nhận bằng hữu, là hắn huynh đệ tốt. Đối với Giang trừng mà nói Ngụy Anh quan trọng hơn cả Giang tông chủ, Ngu phu nhân, Giang đại tiểu thư bọn họ. Bởi Giang trừng chưa bao giờ nghĩ mình và Ngụy Anh Sẽ tách ra.

Tình nguyện tới Lam gia đối mặt với bà ngàn à không là bốn ngàn ₫iều gia quy cũng không muốn trở lại Vân Mộng hoàn thành lời hứa Vân Mộng song Kiệt năm xưa sao. Sờ lên ở ẩn đau thái dương EQ không có vấn đề Giang Trừng chợt nhận ra mình đối với người nào đó chú ý đã đã quá nhiều, đã quá coi trọng người ta rồi.

Giang trừng là một cái quyết đoán tàn nhẫn nữ nhân hiện giờ thay đổi một cái nam nhân thân xác cũng không thay đổi được nàng bản chất. Nếu tình yêu chú định không có kết quả thì tốt bóp chết này đoạn tình cảm đi. Bắt đầu một đoạn tình cảm khác.

Giang trừng là hiện đại nữ nhân nền giáo dục tiên tiến phát triển coi trọng bản thân sẽ không vì tình yêu, vì gia tộc mà hi sinh tự mình. Nàng độc lập không có tình yêu nàng vẫn sống vui vẻ tung tăng nhảy nhót mà không phải muốn chết không muốn sống.

Đã quyết định cắt đứt mình yêu đơn phương Giang Trừng thu thập hảo mình cảm xúc. Hắn Giang Trừng một người cũng không quan hệ. Giang trừng cứ như ngày thường đứng dậy thay quần áo, đọc sách, ăn sáng, đi học. Hai người một phòng phòng Giang Trừng vì không muốn cùng Ngụy Anh tiếp xúc cùng Nhiếp Hoài Tang trao đổi phòng. Mắt không thấy tâm không phiền. Mỗi ngày nhìn Ngụy Anh liêu Lam Vong Cơ sớm muộn gì cũng tắc nghẽn cơ tim mà chết thôi

Sư muội ngươi đâu rồi. Ngụy Anh nhàm chán cực kì nằm trên giường thấy Nhiếp Hoài Tang tới hớn hở nói:

- Hoài Tang người tới thăm ta sao?

Hoài Tang ngươi có thấy Giang trừng đâu không. Hảo nhàm chán a.

- Cái kia.. Ngụy huynh, Giang huynh cùng ta đổi phòng rồi.

Nhiếp Hoài Tang lúng túng nhìn Ngụy Anh hắn cũng không biết Giang Ngụy hai người làm sao vậy ngày thường không phải là cùng ra cùng vào cùng tiến cùng lùi. Sao hôm nay.. cãi nhau à. Nhiếp Hoài Tang dưới ánh mắt lăng người của Ngụy Anh câu nói kế tiếp cũng càng nhỏ.. hu hu ngụy huynh hôm nay làm sao vậy thật đáng sợ

- Ngươi nói Giang Trừng cùng như đổi phòng.

Ngụy Anh từ trên giường bật dậy động tác quá gấp liên lụy trên người miệng vết thương đau khiến hắn nhe răng nhếch miệng

- Ngụy huynh, ngươi.. cẩn thận một chút vết thương.

Nhiếp nhị luống cuốn tay chân trước giờ toàn được người khác hầu hạ chưa bao giờ hầu hạ người khác Nhiếp nhị thiếu cũng chẳng rõ như thế nào chiếu cố người bệnh. Nhất là loại này không biết an phận là gì người bệnh.