Xuyên Thành Mẹ Kế Nam Chính Thanh Xuân Vườn Trường

Chương 94: Không thể chỉ có một mình tôi kinh ngạc



Nghiêm gia ở một khu biệt thự được xây dựng mấy năm trước.

Nghiêm Chính Phi được coi là "Dị loại" trong nhà, cha Nghiêm với mẹ Nghiêm là thanh mai trúc mã, hai người cùng giúp đỡ lẫn nhau, tạo ra một đế chế của riêng mình, hai người này đều có thành tích rất tốt, anh trai của Nghiêm Chính Phi cũng là học bá trong học bá, vừa tốt nghiệp liền cùng bạn bè hùn vốn mở một công ty game, khá khả quan.

Khi Khương Tân Tân nhìn thấy anh trai của Nghiêm Chính Phi, có chút hoảng hốt.

Chỉ có một câu chính là, cái người đàn ông này tôi đã từng gặp.

Nghiêm Chính Khải cao hơn Nghiêm Chính Phi, mặc một bộ vest giản dị, theo cô thì vừa gầy vừa đẹp trai, phong thái trác tuyệt. Hai anh em xét về tướng mạo thì không giống nhau lắm, lúc này một nhà bốn người đang đứng cùng một chỗ, có thể tuỳ tiện phân chia, dáng dấp Nghiêm Chính Phi giống Nghiêm phu nhân, còn Nghiêm Chính Khải thì giống Nghiêm tiên sinh. Trước ngày hôm nay, Khương Tân Tân chưa từng quen Nghiêm tiên sinh, nếu như đã từng gặp qua, chỉ sợ cô sẽ không nhìn chằm chằm Nghiêm Chính Khải liền thấy bắt mắt.

Trước lúc xuyên sách, Khương Tân Tân có một người bạn trai đi du học nước ngoài.

Từ nhỏ đến lớn cô đều có một lòng yêu thích, đó chính là thích đàn ông là học bá.

Có một lần, công ty tổ chức cho nhân viên đi du lịch, đúng lúc năm đó đi du lịch nước ngoài, khi đó nơi cô đi du lịch lại là quốc gia mà bạn trai cô học. Lúc ấy cũng có thời gian hoạt động tự do, bạn trai liền dẫn cô ra ngoài ăn cơm hẹn hò, thuận tiện, cô còn được gặp bạn cùng phòng của bạn trai.

Cô sở dĩ có ấn tượng sâu với bạn cùng phòng của bạn trai, là bởi vì người bạn cùng phòng này có tướng mạo với phong thái rất xuất sắc.

Thật đúng lúc, Nghiêm Chính Khải có dáng dấp giống bạn cùng phòng của bạn trai cũ đến tám phần, không, chín phần giống.

...

Còn may Khương Tân Tân tính ổn trọng.

Dù Nghiêm Chính Khải lớn lên giống với bạn cùng phòng của bạn trai cũ, cô cũng chỉ nhìn có vài lần, rồi sau đó tâm lại yên tĩnh như trước, không động chút nào nữa. Những người khác không có phát hiện, Khương Tân Tân nhìn Nghiêm Chính Khải vài lần.

Nhưng Chu Minh Phong lại khác.

Nếu Khương Tân Tân không ở bên cạnh anh, anh tuyệt đối là người cơ trí lại bình tĩnh. Nhưng khi Khương Tân Tân ở bên cạnh anh, hầu hết tâm tư của anh đều đặt trên người cô, cái này cũng rất bình thường, dù sao thì hai người bọn họ vẫn đang trong thời kỳ tình yêu cuồng nhiệt.

Thế là, Chu Minh Phong nhạy bén phát hiện, thời gian ánh mắt Khương Tân Tân dừng lại trên người Nghiêm Chính Khải, quá dài.

Chu Minh Phong: "..."

Nghiêm Chính Phi với Chu Diễn là bạn tốt nhiều năm, bình thường Chu gia với Nghiêm gia cũng qua lại nhiều, thậm chí thời kì Nghiêm Chính Khải lập nghiệp gặp khó khăn liên tục, Chu Minh Phong đã từng bỏ ra không ít lực, quan hệ hai nhà rất tốt, nên khi ăn cơm cùng nhau cũng khá tốt. Nghiêm phu nhân đang cùng chồng mình bí mật cảm khái, Chu Minh Phong tái hôn cũng tốt, huống hồ Chu phu nhân là một người tốt tính, cứ như vậy, không chừng quan hệ hai nhà càng thêm thân cận một chút.

Màn đêm buông xuống, Chu Minh Phong chuẩn bị đưa Khương Tân Tân về nhà.

Về phần Chu Diễn, thì hiện tại giác quan thứ sáu của cậu cũng rất chuẩn, ví dụ như trong gia đình một nhà ba người bọn họ, nếu như cha mẹ mà mâu thuẫn cãi nhau, người đầu tiên cảm nhận được nhất định là đứa trẻ kia. Tóm lại, Chu Diễn đã nhận ra ba mình có một chút không thích hợp... Dù sao ngày mai không cần phải đi học, cậu cũng không muốn làm tai họa cá trong chậu, dứt khoát quyết định hôm nay ở lại Nghiêm gia một buổi tối.

Lần này Khương Tân Tân so với Chu Diễn chậm chạp rất nhiều.

Ngồi ở vị trí cạnh tài xế, lại còn cùng Chu Minh Phong cảm khái: "Quan hệ của Chu Diễn với Nghiêm Chính Phi thật là tốt."

Kỳ thật quan hệ như vậy rất khó có được.

Từ góc độ của cô mà nói, thì nó như trong nguyên tác, Chu Diễn, Nghiêm Chính Phi còn có Vân Hinh là một tam giác quan hệ.

Dưới gút mắc về chuyện tình cảm, quan hệ giữa Chu Diễn với Nghiêm Chính Phi không hề bị ảnh hưởng, có thể thấy được có bao nhiêu khó a.

Chu Minh Phong ừ một tiếng.

Lãnh đạm đến quá phận.

Khương Tân Tân tò mò nhìn anh một cái: "Anh làm sao thế?"

Chu Minh Phong chuyên chú nhìn đường phía trước, ngữ khí tùy ý như đang nói về thời tiết: "Đang suy nghĩ về hạng mục mà Chính Khải nói với anh."

Nghiêm Chính Khải?

Khương Tân Tân nhớ lại một chút, hình như Nghiêm Chính Khải rất sùng bái Chu Minh Phong.

"A nha." Khương Tân Tân đối với mấy hạng mục của bọn họ không có hứng thú.

Chu Minh Phong còn nói: "Chính Khải tuổi trẻ tài cao, ánh mắt độc đáo, nhìn trúng thị trường trò chơi, nó lúc chưa tốt nghiệp, đã nghĩ muốn lập nghiệp, nhưng cha mẹ nó đều không đồng ý, chính nó trẻ tuổi nóng tính, thiếu chút nữa bị người ta lừa, có một lần anh đi công tác trở về, giữa mùa đông, nó đứng dưới lầu công ty chờ anh bốn, năm tiếng."

"Là muốn kéo anh đầu tư sao?" Khương Tân Tân hỏi.

Chu Minh Phong lắc đầu: "Cũng không phải, nó chỉ là muốn hỏi anh một chút, con đường này có phải nó đã đi nhầm rồi không."

"Vậy anh trả lời như nào?"

"Anh liền nó đi cùng đến nhà máy đầu tiên của anh. Anh giống nó cũng vừa tốt nghiệp ở cái tuổi này, cũng không có gì cả, nó so với anh còn mạnh hơn một chút, chí ít còn có cha mẹ can thiệp cũng có tài chính, không khó như anh khi đó." Chu Minh Phong ra hiệu cô nhìn tay anh đang cầm lái, trên mu bàn tay có một vết sẹo mờ nhạt: "Cái sẹo này là lúc ấy sửa máy móc lưu lại, tài chính không đủ, nghĩ tiết kiệm được chút nào hay chút đấy, nên không thuê người, may mà lúc ấy anh phản ứng nhanh, nếu không cái tay này sẽ không còn nữa."

Anh kể chuyện lúc mình lập nghiệp hời hợt như vậy.

Khương Tân Tân còn đắm chìm trong mạo hiểm, lại nghe được giọng nói khiêm tốn của Chu Minh Phong: "Bất quá bây giờ lập nghiệp so với trước kia khó hơn nhiều, nếu như anh với nó cùng niên kỷ, có lẽ anh sẽ không có thành tích như vậy."

"Làm sao có thể!" Khương Tân Tân không đồng ý: "Ai nói, người giống như anh, bất luận là thời đại nào, khẳng định đều rất lợi hại, mặc dù Nghiêm Chính Khải cũng không tệ nha." Cô đưa ngón út ra so: "Bất quá, em cảm thấy, cậu ta so với anh cũng chỉ lợi hại như này thôi!"

Buồn cười.

Chu Minh Phong là ai.

Thời điểm nói chuyện phiếm, căn bản sẽ không nói đến người không có liên hệ.

Anh đột nhiên nhắc đến, còn nói nhiều như thế, thật quá khác thường.

Khương Tân Tân vừa rồi đang nghĩ lại, thì nghĩ đến lúc đang ăn cơm anh ngây thơ "Lơ đãng" nhiều lần uống nước ở cốc của cô.

Trong nháy mắt cô hiểu ra.

Cô liền nghĩ đến ngôn từ thổi phồng nịnh hót, quả nhiên dỗ đến mức trên mặt Chu Minh Phong có ý cười.

Vốn cho là một đoạn này cứ như vậy đi qua, nhưng trên thực tế...

Hơn nửa đêm, Khương Tân Tân như con cá chết nằm ở trên giường, thừa dịp Chu Minh Phong đi tắm, cô lười biếng vươn cánh tay từ trong chăn ra, lấy điện thoại của anh đặt ở trên tủ đầu giường, hiện tại điện thoại của anh cô muốn chơi thế nào thì chơi thế đó. Vào giao diện Wechat, ấn vào trong nhóm ba người, cô quả quyết sửa lại biệt danh của Chu Minh Phong trong nhóm Wechat —— dấm chua lâu năm Chu tổng.

Cùng lúc đó, Chu Diễn với Nghiêm Chính Phi đang chơi game, thật sự là lương tâm bất an, có cảm giác tội lỗi.

Một bên nói "Lần này tôi chỉ thi được xếp hạng mười ba nên tôi không xứng chơi game", một bên mở sách vở ra.

Nghiêm Chính Phi: "..."

Không phải chứ, Diễn ca đã tới địa bàn của cậu mà?

Không có cách nào, cậu đành phải ra khỏi phòng, rót cho Diễn ca một cốc sữa bò nóng.

Một lần nữa về đến phòng, Nghiêm Chính Phi đặt cái cốc ở một bên, thuận miệng cảm khái một câu: "Kỳ thật mẹ kế anh đối với anh rất tốt."

Là thật hay giả, trong khoảng thời gian này cũng có thể nhìn ra.

Nếu như là giả, mà Diễn ca có thể một lần nữa tỉnh lại, thì đó phải là thật!

Bởi vì cái gọi là mặc kệ là mèo đen hay mèo trắng, có thể bắt được chuột liền là mèo tốt, mặc kệ mẹ kế thật sự tốt hay giả tốt, chỉ cần Diễn ca có thể trở về lúc trước, về sau sẽ trở thành người tốt, vậy thân là bạn tốt của Diễn ca, cũng sẽ chân tâm thật ý cảm ơn mẹ kế.

Chu Diễn ngẩng đầu lên, lật một trang sách ra, cầm lấy điện thoại để ở một bên, gửi cho Nghiêm Chính Phi hồng bao một trăm tệ.

Tin nhắn nhắc nhở còn chưa kịp vang lên, Nghiêm Chính Phi liền nghe được giọng điệu gợi đòn của Chu Diễn: "Đi đăng ký khám mắt đi, phải gặp chuyên gia nhá."

Nghiêm Chính Phi xác thực nên đi khám lại mắt.

Thế mà hiện tại mới nhìn ra được Khương nữ sĩ đối tốt với cậu sao?

Cô đối với cậu rất tốt từ lâu rồi, thân là bạn tốt của cậu, mà bây giờ Nghiêm Chính Phi mới nhìn ra?

Nghiêm Chính Phi: "..."

Có mẹ kế đau không nổi a!!

Lại nói loại chuyện này có cái gì mà khoe khoang?!

Diễn ca có phải không có chút tiết tháo nào hay không?

*

Hiện tại Khương Tân Tân cũng coi là tài chính sung túc.

Tiệm sơn móng tay đã thành công, cô cùng Edwin không có chuyện xung đột ý kiến. Edwin không chỉ gu ăn mặc tốt, mà còn có quan điểm riêng cùng trang trí độc đáo, Khương Tân Tân cũng rất tin cậy cậu, quan điểm của cậu có ý nghĩ của mình cậu, đều đâm trúng tim cô, hai người làm việc hợp nhau rất nhiều, Edwin về sau cùng bạn chí thân của mình cảm khái, hắn là khổ tận cam lai, cuối cùng đã tìm được một đối tác rất hợp với mình.

Ngày này, hai người đang thương lượng nên chọn loại hoa nào, thì nhận được cuộc điện thoại của công ty Vị Mỹ, gọi bọn họ về công ty, nói là có công việc quan trọng nên toàn công ty tổ chức cuộc họp khẩn cấp.

Làm người có chút ngoài ý muốn, Khương Tân Tân mới tới công ty có mấy tháng, là lần đầu tiên gặp phải cuộc họp khẩn cấp trong truyền thuyết.

Hai người đến công ty, quả nhiên quản lý còn có mấy lãnh đạo khác đều một mặt kích động.

Bởi vì trợ lý Lưu bên tổng bộ tập đoàn Chu thị gửi bưu kiện cùng với gọi điện thoại đến, mấy ngày nữa, là kỉ niệm 15 năm thành lập tập đoàn Chu thị.

Lần này tổng bộ muốn tổ chức ngày kỉ niệm tròn năm, đặc biệt trọng hoạt động lớn này, có mời các công nhân viên công ty Vị Mỹ tham gia.

Đừng nói là những người lãnh đạo, mấy nhân viên khác của công ty đều phi thường kinh ngạc.

Nghiêm chỉnh mà nói, công ty Vị Mỹ không thuộc về tập đoàn Chu thị, nó chỉ là một công ty nhỏ dưới danh Chu Minh Phong, cho nên, mỗi lần tập đoàn Chu thị có hoạt động lớn, Vị Mỹ nằm trong hàng ngũ không được mời, điểm này, lãnh đạo Vị Mỹ còn có các công nhân viên đều hiểu giải.

Lần này là chuyện gì xảy ra?

Vào ngày kỉ niệm tròn năm, mấy vị lãnh đạo được mời đến, chỉ vậy thôi đã đặc biệt làm người ta khiếp sợ rồi.

Mà lại còn mời toàn bộ nhân viên công ty nữa!

Khương Tân Tân cũng có chút mờ mịt.

Ngày kỉ niệm tròn năm này cô cũng đã nghe Chu Minh Phong đề cập qua, anh cũng nói qua khá rõ, ngày đó cô sẽ xuất hiện với thân phận vợ chủ tịch.

Cô cũng đã chuẩn bị xong tâm lý, trong khoảng thời gian này cũng đã chọn được lễ phục và thiết kế tạo hình phù hợp.

Nhưng bây giờ chuyện gì xảy ra, cô chưa từng nghe qua Chu Minh Phong nói sẽ mời toàn bộ nhân viên công ty Vị Mỹ a!!

Đồng nghiệp trước mặt vẫn còn đang kích động thảo luận ——

"Lần này là chuyện gì xảy ra vậy, chúng ta thế mà cũng có thể tham gia chuyện tốt này sao? Trước đó nghe người ta nói qua, tập đoàn Chu thị mỗi lần rút thưởng đều chơi đặc biệt lớn, nhất là mấy hoạt động như tròn năm, phần thưởng hạng nhất chính là căn hộ."

"Cô nhìn mặt của quản lý đi, cười đến như hoa kia, bất quá lần này cũng khiến người ta bất ngờ, tại sao Chu tổng đột nhiên chú ý tới chúng ta?"

"Ài, loại chuyện này chúng ta sẽ nghĩ thông sao, còn không bằng ngẫm cái khác —— ví dụ như, có các tiểu soái ca chưa lập gia đình xuất hiện ở bữa tiệc của Chu thị!"

Nghe tếng thảo luận, Khương Tân Tân dần dần bình tĩnh lại.

Cô hình như hiểu được ý Chu Minh Phong.

Anh là muốn cho tất cả mọi người biết, cô là vợ của anh.

Tựa như ngày đó anh đột nhiên xuất hiện ở quán cà phê, để Edwin biết anh là chồng của cô.

Tâm tư của người đàn ông này thật sự rõ rành rành.

*

Quản lý tuyên bố tin tức trọng đại này, cái nhân viên khác đều dào dạt vui sướng chờ mong, Khương Tân Tân len lén thở dài.

Edwin còn có một chút chuyện phải xử lý, nên đã ở lại. Hắn ở công ty này một thời gian khá dài, có quan hệ không tệ với các đồng nghiệp, có nam đồng nghiệp tới đưa văn kiện cho anh ấy, gặp anh ấy dùng máy tính bảng của Khương Tân Tân, thì nói đùa một cậu: "Edwin, gần đây cậu với Tân Tân rất bận rộn, hai ngươi có phải đang yêu nhau hay không a?"

Kỳ thật cũng không chỉ có một đồng nghiệp suy nghĩ như vậy.

Trong công ty Vị Mỹ không cấm yêu đương tại văn phòng, Edwin với Khương Tân Tân đều có bề ngoài đẹp, với lại hai người quan hệ còn không tệ, trai tài gái sắc, thời gian dài, tự nhiên sẽ có người miên man nghĩ.

Edwin thần sắc cứng đờ xoay đầu lại, một mặt hoảng sợ, lớn tiếng nói: "Đừng có nói loại lời này! Chúng tôi chỉ là bạn bè!!"

Đây là muốn hại chết hắn sao? Hắn hiện tại với Tân Tân không chỉ là đồng nghiệp, mà còn quan hệ đối tác nữa. Mặc dù nói Chu tổng không phải là người yêu đương vào sẽ não tàn, nhưng loại chuyện như này sao có thể tùy tiện đoán mò?

Thanh âm của hắn thật sự không nhỏ, đều hù dọa đồng nghiệp chung quanh.

Nhất là nam đồng nghiệp này, càng cảm thấy không hiểu nổi Edwin.

Thật sự là Edwin tính rất tốt, cho tới bây giờ chưa từng cãi nhau với người nào trong công ty.

Đột nhiên, hắn kích động như là ai muốn đoạt mệnh hắn vậy, này làm sao không khiến người ta nghi ngờ.

Nam đồng nghiệp một mặt im lặng nói: "Không phải thì không phải, tôi chính là muốn hỏi một chút thôi."

Cần phải kích động như vậy sao?

Edwin nghẹn hồi một hồi, nghĩ thầm: Không thể chỉ có một mình tôi kinh ngạc.

Chờ đến ngày đó để xem sau này cậu có bản lĩnh hỏi lại tôi cái vấn đề như vậy không, nếu được tôi sẽ coi cậu là hảo hán.