Xuyên Thành Nam Chính Trong Cẩu Huyết Ngược Văn

Chương 26: Khóc



“Khụ khụ khụ khụ...”

Nhìn Cố Sương xụi lơ trên mặt đất, Cố Tư bởi vì cảm xúc quá kích động, dạ dày lại là một trận sông cuộn biển gầm, lại nôn ra.

Nàng không thể tiếp tục ngốc tại nơi này, Cố Tư thống hận liếc mắt một cái nhìn người ngã trên mặt đất. Nhấc chân ở trên người cô dẫm hai cái, sau đó nàng đi đến cửa phòng, mở cửa hướng bên ngoài nhìn lại, trên hành lang không có người.

Hơi yên tâm một chút, Cố Tư nhanh chóng chạy ra ngoài.

Lâm Tô đang ở lại trong đại sảnh chờ mấy người anh em kia tới, anh đưa cho Bối Tư Thủ thẻ phòng nói: “Hôm nay như thế nào có chuyện tốt như vậy còn nghĩ đến chúng tôi?”

Lâm Tô trong lòng nói vốn dĩ cũng không nghĩ tới bọn họ, nếu không phải Cố Sương ngại việc ít, nơi này căn bản không có chuyện của bọn họ. Anh không muốn nhiều lời xua tay nói: “Được rồi, đừng nói nhiều, tốc chiến tốc thắng a.”

Bối Tư Thủ liền cười, “Sao có thể tốc chiến tốc thắng? Chúng tôi là người có thân thể tố chất như nào không phải cậu không biết sao?”

Lâm Tô trợn trắng mắt, cười mắng: “Tôi lại không ngủ với cậu, tôi mẹ nó như thế nào biết?”

“Được rồi, tôi lên đây.” Bối Tư Thủ mang theo dàn huynh đệ trong ban nhạc nói: “Lần sau lại có chuyện tốt như này nhớ nghĩ đến chúng tôi a.”

Bốn người ở chỗ ngoặt chờ thang máy, cửa thang máy mở ra liền thấy một nữ nhân mặc cái váy màu lam, sắc mặt tái nhợt đi ra. Bọn họ tiến vào trong thang máy, Bối Tư Thủ nói: “Người phụ nữ vừa mới từ thang máy đi ra ngoài kia, thật đủ xinh đẹp.”

Anh em khác ghét bỏ nói: “Lớn lên xinh đẹp thì có ích lợi gì? Xem cái bộ dáng bệnh tật kia thì có cái gì tốt?”

“Cậu biết cái gì?” Tên tay trống cười vẻ mặt đáng khinh nói: “Mỹ nhân có bệnh cũng có chỗ tốt.”

“Các cậu thật là biến thái!”

Bối Tư Thủ sờ sờ cằm nói: “Cũng không biết người phụ nữ trong phòng kia có xinh đẹp hay không, tiểu tử Lâm Tô kia không tự mình làm, không phải là người xấu xí đi?”

“Không thể nào?” Tay bàn phím nói: “Cậu ta ở trong điện thoại không phải nói, là một đại mỹ nữ sao.”

“Đừng nghĩ, thấy liền biết.”

Thang máy tới nơi rồi, bọn họ tìm được phòng mở cửa đi vào. Liền thấy trên giường tuy rằng có chút loạn, nhưng không có bóng người.

Bốn người hướng bốn phía nhìn một vòng, tay trống nói: “Người đâu? Lâm Tô sẽ không phải là chơi chúng ta đi?”

“Fuck, tiểu tử này muốn chết đúng không? Chơi chúng ta có chỗ tốt gì?”

“Người không ở chỗ này!” Tay bàn phím đứng ở cửa buồng vệ sinh nói: “Ở chỗ này!”

Bốn người bọn họ đi qua, tay trống bế Cố Sương từ dưới đất lên, tay đàn ghi-ta vừa thấy liền nói: “Đây không phải là nữ nhân ngày đó sao?”

Bốn người nhìn, quả nhiên là người phụ nữ ngày đó Lâm Tô mang về.

Bối Tư Thủ gãi gãi đầu nói: “Ngày đó Lâm Tô còn cùng người này ở trên giường tôi làm một lần, như thế nào hôm nay lại để cho anh em chúng ta chơi?”

“Ai biết được?” Tay đàn ghi-ta nói: “Nói không chừng là chia tay rồi, nhưng mà mặc kệ nó, con ả này thật xinh đẹp, so với người trong thang máy kia xinh đẹp hơn.”

“Cậu là có ánh mắt kiểu gì?” Bối Tư Thủ nói: “Tôi cảm thấy người kia vẫn là xinh đẹp hơn một chút.”

“Đừng nói nữa, ôm cô ta đến trên giường đi, ai tới trước?”

Nữ nhân chỉ có một, luôn có thứ tự đến trước và sau. Bốn người đứng ở mép giường nhìn Cố Sương đang hôn mê, Bối Tư Thủ nói: “Tôi đến trước đi, để tôi thử xem tư vị thế nào, rồi nói cho các cậu.”

“Dựa vào cái gì mà cậu đến trước?”

“Mọi người đừng cãi cọ.” Tay bàn phím cười cười nói: "Ai trước ai sau không phải là giống nhau sao?”

Trang Hàn tìm được khách sạn kia rồi, xem như là một khách sạn tương đối xa hoa, mới vừa dừng xe liền có đứa bé giữ cửa chỉ cho hắn chỗ dừng xe. Trang Hàn xua tay nói: “Không cần, tôi tới đón người lập tức liền đi.”

Hắn xuống xe vào khách sạn, lập tức liền hấp dẫn 90% ánh mắt của mọi người. Không có biện pháp, tác giả đem nam chính viết quá xuất sắc, Trang Hàn cũng là qua đã lâu mới quen được loại cảm giác này, mặc kệ đi đến nơi nào cũng là tiêu điểm. Lâm Tô cũng ở đại sảnh, trước tiên liền thấy Trang Hàn.

Anh nhận thức được Trang Hàn, tuy rằng Trang Hàn cũng không có nhận thức được anh. Ở trên kế hoạch của bọn họ, là đem video Cố Tư bị vũ nhục gửi cho Trang Hàn xem, như thế nào hiện tại người cũng tới? Lâm Tô còn đang suy nghĩ có phải Cố Sương lâm thời thay đổi kế hoạch hay không, muốn cho Trang Hàn xem một chút hiện trường.

Đúng lúc này một nữ nhân từ chỗ ngoặt đại sảnh vọt ra, “A Hàn!”

Trang Hàn nghe được thanh âm này vừa quay đầu, liền thấy Cố Tư giống như con chim nhỏ nhào tới. Hắn vội vàng lui một chân sau, mới tiếp được Cố Tư.

Cố Tư nhào vào trong lồng ngực Trang Hàn, gắt gao ôm hắn, sau đó liền bắt đầu khóc.

Trang Hàn thấy nàng khóc, vừa hoảng hốt vừa không thể hiểu được, “Làm sao vậy? Như thế nào lại khóc? Có phải tôi ở trong điện thoại ngữ khí quá nặng hay không? Không phải tôi nói, tôi nói như vậy cũng là vì quan tâm đến em, em khóc thành như vậy cũng thật quá đáng đi?”

Cố Tư không nói gì, chỉ là đem mặt chôn ở trong ngực Trang Hàn, khóc đến cà vạt của Trang Hàn cũng ướt.

Vẫn luôn nhìn Trang Hàn, Lâm Tô bị một màn này dọa đến sợ ngây người, Cố Tư như thế nào lại xuất hiện ở dưới lầu? Lúc này bốn người kia không phải mới vừa đi lên không lâu sao, dù tính là làm theo giây cũng không có khả năng tốc độ nhanh như vậy đi? Hơn nữa Cố Tư ở dưới, vậy Cố Sương đâu?

Lâm Tô trong lòng hoảng hốt một trận, vội vội vàng vàng chạy lên lầu.

Thân thể Cố Tư không thoải mái, hơn nữa vốn dĩ cũng không phải nữ nhân mạnh mẽ gì, đập Cố Sương cũng không phải rất mạnh, trên đầu cô nổi lên một cục máu đông. Bị bốn người kia ném tới trên giường, sau đó Bối Tư Thủ cũng không phải là người ôn nhu gì, lăn lộn không đến hai ba vòng liền bắt đầu tỉnh.

Cô đau đầu mở to mắt, trong đầu một mảnh hỗn loạn. Cảm giác trên người có chút đau, thân thể có chút cảm giác kỳ quái.

Liền nghe thấy bên người có người đang nói chuyện, “Cậu mau một chút, tôi sắp nhịn không được.”

“Mau cái gì mau? Cậu cho rằng tôi và cậu giống nhau có ba phút thôi à?”

Cố Sương dần dần tỉnh táo lại, liền phát hiện mình đang bị một người đàn ông đè ở dưới thân, đang hung hăng làm, bên cạnh còn có mấy người đàn ông đang thúc giục.

Đây là có chuyện gì?

Người nằm dưới bị bọn họ vũ nhục không phải là Cố Tư sao? Vì cái gì biến thành chính mình?

“Ai, cô ta tỉnh a.”

“Là ai.”

Rốt cuộc rõ ràng biết trên người mình đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, Cố Sương phát ra một tiếng gào vô cùng thê lương: “A!!!”

...

Trang Hàn đỡ Cố Tư lên xe, hắn giúp Cố Tư đeo đai an toàn, lúc sau nói: “Làm sao vậy? Bạn em đâu?”

Cố Tư hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn Trang Hàn, không có cách nào tưởng tượng mình nếu như không có tỉnh lại, hiện tại sẽ phát sinh cái gì. Nàng túm cánh tay Trang Hàn, căn bản không thể nói chuyện này với Trang Hàn.

“Làm sao vậy?” Trang Hàn có chút buồn cười nói: “Em túm cánh tay tôi, tôi lái xe như thế nào?”

Vì thế Cố Tư từ từ đem cánh tay Trang Hàn buông ra, ngược lại nắm góc áo của Trang Hàn.

Trang Hàn bị hành động của nàng làm cho tức cười, “Sao lại giống trẻ con như vậy? Có phải uống rượu nhiều rất khó chịu hay không?”

Cố Tư bình tĩnh nhìn Trang Hàn trong chốc lát, sau đó gật gật đầu.

“Không thể uống còn muốn uống nhiều như vậy.” Trang Hàn nói: “Lần sau không cho em ra cửa.”

Nguyên bản nói như thế chỉ là Trang Hàn ở trong giây đồng hồ đối với việc Cố Tư uống nhiều rượu như vậy mà bất mãn, ai biết Cố Tư cả người đều dựa vào trên vai Trang Hàn nhỏ giọng nói: “Không đi, em vẫn luôn muốn ở bên cạnh anh, em sẽ không rời khỏi anh...”

Trang Hàn vừa nghe, cảm thấy thật không thích hợp, lại lần nữa hỏi: “Đến tột cùng là làm sao vậy?”

Cố Tư nói: “Không sao, em chỉ là không thoải mái, em muốn về nhà.”

“Xứng đáng.” Trang Hàn nói: “Em tự làm tự chịu.”

Theo một tiếng kêu to của Cố Sương, Lâm Tô ở ngoài cửa dùng sức gõ, “Mở cửa! Mở cửa!”

Bối Tư Thủ có chút mê sảng, mặc vội quần áo nói: “Ai vậy?”

Tay bàn phím đi qua nhìn, nói: “Là Lâm Tô.”

“Cậu ta không phải bảo không tiến vào sao? Aiz, mở cửa mở cửa mở cửa...”

Cửa vừa mới mở ra, Lâm Tô liền vọt vào, thiếu chút nữa đánh ngã tay bàn phím mở cửa trên mặt đất. Anh vọt tới mép giường, liền thấy Cố Sương đang bị đè ở dưới thân Bối Tư Thủ, trên mặt đều là nước mắt hoảng sợ.

“Lâm Tô...”

Thanh âm Cố Sương tựa như là một tiểu thú đang hấp hối phát ra một tiếng cuối cùng, Lâm Tô một tay xốc Bối Tư Thủ lên, dùng chăn bọc lấy toàn bộ Cố Sương.

Bối Tư Thủ đang ở thời khắc mấu chốt, bị hành động của anh như vậy thiếu chút nữa liền không tốt, hắn quỳ rạp trên mặt đất rống giận: “Lâm Tô cậu có bệnh a?!”

Lâm Tô ôm Cố Sương nói: “Các cậu làm sai người rồi!”

“Làm sai người?”

Bọn họ mấy mặt nhìn nhau, nói: “Không phải cậu nói người là ở trong phòng sao? Trong căn phòng này chỉ có một nữ nhân.”

“Các cậu làm sai người!” Tóc mái Lâm Tô hỗn độn rơi ở trên trán.

Cố Sương nằm ở trong ngực Lâm Tô lên tiếng khóc lớn, Lâm Tô bị cô khóc đến tâm phiền ý loạn. Hét lớn một tiếng: “Đừng con mẹ nó khóc!”

Cố Sương bị anh rống, tạm thời ngừng lại trong chốc lát.

Lâm Tô nói: “Em sao lại thế này? Vì cái gì để Cố Tư đi trước?”

“Là chị ta, là chị ta tỉnh trước.” Cố Sương khóc lóc nói: “Chị ta đánh tôi đến hôn mê.”

“Không có khả năng.” Lâm Tô nói: “Nhiều thuốc như vậy cho cô ta uống vào, không có khả năng tỉnh lại sớm như vậy.”

Bốn người một bên cảm giác quả thật không thể hiểu được, Bối Tư Thủ mặt đen một bên mặc quần áo một bên nói: “Hai người cũng thật là, loại chuyện này còn có thể lầm người?”

Vừa nghe thấy thanh âm Bối Tư Thủ, Cố Sương liền nhớ tới bộ dáng hắn vừa mới ở trên người mình, một loại cảm giác không gì sánh kịp thẹn đến hỏng mất làm cô muốn nổi điên, cô cuồng loạn kêu: “Cút! Để cho bọn họ cút đi! Tôi không muốn thấy bọn họ!”

Lâm Tô che lại đầu Cố Sương, nói với bốn người bọn họ: “Không nghe thấy sao? Nhanh cút!”

Khuôn mặt bốn người cũng đen đi, ở thời điểm chuẩn bị ra khỏi cửa, Bối Tư Thủ bỗng nhiên quay đầu nói: “Lâm Tô, đây thật là bạn gái cậu a? Ánh mắt không tồi, ngủ cùng rất sướng.”

Lâm Tô: “Cút!”

Lúc sau Cố Tư về nhà, Trang Hàn để dì Tôn nấu cho nàng ít canh dưỡng dạ dày.

Đi ra ngoài được một chuyến, Cố Tư liền thay đổi bộ dáng, bắt đầu siêu cấp dính lên người Trang Hàn, Trang Hàn đi WC nàng cũng hận không thể theo vào. Hỏi nàng đã xảy ra cái gì nàng cũng không nói, nữ nhân quả thật chính là mỗi ngày một bộ dáng, Trang Hàn hoàn toàn không thể hiểu được.

Trang Hàn từ WC đi ra, thấy Cố Tư đáng thương vô cùng đang chờ ở cửa.

Hắn bất đắc dĩ thở dài nói: “Có phải rất nhàm chán hay không? Vậy xem TV đi, đi xem phim Hàn Quốc, con gái không phải rất thích sao? Không cần phải đi theo phía sau tôi.”

Cố Tư nói: “Anh có phải thấy phiền không? Em quấy rầy công việc của anh?”

“Không có, tôi chỉ là...” Trang Hàn không thể nề hà nói: “Vậy đi, tôi cùng em đi xem TV được không?”

“Ân ân.” Cố Tư mãnh liệt gật đầu, ôm cánh tay Trang Hàn, giống như keo dính lên người không buông tay.