Xuyên Vào Trò Chơi Công Lược Toàn Route BE

Chương 27: Tiết bảo tiêu



Fushiguro Toji không thích xem náo nhiệt hoặc đi tiếp chuyện với phụ huynh nhà người khác.

Hắn đúng lý hợp tình mà đẩy Hasegawa Rina ra khỏi phòng ở, đóng cửa, không hề có tự giác của một bảo tiêu, đảo như là một tên hãn phỉ ngồi chiếm tài sản của trẻ vị thành niên, ngang ngược đến mức con kiến đi ngang qua đều phải diss một câu “Ác liệt”.

Hasegawa Rina:……

Người này dựa vào cái gì mà có thể kiêu ngạo như vậy!

Rina tức giận.

Nhưng nàng trước mắt là cái búp bê sứ, lại mù lại điếc còn lực miễn dịch thấp hèn, hoàn toàn không thể phản kháng cơ bắp đường cong phập phồng, tràn ngập hormone nam tính Fushiguro Toji, đành phải ngoan ngoãn mà xách giỏ đồ ngọt theo, một mình lên đường.

Nàng tận lực đi sát ven tường.


Bởi vì tầm nhìn có góc chết, nàng không thể quan sát được ở phía sau bên trái có xe tiến lên hay không, không có biện pháp kịp thời né tránh, nên đi sát rạt tường mới an toàn. Nàng cũng không muốn tự dưng lại bị vướng tai nạn xe cộ, hy sinh sang quý hình nộm thế thân, vuột mất cơ hội dùng một lần đả kích hai tên địch nhân quý giá này.

Trộm đi theo nàng Fushiguro Toji:……

Ngay cả Thiên Dữ Bạo Quân cũng chưa từng phải hứng chịu ủy khuất như vậy.

—— quá chậm đi!

Tinh thần nhẫn nại của Fushiguro Toji gặp phải khiêu chiến thật lớn. Hắn từ trước đến nay là dứt khoát lưu loát mà giải quyết nhiệm vụ, sau lại tùy ý bung lụa, tùy ý tiêu xài, tựa như một cơn gió, sẽ không vì ai dừng lại. Mà cái kiểu tốc độ đi đường như thế này……

Hắn hít sâu một hơi, đau đầu cực kỳ.

…… Còn thống khổ hơn là đi làm thịt đặc cấp chú thuật sư.

Hasegawa Rina, trong bất tri bất giác tra tấn kiêu ngạo bảo tiêu tiên sinh, đã đi đến cửa nhà Geto. Trái tim nàng hồi hội đập nhanh, ký ức BE không ngừng cuồn cuộn hồi chiếu, nàng nhấp nhấp môi, vẻ mặt thận trọng.

—— “Leng keng.”

Nàng ấn chuông cửa.

Sau một tiếng “Lách cách” nhỏ, khuôn mặt dễ nhìn Geto Suguru xuất hiện đứng ở phía trước nàng, ôn hòa thân thiện mà cong cong con ngươi hướng nàng hỏi thăm: “Xin chào, là Rina sao? Ta là Geto Suguru, ngươi có thể gọi ta……”

Thiếu niên dừng một chút.

Tin tức mà mẫu thân lặp lại nhắc mãi vẫn quanh quẩn ở bên tai hắn. Hắn không dấu vết mà liếc nhẹ nhìn phía mắt trái ảm đạm của Hasegawa Rina, nói thật tự nhiên: “Ngươi có thể gọi ta là ca ca (niichan)? Nếu ngươi nguyện ý.”

…… Hasegawa Rina ngẩn người.

Thiếu niên với kiểu tóc búi tròn, ăn mặc đồng phục trường cao chuyên, nửa người dưới là quần thụng chính hắn chỉnh sửa, một bộ dạng thiếu niên nhà bên tính cách thoải mái rộng rãi ôn như ánh mặt trời, không hề có một chút lạnh nhạt cùng ngạo mạn như khi thân thủ đánh chết nàng.

…… Đây, là Geto Suguru khi vẫn chưa hắc hóa a.

Nhìn thấy Geto Suguru của hiện tại, địch ý của Hasegawa Rina đối với hắn bỗng nhiên tiêu tán. Siêu dễ dàng mềm lòng, thiếu nữ rủ xuống hàng mi tinh mịn, hơi che khuất ánh nước thoảng qua. Nàng đầu óc chỗ trống, ngây thơ mờ mịt gật gật đầu, căn bản không hề tự hỏi, liền thuận theo Geto Suguru hô: “Ca ca.”

…… Đậu má.

Nàng bỗng dưng thanh tỉnh.

Tất cả đều là âm mưu của tổ chế tác! Thanh tỉnh lại a Hasegawa Rina!

Thổn thức thì thổn thức, nàng nhận ca ca để làm gì! Hasegawa Rina không tránh khỏi ảo não. Nàng rối rắm trong chốc lát, ngượng ngùng lập tức sửa miệng, đành phải tại nội tâm mãnh hổ rơi lệ, tế điện bối phận đã mất.

Geto Suguru cười “Ừ” một tiếng.

“Vào đi.”

……

Ánh mắt Geto Suguru không tự giác mà truy đuổi Hasegawa Rina.

Thiếu nữ tựa hồ là đứa trẻ bị thần ghét bỏ, không ngừng trời sinh tàn khuyết, còn mất đi mẫu thân yêu thương của nàng, hiện giờ cô độc một mình mà sống ở trên thế giới. Duy nhất đáng được ăn mừng chính là, mẫu thân của nàng đã sớm mà vì nàng kiếm được đại lượng tài phú, bảo hộ nàng, cũng miễn đi khó khăn cùng nguy hiểm khi phải sống một mình.

Nàng làm việc thập phần cẩn thận.

Cắt bánh kem, bưng đĩa trái cây, nấu ăn cùng người lớn hơn…… Tất cả đều không nhanh không chậm, phỏng chừng là ngại với tàn tật, mới cẩn thận như thế.

Nhưng trong mắt nàng không có oán hận.


Geto Suguru phát hiện, nàng ngoài ý muốn điềm tĩnh, ngoài ý muốn thản nhiên, sẽ không vì tàn khuyết mà tự ti, thoải mái hào phóng mà tiếp nhận có tỳ vết chính mình. Nếu không nghe rõ, nàng sẽ mềm mại mà thỉnh cầu đối phương nói lại lần nữa, lại thành khẩn nói cảm ơn.

…… Geto Suguru lý giải tại sao mẫu thân lại nhắc mãi.

Thiếu niên nhìn chăm chú vào hình bóng hai người trong phòng bếp.

Mẫu thân hứng thú bừng bừng mà kể lại mấy tai nạn mất mặt của hắn ở phòng bếp, Hasegawa Rina nghe được rất vui sướng, con ngươi cười như trăng non, cong cong, phi thường xinh đẹp, lộ ra khí chất cứng cỏi không sợ nước bùn hoặc mưa gió.

Geto Suguru nghĩ đến.

Những người được hắn bảo hộ, có linh hồn lung linh như vậy.

Vậy hắn làm chú thuật sư là có ý nghĩa.

……

Hasegawa Rina tinh tế mà khảo sát gia đình Geto Suguru.

Ở vòng chơi thứ nhất.

Thân phận mà nàng ngẫu nhiên rút thăm được đến không được tốt, không có cơ hội tiến vào nhà Geto Suguru. Biết được thiếu niên giết cha giết mẹ, phản bội rời khỏi chú thuật giới, nàng còn tưởng rằng Geto Suguru là bị vu hãm, chuẩn bị biểu diễn tiết mục “Ta tin tưởng ngươi”, gặt một đợt giá trị hảo cảm, lại bị Geto Suguru thao túng chú linh cắn chết.

Trên màn hình máy chơi game nhảy ra lựa chọn.

【A. “Tại sao……?” 】

【B. Trở thành ma pháp thiếu nữ đi! 】

……

Nàng quyết đoán mà chọn A.

Geto Suguru vươn tay, lau đi nước mắt trên gò má nàng, trong mắt đen nhánh không hề gợn sóng. Thiếu niên, hàm chứa một chút cao cao tại thượng thương hại, mở miệng nói: “Ta muốn sáng tạo một thế giới chỉ có chú thuật sư.”

“…… Ta chán ghét con khỉ.”

—— Hasegawa Rina nắm tay cứng lại.

Phó bản lần này, nàng xác nhận, bầu không khí gia đình nhà Geto Suguru rất hài hòa, hẳn là mấy giả thiết như “Thơ ấu bi thảm” linh tinh đều không tồn tại. Lúc nàng rời đi, Geto Suguru vâng theo lời nói của mẫu thân, đưa nàng trở về.

Nàng đứng ở cửa nhà, nhìn Geto Suguru.

“Ta muốn biết.” Hasegawa Rina đắm chìm trong ánh trăng, vén lên tóc bạc bên tai, trắng ra mà dò hỏi, “Trong tình huống như thế nào, ngươi sẽ giết hại người không có phạm sai lầm, người mà ngươi coi trọng?”

Geto Suguru:……?

Geto Suguru khó hiểu mà trả lời: “Ta sẽ không làm loại chuyện này.”

…… A, nam nhân.

Hasegawa Rina thở dài, nghẹn lại ý muốn phun tào. Nàng móc di động ra, bình tĩnh mà dời đề tài đi, quyết định từ giờ phút này, đối Geto Suguru canh phòng nghiêm ngặt, cân nhắc lại nên dùng Kyubey như thế nào là tốt nhất.

Hasegawa Rina lộ ra tươi cười xán lạn.

“Ca ca, chúng ta trao đổi số liên lạc đi?”

Geto Suguru một bên nói thầm “Mạch não của đứa nhỏ này nhảy lên nhanh thật”, một bên phối hợp mà gửi lời mời kết bạn cho Hasegawa Rina, trong mỗi cử chỉ đều hỗn tạp tùy tính ôn nhu, như là một con Sư tử hiền lành nội liễm.

Hasegawa Rina nhìn chằm chằm bộ dáng hắn ấn di động.

“Ta thích hiện tại ngươi.”

…… Geto Suguru tay run lên.

Hắn kinh ngạc mà ngẩng đầu. Vừa mới thốt ra nội dung kinh người, thiếu nữ không chút nào e lệ, ảm đạm mắt trái đều vì ánh sao lập lòe mà có chút lấp lánh, giống như một cây mầm non, gian nan mà đẩy ra bùn đất, đầy cõi lòng tinh thần phấn chấn cùng mong đợi.

“Chúc ngươi vĩnh viễn sẽ không phủ định hiện tại chính mình.”

“Suguru —— niichan.”

……

Những ngày sau này, Hasegawa Rina mỗi ngày đều cùng Geto Suguru nói chào buổi sáng, sau đó tự hỏi làm thế nào để tăng hảo cảm độ của Fushiguro Toji, bổ sung đủ điểm hảo cảm để mở ra hình thức kinh doanh, mau chóng làm sự nghiệp.

Không hắc hóa Geto Suguru sẽ trả lời tin nhắn của nàng.

Nếu là một ngày nào đó, nàng không nhận được tin nhắn của Geto Suguru, lúc đó nàng nên chú ý tâm lý thiếu niên có khỏe mạnh hay không. Tàn lưu bóng ma BE làm Hasegawa Rina từ bỏ ý định tăng hảo cảm của hắn, chỉ an phận làm một cái người máy “chào buổi sáng”.

Đương nhiên, thiếu nữ sẽ không công lược Fushiguro Toji.

Nàng đã tuyệt vọng với tuyến luyến ái. Vì mở hình thức kinh doanh, nàng chỉ cần một chút hữu nghị —— chỉ một chút!

…… Cho nên nên làm như thế nào?

Hasegawa Rina cực kỳ mê mang.

Tệ nhất chính là, hình nộm thế thân vẫn cần phải đi học! Thời gian lên lớp đã chiếm gần hết, quỹ thời gian còn lại cho nàng tự do phát huy đã không có nhiều. Nàng lại không cho phép chính mình bỏ học, đành phải cùng AI thay phiên, đem làm bài tập, nấu cơm, việc vặt vãnh bình thường giao cho AI, chính mình sẽ hỗ động cùng nhân vật khác.

AI làm cơm ăn rất ngon.

Hasegawa Rina ăn thỏa mãn cực kỳ.

Nàng suy nghĩ, dựa đồ ăn thêm một chút giá trị hữu nghị không khó đi? Nhưng mà, Fushiguro Toji cái này sờ cá đại sư chính là không hề tăng một chút hảo cảm độ, không phải nằm liệt, chính là nhìn nàng làm việc nhà, đọc sách.

Hasegawa Rina:……

Người này là không có tâm sao!?

Nàng đều sắp hóa thân ốc đồng cô nương!

Cái này phế sài bảo tiêu!

Nàng tức giận đến đánh trò chơi suốt đêm, đạt thành thành tựu chơi trò chơi ở trong trò chơi —— bị nàng xem nhẹ, thuộc tính“Lực miễn dịch thấp hèn” bắt đầu không hài lòng. Phát sốt, viêm nhiễm đường hô hấp, viêm phổi…… Một bộ tổ hợp quyền như nước chảy mây trôi, cắt giảm giá trị sinh mệnh của nàng.

Nàng không cảm giác đau, cứ hoạt động như thường lệ.

Là Fushiguro Toji kỳ tích mà chú ý nhận thấy nàng khác thường, biếng nhác mà chạm chạm cái trán của nàng, bị độ ấm nóng bỏng nơi tay dọa sợ tới mức đương trường ngây ngốc, dẫn theo nàng đi bệnh viện truyền nước.

“Đã phát sốt, vì sao không nói cho ta?”

Thật không dám giấu giếm.

Ta cũng không rõ ràng lắm ta bị bệnh.

Vấn đề này Hasegawa Rina không trả lời được. Nàng nằm ở trên giường bệnh, không nói một lời. Màu ngân bạch tóc dài tản mạn trải trên làn gối, có vẻ nàng phá lệ suy yếu. Kim tiêm đâm vào da thịt nàng, ngón tay thon gầy hiện lên gân xanh yếu ớt.

“Nhóc con, đừng tăng thêm phiền toái cho người khác a.”

Hai câu nói của Fushiguro Toji là có liên hệ với nhau, lời ngầm là “Có vấn đề tìm ta, không cần một người nhẫn nhịn. Tuy rằng phiền toái, nhưng ta sẽ xử lý” —— mà Hasegawa Rina chỉ get được hai chữ “Phiền toái”.

…… Lần này xác thật là nàng sơ sẩy.

“Xin lỗi.”

Thái độ nhận sai của thiếu nữ vẫn luôn thập phần ưu tú, con ngươi xanh thẳm sạch sẽ, như giọt sương trên phiến lá. Tiếng nói của nàng thực nhẹ, lộ rõ chút mệt mỏi vì bệnh: “Ta về sau sẽ tận lực phòng ngừa không để tình huống này phát sinh.”

Fushiguro Toji:…… Chậc.

Lương tâm đã phủ bụi trần nhiều năm của nam nhân kia vậy mà lại ẩn ẩn đau.

Cố tình, đương sự, người làm hắn lương tâm sống lại phiếm đau, còn không hề hay biết mà nhìn hắn, khóe môi tái nhợt hơi cong lên. Mồ hôi lạnh dính ướt tóc mái Hasegawa Rina, nước thuốc một giọt một giọt mà rót vào trong cơ thể nàng.

Nàng thân tàn chí kiên mà tiếp tục cọ cọ giá trị hảo cảm.

“Truyền nước xong liền về nhà đi.”

“Fushiguro tiên sinh muốn ăn cái gì? Buổi tối ta làm.”

…… Fushiguro Toji lương tâm bắt đầu điên cuồng nhảy Disco.

Lớp vỏ ngoài không quan tâm, chết lặng với đời của hắn, phảng phất bị nhiệt độ cơ thể nóng bỏng của thiếu nữ kia đốt cháy hầu như không còn, áp lực cảm xúc đã toàn bộ tràn ra, lấp đầy lồng ngực hắn. Hắn hoang mang mà lặng im một lúc lâu sau, tựa trần thuật mà nói: “Ngươi không có nghĩa vụ chiếu cố ta.”

“Ta muốn ở chung với người chung quanh, sống chung thật tốt một chút.”

—— lại tích cóp thêm một chút giá trị hảo cảm, liền chỉ cần một chút ô oa.

Hasegawa Rina đối mặt nhìn thẳng vào nam nhân kia, trên khuôn mặt tinh xảo không tì vết xẹt qua một tia bất lực. Nàng là thật sự phục ý chí sắt đá tiết bảo tiêu. Thật sự không thể cọ nổi nữa, nàng nhất định phải tìm Geto Suguru……

Nàng ủ rũ mà nói.

“Chung quanh ta, chỉ còn lại có Fushiguro tiên sinh.”

…… Fushiguro Toji không hé răng.

Ký ức bị kỳ thị thuở thiếu thời cùng thiếu nữ hằng ngày đoạn ngắn đan chéo. Hắn hiểu rõ Hasegawa Rina nghiêm túc sinh hoạt bốc đồng là từ đâu mà tới…… Cha mẹ ly dị, tự thân tàn tật, mẫu thân hàng năm bận việc công tác, nàng là khuyết thiếu cảm giác an toàn, mới có thể như vậy liều mạng mà làm tốt mỗi một sự kiện, thói quen lấy lòng mỗi người, không dám đòi lấy bất luận một chút ít quan ái từ bất kỳ ai.

“…… Chuyên tâm dưỡng bệnh đi.”

Fushiguro Toji cứng rắn mà nói: “Bữa tối ta làm.”