Xuyên Việt Chi Mỹ Thực Kỳ Gian

Chương 2: Thay đổi



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sáng sớm thức dậy Quách Gia Ninh cảm thấy tốt hơn nhiều so với hôm qua, mở cửa ra hít một hơi tinh thần tốt lên nhiều. Đang làm mấy động tác thể dục cơ bản thì thấy dì Trịnh đi tới ''Đại thiếu gia chào buổi sáng!'' Dì Trịnh vui vẻ cười nói

''Chào buổi sáng dì Trịnh'' Quách Gia Ninh đưa hai tay đang giơ cao xuống chào với dì Trịnh.

Dì Trịnh cảm thấy thiếu gia làm mấy động tác lạ liền hỏi: ''Thiếu gia cậu làm gì vậy?''

Quách Gia Ninh nói:'' ta tập thể dục buổi sáng thôi, không có gì đâu'' Dường như hắn nghe được giếng kêu từ bụng mình. Dễ hiểu thôi, cả ngày hôm qua hắn chỉ ăn có một bát mì mà.

''Dì Trịnh dẫn ta đi ăn sáng ta đói bụng quá'' vừa nói vừa xoa bụng mình.

Dì Trịnh nghe thấy thế mặt liền biến sắc, từ nhỏ đến giờ thiếu gia có dám ngồi ăn cùng với nhị phu nhân và lão gia đâu, chỉ trừ một lần duy nhất lúc thiếu gia năm tuổi vì làm đổ một chút canh ra ngoài mà bị nhị phu nhân la mắng xém tí là bị đổ canh nóng vào người. Nhưng sao hôm nay thiếu gia lại kêu mình dẫn đi ăn?

Quách Gia Ninh thấy vẻ mặt của dì Trịnh không tốt mấy liền hỏi: '' Dì Trịnh có chuyện gì thế, dì không khỏe ở đâu hả?''

''Không..không có gì thiếu gia, để tôi dẫn cậu đi'' Dì Trịnh vừa nói vừa xua tay.

Quách Gia Ninh vui vẻ nói: ''thế thì đi thôi ta đói lắm rồi''

Đi theo dì Trịnh Quách Gia Ninh cảm thán đúng là nhà có tiền vừa to vừa lớn, nhưng đáng ghét là nhà to như thế lại để cho con trai mình ở cái chỗ mục nát như vậy. Nghĩ tới là tức muốn chết. Quẹo qua mấy cái hành lang đi đến đại sảnh liền thấy một nam nhân trung niên tướng mạo anh tuấn tuy đã hơi lớn tuổi nhưng vẫn còn phong độ, ngồi kế bên là một phụ nữ xinh đẹp nhìn vào không ai nghĩ bà ta đã ở tuổi ba mươi bảy. Do chăm sóc da mặt tốt nên nhìn bà ta rất trẻ trung. Ngồi kế bên nhị phu nhân không ai khác chính là nhị muội 'của hắn', không cần nói cũng biết vẻ ngoài lẫn tính cách đều giống nhị phu nhân. Quách Gia Ninh đi đến bàn ăn nhìn bọn họ ăn uống vui vẻ miệng nhếch lên nói:'' Phụ thân, nhị phu nhân hảo!''

Quách Gia Cẩn, An Tú Trinh cùng Quách Gia Hân nghe thế đều đồng thời ngước lên nhìn, thì thấy Quách Gia Ninh mặt cười cười nói. Quách Gia Cẩn thấy thế không nói gì tiếp tục ăn sáng, An Tú Trinh vẻ mặt trào phúng nói:'' Đây không phải đại thiếu gia đây sao, hôm nay ngọn gió nào đưa ngươi đến đây thế?''

Quách Gia Ninh ngoài mặt thì cười nhưng trong lòng thì nghĩ phụ thân tỏ vẻ không quan tâm đến con trai mình như thế hèn gì lão bà kia hung hăng như thế. Quách Gia Ninh miệng khẽ nhếch nói:'' Dì vẫn còn nhớ ta là đại thiếu gia à, ta cứ tưởng là dì không biết đấy chứ?''

Nghe Quách Gia Ninh nói thế sắc mặt không tốt định trả lời thì nghe lão gia nói:'' Đã đến rồi thì ngồi xuống ăn vừa ăn vừa đứng nói còn ra thể thống gì nữa''.

Đũa trong tay An Tú Trinh bị nắm chặt vẻ mặt thì không được tốt cho mấy, Quách Gia Hân thấy sắc mặt mẫu thân mình như thế liền nhìn hắn khinh bỉ nói:'' Quách Gia Ninh chẳng phải xưa giờ ngươi không ngồi ăn cùng chúng ta sao hôm nay lại ra đây ăn, không lẽ muốn ra oai?''

Quách Gia Ninh đang ăn món cháo quẩy sườn sụn này trong lòng nghĩ cháo thì quá lỏng còn không mịn, sườn thì còn cứng đầu bếp phủ này nấu còn quá tệ liền nghe thấy giọng nói đanh đá của 'nhị muội' hắn, ngước lên nhìn với ánh mắt âm trầm miệng khẽ nhếch trào phúng nói:'' Đường đường là nhị tiểu thư nhà họ Quách lại không hiểu quy củ phép tắc như thế, chẳng những gọi thẳng tên đại ca mình lại còn ăn nói vô lễ, người khác nhìn vào lại nghĩ nhị tiểu thư đây có mẹ sinh mà không có mẹ dạy''

''Ngươi'' Quách Gia Hân đập đũa xuống bàn chỉ tay vào mặt Quách Gia Ninh lớn tiếng nói

''Ta thì làm sao ta nói không đúng sao?'' Quách Gia Ninh lắc đầu miệng cười cười nói:'' Nhị tiểu thư tại sao lại không biết phép tắc chỉ tay vào mặt đại ca mình như thế?''

Quách Gia Hân định nói thêm gì nữa lại bị An Tú Trinh ngăn lại miệng khinh bỉ nói:'' Được rồi Hân nhi chúng ta lo ăn đi thôi, người ta lâu rồi không được ăn ngon nên được ăn ngon đầu óc đến hư luôn rồi, lại còn ăn nói ra vẻ để người khác nhìn vào nghĩ người ta vẫn còn là đại thiếu gia cao cao tại thượng trong nhà này'' Quách Gia Hân nghe thế tâm trạng liền tốt hơn vui vẻ lo ăn cháo.

Dì Trịnh đứng một góc nghe cuộc nói chuyện giữa đại thiếu gia và mẹ con nhị phu nhân, mặt cuối thấp mồ hôi tuông rơi ước áo lo lắng nhị phu nhân sẽ làm khó dễ đại thiếu gia.

Nghe lão bà của 'phụ thân' phong độ mình nói thế mà ông ta vẫn tỏ vẻ không có gì, đúng là không xứng làm cha mà. Quách Gia Ninh ánh mắt lạnh xuống nhìn chằm chằm vào nhị phu nhân âm trầm miệng khẽ nhếch nói:'' Di nương nghĩ nhiều, nhờ dì nhắc ta mới nhớ, nhờ chuyện hôm đó mà đầu óc ta tốt hơn nhiều cảm giác bản thân mình thay đổi không còn yếu đuối như trước. Mà ta cũng không cần dì phải nhắc nhở địa vị đại thiếu gia trong nhà này. Nói gì đi nữa dù sao ta vẫn là đại thiếu gia nhà này, dì vẫn là tiểu thiếp thôi''

''Ngươi...'' rõ ràng là hắn nói bình thường nhưng tại sao cảm giác được hắn đáng sợ như vậy? An Tú Trinh lắc đầu định nói thêm gì nữa thì nghe Quách Gia Cẩn lên tiếng quát:''Có thôi đi không, ăn bữa cơm cũng không yên Gia Ninh tại sao lại ăn nói thế với dì? Có phép tắc không hả?'' An Tú Trinh nghe thế liền liếc mắt Quách Gia Ninh cười cười ''còn bà với Hân nhi nữa đặc biệt là con đấy Hân nhi ăn nói với đại ca mình vô lễ như thế hả, ai dạy con thế?''

''Con không làm gì sai'' Quách Gia Hân bực bội không phục nói

''Còn nói thế có phải ta nuông chiều nhiều quá nên hư rồi phải không?'' Quách Gia Cẩn giận dữ chỉ vào Quách Gia Hân nói lớn.

An Tú Trinh thấy không tốt lắm liền dùng lời ngon ngọt nói:'' Được rồi lão gia đừng tức giận hại thân, Hân nhi còn không mau xin lỗi phụ thân''

Mặt không tình nguyện nói xin lỗi:'' Con Xin lỗi''.

Quách Gia Ninh một bên ăn một bên xem phim trước mắt cảm thán đúng là nhị phu nhân có khác diễn hay như vậy. Ăn xong Gia Ninh đứng lên nói: '' Phụ thân con ăn xong rồi con đi trước'' mặt tươi cười nói.

Quách Gia Cẩn nghe thế liền phất tay toàn diễn biến hồi nãy đều thu vào mắt, ánh mắt âm trầm nhìn theo bóng lưng Quách Gia Ninh đi xa. An Tú Trinh nhìn theo lão gia mình tay nắm chặt đến nổi móng tay sắp đâm vào thịt, trong lòng lạnh lẽo 'thằng ranh này từ sau vụ đó hắn liền thay đổi thành người khác, đáng chết'

**************************

Dì Trịnh cùng Quách Gia Ninh đi về hậu viện của mình lúc này dì Trịnh mới bớt lo lắng nhìn đại thiếu gia với cặp mắt khác. Đại thiếu gia ngày xưa cho dù nhị phu nhân có nói gì cũng đều cắn răng cam chịu, còn đại thiếu gia bây giờ như biến thành con người khác tốt hơn nhiều, hoạt bát lanh lợi. Tiểu thư trên trời cũng yên lòng.

Quách Gia Ninh vừa đi vừa nghĩ phải nhanh chóng tìm 'phụ thân' tốt đẹp của hắn xin đổi phòng khác mới được, phòng như thế cho người ở hả? Thiệt là tức chết mà. Hồi nãy ăn còn chưa no toàn lo đối phó với hai mẹ con bà ta, đúng là khó chơi mà bà ta mà ở hiện đại chắc thành diễn viên nổi tiếng quá.

Mặt vui vẻ nói:'' Dì Trịnh ta đi nghĩ chút dì không phải lo cho ta''

''Dạ thiếu gia'' Dì Trịnh cuối người đáp

Quách Gia Ninh vào phòng nằm xuống nhắm mắt nghĩ ngày sau thiệt là khó sống mà.

Hết chương 2

Tiểu kịch trường:

Ninh nhi: diễn kịch thiệt là mệt!

Chim tiểu công: lại đây làm ấm tổ cho ta sẽ không mệt.

Ninh nhi:.....Xin hỏi các hạ là ai?

Chim tiểu công: lão công của ngươi

Ninh nhi:......



(Cháo quẩy sườn sụn)