Xuyên Việt Chi Mỹ Thực Kỳ Gian

Chương 3: Giải quyết



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau khi ăn xong, Quách Gia Cẩn đi thư phòng giải quyết công việc, An Tú Trinh cùng Quách Gia Hân liền về phòng mình.

''Mẫu thân tên Gia Ninh đó hình như thay đổi, hắn không còn giống như trước nữa?''

An Tú Trinh xoay người ngồi xuống nói:'' Có lẽ do chuyện ngày hôm đó trong lúc sơ ý đã đánh trúng đầu của hắn''.

Nhắc tới chuyện đó vẻ mặt bà ta liền âm trầm.

*************

''Đại thiếu gia đây lại làm sao, không muốn làm việc à?

An Tú Trinh nói tiếp:''Cho ngươi ăn, cho ngươi mặc thì phải biết làm việc. Nhà này không chứa hạng người làm biếng không chịu làm việc''.

Nói rồi liền dùng tay túm đầu Quách Gia Ninh ngã ra sau.

''Nên nhớ, cho dù thân phận của ngươi là đại thiếu gia nhà này, thì ngươi cũng phải làm việc như những kẻ khác. Đừng có viện cớ mà trốn việc.''

An Tú Trinh nhếch miệng nhìn Quách Gia Ninh khinh bỉ nói:'' Ngươi chớ có quên, phụ thân ngươi vốn không thích ngươi, dù ta có làm gì, thì ông ta cũng không có quản. Cho dù là ta có đánh ngươi đi chăng nữa!''

Nói xong liền buông tay túm đầu hắn xuống, rồi kêu gia đinh cho hắn một trận.

Quách Gia Ninh chỉ biết cắn môi cố chịu đựng.

An Tú Trinh xoay người bước đi đôi mắt hẹp dài liếc tên gia đinh bên cạnh nói:'' Đừng để hắn chết, chỉ cho hắn một trận thôi, nhớ chưa?'' Ta còn muốn cho hắn đau khổ dài dài.

''Dạ, nô tài đã biết!''

*********************

Quách Gia Hân nhớ lại chuyện hôm đó liền hỏi:'' Giờ chúng ta nên làm gì đây mẫu thân?''

''Để hắn như vậy hoài sao?'' Quách Gia Hân nói tiếp.

Miệng liền nở nụ cười, An Tú Trinh nói:'' Con không cần phải lo lắng, dù sao hắn ta chỉ là thiếu gia có danh mà không có phận. Hắn muốn làm gì cũng hơi khó.''

Sau khi ngủ dậy, Quách Gia Ninh cảm thấy đói bụng, đẩy cửa bước ra ngoài, nhớ lại ký ức của thân thể này, xem nhà bếp nằm ở hướng nào mà đi tới.

Đi một lát hắn thấy nhà bếp, mở cửa bước vào thì thấy tên đầu bếp Quách Chu đang nấu món gì đó. Trong lòng nghĩ thầm 'đồ ăn đều do tên này nấu à?' Thấy thế hắn bước tới, Quách Chu nghe tiếng động xoay người lại, thì thấy Quách Gia Ninh. Hắn nhìn nhìn một lát rồi nói:''Ngươi tới đây làm gì?''

Đúng là khổ mà. Đến cả tên đầu bếp còn xem thường hắn. Không biết cái tên 'Gia Ninh' này sống xót như thế nào?!

''Ta tới kiếm thứ gì ăn'' Quách Gia Ninh cả người đều không khoẻ nhìn chằm chằm tên Quách Chu.

Quách Chu bị hắn nhìn đến rùng mình. Nhưng vẫn lớn tiếng nói:''Không còn gì cho ngươi ăn cả, ngươi mau mau cút đi''.

Nghe thế Quách Gia Ninh liền đen mặt cả nguời lạnh xuống nói:'' Quách Chu ta nhắc cho ngươi nhớ. Ngươi chỉ là một tên đầu bếp, không có danh phận gì trong cái nhà này''.

''Đừng tưởng rằng ngươi là đầu bếp thì có thể lên mặt với ta. Cho dù ta không được sủng trong cái nhà này. Thì ngươi, vẫn không có tư cách lên mặt với ĐẠI THIẾU GIA ta'' Quách Gia Ninh nói tiếp, nói đến câu đại thiếu gia, hắn lại muốn nói lớn cho tất cả đều nghe.

Thiệt là tức chết mà đến cả tên đầu bếp mình cũng không bằng. Các ngươi cứ chờ đấy, bổn thiếu gia ta sẽ tính sổ với từng nguời. Đặc biệt là mẹ con nhà kia.

Cả nguời Quách Gia Ninh đều âm trầm, giọng nói lạnh lùng làm cho hắn run rẩy.

''Tránh ra!'' Nói xong lấy tay đẩy tên Quách Chu đang run rẩy sang một bên.

Quách Chu theo bản năng lùi xa ra, hắn nghĩ thầm, tên này bình thường nhu nhược tại sao hôm nay lại khủng bố như vậy? Lén nhìn theo Quách Gia Ninh, vừa lúc hắn bắt gặp ánh mắt sắc bén của Quách Gia Ninh nhìn về. Sợ hãi mà cuối xuống.

Tên thỏ đế, dám khinh bỉ ông đây hả, hừ!

Cảm giác bụng càng lúc càng đói hắn muốn làm cái gì đó để ăn. Nhìn xung quanh, hắn phát hiện có tôm. Được rồi, hôm nay sẽ ăn tôm sú hoàng kim, bù lại những những ngày cực khổ. Nói là làm liền.

Lấy trứng muối, tôm, bột năng, chuẩn bị thêm các loại gia vị cần thiết. Sau đó đem tôm đi rửa sạch, cắt râu, yếm, chẻ lưng phủ sơ bột năng và bơ. Tiếp đó chiên tôm trên lửa lớn cho tôm giòn.

Lấy lòng đỏ trứng vịt muối hấp chín cho thêm ít hạt nêm và một ít dầu ăn vào. Sau khi sơ chế xong tiến hành chế biến món ăn.

Đầu tiên, để chảo nóng cho trứng muối vào đảo đều cho trứng tan và sôi đều, sau đó cho tôm sú đã chiên giòn vào chảo đảo đều là hoàn tất.

Nhìn món ăn trước mặt bụng hắn lại càng kêu lớn hơn. Không chờ đợi gì thêm, liền gắp một con bỏ vào miệng. Cảm giác độ giòn của tôm, độ mặn của trứng muối, liền nghĩ đây mới chính là đồ ăn này.

Quách Chu đứng kế bên nhìn toàn bộ quá trình mắt trợn to, hắn biết nấu đồ ăn bao giờ thế? Nhưng nhìn có vẻ ngon lắm. Nhìn Quách Gia Ninh ăn mà hắn nuốt nước miếng không ngừng.

Quách Gia Ninh đang ăn thì thấy tên đầu bếp nhìn chằm chằm, quay sang thấy mắt hắn thì trợn lên miệng thì há to? Kệ đi, hắn muốn nhìn thì cho hắn nhìn cũng không ảnh hưởng gì mình.

Ăn xong Quách Gia Ninh xoay người bước ra, vẫn không quên chào Quách Chu đang đứng ngốc ở đó.

''Làm phiền ngươi dọn dẹp chỗ này hộ ta'' Nói rồi nhìn hắn cười tủm tỉm.

Lúc này đầu bếp mới hồi phục lại tinh thần, nhìn Quách Gia Ninh rõ ràng hắn cười cũng bình thường, tại sao lại cảm thấy đáng sợ như vậy?

Nhìn theo bóng lưng của Quách Gia Ninh, hắn nghĩ phải nói chuyện này cho quản gia nghe mới được. Nói xong chạy đi tìm quản gia.

Còn phần Quách Gia Ninh sao khi được ăn no hắn quyết định đi tìm 'lão cha thân yêu' của hắn nói chuyện. Quyết định phải đòi được phòng mới, không thể ở căn phòng đó nữa, có ngày chết bị đè cũng không hay.

Nghe được chuyện từ miệng đầu bếp, Quách An lập tức đi thư phòng tìm lão gia.

'Cốc cốc' nghe tiếng gõ cửa hắn hỏi:'' Ai đấy?''

"Lão gia, là tôi Quách An đây!''

''Vào đi''

''Có chuyện gì?'' Quách Gia Cẩn hỏi tiếp.

''Lão gia tôi mới nghe được tin từ Quách Chu. Hắn nói đại thiếu gia hình như đã khác lạ, không giống như trước nữa''.

''Quách Chu?'' Quách Gia Cẩn mặt không biểu cảm nhìn quản gia.

''Đúng vậy, lão gia!''

Quách Gia Cẩn chợt nhớ đến chuyện hồi sáng nói:''Ừm. Ta cũng nghĩ là hắn đã khác trước''. Không phải Quách Gia Cẩn chỉ ngồi trong thư phòng suốt, thì sẽ không biết chuyện gì xảy ra ở trong phủ. Đại loại như, những chuyện mà tiểu thiếp hắn làm với con của chính thê. Hắn đều biết hết, chỉ là hắn nhắm mắt làm ngơ, xem Quách Gia Ninh sẽ như thế nào khi bị người ức hiếp.

Tính cách đứa con này quá nhu nhược hắn lại không thích, không chỉ tính cách. Từ lúc sinh nó ra, vì nó mà Hợp Nhiên nàng phải chết hắn đã không mấy thích đứa con này. Nhưng vì Tú Trinh lại không sinh được con trai, hắn không thể danh chính ngôn thuận, đưa nàng lên vị trí chính thê. Vì thế, hắn chỉ còn chờ mong vô đứa con yếu đuối này.

Không phải hắn không yêu đứa con này, nhưng vì do quá yếu đuối nên hắn muốn làm ngơ. Cũng vì thế, những kẻ hạ nhân trong phủ này thấy được sẽ muốn ức hiếp nó. Nhờ đó, cũng hy vọng nó sẽ thay đổi mà mạnh mẽ hơn.

Mặt không biểu tình tiếp tục làm sổ sách, tay vẫn luôn viết, không mặn nhạt thì nói:''Ta cũng đang hy vọng là hắn sẽ thay đổi. Có như thế, người khác mới không xem thường Quách gia ta.''

Đúng lúc này, An Tú Trinh đi ngang thư phòng nghe được lời này. Bà ta cảm thấy mọi chuyện không hề đơn giản như mình nghĩ. Cả nguời chợt lạnh xuống, xoay người bước về phòng.

Hết chương 3

Tiểu kịch trường:

Chim tiểu công: Tại sao ta vẫn chưa xuất hiện?

Ninh nhi: Đồ ăn thật ngon! Được ăn ngon là điều hạnh phúc!

Chim tiểu công:...

Ninh nhi: hôm nay ngươi không có gì để nói hả?

Chim tiểu công:...



(Tôm sú hoàng kim)