Yêu Lại Từ Đầu – Cố Tư – Trì Uyên

Chương 376: Chị thích mẫu đàn ông thế nào?



Cố Tư ngẩng lên nhìn Mạnh Sướng: “Em làm sao tò mò chuyện của chị thế?”

Mạnh Sướng ngừng một chút, sau đó liền cười lên, thấy có chút chút xấu hổ: “Thì là tò mò đó. Chuyện của các chị, trước đây trên mạng đồn đến ồn ào huyên náo, thật thật giả giả, rất khó phân biệt. Chị lại không muốn nói, em thật sự rất muốn biết rốt cuộc là có chuyện gì.”

Cố Tư nhếch khóe miệng: “Chị chỉ có thể nói với em, trên mạng những tin tức đó, không cần đề ý đến, có rất nhiều điều đều là tin đồn vô căn cứ.”

Mạnh Sướng gật gật đầu, cũng liền không tiếp tục hỏi nữa.

Cố Tư uống xong trà sữa, sau đó liền rời đi.

Cô phải quay về để thay quần áo.

Mạnh Sướng cũng đứng lên, cùng với Cố Tư ra đến cửa tiệm, cô nói: “nhìn thấy cuộc sống tình cảm của chị nhấp nhô lên xuống, làm em cũng thật muốn nói chuyện yêu đương.”

Cố Tư sửng sốt, quay đầu nhìn Mạnh Sướng: “Đừng bị người khác ảnh hưởng. Nếu em yêu đương, đừng chỉ vì muốn yếu đương, mà là vì gặp được người mình thích. Đó mới là yêu, nếu không thì chỉ cảm cô đơn lạnh lẽo.”

Mạnh sướng cười haha: “Lời nói này của chị, thật có triết lý.”

Cố Tư thấp giọng cười cười: “Chị cũng chỉ có thể nói thôi, thật sự bản thân chị cũng không làm rõ được. Chỉ có thể nói, em nếu yêu đương, nhất định là vì người em thích xuất hiện, chứ không phải là lý do gì khác.”

Nói xong cô nghĩ một chút lại nói: “ Nhưng nói đi nói lại, chị thích kiểu người như vậy đó.”

Mạnh Sướng sửng sốt, ánh mắt lại có chút rối loạn.

Cô liếm liếm môi: “ Em á, thích đàn ông mạnh mẽ một chút, chính là có thể bảo vệ được em, khi em gặp chuyện, anh ấy có thể đứng ra giúp em xử lí, còn có một ít yêu cầu nho nhỏ trong cuộc sống, anh ấy đều có thể làm em hài lòng.”

Cố Tư gật gật đầu. Đây là rất bình thường, chính là muốn cảm giác an toàn.

Con gái yêu đương, thật ra luôn muốn cảm giác an toàn.

Cố Tư “ừ” một tiếng: “Kiểu người này thật ra rất dễ tìm, chỉ cần người đàn ông đem em đặt ở trong lòng, những mong muốn của em, sẽ không khó thực hiện.”

Mạnh Sướng cười hì hì: “Hi vọng người đó có thể nhanh nhanh đến bên em đi.”

Cố Tư Cũng cười theo, đúng lúc xe taxi đi qua, cô giơ tay gọi xe.

Trong lúc đó Cố Niệm còn quay đầu lại nói với Mạnh Sướng: “ Trưa em gọi đồ ăn ngoài ăn đi, đừng giảm cân nữa, em cũng không có mập.”

Mạnh Sướng gật gật đầu: “Em biết rồi.”

Cố Tư cũng mới đi lên xe.

Lúc lên xe rời đi, cô quay đầu lại nhìn thoáng qua người ở ngoài xe. Mạnh Sướng dạo gần đây thật sự có chút giống đang yêu.

Gần đây bắt đầu chú ý hình tượng, rõ ràng không hề béo, lại hay nói muốn giảm cân, không những vậy lại còn ăn mặc trang điểm cũng khác so với trước đây.

Mấy ngày trước Mạnh Sướng còn đi nhuộm tóc, làm tạo hình.

Nguyên bản Cố Tư không nhận ra gì, nhưng lúc nãy vừa tâm sự, cô rõ rang cảm nhận được, Mạnh Sướng cô gái nhỏ này, trong lòng chắc là có người mình thích rồi.

Có người mình thích, là một chuyện rất tốt đep. Cố Tư nghĩ nghĩ lại mỉm cười.

Không biết người có thể được cô gái nhỏ Mạnh Sướng này thích, là người như thế nào đây.

Cố Tư về nhà thay quần áo, thời gian vừa đúng lúc là buổi trưa, cô cũng liền tự mình đi nấu cơm.

Thức ăn vừa mới bưng lên bàn, điện thoại của cô liền reo lên.

Cố Tư cầm lên xem một chút, là một dãy số xa lạ.

Là số máy nội địa.

Cố Tư nghĩ một chút, cũng liền nhận máy.

Âm thanh bên kia có chút ồn ào: “Cố Tư?”

Cố Tư “a” một tiếng: “ Ai vậy?”

Bên kia cười haha: “Anh đây, anh là anh của em.”

Cố Tư bị làm cho hoảng sợ: “Anh nào cơ, tôi nói này anh trai, anh uống nhiều rồi.”

Bên kia cười rộ lên, nghe giống như có vài người.

Nhưng bên kia lập tức lại nói: “Đúng nhỉ, uống nhiều rồi, em qua đây đi. Anh hiện tại không thể về nhà, em tới nhanh một chút.”

Cố Tư chỉ cho rằng là một người say gọi nhầm điện thoại, ngay sau đó liền cúp điện thoại.

Kết quả một lát sau, người kia lại gọi đến.

Cố Tư có chút tức giận, nhận xong liền nói: “ Anh gặp chuyện rắc rối, thì hãy gọi cảnh sát giúp anh, đừng gọi điện thoại cho tôi nữa, nếu không thì tôi gọi cảnh sát chỉnh đốn anh.”

Bên kia cười ngặt nghẽo: “Cố Tư, anh là Nguyễn Thừa Phong.”

Cố Tư ngừng một chút: “Ai? Nguyễn Thừa Phong? Anh làm sao biết số điện thoại của tôi?”

Nguyễn Thừa Phong tựa vào xe phả khói thuốc: “Trước tiên em đến đây, anh ở bên này xuất hiện chút chuyện.”

Anh ta nói xong liền ngắt điện thoại, sau đó híp mắt, gửi cho Cố Tư định vị.

Cố Tư nắm chặt điện thoại, tự hỏi hồi lâu, vẫn là sửa soạn một chút rồi ra ngoài.

Dựa theo định bị Nguyễn Thừa Phong gửi cho, là ở trên quốc lộ.

Xe Nguyễn Thừa Phong bị đâm phải, mặt trước gần như là hỏng hết rồi.

Khi Cố Tư đến, Nguyễn Thừa Phong đang ngồi ở bên đường, dựa vào hàng rào như đang ngủ.

Cảnh sát giao thông một bên chụp ảnh, làm trách nhiệm phân định.

Bên kia là một chiếc xe tư gia, chủ xe có chút hổn hển nhớn nhác.

Mà cảnh sát giao thông bên cạnh, còn đứng bên người đàn ông, nhìn có chút sốt ruột.

Cố Tư trực tiếp chạy qua bên Nguyễn Thừa Phong: “Anh có chuyện gì vậy? Anh uống rượu còn lái xe, không muốn sống nữa hả?”

Nguyễn Thừa Phong mất nửa ngày mới mở mất, ánh mắt có chút đỏ lên, thanh âm cũng lười biếng: “Không phải anh lái.”

Cảnh sát giao thông bên cạnh đi qua, hỏi đơn giản thân phận của Cố Tư.

Nguyễn Thừa Phong cười ha ha: “ Đây là em gái tôi, các anh có việc gì thì nói với cô ấy. Bên kia….”

Anh ta chỉ người đàn ông có vẻ mặt sốt ruột nói: “Chính anh ta, bảo anh ta đi đi, không có chuyện của anh ta. Nên bồi thường thế nào thì ở đây tôi sẽ bồi thường.”

Người đàn ông kia vôi vàng chạy qua, nói cảm ơn với Nguyễn Thừa Phong.

Nguyễn Thừa Phong khoát khoát tay: “Lần sau lái xe, cẩn thân chút.”

Người đàn ông kia hết lần này đến lần khác khom lưng, sau đó rời đi.

Cố Tư không hiểu rốt cuộc là như thế nào: “Người kia là ai vậy?”

Cảnh sát giao thông cũng biết việc Nguyễn Thừa Phong uống rượu, nên cũng khó có thể nói chuyện cho rõ ràng.

Người vừa mới rời đi, là người Nguyễn Thừa Phong tìm lái xe hộ. Khi ngưới lái xe hộ quẹo xe đã đụng vào xe của người khác.

Cố Tư quay đầu nhìn Nguyễn Thừa Phong một lát, thở dài: “Được rồi, bây giờ xem xét trách nhiệm chỗ này phân định như thế nào, chúng tôi nhận.”

Rồi còn đến gặp tổ cảnh sát giao thông kí biên bản, Nguyễn Thừa Phong như vậy, khẳng định là không thể làm được.

Cố Tư cũng phải chăm sóc anh ta, cũng không thể qua đó.

Đối với quyết định của cảnh sát giao thông cũng đều không có ý kiến phản đối. Cố Tư trước tiên đưa Nguyễn Thừa Phong về nhà, xe thì trực tiếp tìm xe kéo mang đi.

Nguyễn Thừa Phong dựa lên người Cố Tư: “Mấychuyện này, đừng nói với người trong nhà của anh.”

Vẫn còn biết không thể thông báo với người trong nhà, cũng còn chưa uống nhiều lắm.

Cố Tư không còn cách nào, trước tiên đành đưa Nguyễn Thừa Phong về nhà mình.

Nguyễn Thừa Phong nhìn có vẻ vẫn còn tỉnh táo, nhưng vừa vào nhà Cố Tư, nhìn thấy ghế sopha, qua đó nằm lên liền ngủ mất.

Cố Tư bất lực không biết phải làm sao, còn không biết nên xử lí như thế nào.

Cô thực sự không muốn dính líu nhiều đến người nhà họ Nguyễn, nhưng mà cũng không có cách nào để tránh được.

Cố Tư chỉ có thể gọi điện cho Mạnh Sướng báo rằng buổi chiều không thể qua tiệm, ở nhà đã xảy ra chuyện.

Tâm trạng Mạnh Sướng hôm nay không tệ, ừ ừ hai tiếng: “Không sao, buổi chiều không có nhiều người, em có thể làm được.”

Cố Tư cúp điện thoại, liền ngồi xuống ở bên bên góc ghế.

Nguyễn Thừa Phong ngủ không tệ, nhưng người đàn ông này ban ngày ban mặt còn uống nhiều thế này, cũng không biết là đang muốn làm cái gì.

Buổi chiều Cố Tư cũng lên tầng đi ngủ một giấc.

Theo thói quen lúc đi nằm mà cầm điện thoại lướt một vòng.

Trong Wechat người kia đăng lên trạng thái, như cũ là bức ảnh bảng hiệu của cửa tiệm cô.

Cố Tư tê dại một chút, còn có chút không khống chế được, ở phía dưới nhắn lại hỏi đối phương là ai.

Cô cho rằng là Phương Tố, nhưng lại cảm thấy Phương Tố không giống người có thể làm ra loại chuyện thế này.

Phương Tố rõ ràng đối với cô là kiểu không thèm nhìn lấy một chút, không thể đăng lên vòng bạn bè, lại còn là bức ảnh cửa tiệm của cô

Bên kia không đáp trả, Cố Tư nghĩ một chút, trực tiếp mở khung chat của đối phương, gửi câu hỏi vừa rồi của mình sang.

Edit by Châm.

gần 500 chương. Các chị em đã đóng góp ib page để được vào nhóm ạ