36 Cách Cưng Chiều Vợ Yêu

Chương 104: Tranh thủ thời gian xin nghỉ, chúng ta đến bệnh viện (3)



“Bây giờ em đang đưa chị ấy đến bệnh viện, vừa rồi em đã kiểm tra cho chị ấy, chỉ bị mất máu quá nhiều mà thôi, không có nguy hiểm đến tính mạng. Anh muốn đến bệnh viện Hoàn Mỹ hay chọn một bệnh viện gần đây?” Hứa Minh Ưu vô cùng tỉnh táo hỏi ý kiến của Kỳ Minh Viễn.

“Hoàn Mỹ.” Kỳ Minh Viễn trả lời không chút do dự.

“Được, vậy tôi cúp máy đây.” Hứa Minh Ưu vừa nói xong lập tức cúp điện thoại, lái xe về phía bệnh viện Hoàn Mỹ.

Lúc Kỳ Minh Viễn chạy đến bệnh viện Hoàn Mỹ, Lăng Tử Yên vẫn chưa tỉnh lại.

Anh lo lắng hỏi bác sĩ phụ trách khám bệnh cho Lăng Tử Yên: “Cô ấy sao rồi?”

“Bệnh nhân không có gì đáng lo ngại. Anh là chồng của cô ấy sao?”

Bác sĩ nhìn ra được sự lo lắng của Kỳ Minh Viễn, câu nói đầu tiên là trấn an anh: “Trong cuộc đời của rất nhiều người phụ nữ đều sẽ xuất hiện tình huống ra nhiều như vậy, có rất nhiều nguyên nhân tạo nên tình huống này, có thể là từ phương diện tinh thần và phương diện ăn uống, hoặc do cái khác nữa.”

“Trước khi cô ấy đến kinh nguyệt một ngày có ăn hơi nhiều kem ly, trên phương diện tinh thần không có vấn đề gì cả, chỉ là gần đây có xảy ra một chút chuyện, tâm trạng có chút lên xuống, nhưng nói tóm lại thì tâm trạng vẫn khá.” Kỳ Minh Viễn trả lời.

Giờ phút này anh vô cùng hối hận, nhất là khi nghĩ đến chính là do bản thân mình cho phép cô ăn những ly kem kia. Lúc ấy chỉ cho là cô nóng quá, ăn chút kem sẽ thấy dễ chịu hơn, không ngờ rằng sẽ khiến cho cô khó chịu như vậy.

“Vào mùa hè, quả thật một số cô gái vô cùng thích ăn kem, nhưng thật ra việc đó rất không tốt cho cơ thể.”

Bác sĩ sáng tỏ gật đầu: “Thân thể người yêu của anh không có gì đáng lo ngại, chỉ là do chảy quá nhiều máu, nên mới bị như vậy. Sau khi trở về ăn nhiều món ăn bổ máu một chút trong thời gian dài là có thể bù lại.”

“Vậy tại sao cô ấy vẫn chưa tỉnh lại?” Đây là điều mà Kỳ Minh Viễn lo lắng nhất.

“Không có chuyện gì, cô ấy quá mệt mỏi, khi nào ngủ đủ thì sẽ tỉnh lại thôi.” Bác sĩ cười trả lời.

“Cảm ơn bác sĩ.”

Kỳ Minh Viễn biết, bác sĩ đã không còn gì để giải đáp anh, nên gật đầu nói cảm ơn với bác sĩ rồi đi qua ngồi xuống bên cạnh giường của Lăng Tử Yên.

Bác sĩ thấy vậy, lúc bấy giờ mới đi ra ngoài. Còn chưa kịp khép cửa lại đã thấy Đường Uyển Dư đi đến với khuôn mặt nghiêm nghị, bệnh viện này là bệnh viện dưới trướng Quốc tế Hải An, bác sĩ có thể không nhận ra Kỳ Minh Viễn ở nước ngoài một thời gian dài, nhưng không thể không biết người sáng lập Quốc tế Hải An là Đường Uyển Dư được.

“Tổng giám đốc Đường, bà đến rồi.” Bác sĩ lập tức tiến lên nghênh đón.

“Có phải hôm nay trong bệnh viện có tiếp nhận một cô gái tên Lăng Tử Yên không?” Đường Uyển Dư nhìn thấy bác sĩ này chào hỏi với mình thì lập tức dừng lại hỏi bà ấy.

“Đúng vậy, có một cô gái tên Lăng Tử Yên, cô ấy đang ở ngay trong phòng bệnh này. Tổng giám đốc Đường quen biết với cô ấy sao?” Bác sĩ liếc nhìn phòng bệnh sau lưng rồi trả lời.

Đường Uyển Dư nghe vậy thì tiến lên một bước, nhìn vào giường bệnh qua cửa sổ thủy tinh nhỏ, vừa liếc mắt lập tức thấy được Kỳ Minh Viễn đang ngồi ở đầu giường đưa lưng về phía mình.

Đó là con ruột của bà ấy, đương nhiên bà ấy sẽ không nhận lầm. Chắc chắn người đang nằm trên giường bệnh trong đó chính là Lăng Tử Yên rồi, cúi đầu nghiêm túc nói với bác sĩ: “Dẫn tôi đến phòng làm việc của bà.”

“Vâng.” Bác sĩ thấy sắc mặt của Đường Uyển Dư cũng không tốt, lập tức gật đầu, dẫn Đường Uyển Dư đi đến phòng làm việc của mình.

“Mời tổng giám đốc Đường ngồi.” Bác sĩ cung kính tiếp đón Đường Uyển Dư vào trong ngồi xuống ghế sô pha.

“Tình hình của Lăng Tử Yên như thế nào?” Đường Uyển Dư hỏi, biểu cảm trên mặt lúc nói đến cái tên Lăng Tử Yên càng thêm có chút khó coi. ngôn tình hay

“Hẳn là do việc ăn uống của cô Lăng dẫn đến kinh nguyệt không đều, lần này kinh nguyệt có chút nhiều, nên mới té xỉu, không có gì đáng ngại.” Bác sĩ trả lời thành thật.

“Kiểm tra tổng quát cho cô ta lần nữa đi, nhìn xem cơ thể cô ta có sạch sẽ hay không, có còn khả năng sinh sản hay không.” Đường Uyển Dư nghiêm túc nói với bác sĩ, giọng điệu gần như ra lệnh.

“Tổng giám đốc Đường, những loại kiểm tra này đều dính đến sự riêng tư của bệnh nhân, hơn nữa chồng của cô Lăng cũng đang…”

“Chồng của cô ta là con trai của tôi, cô ta là con dâu của tôi, người làm mẹ chồng như tôi muốn kiểm tra cơ thể của con dâu có sạch sẽ hay không một chút cũng không được sao? Nếu như cô ta không thể sinh được nữa, con trai tôi cưới cô ta về để thờ như Bồ Tát sao? Bà lập tức đi kiểm tra cho cô ta ngay. Tôi ở đây đợi kết quả.”

Đường Uyển Dư nói xong lập tức đứng lên, đi ra ngoài cửa, sau đó nghĩ đến cái gì đó: “Đừng cho Kỳ Minh Viễn biết tôi từng đến đây.”

“Vâng.”

Làm sao bác sĩ dám nói không, sau khi Đường Uyển Dư đi rồi, lập tức nói với trợ lý của mình: “Đi thôi, đi kiểm tra cho mợ chủ.”

Trong giọng nói đều là sự bất đắc dĩ và đồng tình với Lăng Tử Yên.

“Vâng.” Hai trợ lý gật đầu, lập tức bắt đầu chuẩn bị đi kiểm tra cho Lăng Tử Yên, vừa ra khỏi phòng phẫu thuật thì bắt đầu bàn luận.

“Thì ra mấy chuyện tám nhảm mà bà Triệu nói trong phòng bệnh hôm nay đều là sự thật.” Trợ lý A nhỏ giọng nói với trợ lý B.

“Chuyện gì vậy, sao tôi lại không biết?” Vẻ mặt trợ lý A ngờ vực.

Đương nhiên trợ lý A là một con người yêu thích chuyện thị phi, biết được trợ lý B chưa nghe được tin đồn được truyền trong bệnh viện sáng nay thì lập tức hưng phấn nói với trợ lý B: “Ôi cô không biết sao? Đã truyền khắp cả bệnh viện rồi, nói trước khi mợ chủ của Quốc tế Hải An chúng ta gả cho cậu ba, thì đã gả cho người khác, chính là cậu chủ của Điện tử Đức Hải kia.”

“Chỉ là cùng ngày kết hôn thì bị em gái cô ấy đoạt mất chồng, em gái cô ấy cũng đến nhà họ Chung ở.”

“Bây giờ có tin đồn truyền ra, sở dĩ nhà họ Chung không cần mợ chủ của họ nữa, là bởi vì trong bốn năm cô ta nói chuyện yêu đương với cậu Chung đã mang thai ba lần, cô ta đều không muốn giữ đứa bé.”

“Bởi vì cô ta phá thai quá nhiều, bây giờ đã không thể sinh được nữa, tất nhiên nhà họ Chung không cần cô ta rồi. Cũng không biết cô ta dùng cách gì mà có thể tóm chặt được cậu ba của chúng ta như vậy, nhìn bộ dạng lúc nãy của cậu ba là thật sự lo lắng cho cô ta đó.”

“Đúng là đê tiện mà, phụ nữ bây giờ ấy, sao lại không biết tự kiềm chế như vậy chứ? Cô nhìn chúng ta xem, giữ mình trong sạch, còn thông minh ngoan ngoãn, sao vận mệnh lại đối tốt với bọn họ như vậy chứ?”

“Được rồi, nói nhảm nhiều thế, tranh thủ thời gian đi làm kiểm tra cho bệnh nhân đi.” Sau khi bác sĩ nghe xong tin đồn, nghiêm túc nói với hai người trợ lý.

“Vâng.” Hai trợ lý trả lời, không dám tiếp tục nói nhiều nữa, đi đến phòng bệnh của Lăng Tử Yên để làm kiểm tra lần nữa.

Bởi vì tính bảo mật của kiểm tra cho nên Kỳ Minh Viễn cũng không tiện đi theo quan sát, hơn nữa nơi này là bệnh viện của nhà mình, anh cũng rất yên tâm.

Đứng ở trong phòng làm việc của bác sĩ lo lắng chờ đợi, cho đến khi Lăng Tử Yên được đẩy ra ngoài.

Mặc dù cô vẫn chưa tỉnh lại như cũ, nhưng Kỳ Minh Viễn đã yên tâm hơn nhiều rồi.

Biết kết quả kiểm tra chắc chắn sẽ không có nhanh như vậy nên anh cũng không hỏi nhiều, cùng đẩy Lăng Tử Yên trở về phòng bệnh của cô với y tá.

Sau khi anh đi rồi, biểu cảm của bác sĩ trở nên vô cùng nghiêm túc.

Thật ra Đường Uyển Dư yêu cầu bà ta kiểm tra những thứ kia cho Lăng Tử Yên, chỉ trừ hạng mục cuối cùng ra, thì còn lại không cần đợi kết quả.

Cho nên, sau khi Kỳ Minh Viễn đẩy Lăng Tử Yên rời đi, bà ta lập tức đi đến văn phòng của Đường Uyển Dư.

Rõ ràng tâm trạng của Đường Uyển Dư không tốt, đang đưa lưng về phía cửa, đứng ở phía trước cửa sổ sát đất nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ, cả người tản ra hơi thở tức giận, chỉ là bà ấy đang cố gắng kiềm chế lại.

“Kết quả như thế nào?” Nghe thấy sau lưng có tiếng bước chân, Đường Uyển Dư xoay người lại, nhìn thấy là bác sĩ thì lập tức mở miệng hỏi thăm.

“Dựa theo kinh nghiệm nhiều năm của tôi thì tôi có thể xác định được mợ chủ chưa từng sinh đẻ, chỉ là…” Câu nói tiếp theo, bác sĩ không biết có nên nói hay không, có thể nhìn ra được Kỳ Minh Viễn cực kỳ lo lắng cho Lăng Tử Yên, bà có nên nói sự thật ra không?

“Nói đi, tôi muốn nghe sự thật.” Bác sĩ do dự khiến Đường Uyển Dư càng mất kiên nhẫn.