36 Cách Cưng Chiều Vợ Yêu

Chương 155: Ái Vi, cuối cùng anh cũng tìm thấy em (5)



“Đừng làm thế!” Lăng Tử Yên nắm lấy bàn tay to lớn của anh khi anh định thò tay vào áo cô: “Đừng làm thế! Chúng ta đang ở trong xe đấy!”

Kỳ Minh Viễn đêm qua không chạm vào cô, giờ anh chỉ cần đến gần cô, hôn cô, là anh giống như nghiện không thể dứt ra được.

“Em chê trong xe không đủ rộng sao?” Cuối cùng Kỳ Minh Viễn buộc lòng buông cô ra, nhưng vẫn không nhịn được trêu chọc cô.

“Anh đừng có linh tinh!” Lăng Tử Yên nghĩ tới lần trước anh nhốt cô trong nhà tắm, cô biết ngay người đàn ông này muốn thử một vị trí khác, nhưng cô khá bảo thủ trong chuyện này, chỉ cần nghĩ đến việc anh định làm thế với cô trong xe…

Cô không thể chấp nhận được, tuy rằng kính cửa sổ xe của anh đã được xử lý đặc biệt, bên ngoài hoàn toàn không thể nhìn thấy bên trong, nhưng người ngoài có thể thấy qua kính xe phía trước.

Nếu có ai nhìn thấy thì thật đáng xấu hổ biết bao!

Kỳ Minh Viễn biết cô vẫn còn rất bảo thủ, biết anh không thể ép buộc cô, vì vậy anh bóp chặt cái mũi nhỏ của cô rồi buông cô ra: "Anh chỉ trêu em thôi, đừng căng thẳng!"

Lăng Tử Yên nhìn anh với vẻ mặt kích động, vươn tay vỗ vỗ cánh tay anh, "Đừng làm em sợ!"

Kỳ Minh Viễn vươn tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, hôn lên môi cô, "Anh đâu nỡ chứ!"

Sau khi hôn xong, anh mới buông cô ra, vươn tay thắt dây an toàn đ cho cô, sau đó kéo dây an toàn của anh, thắt dây an toàn, khởi động xe, và lái xe về phía Hương Lan Uyển!

Trong Hương Lan Uyển, Dương Thư Huệ ở nhà đợi hai người về nhà ăn cơm, nhìn thấy xe của Kỳ Minh Viễn đi vào, bà rất vui mừng vì cả sáng nay bà đã đợi hai người về nhà!

“Bà nội, chúng cháu về rồi!” Lăng Tử Yên và Kỳ Minh Viễn xuống xe đi vào, Lăng Tử Yên thay giày và ngay lập tức ôm chặt lấy Dương Thư Huệ.

“Đi làm về chắc mệt rồi đúng không, đi rửa tay rồi ăn cơm đi!” Dương Thư Huệ vừa nói vừa ôm Lăng Tử Yên.

“Vâng!” Lăng Tử Yên buông Dương Thư Huệ ra, cùng Kỳ Minh Viễn đi rửa tay.

Ăn trưa xong, cả hai không ngủ trưa, mà lái xe đến thẳng bệnh viện quý tộc Hoàn Mỹ.

Bệnh viện quý tộc Hoàn Mỹ có hệ thống kiểm tra toàn diện cho người cao tuổi. Lăng Tử Yên và Kỳ Minh Viễn đã đồng hành cùng Dương Thư Huệ trong suốt quá trình kiểm tra.

Sau khi kiểm tra xong thì cũng đã là 5h30 chiều.

Dương Thư Huệ đã mệt rồi, Kỳ Minh Viễn sắp xếp một khu cho bà nằm nghỉ ngơi, một lúc sau bà đã ngủ thiếp đi, Kỳ Minh Viễn gọi các bác sĩ đến, nghe kết quả khám bệnh trong phòng khách nhỏ bên ngoài phòng bệnh.

"Cô Lăng, chúng tôi muốn xác nhận lại một chút, lần trước khi cô đưa bà đến kiểm tra có nói bà bị liệt do trúng gió nên bị ngã?" Bác sĩ hỏi Lăng Tử Yên về tình hình lúc trước của Dương Thư Huệ trước khi thông báo kết quả.

“Vâng.” Lăng Tử Yên gật đầu và trả lời.

“Xin hỏi, cô đã tận mắt nhìn thấy và đưa bà đi bệnh viện, hay là nghe lời người nhà nói?” Bác sĩ vẫn phải xác nhận lại một lần nữa.

Bác sĩ hỏi thế khiến Lăng Tử Yên lập tức chú ý tới điều gì đó, cô hỏi bác sĩ: "Bác sĩ, kết quả khám bệnh có gì không ổn sao?"

"Sau khi chụp não cho bà cụ, chúng tôi phát hiện bà không còn dấu vết của cơn đột quỵ, nên phần dưới của bà bị liệt, không phải do đột quỵ..."

“Lý do là gì?” Lăng Tử Yên vô cùng ngạc nhiên, vội vàng cắt ngang lời nói của bác sĩ.

“Bà cụ không bị đột quỵ, do châm cứu và xoa bóp nên chân bà bị tê!” Bác sĩ trả lời.

"Châm cứu? Châm cứu không phải giúp người ta khỏe hơn sao?" Lăng Tử Yên cau mày, Vệ Tư Dung vì muốn Dương Thư Huệ nhanh khỏe, nên mỗi tuần bà ta đều mời người đến nhà châm cứu cho Dương Thư Huệ. Chẳng lẽ bà ta châm cứu cho Dương Thư Huệ không phải để giúp Dương Thư Huệ khỏe lại, mà là khiến bà bị tê liệt chân?

“Việc này còn phải xem châm vào huyệt nào nữa!” Bác sĩ đáp: “Hồi đó cô không tận mắt chứng kiến ​​bà bị trúng gió ngã đúng không!”

“Không!” Lăng Tử Yên gật đầu. Lúc này, cuối cùng cô đã hiểu tại sao bác sĩ lại hỏi cô câu hỏi này. “Lúc đó tôi đang học đại học, khi nghỉ lễ về nhà, nghe người nhà nói vậy, lúc đó bà nội không còn nhận ra tôi nữa rồi!”

“Nếu có thể, tôi hy vọng cô có thể nói chuyện với người nhà của mình. Đây là một trường hợp ngược đãi người cao tuổi, có thể kiện người ngược đãi người cao tuổi!” Cuối cùng bác sĩ giải thích điều này cho Lăng Tử Yên.

“Tôi sẽ suy nghĩ về điều này!” Lăng Tử Yên gật đầu với bác sĩ.

“Vậy hai người từ từ xem kết quả khám sức khỏe, có thể bấm chuông nếu cần!” Bác sĩ nói rồi đi ra ngoài.

“Cảm ơn bác sĩ!” Lăng Tử Yên cảm ơn bác sĩ, nhìn bác sĩ đi ra ngoài, sau đó xoay người bước tới chỗ Kỳ Minh Viễn, giọng nói đầy sợ hãi, “Em thật sự không ngờ rằng Tư Vệ Dung dám làm ra chuyện tàn nhẫn như vậy!”

“Chúng ta nên thấy may mắn vì bà ta không có gan giết người!” Kỳ Minh Viễn đặt kết quả khám sức khỏe xuống.

Lăng Tử Yên nghe thấy Kỳ Minh Viễn nói vậy, cô sợ đến mức vuốt ngực, cô thực sự cảm ơn vì Tư Vệ Dung không đáng sợ như Lăng Tuyết Lan, hơn nữa cũng cảm ơn Kỳ Minh Viễn đã giúp cô đưa bà đến đây khám!

Nếu bà có mệnh hệ gì trong tay Tư Vệ Dung và Lăng Tuyết Lan, cô sẽ không bao giờ tha thứ cho chính mình.

“Tình hình của bà bây giờ rất tốt!” Kỳ Minh Viễn vươn cánh tay dài ôm cô vào lòng, “Tử Yên, đừng sợ.”

“Ừm, em không sợ, em phải chăm sóc bà thật tốt!” Lăng Tử Yên ôm eo anh, tự nhủ bản thân mình phải mạnh mẽ lên!

Cuối cùng, Kỳ Minh Viễn đã chọn một y tá chuyên về sức khỏe đi về cùng họ, chịu trách nhiệm phục hồi chức năng cho Dương Thư Huệ.

Sau một buổi chiều bận rộn trong bệnh viện, hai người đã quá mệt mỏi, về đến nhà ăn cơm tối trước, sau đó đưa Dương Thư Huệ trở về phòng, đến khi bà ngủ say, hai người mới xuống lầu về phòng của mình.

"Haiz, còn phải chấm bài, chuẩn bị vài mới, trưa nay còn không được ngủ…" Vừa vào cửa, Lăng Tử Yên liền nhìn chằm chằm vào chiếc giường lớn thoải mái, "Em thực sự muốn nằm xuống giường và ngủ một giấc thật ngon."

“Mệt rồi đúng không?” Kỳ Minh Viễn ôm cô từ phía sau, tựa cằm vào vai cô: “Em chuẩn bị bài, anh giúp em chấm bài, được không?”

Anh không thể giúp cô lên lớp, nên cô phải tự mình chuẩn bị bài, còn việc chấm bài anh có thể làm được, dù sao thì để cô làm việc trong trạng thái mệt mỏi như vậy, anh rất đau lòng.

“Như vậy được không?” Lăng Tử Yên cau mày, việc nhờ anh giúp cô chấm bài khiến cô có cảm giác mình đang gian lận trong kỳ thi.

“Có phải trước đây chưa từng làm đâu!” Cằm của Kỳ Minh Viễn cọ qua lại trên vai cô.

“Được rồi!” Lăng Tử Yên thực sự mệt mỏi, cô rất mong được ngủ, dù sao thì trước đó anh cũng đã giúp cô chấm bài rồi, nên cô đồng ý, hai người đi vào phòng làm việc, một người chuẩn bị bài, một người chấm bài. Hai người cùng nhau làm việc, chỉ trong nửa giờ đồng hồ đã hoàn thành.

Lăng Tử Yên bị chấn thương ở thắt lưng, nên cô không thể tắm quá lâu, vì vậy Kỳ Minh Viễn để cô đi tắm trước, Lăng Tử Yên cầm đồ ngủ đi vào phòng tắm, rửa mặt, đánh răng, gội đầu, sau đó, cô sấy tóc rồi mới đi tắm.

Đầu tiên cô dán miếng dán bảo vệ vết thương chuyên dụng do bệnh viện quý tộc Hoàn Mỹ sản xuất, đây là miếng dán bảo vệ có khả năng thấm hút cao, có thể bảo vệ vết thương khỏi nước, sau khi tắm xong, thoa một ít hỗn hợp tinh dầu massage đặc biệt lên mép là có thể gỡ được miếng dán. Miếng dán này rất phù hợp với những vết thương không quá nặng nhưng không được dính nước như vết thương của Lăng Tử Yên.

"Uuuuu..." Bên ngoài phòng tắm, Kỳ Minh Viễn đang xem tạp chí chờ Lăng Tử Yên đi tắm, lúc này điện thoại di động cô đặt trên bàn đầu giường rung lên, Kỳ Minh Viễn đặt tạp chí trên tay xuống. đứng dậy lấy điện thoại di động, số điện thoại lạ không có trong danh bạ, Kỳ Minh Viễn không hề do dự tắt máy luôn!

Nhưng chưa kịp đặt điện thoại xuống, điện thoại trong tay anh lại rung lên, vẫn là số lúc trước.

Kỳ Minh Viễn bấm nút trả lời, còn chưa kịp nói thì người ở đầu dây bên kia nóng lòng nói: "Ái Vi, là anh, Lệ Minh Kiệt!"

Lệ Minh Kiệt?

Nghe thấy cái tên này, mắt Kỳ Minh Viễn bùng lên sát khí!