36 Cách Cưng Chiều Vợ Yêu

Chương 174: Vợ, đã đến lúc phải về nhà rồi



Dương Thư Huệ bị làm ồn bởi tiếng mở cửa thô lỗ của người phụ nữ, hơi có dấu hiệu muốn tỉnh lại, điều này làm cho Lăng Tử Yên rất không vui!

Cô quay đầu nhìn về phía cửa, liếc mắt một cái cô đã nhận ra đối phương là người phụ nữ mà hôm nay đi dạo phố đã để vị hôn phu của Vivi mua quần áo cho mình!

“Nơi này là bệnh viện, xin cô đừng gây ra động tĩnh lớn như vậy!” Lăng Tử Yên nhỏ giọng nói với cô ta, trong giọng nói cô lộ vẻ không vui.

“Hừ, bệnh viện thì làm sao? Bà già này là bà nội cô à? Tôi thấy bà ta cũng không cần ngủ, cứ thẳng tay mà đánh thức bà ta, để bà ta biết cháu gái của bà ta đã làm ra chuyện gì không được để người khác thấy!” Người phụ nữ không bị giọng của Lăng Tử Yên ảnh hưởng chút nào, vẫn tiếp tục cất bước đi về phía Lăng Tử Yên, cô ta còn cố ý nâng giọng lên, thái độ đó, kiêu ngạo không ngớt.

“Cái cô này, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Mợ chủ nhà chúng tôi làm ra chuyện gì không được để người khác thấy, cô nói cho tôi xem!”

Dì Trương tức giận, bà không hề khách khí với người phụ nữ này, thấy cô ta thiếu chút nữa đánh thức Dương Thư Huệ, bà trực tiếp đi lên, kéo tay của người phụ nữ và lôi cô ta ra khỏi phòng bệnh, mãi cho đến đi đi ra bên ngoài phòng khách bà mới buông ra!

“Dì Trương, dì đi chăm sóc bà nội đi, cháu biết tại sao cô ta hiểu lầm cháu, để cháu nói chuyện với cô ta!” Lăng Tử Yên và Hứa Minh Ưu cũng ra khỏi phòng bệnh, để dì Trương đi vào, sau đó đóng cửa lại.

“Cô quyến rũ chồng người khác, mà còn lớn lối như vậy? Đầu năm nay, mấy cô gái đều không biết kiềm chế à!” Người phụ nữ thấy Lăng Tử Yên tỏ ra lạnh nhạt, trong lòng cô ta rất không vui vẻ, biểu tình trên mặt cũng vô cùng hung ác độc địa!

“Cô với anh ta đăng ký kết hôn rồi đúng không?” Lăng Tử Yên nhướng mày nhìn người đàn bà.

“Tôi ở bên anh ấy một năm rồi, đăng ký hay không đăng ký kết hôn có gì khác nhau, cô là cái thá gì, có tư cách gì ở chỗ này nghi vấn thân phận của tôi!” Người phụ nữ khoe khoang nói ra quan hệ giữa bản thân và vị hôn phu của Vivi.

“Nói như vậy, đúng là không đăng ký kết hôn!” Khóe miệng Lăng Tử Yên nhếch lên một nụ cười lạnh lùng, biểu tình khinh bỉ nhìn về phía người phụ nữ, “Tôi cho cô biết, tôi và anh ấy đã đính hôn, chúng tôi đã được bố mẹ hai bên thừa nhận, cô thì tính là gì?”

Vị hôn phu của Vivi vừa nhìn là biết không tầm thường, nếu Vivi nói với cô anh ta là vị hôn phu của cô ta, có thể thấy được hai người đó đính hôn thật, mà người đàn ông xuất thân như vậy, đã đính hôn thì không có lý do người trong nhà không biết!

Lăng Tử Yên không có yêu cầu khác, cô chỉ hy vọng có thể dọa người người phụ nữ này chạy, làm cho cô ta đừng dây dưa với vị hôn phu của Vivi, đừng phá hoại hạnh phúc của Vivi, cho nên, cô mới giả làm Vivi để người người phụ nữ này rời khỏi anh ta.

“Gà rừng từ đâu chạy tới, vô căn cứ là có thể bay lên đầu cành làm phượng hoàng?” Người phụ nữ cũng không bị Lăng Tử Yên hù dọa.

“Tôi có bay lên đầu cành làm phượng hoàng hay không không liên quan gì đến cô, nhưng cô phá hoại hạnh phúc của tôi, tôi tuyệt đối sẽ không cho phép!” Lăng Tử Yên vốn khinh thường người phụ nữ trước mặt, rõ ràng là con đàn bà coi trọng đồng tiền, mà còn khinh thường người khác!

“Cô…” Người phụ nữ đang muốn nói gì, cửa phòng bệnh đã bị người ta đẩy ra, đúng là vị hôn phu của Vivi, người phụ nữ nhìn thấy anh ta, lập tức diễn trò mình bị bắt nạt, “Cậu Âu, cô ta nói em phá hủy hạnh phúc của cô ta với anh, nói em là người thứ ba, anh xem người phụ nữ này đi, cô ta xấu đến mức nào, ác độc biết bao, rõ ràng người ta không hề làm gì cả, cô ta lại nói người ta hư hỏng như vậy, còn nói em đi cùng với anh là vì tiền của anh, em thật sự không có, em chỉ yêu anh thôi, dù anh là ăn mày, em cũng sẽ đi ăn xin với anh...”. Ngôn Tình Sủng

“Ọe…” Người phụ nữ chưa nói xong, Hứa Minh Ưu đã nôn ra trước.

“Cô nôn cái gì mà nôn?” Người phụ nữ thấy Hứa Minh Ưu dám xen vào mình, còn ra vẻ nôn mửa, nhất thời cô ta cảm thấy bị đả kích, chỉ vào Hứa Minh Ưu hỏi.

“Ghê tởm người ghê tởm diễn trò ở trước mặt tôi, tôi có thể không nôn sao? Cô ta, tên họ Âu kia, mau mang người phụ nữ của anh khiến người ta buồn nôn đi, đừng ở chỗ này làm ô nhiễm lỗ tai của tôi, nghe giọng nói của cô ta chỉ muốn nôn, làm sao anh lại chịu được người phụ nữ như vậy!” Hứa Minh Ưu khinh thường đáp.

“Cô nói cái gì? Cô mới độc ác, cả nhà cô đều độc ác nhé!” Dứt lời, cô ta nhìn về phía cậu Âu, “Cậu Âu, cô ta lại nói người ta độc ác!”

“Được rồi, chúng ta đi thôi, chúng ta không thể trêu vào hai người kia!” Cậu Âu kéo người phụ nữ kia, anh ta hận ra Hứa Minh Ưu, nên vội vã kéo người phụ nữ của mình đi!

“Bệnh tâm thần!” Hứa Minh Ưu tức giận nói một câu như vậy, sau đó cô ta mới kéo Lăng Tử Yên ngồi xuống, “Chị Yên, chị biết cô ta à?”

“Không biết!” Lăng Tử Yên lắc đầu, “Nhưng chị biết vị hôn thê của cậu Âu, là cô gái ngày đó ở siêu thị, chị và cô ấy nhìn trúng một hộp sôcôla cuối cùng!”

“Ngày đó chị chỉ thấy bóng lưng!” Hứa Minh Ưu tỉ mỉ suy nghĩ một chút mới nói, “Tuy nhiên, bóng lưng của cô ấy rất giống bóng lưng của chị!”

“Cô ấy rất có thể là ta chị sinh đôi với chị.” Lăng Tử Yên quay đầu nhìn Hứa Minh Ưu, với biểu tình khẩn cầu mà nói với cô ta, “Minh Ưu, chuyện này, em đừng nói cho Kỳ Minh Viễn được không?”

“Không đâu, anh ấy sẽ không hỏi, lúc anh ấy để em tới bảo vệ chị, anh ấy đã nói, anh ấy sẽ không hỏi em những gì chị làm mỗi ngày, nếu có một ngày anh ấy không nhịn được hỏi, anh ấy cũng không cho em nói!” Hứa Minh Ưu giải thích.

“Vậy là tốt rồi, nhưng là chị muốn nhờ em không cần nói cho anh ấy trước.” Lăng Tử Yên vẫn không yên lòng yêu cầu cô ấy một sự bảo đảm!

“Em cam đoan!” Hứa Minh Ưu trân trọng mà cam đoan với Lăng Tử Yên, “Yên tâm đi, em tuyệt đối sẽ không nói cho anh ấy biết!”

“Cám ơn em!” Lăng Tử Yên cảm kích mỉm cười với cô ấy!

“Không cần khách khí!” Hứa Minh Ưu cười, cô ấy và Lăng Tử Yên ở bệnh viện cùng Dương Thư Huệ, Dương Thư Huệ uống thuốc hạ sốt và thuốc tiêu viêm xong, cơn sốt giảm dần, hai người mới dần dần yên tâm.

Năm rưỡi, điện thoại của Kỳ Minh Viễn gọi tới, giọng nói của anh hơi nhạo báng: “Vợ, đã đến giờ về nhà rồi!”

“Em ở bệnh viện!” Lăng Tử Yên cười nói chỗ của mình cho anh biết, ngờ đâu người đàn ông này vừa nghe cô nói cô ở bệnh viện, thì không đợi cô nói tiếp, anh đã trở nên căng thẳng ở bên kia điện thoại.

“Làm sao vậy? Bị thương à? Ở bệnh viện nhà chúng ta sao? Anh sẽ đến ngay!” Giọng nói kia lo lắng đến mức Lăng Tử Yên có thể đoán được anh ở bên kia điện thoại đã ngồi không yên!

“Em không sao!” Lăng Tử Yên vội vã trấn an anh, “Là bà nội phát sốt nằm viện, hiện tại bà đỡ hơn rồi, vì lỡ cắn vào miệng sau khi ăn, hôm nay lại ăn hơi cay, nên bị lở loét, dẫn đến phát sốt, giờ đã đỡ sốt rồi, bác sĩ nói có thể trở về nhà, bọn em đang ở trong bệnh viện chờ anh tới đón!”

“Tốt, ngoan ngoãn ở bệnh viện chờ anh, anh tới đây!” Sau khi Kỳ Minh Viễn nghe cô nói cô không có việc gì, lại xác định bà nội cũng không có gì đáng ngại, lúc này anh mới yên tâm mà cúp điện thoại!

“Gặp phải chuyện của chị, chung quy anh ba vẫn không thể bình tĩnh.” Hứa Minh Ưu ở một bên rất bất đắc dĩ nói!

“Anh ấy là yêu mù quan tâm!” Lăng Tử Yên cười rộ lên, trong lời nói của cô để lộ ra hạnh phúc nhỏ của mình!

Hai người vừa trò chuyện ở trong phòng bệnh, đợi Kỳ Minh Viễn, anh rất nhanh thì tới, khi thấy Lăng Tử Yên không có việc gì, Kỳ Minh Viễn mới yên lòng, anh nói với Hứa Minh Ưu: “Minh Ưu, tan làm!”

“Yes sir, em đây đi, chào chị Yên!” Hứa Minh Ưu đứng lên, chào tạm biệt Lăng Tử Yên và rời đi!

“Gặp lại sau!” Lăng Tử Yên cũng chào tạm biệt cô ta và nhìn cô ta rời đi, lúc này cô mới rót chén nước cho Kỳ Minh Viễn, “Khát nước à? Uống nước đi!”

“Quả thật hơi khát!” Kỳ Minh Viễn cầm lấy nước Lăng Tử Yên rót cho mình, sau khi uống xong anh nhướng mày với cô, “Vợ, quà của anh đâu?”

“A…” Lúc này Lăng Tử Yên mới nhớ ra mình quên mua quà cho anh!

Cái người đàn ông này, chỉ sợ là cả một buổi chiều luôn mang theo hy vọng, nếu anh biết cô đã quên quà của anh, thì không biết sẽ nghiêm phạt cô như thế nào đây.