36 Cách Cưng Chiều Vợ Yêu

Chương 184: Tôi phải xác định em có phải là Ái Vi thật hay không (1)



"Sao tôi lại bị thương vậy?" Vivi cười khổ, nhớ lại tình hình lúc đó, "Tai nạn xe cộ, chiếc xe đấy đụng phải tôi, kéo đi suốt một đoạn đường, suýt chút nữa da mặt cũng bị chà sát đến chẳng còn gì nữa! Sau lại mẹ tôi đem toàn bộ tài sản tích cóp được cho tôi đi phẫu thuật chỉnh hình, mới khôi phục bộ dạng hôm nay."

"Ái Vi, xin lỗi em." Kỳ Minh Viễn tìm cô năm năm, cũng chẳng thể nào nghĩ tới, những lời mà anh có thể nói với cô cũng chỉ có ba chữ này!

"Xin lỗi thì thế nào!" Vivi cười khổ, đột nhiên nhớ đến điều gì, "Tôi có mấy thứ muốn nhờ anh đem về đưa cho Tử Yên, anh đợi tôi một chút!"

Dứt lời liền xoay người quay về phòng, lục lọi trên bàn nhưng vẫn không tìm được, lại đi vào phòng tắm, tìm bên trong một hồi lâu.

Kỳ Minh Viễn đứng cạnh cửa, nhìn chung quanh phòng, cuối cùng chú ý tới cây lược gỗ ngay phía đầu giường, cô vẫn luôn thích dùng cây lược gỗ đó, Kỳ Minh Viễn không chút suy nghĩ đi sang, cầm lấy cây lược gỗ, phía trên vẫn còn vấn vít vài sợi tóc, đôi mắt Kỳ Minh Viễn nheo lại, anh lấy khăn giấy ngay đầu giường gói lại những sợi tóc trên lược gỗ, bỏ vào trong túi áo khoác, xoay người đi về phía phòng tắm.

"Đây là tiền mấy ngày trước Tử Yên cho tôi mượn, là viện phí và tiền thuê khách sạn, anh giúp tôi đem về trả lại cho cô ấy, tôi sợ tự mình đưa cô ấy sẽ không nhận!" Vivi cầm một ít tiền từ trong túi quần mà lúc cô giặt đã quên lấy ra sau khi đi ăn về, đưa cho Kỳ Minh Viễn, "Về sau, chúng ta không cần gặp lại, Kỳ Minh Viễn, tôi có thể đoán được nguyên nhân anh cưới Tử Yên, nhưng cô ấy là em gái tôi, tôi đã không còn người thân nào rồi, cô ấy hy vọng tôi sống tốt, tôi cũng hy vọng cô ấy hạnh phúc, anh đồng ý với tôi mà đem lại hạnh phúc cho cô ấy."

Kỳ Minh Viễn cúi đầu nhìn xấp tiền cô đưa tới trước mặt mình, so với sự kích động lúc đầu, Vivi đã bình tĩnh hơn rất nhiều, hoàn toàn thể hiện dáng vẻ lo lắng cho Lăng Tử Yên.

"Em thật sự nghĩ như vậy?" Kỳ Minh Viễn không nhận khoản tiền kia, chỉ nghiêm túc nhìn Vivi, vừa nãy cô nói cô hiểu rõ nguyên nhân anh cưới Lăng Tử Yên, cũng biết trong lòng anh cô có một vị trí nhất định.

Mà cô vẫn luôn lo nghĩ cho Lăng Tử Yên, là thật lòng lo lắng cho cô ấy hay chỉ là làm bộ làm tịch mà thôi!

"Đúng, tôi thật sự nghĩ như vậy!" Ánh mắt Vivi nhìn Kỳ Minh Viễn là ánh mắt bình tĩnh thản nhiên, cầm tiền trong tay đưa cho người em rể Kỳ Minh Viễn, ý bảo anh mang tiền về.

"Bọn anh không cần." Kỳ Minh Viễn không nhận số tiền đó, xoay người bước ra cửa, chỉ để lại một câu, "Ngày mai tôi lại đến!" rồi liền bước nhanh ra khỏi nhà Vivi.

Vivi không đuổi theo, cô cầm tiền ngồi trên giường của mình, quay đầu nhìn thấy tủ đầu giường, lúc này mới phát hiện, lược của mình rất sạch sẽ, cô lập tức nghĩ đến điều gì, khóe miệng bất giác nhếch lên.

Lấy tóc của cô đi xét nghiệm DNA sao?

Được lắm, cô sẽ cho anh một bất ngờ thú vị.

Kỳ Minh Viễn rời khỏi nhà Vivi, tâm tình vô cùng phức tạp, ra khỏi chung cư mới biết được trời đã tôi, mà vợ anh vẫn đang còn ở công ty chờ anh.

Anh đi ra ngoài mà vẫn chưa nói cho cô biết, cô cũng không có điện thoại, cô gái này là dã tâm quá lớn, hay là quá ngoan ngoãn vậy?

Kỳ Minh Viễn lấy điện thoại ra gọi một cú điện thoại cho vợ, một lúc sau đã nghe thấy giọng nói tươi cười của cô: "Kỳ Minh Viễn sao anh lại gọi điện thoại cho em? Lúc họp mà cũng lén lút gọi điện thoại được ư?"

Câu hỏi của cô làm Kỳ Minh Viễn tự trách trong lòng, anh rời công ty đi thăm Vivi, cô vẫn cho rằng anh đang họp, hoàn toàn không nghĩ đến anh đã rời khỏi phòng hội nghị, chính là đi nghe ngóng tin tức của mối tình đầu!

"Không, anh đang ở bên ngoài, có một số việc phải xử lý, liền ra ngoài này, em vẫn còn ở công ty sao? Có đói bụng không?" Giọng nói Kỳ Minh Viễn đầy đau lòng và tự trách.

"Không đói bụng, em có đồ ăn vặt mà, anh xử lý xong mọi việc chưa? Khi nào thì trở về?" Bên tai vẫn nghe được tiếng cô đang ăn đồ ăn vặt, dường như cố ý muốn nói anh biết đừng lo lắng cho cô.

"Anh lập tức trở về ngay." Kỳ Minh Viễn nở nụ cười, cô luôn làm anh cảm thấy yên tâm, cô gái đơn thuần lương thiện như vậy, sao anh có thể nhẫn tâm tổn thương tình cảm của cô?

"Được, em ở phòng làm việc đợi anh, anh mau đến đón vợ anh đi, nếu không em sẽ trở thành vợ người khác đấy!" Cô nghịch ngợm nói đùa với anh ở đầu dây bên kia!

"Nghịch ngợm!" Kỳ Minh Viễn cười rộ lên, khóe mắt lộ rõ vẻ yêu chiều.

"Được rồi, anh phải lái xe đúng không?" Lăng Tử Yên nghe từ trong điện thoại tiếng khởi động xe, lập tức nói, "Lúc lái xe đừng nói chuyện điện thoại, cẩn thận cảnh sát giao thông ngăn anh lại bây giờ? Em không quấy rầy anh nữa, em ở công ty đợi anh, anh lái xe cẩn thận, yêu anh!"

"Được, cứ như vậy đi." Kỳ Minh Viễn bị lời nói của cô làm cho bật cười, tâm tình không hiểu sao bỗng tốt trở lại, cúp điện thoại, Kỳ Minh Viễn bật bluetooth, gọi điện cho Ngạn Bắc, đợi được một lúc, anh vừa lái xe vừa nghe điện thoại nói với Ngạn Bắc, "Nói với tôi những gì mấy năm nay cô ấy trải qua đi."

Kỳ Minh Viễn muốn nhắc đến tài liệu trong tay Ngạn Bắc, nhưng bây giờ anh không thời gian xem, chỉ có thể vừa lái xe, vừa bảo Ngạn Bắc kể lại cho mình nghe.

"Phương Ái Vi, cô gái thiên tài của thành phố XG, mẹ là Lăng Quân Dao, là bác sĩ của bệnh viện nội thành XG, từ nhỏ đã thể hiện tài năng trong lĩnh vực y học, 4 tuổi học tiểu học, 10 tuổi học trung học, 13 tuổi học phổ thông, 16 tuổi thi đậu đại học khoa học thành phố XG, 17 tuổi năm hai đại học, được nhà trường sắp xếp làm sinh viên trao đổi tại học viện y học X, Vương quốc Anh.

Đến nước Anh được nửa năm, trong một buổi tối trên đường về nhà bị người ta bắt cóc, cưỡng hiếp dẫn đến sẩy thai, Lăng Quân Dao ra nước ngoài tìm được cô ấy, sau khi xảy ra việc như vậy cô ấy đã nhiều lần tự sát, nhưng vì Lăng Quân Dao canh giữ chăm sóc bên cạnh nên không tự sát thành công, cuối cùng vào ngày xuất viện đột nhiên lao ra đường, bị một chiếc xe tông phải, làm cho toàn thân bị thương nặng, nhất là vùng đầu, tổn thương nghiêm trọng nhất.

Vì chữa trị cho cô, Lăng Quân Dao dùng hết toàn bộ tài sản tích góp, cũng từ bỏ công việc trong nước, nhưng vì Phương Ái Vi đã xảy ra chuyện không hay ở nước, Lăng Quân Dao lo lắng điều này sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống sau này của cô ấy bèn đưa cô ấy đến Mĩ, đổi tên Phương Ái Vi thành Vivi, nhưng bênh viên ở Mĩ không chấp nhận Lăng Quân Dao làm việc ở đó, bà đành phải làm việc ở một phòng khám nhỏ, cuối cùng gặp được một doanh nhân ở Mĩ.

Lăng Quân Dao làm bác sĩ tư nhân cho ông ta, còn vì thẻ xanh của nước Mĩ mà lấy ông ta, nhưng bởi vì vấn đề cảm xúc, Vivi không tiếp tục học tập nữa, Lăng Quân Dao kết hôn với doanh nhân đó được một năm sau thì gặp tai nạn trên đường đi du lịch và qua đời.

Vivi được con trai của cha dượng là Âu Tấn Tài vừa từ nước ngoài trở về chăm sóc, nhưng Âu Tấn Tài chăm sóc cô chỉ vì muốn mượn danh nghĩa cướp đi khách sạn của cha dượng, sau khi thành công liền chia tay với cô ấy, bây giờ Vivi chẳng còn gì cả. Hôm nay khi đi phỏng vấn ở khách sạn An Bình có thể thông qua là vì tôi đã nhận ra cô ấy thông qua tấm ảnh nộp hồ sơ xin việc, dùng cái tên Vivi để điều tra mới có thể xác nhận được thân phận của cô ấy.

Nửa tháng trước cô ấy đã quen biết với vợ anh, vợ anh cũng biết cô ấy là chị của mình, vậy nên cũng vô cùng quan tâm chăm sóc!"

"Được, tôi biết rồi, cho người đi theo cô ấy, không được để bất kỳ ai gây tổn thương cho cô ấy, cũng không được để cô ấy gây ra bất kỳ hành động nào làm tổn thương vợ tôi!" Kỳ Minh Viễn dừng xe chờ đèn đỏ, đồng thời ra lệnh cho Ngạn Bắc rồi cúp điện thoại.

Anh vươn tay lấy bọc khăn giấy trong túi của mình mở ra, bên trong có vài sợi tóc, đen nhánh thẳng tắp, vừa mỏng, vừa mềm, giống hệt với tóc của vợ anh!

Tuy rằng vẻ bề ngoài của Vivi và vợ anh rất giống nhau, nhưng anh phải nhìn thấy chứng cứ mới có thể yên tâm!