[BHTT] Đồng Thoại

Chương 10



Tôi ngừng lại. Trong đêm tối, tôi nhìn bạn.

Chúng tôi đều đang thở dốc, tay tôi vẫn còn phủ trên ngực bạn.

Mà tay kia, kéo tay bạn đặt trên ngực tôi. Bạn tôi thử nắn thật nhẹ, tôi quắn quéo, tôi nhạy cảm thật mà. Tôi cảm giác lúc này, giữa hai chân tôi ướt rồi.

"Khương Vũ" – tôi vừa gọi bạn thì nghe giọng mình khàn khàn.

Lúc này, tôi muốn bật đèn, ngắm bạn thật kĩ. Thế là tôi bật công tác, một lúc sau đèn sáng, chúng tôi nhìn nhau.

Tôi lại gần bạn, ôm chặt bạn, ghé tai bạn, thổ lộ:

- Tớ thích cậu. Tớ thích cậu lắm.

Bỗng bạn cầm tay tôi luồn vào trong quần bạn, chạm vào nụ hoa e ấp của bạn. Nụ hoa ấy ấm nóng, có chút mật rỉ ra, tay tôi khẽ cử động, đôi chân bạn khép lại.

Tôi hiểu chuyện gì đang diễn ra mà? Dù gì tôi cũng từng đọc hơi nhiều, không ngờ lần đầu này của lại trải qua cùng bạn nữ ấy.

"Khương Vũ" – tôi khẽ gọi bạn.

Bạn nhắm mắt lại, giọng bạn run rẩy:

- Đầu Gỗ... đừng nói... đừng nói gì hết...

Lát sau, tôi rút tay lại rồi lật người mình trên người bạn. Tôi tháo nút thắt trên áo, xong chống tay hai bên người bạn, nhìn bạn rồi hạ môi lên trán bạn, xuống chóp mũi, đôi môi, cổ bạn, đến ngực bạn thì ngẩng đầu nhìn bạn tiếp. Hẳn do bầu không khí ái muội này, mặt bạn ửng đỏ, người bạn hơi cong về phía trước, tôi lại cúi xuống, chạm vào bạn. Trong nháy mắt, tôi thoáng thấy bạn khẽ run. Tôi đổi chỗ mình chạm, rồi đổi cách mình chạm, xong ngẩng đầu lên, sợi mật trong suốt kéo dài một đoạn ngắn rồi đứt. Tôi lại hôn bạn tiếp.

Tôi nhìn lên, thấy bạn vẫn nhắm mắt, môi cắn chặt.

Tôi từ từ lướt xuống bụng bạn. Trên chiếc bụng phẳng lì ấy, tôi nhắm vào vùng trung tâm bị lõm nọ, mân mê nó. Bạn không nhịn được nữa, nức nở nỉ non từng tiếng như đang khích lệ tôi. Tôi kéo quần bạn xuống, gác chân bạn lên vai, rồi tập trung vào nụ hoa e ấp kia. Khương Vũ muốn hạ chân xuống, tôi khẽ hỏi: "Không được hửm?"

Bạn thở dốc:

- Không phải... đừng nhìn nó... nó có đẹp... gì đâu...

Tôi biết mà. Bạn tôi ngại.

- Tớ thấy đẹp mà. Cậu đang làm nũng sao? Thật khiến người ta mến mộ cậu mà.

Mặt bạn đỏ bừng:

- Đầu Gỗ!

Tôi cũng biết ý, không trêu bạn nữa.

Tôi cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên nụ hoa ấy. Tay tôi giữ lấy đùi bạn, khiến nụ hoa lộ ra rõ hơn. Tôi mơn trớn nụ hoa nọ, bạn tôi run hơn hẳn, bạn bắt đầu vặn vẹo.

Tôi khẽ tách cánh hoa ra, nhìn nụ hoa lấp ló như cần tưới nước, tôi luồn lưỡi vào, khẽ tưới cho nó. Cơ thể bạn tôi bắt đầu phối hợp theo từng đợt tưới, mật hoa cũng rỉ ra nhiều thêm, tôi tự hỏi bạn tôi sắp ra rồi chăng.

Kế đó, tôi nghe tiếng mật hoa tràn, bạn tôi khẽ co lại từng chút. Tôi vội kéo chăn quấn bạn lại, tay vuốt lưng bạn không ngừng. Bạn nằm trong lòng tôi, nhịp thở từ từ đều lại.

Lúc này tôi ôm bạn trong lòng, như đang ôm cả thế giới của mình.

Tôi không có ý định đi sâu hơn. Vì tôi biết chỗ sâu đó quan trọng với một bạn nữ nhường nào.

Tác giả có lời muốn nói:

Mẩu truyện này có 13 chương.