Các Lão Phu Nhân Dưỡng Thành Ký

Chương 30: Tỷ Muội



ác giả: Mạn Bộ Trường An

Chuyển ngữ: ( Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)

Hộ vệ đứng thẳng tắp ở hai bên nha môn, nhìn ngay hàng thẳng lối là biết có sự huấn luyện, mọi người tan ra hộ tống Phượng Nương trở về, huynh muội hai người đứng ở giữa cách một trượng, Triệu Thủ Hòa là thư sinh, lớn lên giống Triệu huyện lệnh, ôn hoà hiền hậu, thiếu tí anh tuấn thôi. ( Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)

Triệu Phượng Nương khí chất xuất chúng, tuy không phải tuyệt đại mỹ nhân nhưng cũng là giai nhân hiếm có.

Người bên ngoài nhìn vào hai người họ thì không thấy giống huynh muội mà lại giống chủ tử cùng người hầu, huynh muội hai người xa cách nhiều năm mới gặp nhau, có vẻ chỉ khách khí có lễ.

Triệu huyện lệnh thần sắc phức tạp đứng ở cửa nha môn, nghe người khác nói đại nữ nhi đã trở lại, hắn liền vội vàng ra cửa, thấy thủ đoạn đại nữ nhi xử sự, trong lòng ông ta vui mừng, nữ nhi xử sự thành thạo, căn bản không cần ai ra tay, quả nhiên là được muội muội tự mình giáo dưỡng, từ nhỏ dưỡng ở kinh thành, kiến thức cùng đại khí là thứ mà hai nữ nhi ở đây đều không có được. ( Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)

Đại nữ nhi được Hoàng Hậu nương nương coi trọng, cũng không phải không có nguyên nhân, chỉ bằng thân khí phái này, người không biết sẽ còn tưởng rằng đó là tiểu thư thế gia tỉ mỉ giáo dưỡng ra.

Từ biệt mười mấy năm, đại nữ nhi từ lúc trẻ con đến bây giờ đã là thiếu nữ, phảng phất cũng chỉ trong nháy mắt, cháu gái giống cô, Phượng Nương thật sự có vài phần giống muội muội. Triệu huyện lệnh nhìn nhìn, lại nhớ tới muội muội khi còn nhỏ, thần sắc mang theo hoài niệm. ( Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)

Triệu Phượng Nương cũng thấy Triệu huyện lệnh, cha con gặp nhau, trong mắt xuất hiện lệ quang, nàng ta thấp giọng gọi phụ thân, Triệu huyện lệnh có chút động dung. Nhớ tới Đổng thị, không biết mở miệng thế nào chỉ cung kính gật đầu, "Trở về là tốt."

Mấy người họ trở về hậu viện, Triệu huyện lệnh cùng Triệu Thủ Hòa còn muốn thương lượng chuyện Đổng gia, nên cùng đi tới thư phòng, Triệu Yến Nương hoa hòe lộng lẫy ra đón Phượng Nương, nàng ta đến trước mặt, trên đầu kim sức lúc ẩn lúc hiện làm người hoa mắt. Hai tỷ muội song sinh lần đầu gặp mặt tất nhiên chưa nói tới có bao nhiêu thân thiết, sắc mặt Triệu Yến Nương thay đổi mấy lần, nàng ta không nghĩ tới Phượng Nương lớn lên không giống nàng ta thế này, người khác đều nói song sinh tỷ muội lớn lên sẽ giống nhau như đúc, vì sao Phượng Nương cùng nàng ta một chút cũng không giống chứ, trong lòng nàng ta thầm hận và hụt hẫng. ( Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)

Triệu Phượng Nương từ bé đã xuất nhập cung đình, xem mặt đoán ý là bản lĩnh sinh ra đã có sẵn, thấy sắc mặt Yến Nương biến hóa, trong lòng nàng ta có chút không vui, không thể mới thấy nhau mà chau mày, nên lộ vẻ mỉm cười hỏi Yến Nương:

"Chắc là Yến Nương muội muội rồi, ta là tỷ tỷ ngươi."

Yến Nương khô khốc đáp: "Tỷ tỷ đoán không sai, muội ngàn mong vạn mong đến lúc đại tỷ trở về, giờ tỷ muội chúng ta có thể đoàn tụ ở bên nhau."

Trĩ Nương theo sau Yến Nương, lúc này cũng đi lên trước tới, chào Phượng Nương, Phượng Nương sửng sốt một chút, vui mừng nói, "Ta đoán đây là Trĩ Nương muội muội, không thể tưởng được muội lớn lên xuất sắc thế này, làm tỷ tỷ tự thấy không bằng rồi." ( Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)

"Đại tỷ quá khen, Trĩ Nương nào có một phần vạn quang hoa như tỷ."

Hai mắt Triệu Yến Nương đảo đảo, hai người họ cư nhiên thổi phồng diện mạo lẫn nhau, coi nàng ta là người chết không bằng. Nàng ta bước lên phía trước một bước đẩy Trĩ Nương đến phía sau, thân thiết mà nắm tay Phượng Nương. Thân thể Phượng Nương cứng đờ, trong xoang mũi nồng nặc hương phấn, không khỏi cảm thấy ngứa mũi, không dấu vết rút cánh tay, ngăn hai người kề sát thân thể vào nhau.

Trĩ Nương ở sau, bất động thanh sắc mà đánh giá phượng hoàng họ Triệu trong truyền thuyết. Triệu Phượng Nương diện mạo tú lệ, mày liễu môi đỏ, trang dung thanh nhã, quần áo trang điểm khí chất đã đẩy dung mạo cỡ trung đẳng qua mấy bậc. ( Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)

Xa xa váy áo đơn giản trắng ngần, xem gần thì dùng chỉ bạc thêu hoa, tay áo không phải đơn giản là biên sơ qua, mà là thêu đóa hoa hình dạng tinh xảo đẹp đẽ. Nàng ta lớn lên không giống Yến Nương tí nào, thực tế là vượt qua tưởng tượng của Trĩ Nương, vốn nghĩ Đổng thị cùng phụ thân nguyên chủ có diện mạo thế thì sinh nữ nhi không đẹp nổi, nhưng Triệu Phượng Nương ngoài dự đoán của mọi người, so vợ chồng Triệu thị thì đẹp hơn mấy lần. Rõ ràng là song thai, Phượng Nương giống như hút hết tinh hoa, kế thừa hết ưu điểm, mà Yến Nương là kế thừa sự xấu xí. ( Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)

Trĩ Nương có tâm đánh giá nàng ta, nàng ta cũng không lộ dấu vết mà nhìn Trĩ Nương, càng nhìn càng kinh hãi, chỉ nghe nói trong nhà còn có một thứ muội, phụ thân mỗi lần gửi thư cũng nhắc một chút, mẫu thân thì chưa bao giờ nhắc tới quá, không thể tưởng được thứ xuất muội muội tuyệt sắc như vậy, bộ dáng này phóng nhãn khắp kinh thành cũng không có nhiều lắm.

Có thể sinh ra nhi nữ mĩ mạo như vậy, Củng di nương kia khẳng định cũng thập phần xuất sắc, trách không được phụ thân dù nhiều năm như vậy cũng mãi sủng ái thêm. Nàng ta cười với Trĩ Nương, Trĩ Nương làm bộ thẹn thùng cúi đầu. Triệu Yến Nương không hề có cảm giác gì, thân thiết nói với Phượng Nương:

"Đại tỷ đã trở lại, Yến Nương từ khi biết được tỷ sắp về tới nên vui vẻ lắm, tỷ xem căn phòng này đều là muội tự bố trí, hy vọng đại tỷ thích."

Nàng ta lôi kéo Triệu Phượng Nương khoe công bố trí tân phòng, trong ánh mắt đều là đắc thắng. Triệu Phượng Nương theo Yến Nương vào phòng, nhìn bố trí đôi mắt lóe lóe, "Yến Nương dụng tâm, đại tỷ thật cao hứng."

Triệu Yến Nương nghe vậy, đắc ý vạn phần, khiêu khích liếc Trĩ Nương, Trĩ Nương tựa không nhìn thấy, câu nệ đứng ở phía sau. ( Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)

Các cung nữ tiến lên đem ghế chà lau hai lần, Triệu Phượng Nương mới ngồi xuống, khóe miệng giương lên thỏa đáng cười với Trĩ Nương cùng Yến Nương:

" Chúng ta tỷ muội ba người, mười mấy năm không gặp, tỷ tỷ ở kinh thành nhớ mong các ngươi, lần này gặp nhau trong lòng cảm thấy thân thiết, các ngươi chớ câu nệ, cũng không cần ngăn cách, cái gì cũng có thể nói, ta là đại tỷ sẽ thay các ngươi làm chủ."

Yến Nương cùng Trĩ Nương đồng thời vâng ạ. Một cung nữ khác đúng lúc trình lên hai cái hộp, Triệu Phượng Nương duỗi tay cầm lấy, đưa cho Yến Nương cùng Trĩ Nương.

"Ta ở kinh thành thường nhớ hai muội, rất mong có thể cùng các muội gặp nhau, lần đầu gặp mặt có chuẩn bị chút lễ vật, cũng không biết bọn muội muội có thích không." ( Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)

Triệu Yến Nương không thể kiềm chế mở ra, thấy bên trong là nguyên bộ trang sức đá quý, đá quý tinh anh rực rỡ lóa mắt, nàng chưa bao giờ gặp trang sức hoa lệ như thế, ngay cả tiểu thư tri phủ cũng không được như vậy, không khỏi vui mừng khôn xiết, gắt gao giữ ở trong tay, sau đó thấy Trĩ Nương chậm chạp không mở hộp, nàng ta giật cái hộp đem mở ra.

Trĩ Nương cũng có một bộ đá quý trang sức, kiểu dáng có chút bất đồng, tuy rằng cũng tinh xảo, nhưng đá không giống của Yến Nương vừa to, vừa sáng. Triệu Phượng Nương làm việc, quả nhiên theo quy củ, không tồi.

Triệu Yến Nương thấy đồ của Trĩ Nương không bằng nàng ta, trong mắt vui mừng không tan, vui vẻ cảm tạ Triệu Phượng Nương, Trĩ Nương cũng cảm tạ.

Triệu Phượng Nương mỉm cười, "Tỷ muội trong nhà có gì mà cảm tạ với không cảm tạ, các ngươi thích tỷ rất vui, ta vẫn lo lắng các muội sẽ không thích, đừng quá mức khách khí, sau xe ngựa còn rất nhiều quần áo, nguyên liệu các muội có thể tự chọn lựa, không cần khách khí." ( Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)

Triệu Yến Nương nóng lòng muốn thử, hận không thể lập tức đi chọn vải, Trĩ Nương lại lần nữa nói lời cảm tạ, Triệu Phượng Nương mang theo ý cười nhìn các nàng, trong mắt đều là dịu dàng. Trĩ Nương vui mừng, Triệu Yến Nương bĩu môi, tưởng tượng đến Phượng Nương cho nha đầu chết tiệt kia quà, trong lòng bực bội:

"Trĩ Nương chắc cao hứng đến lâng lâng, ngươi nhìn xem trang sức đá quý này, nếu không phải có đại tỷ cho sao ngươi có thể thấy thứ quý báu như thế, sợ là cả đời đều không thể nhìn thấy."

Mặt Triệu Phượng Nương lạnh xuống, "Yến Nương, ngươi tỷ tỷ sao lại nói Tam muội muội như vậy, các ngươi đều là con gái Triệu gia, ta có, các ngươi cũng có, cùng nhau có."

Triệu Yến Nương căm giận ngậm miệng.

Vẻ mặt Trĩ Nương mờ mịt không biết làm sao, giữ bộ đồ trang sức kia đứng thẳng bất an, Triệu Phượng Nương an ủi nói, "Chúng ta là tỷ muội, Nhị tỷ tỷ nếu nói gì đó không xuôi tai, ngươi đừng để trong lòng." ( Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)

Nàng gật đầu, lại cúi đầu.

Triệu Phượng Nương trao đổi ánh mắt cùng Hoàng ma ma. Triệu Yến Nương hừ một tiếng, nếu nương còn ở đây, nào có chuyện sẽ phân cho nha đầu chết tiệt kia, không duyên cớ mà nàng ta được chỗ tốt, Phượng Nương cũng thật không biết thân sơ. Phượng Nương cũng vậy, rời nhà mười mấy năm, về đến nhà cũng không hỏi nương một tiếng, đáng thương cho nương ở trên đời mỗi ngày đều nhớ thương, khi nào cũng đem Phượng Nương để ở trong lòng.

"Đại tỷ trở về, nếu nương còn sống, khẳng định nương sẽ thập phần cao hứng."

Một câu nói này làm trong phòng im như tờ, Trĩ Nương cúi đầu, Phượng Nương nhàn nhạt nhìn Yến Nương, thần sắc chậm rãi chuyển thành thương tâm, " Con không được nói cha mẹ sai, ngươi phải nhớ kỹ, chúng ta họ Triệu, đợi khi phụ thân hết giận, tự nhiên ta sẽ tới trước mộ tế bái nương." ( Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)

Triệu Yến Nương không cho là đúng nên bĩu môi, nói cũng thật dễ nghe, chờ khi phụ thân hết giận, nếu phụ thân cả đời đều giận, vậy Phượng Nương cả đời không nhận nương sao?

Hoàng ma ma phía sau nàng ta sắc mặt cũng khó coi, Hoàng Hậu nương nương phái bà ta giáo dưỡng huyện chủ, nếu không có bất ngờ xảy ra, nửa đời sau bà ta đều phải đi theo huyện chủ, huyện chủ cũng dưỡng lão cho bà. Huyện chủ ôn hòa cung khiêm, tri thư đạt lễ, ở kinh thành rất có hiền danh, được Hoàng Hậu nương nương khen, như thế nào lại có một người mẹ ruột như vậy, muội muội của huyện chủ không có ánh mắt, người bình thường có chuyện nhà như vậy, đều ráng giấu đi không đề cập đến.

Mới vừa thấy mặt, liền muốn huyện chủ đi viếng mồ độc phụ ác độc bị bỏ kia, thật là không có đầu óc, không chỉ lớn lên không bằng huyện chủ, cái gì cũng kém quá xa, thật không nghĩ thông hai người sao lại là song thai tỷ muội. ( Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)

Thật là một loại gạo nuôi dưỡng trăm loại người, bàn tay năm ngón, ngón ngắn ngón dài. Các cung nữ tay chân nhẹ nhàng mà đem trà ngon đến cho Triệu Phượng Nương, Triệu Phượng Nương bưng cái ly nhấp một ngụm trà, sau đó có một cung nữ đem cái khăn tơ lụa trắng tinh để nàng ưu nhã lau khóe miệng, đem khăn đưa cho cung nữ.

Cung nữ lui xuống.

Thấy thế Triệu Yến Nương hoàn toàn như đóng băng, nguyên lai thế gia quý nữ là như thế, bất quá là uống một ngụm trà, mà rườm rà như thế. Trong mắt nàng ta lại hận thù lại đố kỵ, nhìn chằm chằm ngón tay Triệu Phượng Nương.

Từ đầu đến cuối, Trĩ Nương đều không ngẩng đầu, nhưng khóe mắt quét đến các cung nữ, họ hành sự cân nhắc tình hình, trong phòng lẳng lặng với một cổ uy nghi vô hình áp vào quanh thân. Đó là khí thế của Triệu Phượng Nương. ( Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)

Một huyện chủ được Hoàng Hậu nương nương sủng ái, há có thể bị nữ tử tầm thường so sánh được.

Sau một lúc lâu Triệu Phượng Nương dường như không có việc gì nữa nói:

"Đổng thị có công sinh dưỡng, cho dù bà có sai, thân là con cái cũng không thể nghị luận, nhưng bà hãm hại ông bà nội chúng ta, là con cái Triệu gia, chúng ta không thể ở trước mặt phụ thân nhắc tới bà nửa câu, các ngươi rõ chưa?"

Tâm Yến Nương không tình nguyện đáp ứng, Trĩ Nương cúi đầu nhỏ giọng vâng ạ. Triệu Phượng Nương nhìn Trĩ Nương, lại chuyển qua nhìn Yến Nương, mí mắt rũ xuống. Hoàng ma ma nhẹ giọng nói:

"Huyện chủ một đường tới đây đã thập phần mệt mệt, không bằng tạm thời nghỉ ngơi một chút dưỡng tinh thần." ( Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)

Triệu Phượng Nương nghĩ một chút chậm rãi lắc đầu, "Không được, ta từ nhỏ đã rời nhà, nào có đạo lý về nhà lại không bái kiến tổ mẫu mà còn nghỉ ngơi, không bằng hai vị muội muội cùng ta đến đó." Yến Nương cùng Trĩ Nương nghe thế, không có chuyện không thuận theo, Triệu Yến Nương có chút không tình nguyện.

Trong Đông sườn, lão phu nhân vẫn nằm ở giường, nghe được tiếng a a, bà tử hầu hạ chạy nhanh vào nói đại tiểu thư trở về nhà, đang dọn hành lý, lão phu nhân tựa hồ cẩn thận hồi tưởng một chút, xác thật còn một cháu gái nhưng cũng do Đổng thị sinh ra, trên mặt bà ta không cảm thấy hứng thú.

Triệu Phượng Nương dẫn hai muội muội bước vào, lão phu nhân vừa lúc nghiêng đầu, ánh mắt chạm nhau, lập tức a a kêu lên, vươn tay. Nàng ta nắm tay lão phu nhân, mắt ầng ật nước, "Tổ mẫu, cháu gái Phượng Nương bất hiếu đã trở lại, lão nhân gia luôn luôn khỏe mạnh ạ?"

Lão phu nhân không ngừng gật đầu, lôi kéo tay nàng ta không bỏ.

Trĩ Nương ở phía sau xem rất rõ ràng, lão phu nhân thật vui mừng không lừa người, Triệu Phượng Nương đem lễ vật trình lên tới, từ quần áo đến đồ bổ, cái gì cần đều có, quần áo mới tinh thêu chữ đại phúc.

"Phượng Nương thường nhớ tổ mẫu, mỗi khi nhớ tới, lại không thể hiếu kính dưới gối, trong lòng khó an, quần áo này đều là cháu gái tự thêu, cũng không biết kích cỡ, mong tổ mẫu đừng ghét bỏ." ( Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)

Phía sau có cung nữ đem quần áo mở ra, trừ bỏ một thân thêu chữ phúc, còn có một bộ khác thêu tùng chi tiên hạc, thêu rất tinh xảo, hiển nhiên phí không ít tâm tư. Mắt Lão phu nhân chứa đầy nước mắt, không ngừng giương miệng gắt gao bắt lấy tay nàng. Những đồ bổ tất nhiên là không cần phải nói quý thế nào, còn có tổ yến cùng thuốc bổ các bà tử đem đồ vật thu hết. ( Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)

Hoàng ma ma nói phương pháp nấu cho bà tử, Triệu Phượng Nương cẩn thận giúp lão phu nhân dịch góc chăn, Triệu Yến Nương không kiên nhẫn, Trĩ Nương cúi đầu. Thật vất vả chờ Triệu Phượng Nương dỗ lão phu nhân ngủ, ba tỷ muội mới rời khỏi đông sườn phòng.

Mắt Triệu Phượng Nương mệt mỏi, Hoàng ma ma rất đau lòng oán trách nhìn Yến Nương cùng Trĩ Nương, Trĩ Nương mở miệng cáo từ, Hoàng ma ma mới khá hơn. Nhưng Triệu Yến Nương không muốn, nàng ta còn có rất nhiều lời muốn nói cùng Phượng Nương, Phượng Nương là tỷ tỷ nàng ta sao Trĩ Nương có thể so sánh, nói không chừng Phượng Nương còn rất nhiều thứ tốt muốn lén cho nàng ta, vì thế nàng ta kéo tay Phượng Nương không chịu rời đi. ( Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)

Hoàng ma ma không vui, nhị tiểu thư thật không biết xem sắc mặt, còn không bằng một thứ nữ biết lễ, đã biết huyện chủ mệt nhọc, còn muốn lôi kéo không bỏ, có chuyện gì cũng có thể chờ khi huyện chủ nghỉ ngơi tốt lại nói.

"Nhị tiểu thư, huyện chủ đã mấy ngày không ngủ ngon, ngài nếu còn có việc gì không bằng ngày mai lại nói đi."

Yến Nương trừng mắt một cái, "Chúng ta là tỷ muội mười mấy năm không gặp, nói vài lời cũng không được à, sao còn có tâm tư mà ngủ, lại nói ngươi là nô tài, chủ tử đều không lên tiếng, ngươi liền tự chủ trương, không sợ người khác nói ngươi là đầy tớ mà dám ức hiếp chủ nhân?"

Hoàng ma ma nghẹn một trận, Triệu Phượng Nương thần sắc đạm nhiên, "Yến Nương, Hoàng ma ma cũng không phải hạ nhân, bà là Hoàng Hậu nương nương ban thưởng cho ta, lời của ngươi quá mức vô lễ, niệm tình ngươi không biết, ta không cùng ngươi so đo, ngươi đi về trước đi, ngày mai chúng ta lại nói chuyện." ( Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)

Triệu Phượng Nương nói như không trách cứ, nhưng Triệu Yến Nương lại cảm giác vô cùng khuất nhục, nàng ta đường đường là con gái huyện lệnh gia là nhị tiểu thư, cư nhiên còn so với một nô tài.

Nàng oán hận buông Triệu Phượng Nương ra, cũng không nói cáo từ chạy về nhà mình. Triệu Phượng Nương quay đầu nói với Hoàng ma ma:

"Ma ma chớ có sinh khí, Nhị muội muội của ta là nuông chiều, nhưng tâm không xấu."

"Huyện chủ đừng chiết sát nô tỳ, nô tỳ hiểu được huyện chủ thiện tâm, có chủ tử như ngài là phúc khí của nô tỳ."

Vị nhị tiểu thư này, khẳng định là bị huyện lệnh phu nhân dưỡng đến không biết thiên địa, con hư tại mẹ, nhị tiểu thư thế này, khó trách mỗi người đều nói huyện lệnh phu nhân là độc phụ. ( Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)

Hoàng ma ma nghĩ thế, trên mặt cũng không dám hiển lộ nửa phần, dù sao huyện chủ cũng là huyện lệnh phu nhân sinh ra, may mắn từ nhỏ nuôi dưỡng ở kinh thành mới không bị dưỡng sai. Triệu Yến Nương thở phì phì về phòng, xem ai cũng không vừa mắt, Mộc Hương lấy cớ nhìn xe huyện chủ có trở về không, trốn ra ngoài.

Thực mau xe ngựa cũng đã đến huyện nha, Mộc Hương tới báo, Triệu Yến Nương gấp không chờ nổi mà đi ra ngoài, hận không thể đem xe ngựa dỡ xuống dọn hết vào trong phòng, trong mắt tất cả đều là ghen ghét, nhìn mấy cái rương, ước chừng hai mươi rương đều đưa đến hậu viện, chỉnh tề đặt ở trong viện, Hoàng ma ma chỉ huy thị vệ đem rương xuống thì cho thị vệ ra ngoài, liền mang theo hai cung nữ chỉnh lí đồ đạc. ( Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)

Khóa bị mở ra, đồ bên trong khiến Yến Nương hoa mắt, hoa lụa chỉ vàng, ống đựng bút tinh xảo như ngọc, tất cả dụng cụ đều thập phần tinh xảo, các cung nữ cẩn thận đem ra. Nàng ta đứng ở bên cạnh nhìn, ánh mắt càng ngày càng nóng, hận không thể duỗi tay đoạt lấy.