Chàng Nông Dân Cực Phẩm

Chương 22: Gậy sắt lớn vừa cứng vừa nóng



Triệu Hùng Cường nhìn thấy ánh mắt mập mờ của Lưu Đại Đầu thì sửng sốt một chút, sau đó liền cảm thấy lạnh dọc sống lưng, khi anh còn đi học thì cũng biết răng có cả tình yêu đồng giới nam nam, nhưng mà anh không thích con trai. Ngay lập tức, Triệu Hùng Cường định sẽ lắc đầu không đồng ý, muốn rời đi.

"Nhìn xem, anh lại chảy máu rồi, trời nóng như này mà không để tôi băng bó thì vết thương của anh sẽ bị nhiễm trùng và mưng mủ, tốt nhất là anh vẫn nên đi cùng tôi để xử lý vết thương, trong phòng tôi có cồn đỏ và thuốc sát trùng." Lưu Trình Trình nhìn vết thương của Triệu Hùng Cường vừa mới lau đã tiếp tục chảy máu, không khỏi cảm thấy lo lảng.

Triệu Hùng Cường nhìn thấy vẻ mặt khẩn trương đầy âu lo của Lưu Trình Trình, biết rằng nếu còn từ chối cô ấy lần nữa thì sẽ không phải phép cho lắm, hơn nữa vết thương trên thắt lưng cũng hơi đau một chút, nghĩ đến lời hứa tối nay với hai chị dâu, anh cảm thấy hưng phấn, quyết định để đối phương băng bó vết thương trước, nếu không vết thương sẽ chảy máu nếu thực hiện vận động mạnh vào ban đêm.

"Cám ơn cô, thật ra vết thương nhỏ ngoài da này cũng không có nghiêm trọng đâu."

"Chảy máu nhiều như vậy còn nói không sao, anh cũng không phải là mình đồng da sắt, đừng mạnh miệng như thế, nhanh đi theo tôi đi" Nói xong, Lưu Trình Trình bước mấy. bước nhỏ, nhanh chóng dẫn trước đi về phía sau nhà hàng, Triệu Hùng Cường cũng nhanh vừa xách giỏ vừa đi theo.

Nhìn thấy Triệu Hùng Cường đi theo mình, trên môi Lưu Trình Trình nở nụ cười đắc thẳng, trong lòng cảm thấy rất vui vẻ. Lưu Đại Đầu nhìn thấy Lưu Trình Trình vui vẻ bước đi, đối với biểu hiện hôm nay của Triệu Hùng Cường cũng âm thầm gật đầu, cũng quyết định sẽ ngầm giúp đỡ Triệu Hùng Cường.

Khi bước vào phòng ký túc xá của Lưu Trình Trình, anh ngay lập tức được chào đón bởi một hương thơm nồng nàn, ngọt ngào đầy nữ tính. Anh thật không ngờ rằng cả căn phòng lại tràn ngập mùi hương say lòng người như vậy.

"Anh tìm một chỗ ngồi xuống trước đi, tôi đi lấy hộp thuốc." Nói xong, Lưu Trình Trình nhanh chóng chạy vào bên trong.

Triệu Hùng Cường thì lại không biết ngồi ở đâu, bởi vì sàn phòng của Lưu Trình Trình được lát băng gạch men sứ, tường phủ bằng một loại sơn trắng như tuyết, cả căn phòng tạo cho người ta cảm giác sạch không tì vết, mà quần áo anh mặc tuy rắng cũng sạch sẽ nhưng nhưng khi so với mức độ sạch sẽ bên trong trong ngôi nhà này, thì anh lại được xếp vào hàng ngũ không sạch sẽ cho lắm.

Lưu Trình Trình bưng hộp thuốc đi ra, nhìn thấy Triệu Hùng Cường vẫn đứng ở cửa, ngơ ngác, không khỏi khó hiểu hỏi: "Anh còn đứng đó làm gì, vào đây ngồi đi."

“Hay là thôi đi, tôi sợ mình làm bẩn phòng cô mất, hay là cứ đứng đây băng bó chút là được."

Nghe Triệu Hùng Cường nói, Lưu Trình Trình lại liếc nhìn Triệu Hùng Cường một lần nữa, mặc dù Triệu Hùng Cường ăn mặc giản dị thô kệch nhưng anh lại có thái độ mà trước đây cô ấy chưa bao giờ thấy ở những người bạn mà mình từng tiếp xúc.

"Anh đến đây đi, không sao đâu, tôi từng là y tá, và đã gặp nhiều bệnh nhân bẩn hơn anh nữa kìa. Anh là người sạch sẽ nhất trong số các bệnh nhân tôi biết đó. Hãy đến đây ngồi đi. Tôi sẽ không băng bó cho anh khi anh đang đứng đâu." Lưu Trình Trình vừa nói vừa lấy ra một chiếc ghế cao cho Triệu Hùng Cường ngồi xuống.

Nhìn thấy thái độ của Lưu Trình Trình đối với mình thay đổi, Triệu Hùng Cường xấu hổ không muốn tiếp tục ngang bướng với một cô gái nên đặt cái giỏ ở ngoài cửa, ngoan ngoãn ngồi trên ghế.

Bởi vì Lưu Trình Trình muốn băng bó cho anh nên hai người cách nhau rất gần, hương thơm thiếu nữ quá đỗi ngọt ngào khiến Triệu Hùng Cường vô thức hít sâu hai hơi. Vì trước. kia thái độ của Lưu Trình Trình đối với anh có vẻ rất khinh thường, nên Triệu Hùng Cường cũng chẳng dám nhìn thẳng vào mắt cô ấy. Anh biết nếu nhìn cô ấy nhiều thì cũng sẽ chỉ khiến đối phương chán ghét mình hơn, nhưng bây giờ vì sự thay đổi thái độ của Lưu Trình Trình, anh mạnh dạn hơn hẳn.

Nhìn tấm lụa đen quấn trên hai chân ngọc thon dài của Lưu Trình Trình, anh không khỏi có chút bồn chồn rục rịch trong lòng. Nhất là lúc lướt mắt tới những móng chân sơn đỏ nổi bật trên đôi chân trắng trẻo nõn nà ấy, còn có một đôi dép xăng đan bằng pha lê không đủ che chắn kín đôi chân càng làm cho hình ảnh này thêm phần ấn tượng...

Triệu Hùng Cường cảm thấy có chút khô nóng trong người, lặng lẽ nuốt khan, nhưng vì anh và Lưu Trình Trình là những người duy nhất trong phòng nên cho dù âm thanh rất nhỏ cũng bị Lưu Trình Trình nghe thấy rõ mồn một.

"Sao vậy? Anh có khát không? Anh chờ một chút để tôi đi lấy cho anh một ly nước." Nghe được lời của Lưu Trình Trình, Triệu Hùng Cường cũng chỉ có thể tỏ vẻ đồng ý để che đậy sự xấu hổ của mình.

Rất nhanh chóng, Lưu Trình Trình đưa một cốc nước ấm cho Triệu Hùng Cường.

“Cám ơn”

"Không có gì, uống nước xong tôi sẽ băng bó cho anh. Hãy cố chịu đựng một chút, lúc sát trùng sẽ rất đau."

"Ha ha, không sao đâu, tôi không sợ." Nói xong, Triệu Hùng Cường nhấp một ngụm nước ấm, ấy thế mà lại có vị ngọt ngào, nếm được mùi vị ngọt ngào này, nhìn họa tiết hoạt hình trên chăn, Triệu Hùng Cường không kìm nổi vô thức nhìn đôi môi đỏ tươi của Lưu Trình Trình, trong lòng thầm nghĩ: "Nếu như mình có thể hôn đôi môi đỏ mọng kia thì sao nhỉ? Đôi môi ấy hẳn là ngọt như mật."

Nghĩ đến đây, trong nháy mắt anh đã tiếp tục cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, mau chóng uống thêm một ngụm lớn. Thấy Triệu Hùng Cường đã uống nước xong, Lưu Trình Trình để anh chuẩn bị một chút rồi bắt đầu khử trùng vết thương. Mặc dù có chút đau đớn nhưng Triệu Hùng Cường có thể chịu đựng được.

Khi Lưu Trình Trình đi đến gần anh, cúi xuống xem xét vết thương nhỏ trên bụng anh, Triệu Hùng Cường liền hoàn toàn mất bình tĩnh, bởi vì từ cổ áo sơ mi mở rộng của cô ấy, anh có thể nhìn thấy rõ ràng hai bầu ngực no đủ của Lưu Trình Trình, giống như hai cái bánh bao hấp nhỏ, tuy không quá lớn nhưng rất săn chắc gợi cảm.

Lưu Trình Trình lúc này cũng có chút ngượng ngùng, bởi vì cô ấy vừa phát hiện ra cậu nhỏ hư hỏng nơi đũng quần Triệu Hùng Cường đang lớn lên với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Mặc dù qua một lớp quần nhưng chỗ đó vẫn nhanh chóng dựng đứng lên khi cô ấy dùng rượu thuốc chạm vào cơ bụng rắn chắc của Triệu Hùng Cường. Lưu Trình Trình cảm thấy có chút động lòng.

Ở trường, cô và các bạn cùng lớp cũng không phải là chưa từng xem qua mấy bộ phim Nhật Bản. Đàn ông trong đó vừa ngắn vừa nhỏ mà cũng có thể khiến phụ nữ phải hét lên sung sướng, cô có thể nhận thấy được món đồ chơi giữa háng của Triệu Hùng Cường dù qua một lớp quần cũng lớn hơn, dài hơn trong phim Nhật Bản tới tận ba bốn lần, hơn thế nữa còn trông có vẻ rất cứng, giống như làm băng sắt vậy.

Nhìn đũng quần đang ngày một phình to, trong lòng Lưu Trình Trình chợt dâng lên một cảm giác thôi thúc, muốn thử một lần. Dù cô đã từng nhìn thấy đồ vật của những người đàn ông trong phim Nhật Bản đó nhưng cô chưa từng thấy đồ thật ở ngoài đời.

Triệu Hùng Cường lúc này cũng hơi chút khó chịu vì bị hai bầu ngực căng tròn no đủ trong áo Lưu Trình Trình lay động, cảm giác khó chịu này là anh chỉ có thể nhìn mà không thể chạm vào.

Ngửi mùi thơm từ tóc của Lưu Trình Trình, nhìn bộ ngực. đang cứng rằn mà đung đưa của Lưu Trình Trình, anh hơi ngẩng đầu lên, thậm chí từ góc độ này còn có thể nhìn thấy cặp mông cong cong của Lưu Trình Trình, trông rất quyến rũ và gợi tình, nhưng lại... không thể làm được bất cứ điều gì. Triệu Hùng Cường cảm thấy như mèo con cào loạn trong lòng.

Đột nhiên, một cảm giác mát lạnh truyền đến từ háng anh, theo sau đó là những làn sóng khoái cảm ma sát ập tới nơi nóng bỏng đang căng tức của anh.

"A, thật xin lỗi, tôi lau cho anh, lau cho anh." Lưu Trình Trình chuẩn bị hồi lâu, cuối cùng lấy hết can đảm thực hiện kế hoạch, cô ấy cố ý đổ rượu thuốc lên chỗ to lớn cứng rắn đầy mê người kia, rồi tranh thủ lúc Triệu Hùng Cường chưa kịp từ chối, dùng tay lau đi, xoa xoa. Suyt...