Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 346: Sinh con như tướng quân côn luân



“Kính chào!”

Đoạn Thiên Dương hét lên, chào một kiểu chào quân đội tiêu chuẩn.

Những binh sĩ khác cũng chào theo. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em
2. Trộm Yêu Người Tình Hờ Của Mẹ
3. Ân Ái Không Buông
4. Sau Khi Linh Khí Trở Lại
=====================================

Bóng dáng kia cũng chào, đồng thời bước vào hội trường.

Sáu người Đoạn Thiên Dương vây quanh.

Tất cả mọi người đều nhiệt tình, bảy người trước mặt nói không khoa trương có thể thay đổi cục diện thế giới.

Quá kích động!

Bởi vì anh là tướng quân Côn Luân!

Tướng quân năm sao duy nhất của Hoa Hạt!

Ngắm nhìn bóng dáng cao lớn từ xa.

Thẩm Tâm Di cảm thấy tim mình đập thình thịch.

Đây mới là anh hùng!

Đây là người đàn ông mà mọi phụ nữ đều muốn kết hôn!

Khi Thảm Tâm Di nhìn thấy bóng dáng cao lớn đó, cô ta cảm thấy cô ta đã yêu ngay lập tức.

Hơn nữa, nhà họ Thẩm đã lên kế hoạch dùng mọi cách để làm Thẩm Tâm Di có quan hệ với tướng quân Côn Luân.

Vì vậy Thảm Tâm Di rất tự tin mình sẽ trở thành vợ của tướng quân.

Đó là vợ của vị tướng cao quý nhất của Hoa Hạt!

Trong đầu cô ta đã tưởng tượng ra một tương lai tươi sáng.

Mấy người Thẩm Mặc Sơn cũng mặt mày hồng hào, sau hôm nay, ông ta Thẩm Mặc Sơn sẽ là ông nội tướng quân Côn Luân!

Kể từ đó, nhà họ Thẩm đã cát cánh và trở thành nhân vật lớn mạnh nhất Hoa Hạt!

Ngay sau đó, Diệp Quân Lâm và sáu người kia đã đến hội trường.Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!

Ngồi vào chỗ đã đặt trước.

Mọi người chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của tướng quân Côn Luân cao lớn, thẳng tắp như xương sống của quốc gia.

Huân Chương năm ngôi sao tỏa sáng như những vì sao!

Lúc này, anh là tâm điểm chú ý nhất của mọi người!

“Sinh con như tướng quân Côn Luân.”

Thảm Mặc Sơn thở dài.

“Hình như tướng quân Côn Luân nhìn có chút quen mắt?”

Bởi vì vị trí Thẩm Mặc Sơn ở gần phía sau, nên bọn họ không thể nhìn rõ.

Thẩm Mặc Son, Lôi Thiên Tuyệt và những người khác lấy kính đọc sách ra đeo vào.

“Hình như bóng dáng này rất quen thuộc, từng thấy ở đâu rồi!”

Thẩm Mặc Sơn nói.

“Đúng vậy, cháu cũng cảm thấy bóng dáng đó quen mắt, nhưng nghĩ một lũc cũng không nhớ ra!”

Thẩm Tâm Di cũng nói.

Vào lúc này, Trịnh Hướng Quản, Thẩm Thanh Vân và những người đang ngôi ở hàng đầu tiên, chỉ cần liếc nhìn, bọn họ đã kinh ngạc đồ mô hôi lạnh.

Trước đây bọn họ đều đã xem ảnh của Diệp Quân Lâm.

Không ngờ Diệp Quân Lâm lại là tướng quân Côn Luân.

“Bịch!”

Thẳm Thanh Vân không ngồi yên, ngã xuống đắt.

Khơi dậy sự chú ý của mọi người.

“Thanh Vân bị sao vậy? Sao lúc này lại phạm sai làm cấp thấp như vậy!”

Thẩm Mặc Sơn tức giận nói.

Sắc mặt nhà họ Thẩm cũng khó coi.

Tiếp đó, lễ nhậm chức chính thức được tiền hành.

Sau một loạt các thủ tục, đã gần một giờ đồng hồ.

Đoạn Thiên Dương đứng trên sân khấu, chờ đợi.

“Cuối cùng, xin mời tướng quân Côn Luân!”

Đoạn Thiên Dương tuyên bó.

Trịnh Hướng Quần đứng dậy và hét lên: “Chào tướng quân Côn Luân!”

“Tướng quân Côn Luân!”

Tất cả những binh sĩ cùng nhau hét lên.

Giữa tiếng hò hét của những binh sĩ, Diệp Quân Lâm bước ra sân khấu.

Đứng đối diện với mọi người.

Điều này khiến cho những người từng chứng kiến tư chất thực sự của tướng quân Côn Luân trở nên điên cuồng!

Là thời khắc hiện thực hóa ước mơ của mỗi người binh sĩ!

Mấy năm nay binh sĩ đều coi tướng quân Côn Luân là linh hồn của quân đội!

Thẩm Mặc Sơn tức giận nói.

Sắc mặt nhà họ Thẩm cũng khó coi.

Tiếp đó, lễ nhậm chức chính thức được tiền hành.

Sau một loạt các thủ tục, đã gần một giờ đồng hồ.

Đoạn Thiên Dương đứng trên sân khấu, chờ đợi.

“Cuối cùng, xin mời tướng quân Côn Luân!”

Đoạn Thiên Dương tuyên bó.

Trịnh Hướng Quần đứng dậy và hét lên: “Chào tướng quân Côn Luân!”

“Tướng quân Côn Luân!”

Tất cả những binh sĩ cùng nhau hét lên.

Giữa tiếng hò hét của những binh sĩ, Diệp Quân Lâm bước ra sân khấu.

Đứng đối diện với mọi người.

Điều này khiến cho những người từng chứng kiến tư chất thực sự của tướng quân Côn Luân trở nên điên cuồng!

Là thời khắc hiện thực hóa ước mơ của mỗi người binh sĩ!

Mấy năm nay binh sĩ đều coi tướng quân Côn Luân là linh hồn của quân đội!

Nhìn thây tướng quân Côn Luân một lân, chêt cũng không hồi tiếc!

“Tôi muốn nhìn xem tướng quân Côn Luân trông như thế nào?”

Đám người Thẳm Tâm Di trẻ tuổi khi nhìn thấy rõ ràng bóng dáng đó, sắc mặt của tất cả mọi người thay đổi điên cuồng, ngay tức khắc không còn chút huyết sắc nào.

“Bùm!”

Giống như một tia sét đánh từ trên trời xuống, tất cả mọi người bị sét đánh cho đên chết.

Diệp Quân Lâm!

Không ai nghĩ rằng tướng quân Côn Luân vậy mà lại là Diệp Quân Lâm!

Không thể tưởng tượng được.

Vậy mà là Diệp Quân Lâm!

Thẩm Tâm Di chết lặng.

Thẳm Thanh Phong chết lặng.

Lôi Bộ Phàm chết lặng.

“A? Các người làm sao vậy? Bị doạ sợ à?”