Công Chiếm Vai Ác Đại Ma Vương

Chương 71: Thánh kỵ sĩ đòi… gả thay?



Hoàng cung Passion.

Công chúa Medea sắc mặt trắng bệch chạy như bay trở về phòng ngủ của mình, ngã vào tấm thảm nhung yên lặng rơi lệ. Một phen hoa lê đái vũ không tiếng động này càng khiến cho người ta xúc động nhân tâm hơn nhiều so với việc gào khóc tê thanh phế phổi.

Những thị nữ xung quanh nàng đều vô cùng thương xót, sôi nổi tiến đến an ủi.

Mặc dù vẫn chưa chính thức công bố, nhưng trong cung điện đã sớm lan truyền đến ồn ào huyên náo. Quốc vương William đệ tam đã quyết định gả cô con gái đầu lòng là công chúa Medea cho ác long Mandela làm tân nương, hòng đạt được minh ước bảo hộ của ác long trong nửa thế kỷ kế tiếp.

Kỵ sĩ Constantine đuổi theo nàng mà đến, trầm mặc quỳ gối bên chân Medea, hôn lên góc váy lụa trắng của nàng.

“Hỡi chủ chân của tôi, tôi xin thề dưới danh nghĩa của một kỵ sĩ, nhất định sẽ diệt trừ ác long, cứu người ra khỏi móng vuốt của nó!”

Công chúa Medea phất phất tay, bãi lui nhóm thị nữ.

Nàng nghẹn ngào nói: “Constantine, ta biết lòng trung thành của ngươi, nhưng diệt rồng cũng không phải là việc dễ dàng. Trên thế giới này, ngươi là một trong số ít những người thật sự quan tâm yêu quý ta, ta tuyệt đối không thể để ngươi mạo hiểm mà trả giá sinh mệnh của mình.”

“Điều đó sẽ càng khiến cho ta thêm phần khổ sở hơn cả việc bị gả cho ác long.”

Nàng nói như vậy, ngược lại chỉ càng thêm khơi dậy ý muốn bảo hộ của Constantine, cảm giác vinh dự thân là một kỵ sĩ tăng cao chưa từng có.

“Xin người hãy yên tâm, tôi cũng không phải là người lỗ mãng, tôi biết bản thân đối đầu với ác long hoàn toàn không có phần thắng, nhưng trên đời này cũng không thiếu cường giả có khả năng diệt trừ ác long!”

Medea có chút sửng sốt, trong lòng mơ hồ có dự cảm: “Ý của ngươi là?”

Constantine kích động nói: “Công chúa, đêm qua tôi vừa đến Quang Minh Thần điện, thỉnh cầu Thánh kỵ sĩ Thiên Hoàn và Thần Hi ra tay, nghe được tình cảnh gian nan của người, bọn họ đều vô cùng đồng tình, lập tức đáp ứng liên thủ cùng chúng ta diệt rồng!”

Nghe thấy cái tên chôn giấu dưới đáy lòng kia, Medea trong nháy mắt có chút hô hấp thác loạn, nhưng rất nhanh chóng đã khôi phục lại bình tĩnh, liếc mắt nhìn chăm chú vào kỵ sĩ trước mặt.

“Constantine, có thể mượn sức của Thánh kỹ sĩ, ngươi nhất định cũng đã trả giá không ít, ta thật không biết phải báo đáp ngươi thế nào.”

Nàng đưa mu bàn tay trắng ngần đến trước mặt kỵ sĩ, để anh ta nhẹ nhàng đặt lên một nụ hôn.

Tình cảnh này, nếu Constantine còn thủ nam nữ phòng thân, vậy cũng thật không hiểu phong tình.

Anh ta nắm tay công chúa, chân thành thổ lộ: “Đóa tường vi của tôi, bông hoa xinh đẹp nhất Passion, tôi nguyện dâng hiến hết thảy cho người, bao gồm cả sinh mệnh của tôi.”

Medea cố nén cảm giác ghê tởm trong nội tâm, vừa định nói thêm vài câu thu phục lòng người, lại nghe thấy thị nữ báo cáo ở bên ngoài.

“Công chúa điện hạ, Thánh kỵ sĩ Thiên Hoàn đại nhân và Thần Hi đại nhân của Quang Minh Thần điện đang chờ ở ngoài sảnh.”

Medea theo bản năng thu tay về, gượng cười nói: “Constantine, phiền ngươi đi tiếp đãi bọn họ, ta muốn trang điểm một chút, nếu không cũng không khỏi quá thất lễ.”

Kỵ sĩ Constantine cũng rất kinh hỉ, hai vị Thánh kỵ sĩ này cư nhiên lại tích cực như vậy đối với việc diệt rồng. Điều này càng làm chắc chắn thêm khả năng bảo vệ cho công chúa.

Sau khi anh ta rời đi, sắc mặt Medea chợt âm trầm xuống, đi vào nội thất cách vách, dùng sức chà mu bàn tay. Nói là trang điểm nhưng nàng kỳ thật vẫn chưa tu sửa lại dung nhan, ngược lại còn khiến cho mái tóc dài màu dây đay càng trở nên rối tung, tăng thêm vài phần nhu nhược đáng thương.

Hít sâu một hơi, nàng được thị nữ đỡ tay, chậm rãi bước ra ngoài sảnh.

Mới vừa vào cửa, ánh mắt nàng liền không tự chủ được mà định trụ ở trên người của vị nam tử trẻ tuổi, đĩnh bạt lạnh lùng, mặc bộ kim giáp hoa văn ngọn lửa kia, người đã từng vô số lần xuất hiện trong mộng của nàng.

So sánh với dung mạo quang huy tựa như thần Mặt Trời của y, Constantine đứng bên cạnh tươi cười nịnh hót giống như một gã tiều phu thô bỉ, thật khiến cho người ta chán ghét.

Nàng cưỡng ép mình dời mắt đi, nhìn về phía vị Thánh kỵ sĩ Thần Hi ôn tồn lễ độ, tuy dung mạo của người này cũng không tầm thường, được đông đảo thiếu niên nam nữ ái mộ, nhưng Medea lại không phải hạng người nông cạn chỉ biết nhìn mặt.

Nếu nói Thiên Hoàn đại nhân là thánh hiền thương hại chúng sinh, cao ngạo không kiềm chế được, vậy Thần Hi chẳng qua chỉ là một tên ngụy quân tử trường tụ thiện vũ mua chuộc danh tiếng. Sống trong lâu đài, nàng đã vô số lần gặp mặt hai người này. Cho dù bọn họ có ngụy trang thì vẫn không thể lừa gạt được đôi mắt của nàng.

Đừng thấy hai vị Thánh kỵ sĩ này mặt ngoài hòa thuận, nhưng kỳ thật vẫn luôn ngầm tranh đấu gay gắt vì ngôi vị Giáo Hoàng, ở Quang Minh Thần điện cũng có rất nhiều phe phái ủng hộ.

Lớn lên ở nơi đầy rẫy ngươi lừa ta gạt như hoàng cung, Medea đã sớm vứt bỏ bản tính ngây thơ thuần khiết của mình.

Sở dĩ hai vị Thánh kỵ sĩ này đáp ứng cùng nàng mưu đồ diệt rồng, cũng là vì danh hiệu Kỵ sĩ Đồ Long mà thôi.

Nghe nói Giáo Hoàng tiền nhiệm của Quang Minh Thần điện lúc ấy cũng ở vị trí Thánh kỵ sĩ, nhờ đạt được công trạng đồ long to lớn mà đánh bại được những người khác, cuối cùng ngồi lên ngôi vị Giáo Hoàng.

Hai Thánh kỵ sĩ quỳ một gối hành lễ: “Nguyện thánh quang tồn tại cùng người, Medea điện hạ.”

Medea xách hai bên váy, hơi cúi người đáp lễ: “Cảm tạ hai vị đại nhân nguyện ý tương trợ, phần ân tình này ta xin ghi nhớ trong lòng!”

Thần Hi nhìn Medea, trong mắt hiện lên một tia kinh diễm, sớm nghe qua công chúa của Passion chính là đệ nhất mỹ nhân nổi tiếng khắp đại lục, hôm nay vừa gặp quả nhiên danh bất hư truyền.

Vưu vật nũng nịu như vậy, lại sắp phải gả cho cự long tàn bạo, thật là phí phạm của trời.

Ánh mắt của gã quá lộ liễu, khiến cho Medea trong lòng không vui, lặng lẽ siết chặt nắm tay. Hiện giờ nàng còn phải dựa vào tên Thánh kỵ sĩ này diệt rồng, mặc kệ gã vô lễ ra sao, nàng cũng chỉ có thể nhẫn nhục làm trọng.

Thánh kỵ sĩ Thiên Hoàn hoàn toàn không hề hứng thú với mấy chuyện sóng ngầm mãnh liệt này, y chỉ muốn mau chóng đạt được mục đích của mình.

“Công chúa điện hạ, làm thế nào để diệt rồng, người đã có kế hoạch gì hay chưa?”

Nàng ta là nữ chính của quyển tiểu thuyết《Công chúa đấu ác long》, Thiên Hoàn cũng không dám xem thường tâm cơ thủ đoạn của nữ nhân này. Đây chính là nữ chiến binh duy nhất trên khắp đại lục thành công diệt rồng, sau đó trở về hoàng cung, dẫm dưới chân vô số thi cốt mà ngồi lên hoàng tọa.

Nếu không phải vì con ác long vai ác kia vô cùng có khả năng chính là vợ y, thì ngay cả Thiên Hoàn cũng rất bội phục nàng ta…… chết liền.

Bạn hỏi là vì sao á?

Ha hả, ác long tân nương…… Chuyện này nghe thế nào mà không sảng khoái chứ!

Một khi trong lòng người ta đã có thành kiến với thứ gì thì sẽ không có cách nào để đối đãi công bằng với thứ ấy. Đặc biệt là Thiên Hoàn, người đã đứng dưới gốc cây chanh đợi vợ 26 năm, mỗi lần nhớ tới cốt truyện liền hận không thể chặt cây bứng gốc.

Vô luận trong lòng y nghĩ như thế nào, nhưng trên mặt vẫn thập phần đoan chính, tư thế nhất phái kiêu ngạo, trong mắt trong dung được nửa hạt cát.

Công chúa Medea cũng không muốn lãng phí thời gian, nói thẳng ra kế hoạch của mình. Ba ngày sau Quốc vương sẽ chính thức hạ chỉ đem gả nàng cho ác long, để lại cho nàng vô cùng ít ỏi thời gian để lập mưu.

“Hai vị Thánh kỵ sĩ đại nhân, các ngài hẳn cũng biết, ác long Mandela đang thống trị sơn mạch Lạc Nhật và rừng Mộ Sắc, cũng chính là nơi cư ngụ của thú nhân, người lùn và hắc bạch tinh linh.”

“Hầu hết các đồ long giả, khi còn chưa tới được sào huyệt của ác long thì đã bị những chủng tộc phục tùng ác long này tiêu diệt. Lúc này nếu chúng ta lấy danh nghĩa đến đưa tân nương, vậy liền có thể nhẹ nhàng thông qua rồi.”

Constantine nôn nóng nói: “Công chúa, người muốn lấy thân mạo hiểm sao? Quá nguy hiểm!”

Medea vô cùng kiên quyết: “Ngươi đừng khuyên ngăn ta, đây là việc liên quan đến tương lai của chính ta, ta không thể nào ngồi yên không làm gì, trốn tránh ở phía sau, trơ mắt nhìn các ngươi vì ta mà đổ máu hy sinh, ta không làm được!”

Lời nói hiên ngang lẫm liệt này vừa phát ra, không chỉ Constantine mà ngay cả Thánh kỵ sĩ Thần Hi cũng phải rửa mắt mà nhìn. Trên đời này không thiếu nữ tử mỹ mạo, nhưng nữ tử mỹ mạo sở hữu trí tuệ và dũng khí như vậy lại thập phần quý hiếm.

Công chúa Medea thật là một mỹ nhân tràn ngập mị lực, khác xa so với người thường.

Thánh kỵ sĩ Thiên Hoàn rũ mắt, chậm rãi nói:

“Kế hoạch của công chúa điện hạ rất tốt, nhưng chỉ có một điểm khiến cho tôi cảm thấy không được ổn thỏa. Công chúa lá ngọc cành vàng, không nên đặt mình vào trong hiểm địa. Cho dù phải đối mặt với ác long thì cũng cần phải có một thế thân. Tôi tin rằng, khoảnh khắc ác long tràn đầy vui mừng nghênh thú người, chính là lúc tính cảnh giác của nó được hạ xuống thấp nhất, cũng là thời khắc dễ dàng để ám sát nhất!”

Medea khó hiểu hỏi: “Ý của Thiên Hoàn đại nhân là?”

Thánh kỵ sĩ Thiên Hoàn ngẩng đầu, bằng một sắc mặt hiên ngang lẫm liệt gấp mười lần công chúa, y nói:

“Tôi sẽ ngụy trang thành bộ dáng của người, thay người gả cho ác long!”