Đặc Chủng Binh Đô Thị Truyền Kỳ

Chương 130: Hai kẻ đi đêm



Bang hội Hồng Môn, nằm trong một khu biệt thự ở khu phồn hoa nhất Tương Dương, sáng rực rỡ nhưng ít người có thể thấy, những trạm canh gác ẩn trong góc rất khuất, trông có chút kỳ quái, nhưng là thảm thực vật trong sân lại vô cùng tươi tốt.

Hai người Trương Húc Đông cùng Nam Cung Diệp sớm đã lăn ra bãi cỏ tươi tốt, bên cạnh họ là hai xác chết bị cắt cổ, đôi mắt tựa như mắt nơi âm phủ quan sát chuyển động xung quanh.

“Quả nhiên là bang lớn nhất Trung Quốc, một nhánh bang hội đã làm công tác bảo vệ còn nghiêm mật hơn cả trụ sở chính của bang phái thông thường!” Trương Húc Đông nói nhỏ.

Nam Cung Diệp gật đầu, nhìn những trạm canh gác bí mật khẽ nói: “Chúng ta mỗi người một bên, nếu như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn vậy thì không cần ai phải lo cho ai, có thể chay được người nào thì hay người ấy!”

“Hỏa thần cũng có lúc sợ sao? Thế này không giống Hỏa thần tôi từng gặp!” Trương Húc Đông lấy khăn đen che mặt.

Nam Cung Diệp cũng che mặt lại: “Tôi chỉ nhắc nhở anh mà thôi, tránh cho chuyện xong anh lại cảm thấy tôi không nghĩa khí!” Dứt lời, lập tức cong người vọt vào bụi cỏ đến ở phía xa.

Trương Húc Đông mỉm cười, cũng sờ soạng về phía trước, lúc này đèn pha không nhấp nháy, nhưng cả nhánh bang Hồng Môn lại im như tờ, không thấy bất kỳ bóng người nào, cảm giác như đi vào pháo đài của bọn NHật trong phim kháng chiến.

Nhìn mấy chục tòa biệt thự, Trương Húc Đông không biết nên bắt đầu từ cái nào, biệt thự chính sẽ có nhiều nhân viên bảo vệ hơn, thứ này nhất định sẽ không giấu ở trong đó, có thể là ở nơi khuất tới mức người ta không cách nào tìm thấy được, nhưng nếu Hoàng Kim Nguyên không làm như thế, vậy thì Trương Húc Đông chỉ đành chấp nhận đi tay không một chuyến.

Vừa định đứng dậy tiếp tục đi về phía trước, đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân thưa thớt, Trương Húc Đông lập tức đè nén hô hấp, cả người bất động.

“Anh Tinh, anh ở Hồng Môn bao lâu rồi?” Tay người đàn ông đó đặt trên thắt lưng mà chỗ đặt chính là tay cầm súng.

“Đã bảy năm rồi, vẫn chỉ là một bảo vệ của Hồng Môn, nói thật còn không bằng vui vẻ lăn lộn cùng anh em như trước đây, đây là tôi nói với cậu thôi đấy, cậu đừng có nói linh tinh ra ngoài!”

“Vâng ạ, biết bao nhiêu người xem gia nhập Hồng Môn là ước mơ đời mình, nhưng gia nhập rồi thì thế nào, lúc trước thật sự ngu ngốc, thật sự ngây thơ. Có điều, anh Tinh anh đã nhịn đến sát nút rồi, thêm ba năm nữa thôi là anh thành trùm Hồng Môn rồi, đàn em cũng đến cả ngàn tám trăm người, uy phong biết bao! Aizzz, em còn cần thêm những sáu năm nữa!”

“Người anh em đừng chán nản, đợi anh đây thành trùm rồi anh sẽ dẫn theo cậu, anh em chúng ta vẫn ở với nhau!”

“Cảm ơn anh Tinh, đây là em hiếu kính anh!”

“Tên nhóc này thật có lòng, yên tâm đi, ngày chúng ta nổi trội hơn người không còn xa nữa đâu!”

“Mẹ nó, hai tên này còn chưa đi?!” Trong lòng Trương Húc Đông thầm mắng, lúc này anh đang nằm ở bãi cỏ cách bọn họ hai mét, nhúc nhích một chút là có thể bị bọn họ phát hiện ngay lập tức, từ lời của bọn họ có thể biết rằng là vệ sĩ lâu năm, nói rõ là kinh nghiệm của bọn họ rất phong phú.

“Anh Tinh, nghe nói gần đây Tương Dương xuất hiện rất nhiều người khổng lồ, anh nghe qua chưa?”

“Ừ, tôi cũng nghe anh em khác nói rồi, có điều tuy tôi vẫn chưa thấy mấy tên to lớn đó, nhưng…”

“Anh Tinh là muốn nói đến người kia ở nhánh bang hội chúng ta đúng chứ? Ôi mẹ ơi, không biết bên trong biệt thự số 6 có thứ gì, vậy mà lại để một tên quái vật như vậy, em từng nhìn thấy bóng lưng của tên đó, cảm giác như thấy một ngọn núi vậy!”

“Haizzz, tên nhóc nhà cậu nhỏ tiếng chút, chuyện này không thể tùy tiện nói linh tinh đâu, phía trên tầng 4 là nơi không thể đi qua của nhánh bang, ai cũng không qua nổi, mấy người đám lão Tam không phải là ví dụ tốt nhất sao, sự tò mò sẽ giết chết cậu đấy!”

“Anh Tinh, cũng chỉ có hai anh em mình tán gẫu với nhau thôi, anh biết trong đó đến cùng là thứ gì không?”

Anh Tinh kia lập tức đắc ý, nhẹ giọng nói: “Trong đó là một quái vật dị dạng, đó đường chủ tốn rất nhiều tiền mua từ Việt Nam về, luôn giam giữ hắn lại không cho ra ngoài. Có lần tôi vô tình nghe được đường chủ nói với thân tín, thứ đó có thể thay đổi cả Hồng Môn, thậm chí là cả thế giới, cho nên phải để quái vật đó bảo vệ!”

“Mẹ, là em thì em không làm đâu, chẳng có chút tự do nào cả, còn không bằng thoải mái xoẹt một dao qua họng!”

“Mẹ, cậu thì biết cái rắm gì. Không có tự do? Nhưng vô số đồ ngon và gái đẹp, sinh viên mất trong năm ở Trung Quốc cậu thật cho rằng đều biết mất bào không khí à?”

“Ồ? Có uẩn khúc sao?”

“Đường nhiên là có, đó đều là đường chủ bắt cho quái vật đấy, cậu nghe tôi không sai đâu, có thế nào cũng đừng nghĩ đến qua đó xem thử!”

“Đãi ngộ tốt vậy luôn sao? Đồ ăn ngon với em là chuyện thường, còn gái đẹp thì hè hè…”

“Mẹ nó, đừng n*ng nữa, ở đây làm bảo vệ, cậu cứ biến mình thành con chó biết nghe lời, không thấy gì, không nhìn thấy gì, càng đừng nói gì, thêm hai năm nữa là cậu sẽ biết thôi!”

“Vâng vâng, cảm ơn anh Tinh chỉ bảo!”

“Thôi, đi thêm một vòng, đừng để xảy ra chuyện gì!”

“Vâng!”

Sau khi nghe hai người nói chuyện, Trương Húc Đông cũng không thu hoạch được gì, hai người rời đi, anh nhìn chằm chằm bóng lưng của bọn họ, trong lòng thầm chửi: “Mẹ nó, sao lại có quái vật dị dạng nữa? Dị dạng sẽ có lực công kích sao?”

Không để ý được nhiều đến vậy, Trương Húc Đông lại tiến về phía trước, lúc ánh đèn rọi qua, anh trực tiếp đứng dậy, sau đó vội vàng như mèo cầy đi tới ban công lầu hai của biệt thự số 6, giờ phút này đối diện với lớp kính, anh không cách nào dùng tay đập vỡ được, nếu so ra thì thủy tinh rất giòn, một khi chạm vào sẽ phát ra tiếng kêu lanh lảnh, vậy thì sẽ làm toàn bộ nhánh bang hội Hồng Môn không yên tĩnh nữa.

Lúc nhìn qua kẽ hở ngoài cửa sổ, anh biết có kịch hay, trong lòng vui mừng, nhẹ nhàng nhét con dao xô vào, sau đó xoay người mở cửa sổ, trước mặt anh có một tấm vải che màu hồng.

Trương Húc Đông âm hiểm cười nhẹ nhàng chui vào trong, trong phòng tối om, nhưng nhờ một tia ánh sáng, anh vẫn có thể nhìn rõ trong phòng có một người phụ nữ ăn mặc hơn người, chỉ che đi bộ phận quan trọng trên cơ thể, hình như đang ngủ say.

Trương Húc Đông vừa di chuyển vị trí muốn đi ra ngoài, người phụ nữ đột nhiên mở mắt ra, đối mặt với tình huống như vậy, Trương Húc Đông dừng lại, nhưng ngay lúc anh dừng lại, người phụ nữ từ đang say giấc lại bật dậy, trong tay còn có một con dao găm lóe lên lạnh lẽo.

Ngực Trương Húc Đông nháy mắt bị cắt qua, Trương Húc Đông cảm thấy đau đớn sau đó lùi lại một bước, mà người phụ nữ này lại không hét lớn lên như trong tưởng tượng, đây chắc là ứng với câu chó không sủa sẽ cắn người, mà lúc này, anh đang chú ý đến những đường cong hoàn hảo thấp thoáng trong bộ đồ ngủ bằng vải tuyn của người phụ nữ đó.

Mái tóc dài ngang vai, bộ đồ ngủ đẹp đẽ, dáng người điện nước đầy đủ, đồi núi cao ngất, tay cầm dao găm khiến Trương Húc Đông cảm thấy mê hoặc, quả là một kiệt tác!

“Cô đẹp thật đấy!”

“Anh là ai?” Giọng của người phụ nữ biến ảo khôn lường, nếu như không nghiến răng lại thì chắc chắn rất hay.

Trương Húc Đông nhếch mép sờ vào ngực, liếm vết máu trên tay, lễ phép nói: “Xin lỗi người đẹp, tôi không có suy nghĩ gì khác đâu, chỉ là đến tìm đồ thôi, cầm được đồ rồi sẽ đi ngay,”

“Bớt nói nhảm đi!” Người phụ nữ lạnh giọng nhảy xuống đất, chỉ con dao găm vào Trương Húc Đông nói: "Cởi khăn che mặt ra!"

Trương Húc Đông vươn thẳng vai nói: “Tôi nhìn đẹp trai lắm, sợ sẽ mê hoặc cô mất!”

"Nhanh lên!" Người phụ nữ hừ lạnh nói.

Trương Húc Đông thở dài nói: “"Được rồi được rồi, khuôn mặt này đã định sẵn là mê hoặc hàng vạn phụ nữ, vậy nên tôi không ngại thêm một người nữa!” Trương Húc Đông bắt đầu từ từ kéo khăn che mặt xuống, ngay khi ánh mắt của người phụ nữ hiện lên một tia không kiên nhẫn, Trương Húc Đông chợt xông tới, dùng một tay siết chặt cổ tay cô ta rồi trực tiếp bóp lấy cổ cô ta.

Chuyện xảy ra gần như trong tích tắc, tốc độ của Trương Húc Đông quá nhanh, người phụ nữ không kịp đề phòng, lúc này người đàn ông đang đè lên người người phụ nữ, hai người nằm yên trên chỗ ngủ, cảm nhận được sự đàn hồi mềm mại của đồi nhũ, Trương Húc Đông vậy mà lại có phản ứng.

Đôi mắt của người phụ nữ như ngọc đen sáng bóng, cô ta vậy mà như sắp khóc đến nơi, sau đó lại trút hết lực toàn thân, dáng vẻ câu dẫn mê người, nhìn Trương Húc Đông thực sự như mắt kẻ say.

“Người đẹp, cô như vậy tôi thật rất muốn làm mấy cái việc đi quá giới hạn, thật sự là khiến người ta chịu không nổi mà!” Trương Húc Đông mỉm cười hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của người phụ nữ, ngay lúc người phụ nữ dường như định nói gì đó, anh đột nhiên giơ tay lên đánh vào đầu người phụ nữ.

“Con mẹ nó chứ, Hoàng Kim Nguyên giấu gái đẹp trong nhà đúng chứ? Mẹ nó, ông đây xém chút là lọt vào trận mây mưa rồi, tuyệt đối không thể làm chuyện trong lúc mấu chốt được, nếu không tên nhãi Hỏa Thần kia sẽ bị mình làm tức chết!” Trương Húc Đông nuốt nước miếng, anh phải thừa nhận người phụ nữ này thực sự là tuyệt phẩm.

Chạm vào ngực người phụ nữ, rồi lại chạm vào chân cô ta vài lần, mới xoay người phụ nữ lại, Trương Húc Đông nhìn thấy một cây kim thép màu xanh lá cây mờ nhạt xuất hiện trên bàn tay nhỏ của cô ta, nếu như vừa rồi anh đừa bỡn giở trò lưu manh, kết quả thế nào có thể tưởng tượng được, may mà độ cảnh giác của anh cao.

Đẩy cánh cửa phòng ở tầng hai ra, đèn kích hoạt bằng giọng nói bên trong bật sáng, lúc này bên ngoài không có lấy một bóng ma, vô số cánh cửa phòng phản chiếu vào mắt Trương Húc Đông, nếu người nào có tố chất tâm lý kém, đoán chừng đã hét toáng lên rồi, ai mà biết được ở chỗ yên tĩnh thế này sẽ ẩn giấu thứ gì.

Nhưng Trương Húc Đông không nghĩ đến những thứ đó, tâm trí anh vẫn ở trong căn phòng mà anh vừa bước ra, người phụ nữ này mà làm thì chắc chắn sẽ có hương vị khác, từ sự mềm mại và đàn hồ mà nói, rất ít phụ nữ nào kết hợp cả hai một cách hoàn hảo như vậy, ngẫm lại thật muốn sốc nổi quay người lại.

Một khi đàn ông dùng đến thân dưới để suy nghĩ vấn đề, vậy thì người đó đã bắt đầu không thể nhịn được nữa rồi, Trương Húc Đông vừa định quay lại thì đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân, anh lập tức cảnh giác cao độ, tìm một điểm mù để trốn vào lúc này, đúng lúc này, trên hành lang xuất hiện hai người đàn ông, quần áo rất bình thường nhưng toát ra khí chất mạnh mẽ, hai người này rõ ràng là bảo vệ đặc biệt được huấn luyện chuyên nghiệp.

Trương Húc Đông lặng lẽ lấy con dao Cát Đẩu của mình ra, lúc này từ lưỡi dao có thể thấy được, sắc mặt bọn họ cứng đờ, trên tay có rất nhiều vết chai, xem ra muốn giải quyết hai người này trong chớp mắt mà không phát ra tiếng động là việc khó mà làm được.

“Nên làm sao đây?” Trương Húc Đông nhìn hai người càng ngày càng gần, trong lòng có chút cuống lên, lúc này đột nhiên có một bàn tay đặt lên vai anh.