Đại Ca Vượt Ngục

Chương 15: Con cáo già



“Lý Hổ, anh Quân tìm anh có việc gì vậy?”, Tăng Đồng Đồng cười híp mắt như thể đã làm hòa với tôi, những chuyện trước đây đều coi như chưa từng tồn tại.

Tôi biết cô ta có ý gì, thấy tôi được Hồng Vệ Quân trọng dụng, lo lắng sau này tôi sẽ gây phiền phức cho cô ta nên đã chủ động tới bắt chuyện.

Làm vậy thực ra không có gì là sai, thêm bạn tốt hơn thêm kẻ thù, nhưng dù thế nào tôi cũng rất khó chịu khỉ thấy cô ta, nhất là nghĩ đến việc cô ta đã làm với Khương Nghiên, trong lòng chỉ tồn tại cảm giác bực bộỉ, chán ghét, tôi lập tức cười lạnh: “Liên quan gì đến cô?”

Tăng Đồng Đồng cũng đã chuẩn bị tâm lý trước khi tới đây cầu hòa, kết quả là với thái độ này của tôi, cô ta cũng nổi nóng: “Lý Hổ, rượu mời không uống muốn uống rượu phạt phải không? Đừng quên bạn trai tôi là Ngụy Lượng, anh ấy đỉ theo anh Quân sớm hơn anh rất nhiều, cứ cho là anh Quân nâng đỡ anh, nhưng địa vị vẫn còn kém xa Ngụy Lượng..”

Tăng Đồng Đồng chưa nói xong, tôi đã tát thật mạnh vào mặt cô ta.

“Bang!’

Âm thanh chát chúa vang lên, thu hút rất nhiều người nhìn về hướng này, đại sảnh đang náo nhiệt đột nhiên trở nên yên tĩnh.

Tăng Đồng Đồng ngơ ngác nhìn tôi, trên mặt hằn lên vài dấu tay, cả người như choáng váng, không thể tin được tôi lại đánh cô ta trước mặt nhiều người như vậy.

Không đến mức do không chịu nổi, chủ yếu là vì tôi đoán được điều mà Hồng Vệ Quân muốn tôi làm, chỉ cần một cơ hội để giết gà dọa khỉ, Tăng Đồng Đồng đã đánh vào họng súng, không khai đao với cô ta thì còn với aỉ nữa?

Tôi nhìn chằm chằm cô ta, chế nhạo: “Ngụy Lượng? Cô kêu hắn ta tới thử xem, xem hắn ta quyền to tới mức nào!”

Trước mặt rất nhiều người và đồng nghiệp của mình, Tăng Đồng Đồng có lẽ chưa bao giờ phải chịu oan ức như vậy, cô ta như lên cơn điên, gào rú, lao về phía tôi, mắt thấy cô ta sắp sử dụng phép thuật năm móng vuốt, tôi liền một chân đạp cô ta bay ra ngoài, người cô ta va vào quầy thu ngân, gần như không thể đứng dậy, khó khăn thở ra một hơi, mới “oa” lên một tiếng bật khóc.

“Anh làm cái gì…”

“Sao lại ở đây đánh người…’

Nhiều người không biết đến tôi, đùng đùng giận dữ lao về phía tôi, trong đó còn có mấy tên bảo vệ. Tôỉ không để bọn họ vào mắt, đứng nguyên tại chỗ không động đậy Tăng Đồng Đồng vừa khóc vừa đứng dậy: “Lý Hổ, anh đợi đấy cho tôi, bây giờ tôi sẽ gọi cho Ngụy Lượng…”

“Ôn ào cái gì?”. Đúng vào lúc này, một giọng nói trầm thấp vang lên.

Tôi quay đầu, phát hiện là Hồng Vệ Quân đã đến, gã vẫn còn mặc trên người bộ trang phục phong cách thời nhà Đường màu nâu ban sáng, tay cầm chuỗi hạt, cao to vạm vỡ, bước đi chậm rãi, có vài tên thuộc hạ theo sau, trông khá vũ lực và ngang ngược.

“Anh Quân!”

“Anh Quân…”

Mọi người đều xôn xao chào hỏi, Tăng Đồng Đồng vẫn còn khóc sướt mướt, làm ra vẻ đáng thương, hy vọng Hồng Vệ Quân sẽ bảo vệ cô ta.

Hồng Vệ Quân đến trước mặt tôi, cau mày nói: “Có chuyện gì vậy?”

“Khiêu khích tôi, muốn gọi Ngụy Lượng tới đối phó tôi…tôi không chịu được nên đá cô ta

một cái”. Tôi mỉm cười, tỏ vẻ thờ ơ.

“Được rồi, đừng làm những chuyện như vậy để cho người ngoài nhìn vào chê cười..”, Hồng Vệ Quân lắc đầu, tỏ ý không hài lòng về tôi, nhưng ngữ khí không có vẻ gì là đặc biệt nghiêm trọng, thậm chí còn không nhìn Tăng Đồng Đồng lấy một lần mà nói: “Tất cả tập trung, tôi có việc muốn thông báo”.

Mọi người tập hợp lại cùng nhau, Tăng Đồng Đồng không cam lòng nhưng cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể che mặt đi đến, hai mắt vẫn còn u ám, chỉ ước có thể lột da uống máu của tôi.

KTV Đường Quả của Hồng Vệ Quân rất lớn, có bộ phận phục vụ, bộ phận lễ tân, bộ phận kỹ thuật, bộ phận vận chuyển, bộ phận bảo vệ vân vân, gần một trăm người chen chúc đứng, trong số họ có nhiều người phụ nữ ăn mặc rất mát mẻ, trang điểm đậm, một số người giám sát đang đứng ở hàng ghế đầu, Tăng Đồng Đồng cũng là một trong số đó.

Hồng Vệ Quân nhìn chằm chằm bọn họ, chầm chậm nói: “Ngụy Lượng vẫn còn trong bệnh viện, vị trí giám đốc tạm thời giao cho Lý Hổ…”

Tôi đã sớm biết được kết quả, nên không

cảm thấy bất ngờ, vừa rồi khỉ đánh Tăng Đồng Đồng, cũng là để cho người khác thấy, tránh để họ không coí tôi ra gì. Có tiếng xì xào trong đám đông, rất nhiều người không biết tôi – một khuôn mặt xa lạ, vì sao Ngụy Lượng lại bị thay thế, Táng Đồng Đồng sắc mặt trắng bệch, có vẻ rất không hài lòng, nhưng lại không dám làm gì trước mặt Hồng Vệ Quân.

ở đây chỉ có Hồng Vệ Quân mới được quyền lên tiếng!

“Được, cứ như vậy đi, mong mọi người sẽ phối hợp với Lý Hổ làm việc”. Hồng Vệ Quân thông báo xong, quay người đi về phía cử

Tôi nhanh chóng theo kịp, cùng gã đỉ ra cửa.

“Trước tiên cứ làm công việc này, đợi đến khi Ngụy Lượng quay về, sẽ cho cậu làm công việc khác…”. Đứng ở cửa bar Đường Quả, Hồng Vệ Quân tạm dừng, nhìn bãi đậu xe sáng sủa, lại nói: “Cậu có biết vì sao tôi lại sắp xếp như vậy không?”

Tôi nghĩ một lúc: “Thứ nhất, muốn rèn giũa tôi, tiện thể quan sát năng lực của tòi; thứ hai, nhân cơ hội này để mọi người biết đến tên tuổi của tôi; thứ ba, muốn cho mọi người thấy anh là người rộng lượng, tôi đánh đến cửa nhà anh,

nhưng anh vẫn không quan tâm đến chuyện cũ, thăng chức cho tôi, lợi dụng tôi đi theo anh, bên người anh sẽ chỉ có thêm càng nhiều nhân tài”.

Hồng Vệ Quân cười haha: “Khá lắm, tôi thích những người thông minh! Nhưng cũng không thể quá tốt, chí ít không thể hơn tôi!”

Đây là đang cảnh cáo tôi!

Tôi lập tức nói: “So với anh, tôi còn kém xa”.

Hồng Vệ Quân hài lòng gật đầu: “Biết giấu dốt thì mới sống lâu được! Hết ca đêm rồi, cậu tới thăm Ngụy Lượng đi. Đều làm việc dưới trướng của tôi, tốt nhất là nên hòa hợp và kiếm tiền”.

Tôi sửng sốt một lúc rồi nói “ừ’

Hồng Vệ Quân vỗ vỗ vào tay, định rời đi, tôi vội nói: “Anh Quân, tiền lương của tôi…”

Cho dù là làm tai mắt, cũng nên được nhiều hơn chút!

“Lương cơ bản mười lăm ngàn tệ một tháng, hoa hồng tính theo hiệu suất làm việc, hiệu suất càng tốt thì hoa hồng càng cao!”. Hồng Vệ Quân đỉ xa dần, cuối cùng lên chiếc xe Mercedes-Benz R350 cho doanh nhân.

Ai ai cũng biết, hoa hồng cao hơn nhiều so

với mức lương, chẳng trách trong vòng vài năm Ngụy Lượng đã mua được nhà và xe, còn có thể tán đổ một cô gái ham tiền như Tăng Đồng Đồng, không có năng lực thì sao có thể làm được?

Trong ngành này, kiếm tiền thực sự rất nhanh, nếu sau này may mắn được đi theo Hồng Vệ Quân, không chừng còn có thể tiếp quản việc kỉnh doanh cho gã, đến lúc đó chiêu mộ cả A Phát và Ngô Phàm, tất cả cùng nhau phát tài chẳng phải quá tốt rồi sao?

Nghĩ tới đây, tôi hăng hái bước vào quán.

Mọi người dều đã giải tán, trở lại với công việc của mình, khách khứa cũng đến một cách có trật tự. Tôi đi vòng quanh, mọi người đều rất lễ phép, khi thấy tôi họ gọi tôi là giám đốc Lý, không biết là vì cho Hồng Vệ Quân thể diện hay việc tôi đánh Tăng Đồng Đồng có tác dụng, hay bọn họ nghe lời tôi, nhưng mọi thứ đều ổn.

Loanh quanh một hồi, cuốỉ cùng tôi cũng hiểu tại sao việc kinh doanh của KTV lại tốt đến thế, chủ yếu là do sự tồn tại của những cô gái tiếp rượu, thường được gọi là công chúa (một số nơi cũng gọi là người đẹp, tiểu thư, tiếp viên), có điều công chúa chỉ nhận tiếp rượu, nhiều nhất là cho ôm ấp, sờ mó, muốn mang đi thì còn tùy vào khả năng của khách.

Nhưng suy cho cùng, chỉ cần có tiền thì muốn thứ gì cũng được.

Nhưng sau khỉ ra ngoài, việc công chúa làm không liên quan gì đến KTV, bị bắt cũng không liên quan, tiền nong của mọi người đều rõ ràng, không aỉ bị ảnh hưởng.

Giống như lắc Wechat, tôi chỉ cung cấp nền tảng và không kiểm soát những gì bạn làm.

Vậy nên Hồng Vệ Quân quả thực là một con cáo già, rõ ràng không thể phạt gã tội “mua bán mại dâm”.

Bộ phận mà công chúa làm việc là bộ phận phục vụ, được gọi là bồi bàn, thực tế là bồi hát,. Tăng Đồng Đồng là quản lý bộ phận phục vụ, xứng danh với cách gọi tú bà.

Cô bạn cùng bàn ngây thơ đáng yêu ban đầu giờ đã biến thành như vậy, điều đó vẫn làm tôi buồn, sau khi Tăng Đồng Đồng bị tôi tát, cũng không biết đã gọi cho Ngụy Lượng chưa, dù sao khỉ gặp lại tôi cũng khá thành thật, không dám làm ầm ĩ lên, thái độ cung kính.

Cô ta không trêu chọc tôi, tôi cũng lười đi gáy sự với cô ta, sẽ thật tốt nếu mọi người đêu được bình yên.

Sau một đợt kiểm tra, tôi quay về phòng

làm việc.

Văn phòng hiện tại của tôi chính là phòng giám đốc của Ngụy Lượng, cực kì lớn, cũng khá gọn gàng, cách trang trí có chút cổ điển, sô pha, bàn ghế đều bằng gỗ nguyên khối, có một tủ sách lớn phía sau bàn làm việc, bên trong chưa có cuốn sách nào được mở ra, vừa nhìn là biết mua về chỉ để trưng bày.

Tôi ngồi xuống ghế ngồi của ông chủ, đầu tiên là duỗi người thoải mái, sau đó nhìn qua đống tài liệu trên bàn, đều là những báo cáo thông thường và những thứ tương tự, có hồ sơ bảo trì và thông tin về từng bộ phận.

Xem một lúc, cũng không phát hiện ra bằng chứng phạm tội đáng để cân nhắc, đột nhiên tôi phát hiện điện thoại di động của mình sắp hết pin, liền mở ngăn kéo để tìm bộ sạc.

Thứ hiện ra trước mắt là một đống vải đầy màu sắc, tôi không nhìn ra nó là thứ gì, tiện tay cầm lên, ngay lúc này, cánh cửa văn phòng đột ngột bị đẩy ra, Tăng Đồng Đồng vội vàng lao tới: “Sếp Lý, khách ở phòng 308 gây rối… Lý Hổ, anh cầm đồ lót của tôi làm cái gì?”