[Đam Mỹ] [ABO] Tiểu Thanh Mai

Chương 4: Tiểu Kiều Lưu Thủy



Ngày đầu tiên sau khai giảng, diễn đàn trường nổ tung. Dù là trường học quý tộc, nhưng đối với học sinh mà nói, hóng hớt chuyện tình yêu chưa bao giờ chán.

Tiêu đề bài viết: Omega trong mộng của toàn trường yêu đương rồi!!! Đối tượng vậy mà là người này...!!!

Tuy có rất nhiều người cảm thấy lâu chủ (chủ bài đăng) cố tình viết tiêu đề thật giật gân, nhưng vẫn không nhịn được nhấn vào.

Lầu 1: Lâu chủ đang nói đến Omega nào cơ? Không phải Ngu mỹ nhân chứ? QAQ

Lầu 2: Tan nát cõi lòng, nhà ăn hôm nay, giết chết cẩu FA đồ [hình ảnh] [hình ảnh] [hình ảnh]. Có hẳn ảnh chụp, lâu chủ đúng thật không viết tiêu đề bậy bạ. Ngu mỹ nhân của tui vậy mà nói chuyện yêu đương cùng một Alpha lạ hoắc!!!

Lầu 3: Omega tình nhân trong mộng của tất cả Alpha trong trường không khỏi nói quá, tôi thấy dáng vẻ của Ngu Kiều cũng chỉ đến vậy thôi.

Lầu 4: Lầu trên chưa được xã hội dạy dỗ à:) không nói toàn trường, Ngu Kiều là Omega thần tiên trong lòng tất cả Alpha khối 11 đấy.

Lầu 5: Lầu 3 ghen tị à, Ngu Kiều mặt đẹp tính tình tốt, quả là vương tử hoàn mỹ.

...

Lầu 18: Nhìn mọi người không đồng tình với Lầu 3 là tui yên tâm rồi.

Lầu 19: Alpha này là ai vậy? [Hình ảnh] Sao tui chưa thấy Alpha này ở khối 11 bao giờ, học sinh chuyển trường chăng?

Lầu 20: Để mị để mị!!!

Lầu 21: Mị là Lầu 20, để mị nói cho mà nghe này! Alpha trong ảnh tên Sở Kiêu, là vị kia nhà họ Sở đó! Trước kia còn là bạn học của mị, kết quả khai giảng xong giáo viên bảo hắn nhảy lớp lên 11 rồi QAQ. Đúng là nhục nhã chỉ số thông minh của nhà mị mà (`Δ")!

Lầu 22: Sở Kiêu? Là Alpha giống như 250 (đồ ngốc) kia á? Ha ha:) sao hắn xứng với Ngu mỹ nhân nhà chúng ta được.

Lầu 23: Xem ra lầu trên không tiếp thu được chuyện Ngu Kiều yêu đương với Alpha, đáng thương đáng thương. Giám định xong.

...

Lầy 47: Người thật Sở Kiêu đẹp hơn trong ảnh nhiều a a a, tui gặp cậu ta rồi, đẹp thì đẹp thật nhưng lạnh như băng! Thế mà lúc ở cùng Ngu Kiều thì trong ánh mắt đầy ý cười!!! CP này! Thuyền này tui chèo!!!

Lầu 48: Xin hỏi lầu trên, sao thím thấy được trong mắt Sở Kiêu bắn ra ý cười hay dị? PS: Tuy mị chưa thấy, nhưng mị có thể tưởng tượng ra!

...

Lầu 99: Mấy lầu trên gào thét lâu vậy, để tui cho xem tiếp nè, tui gặp CP này rất nhiều lần luôn, hồi trưa cũng chụp ảnh á. Đều là cẩu lương đó nha. Link → Tiểu Kiều Lưu Thủy.

Mọi người hưng phấn nhìn Lầu 99, nhanh chóng nhấn xem bài viết. Lọt vào mắt là mấy tấm ảnh rõ nét, nhìn là biết người chụp cách Ngu Kiều và Sở Kiêu rất gần.

Ảnh thứ nhất, Lâm Mộc muốn ngồi bên cạnh Sở Kiêu, gương mặt Sở Kiêu đầy lạnh nhạt xa cách.

Ảnh thứ hai, Ngu Kiều bưng hai khay đồ ăn tới, sắc mặt Sở Kiêu nhu hòa nhận lấy.

Ảnh thứ ba, Sở Kiêu đổi bát thức ăn cho Ngu Kiều, hai người cúi đầu đùa giỡn nhau. Gương mặt Ngu Kiều tươi cười từ đầu đến cuối, Sở Kiêu lơ đãng lộ ra ý cười vừa khéo bị ống kính bắt được.

Lầu 1: Mị có thể!! Mị có thể!! Ngay đêm nay mị quyết tâm lái chiến hạm này!!! Alpha lạnh nhạt với mọi người dịu dàng riêng một người đúng là quá đỉnh.

Lầu 2: Awsl (A tui chết rồi), đây là CP thần tiên sao, khà khà. Mai tui cũng phải tới căng tin mới được QAQ Sở Kiêu rất đáng để vây xem.

Lầu 3: Mỗi ngày đều có động lực đi tranh chỗ ngồi trong căn tin, hi vọng chụp được vài tấm ảnh của Tiểu Kiều Lưu Thủy. Tui cũng muốn vây xem nhiều chút!!!

Lầu 4: Mỗi lần xách dép đi cướp suất cơm đều gặp được Kiều Kiều, mị sẽ khum nói mỗi lần mị đi đều thấy đầu tàu gương mẫu Kiều Kiều đâu. Ẻm dùng tính mạng để cướp miếng ăn đấy ha ha ha ha ha ha.

Lầu 5: Sau này nếu Sở Kiêu bảo là "cơm ở trong nồi, tôi trên giường", chắc chắn Kiều Kiều chọn cơm. Sau đó Sở Kiêu... hí hí hí.

Lầu 6: Sau đó Sở Kiêu ném người ta lên giường, nói: "Kiều Kiều, để tôi đút em ăn no nhé, hửm?"

Lầu 7: Đừng dừng lại! Chị em ở đây vẫn chống đỡ được!

...

Lầu 48: Sở Kiêu có vị hôn phu rồi mà? Ngu Kiều là kẻ thứ ba, vậy mà các người còn bàn luận hăng say:)

Lầu 49: Bọn tôi đụng chạm gì đến cô? Lầu trên không ngăn được mùi chua loét thì thôi đi, ghen tị với Kiều Kiều chứ gì? Không yêu đừng nói lời cay đắng, không xem được thì cút.

Lầu 50: Chống mắt lên mà nhìn tên chủ đề cái? Tiểu Kiều Lưu Thủy, tag CP, không thích xem cứ biến ra ngoài, bye bye không tiễn.

Lầu 51: Lầu trên hung dữ quá QwQ, nhưng mị thích.

Lầu 52: Hê hê, tui là 50L nè. E hèm, lầu trêи là Omega hay Beta? Muốn yêu đương thì tìm tui nha, tui siêu ngọt ngào đó (๑°3°๑)

Trả lời Lầu 52: Thật xin lỗi, tôi là Alpha.

Tiểu Kiều Lưu Thủy nhanh chóng càn quét diễn đàn, thổi tới những con người thích hóng hớt đủ chuyện. Cho dù chỉ có vẻn vẹn mấy tấm ảnh, nhưng chị em đu CP không hề ít, ngay hôm sau đã cho ra lò rất nhiều truyện và tranh đồng nhân (fanfic, fanart).

Lúc Sở Kiêu vào lớp, hắn nhạy cảm phát hiện ra rất nhiều ánh mắt bắn về phía mình, tuy không có ác ý, nhưng cảm giác bị tìm tòi nghiên cứu làm hắn có chút mất kiên nhẫn.

Thả cặp xuống, trong cặp hắn không mang theo sách vở, đầu tiên hắn lấy notebook ra, tiếp theo là một lọ sữa chua uống.

Lờ đi những ánh mắt như có như không đang dừng trên người mình, Sở Kiêu đặt sữa chua trên bàn.

Là vị trí của Ngu Kiều.

Hôm nay có khá nhiều việc, Sở Kiêu nghĩ đến những kẻ không che dấu được dã tâm trong cuộc họp hôm qua, ánh mắt sắc bén hơn.

Đáng lẽ định đến công ty, nhưng Sở Kiêu không nỡ xa Ngu Kiều, cuối cùng vẫn chọn cách đưa công việc đến trường xử lí.

Sở Kiêu đang đọc tài liệu, chóp mũi bỗng có hương vị quen thuộc quẩn quanh, hắn ngẩng đầu, vừa lúc bắt gặp bóng dáng Ngu Kiều tiến vào lớp học.

Đôi mắt màu lục ôn hòa hẳn lên, hắn nhìn Ngu Kiều vừa chào hỏi bạn học, vừa tới gần hắn.

"Tiếu Tiếu, em đến sớm vậy." Ngu Kiều ngồi vào chỗ bên cạnh, nói.

Sở Kiêu lên tiếng, hắn nhìn động tác cầm sữa chua của Ngu Kiều, chưa chờ anh hỏi đã nói trước: "Mới đưa tới lúc sáng, anh thích uống nên em mang cho anh một lọ."

Ngu Kiều chớp chớp mắt, cảm giác mát lạnh lan dần lên đầu ngón tay, "Cảm ơn em nhé, Tiếu Tiếu."

Omega mỉm cười khiến đôi mắt cong lên, tâm trạng bực dọc vì hồi sáng bị nhìn trộm bỗng chốc tan thành mây khói, hắn hạ mắt, dừng lại trêи cổ tay trắng nõn của Ngu Kiều, "Không có gì."

Chỉ cần anh thích là tốt rồi.

"Lát nữa tan học vẫn đến căng tin chứ?" Mắt Ngu Kiều nhìn giáo viên, lại nhỏ giọng hỏi Sở Kiêu. Trước kia anh từng nghe nhiều bạn học than vãn về việc phải xếp hàng rất lâu, chỉ là anh luôn nhanh chân nên chưa từng trải qua chuyện này. Hôm qua đi cùng Sở Kiêu, đến chậm hơn trước kia năm phút, sau đó...

Sau đó anh đã cảm nhận được nỗi ai oán khi phải xếp hàng:)

Sở Kiêu gật đầu, trả lời, "Ừm."

Âm lượng bọn họ nói chuyện tuy rằng rất nhỏ, nhưng thầy dạy hóa đó giờ mắt sắc, vừa quay qua đã thấy hai người chúi đầu ghé tai sát gần nhau.

"Ngu Kiều, Sở Kiêu." Giáo viên hóa học họ Ngô, hắn có một gương mặt trẻ con, nhưng tính tình không dễ chút nào. "Xem ra các em đi học để nói chuyện, Ngu Kiều, em đứng lên giải thích vì sao đề này chọn A."

Ngu Kiều bị gọi lên hỏi bài cũng không hốt hoảng, lúc anh đứng dậy, ngón tay vỗ nhẹ Sở Kiêu tỏ ý trấn an. Đoán chừng nghĩ rằng Sở Kiêu lần đầu bị chỉ đích danh trước mặt bạn học, nếu không thì vì sao lại hơi run? Ngu Kiều dựa gần hắn, có thể cảm nhận được trực tiếp.

Nhưng anh không biết nguyên nhân chân chính.

Sao có thể giật mình khi bị điểm mặt gọi tên chứ, cơ thể hắn căng cứng, bởi giáo viên gọi tên hắn và Ngu Kiều chung một lần. Hai cái tên bám sát nhau khiến Sở Kiêu theo bản năng cảm thấy hưng phấn.

Sở Kiêu nghiêng đầu nhìn về phía Ngu Kiều không chút hoang mang trả lời, mu bàn tay dường như còn sót lại hơi ấm của anh.

"Xem như em giỏi." Thầy Ngô nhìn Ngu Kiều trả lời đâu vào đấy, gật đầu. Ánh mắt lia về phía bạn cùng bạn của Ngu Kiều, hắn đương nhiên biết Sở Kiêu là ai, nhưng ở trường học, hắn là thầy, còn Sở Kiêu là học sinh.

"Đề tiếp theo, Sở Kiêu trả lời."

Không phải thầy Ngô làm khó Sở Kiêu, chỉ là sắp tan học, nhưng vẫn còn một đề khó nhất chưa chữa.

Thầy Ngô liếc nhìn cuốn sổ của mình, trên giấy ghi lại số người làm đúng, sai của câu hỏi này. Lớp học tổng cộng 40 học sinh, 30 người sai, 10 người đúng.

Sở Kiêu biết, nếu muốn đến trường, làm bài tập là việc không thể tránh khỏi.

Ngu Kiều vừa ngồi xuống đã nghe giáo viên gọi tên hắn, anh ôm vở, ngẩng đầu lên nhìn Sở Kiêu, nói: "Em trả lời nhanh lên, nếu không đến căng tin sẽ phải xếp hàng cực lắm." Ngu Kiều không lo hắn không biết làm bài này, nhưng anh vội đi ăn cơm đó!

Sở Kiêu vẫn chưa giải thích bài làm, trái lại nhìn mặt đồng hồ treo gần bảng đen.

Cách tan học còn 4 phút.

Hắn "Ừm"một tiếng, chỉ có Ngu Kiều nghe được.

Sở Kiêu trả lời xong đề bài vừa lúc còn một phút nữa tan học, thầy Ngô cũng không làm khó hắn.

"Tiếu Tiếu, đợi lát nữa em tìm chỗ ngồi, anh đi lấy cơm nha." Ngu Kiều thu dọn sách vở, chỉ chờ thời gian tới, một bên anh nói chuyện cùng Sở Kiêu, một bên nhìn đồng hồ chằm chằm.

Sở Kiêu dọn dẹp đồ trên bàn, "Em đi lấy cơm, anh tìm chỗ ngồi."

"Hả?" Ngu Kiều hơi sửng sốt, "Em làm được không?"

Nghe được câu hỏi của Ngu Kiều, Sở Kiêu mím môi, có chút không chắc chắn nói: "Chắc là được."

Hắn chưa đi lấy cơm trong căng tin bao giờ.

Ngu Kiều nhìn hắn dường như vì lời của mình mà có chút uể oải, khẽ cười: "Vậy đi, anh đưa em đi một lần, sau này em đi lấy cơm, anh tìm chỗ ngồi có được không?"

Mùi vị của thanh mai nhỏ ngày càng ngọt, hầu kết Sở Kiêu di chuyển.

Hắn nói, "Được."

Căng tin cách khu dạy học rất xa, ở giữa còn có một sân thể ɖu͙ƈ rộng lớn.

Mặc kệ là trường học gì, ăn uống vĩnh viễn là loại hoạt động đáng giá khiến học sinh đấu tranh anh dũng. Sở Kiêu có đôi chân dài, trong lời thúc ɖu͙ƈ của Ngu Kiều, hắn kéo anh đi thật nhanh.

Đại thiếu gia nhà họ Sở như hắn có món ngon gì chưa từng thử? Hiện tại lại đến mức phải đi cướp thức ăn với một đám học sinh.

Hắn nghiêng đầu nhìn thoáng qua, thấy Ngu Kiều đang chạy chậm đuổi theo mình, mặt mày hắn nhu hòa.

Thôi, có anh ấy bên cạnh, làm gì cũng vui vẻ.

"Tiếu Tiếu ơi anh không chạy nổi nữa." Ngu Kiều chạy chậm dần, tiếng nói lẫn vào nhịp thở dồn dập.

Anh chỉ là một thanh niên yêu nghệ thuật, một Omega mảnh mai. Có thể theo chân Alpha chạy lâu như vậy, đối với Ngu Kiều – một người đã ghét vận động từ nhỏ, có thể nói rằng chuyện ăn uống cực kì quan trọng.

Bước chân của Sở Kiêu chậm hơn rất nhiều, "Vậy cứ từ từ nhé?"

Ngu Kiều quay đầu nhìn học sinh rải rác ở phía sau, "Chúng ta đi nhanh hơn chút đi."

"Được."

Ngu Kiều luôn có thể làm tâm trạng hắn tốt lên.

Sở Kiêu nghĩ thầm.

Đã đến chương mới nhất rồi!
Xin vui lòng quay lại sau để đọc chương tiếp theo, hoặc thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới trong lúc chờ đợi!