Đồ Đệ Toàn Năng Của Thiên Đạo Chủ

Chương 6: Có người sư phụ đứng đắn nào sẽ nhận nam đệ tử chứ? 



Sau khi nhận được phần thưởng đồ đệ đột phá, Trần Đạo Huyền phát hiện trong đầu mình đã hoàn toàn lĩnh ngộ được Hỗn Độn Thiên Ma Quyết.

Hắn cảm thấy mình đã thành thạo toàn bộ thần thông bên trong, thuần thục như thể hắn đã sử dụng nó hàng trăm triệu lần, có thể tùy ý thi triển ra bất cứ lúc nào.

“Nếu vậy thì chẳng phải sau này ta chỉ cần thu nhận thêm vài đệ tử nữa, cho bọn họ luyện tập theo công pháp của hệ thống, rồi người làm sư phụ như ta sẽ tự động thành thạo hết số công pháp đó?”

Trần Đạo Huyền nghĩ vậy không khỏi âm thầm kích động.

Phải biết là mỗi một công pháp của hệ thống đều là tồn tại cấp thần thoại, có nó rồi, mấy công pháp Tiên phẩm bên ngoài cũng chỉ như bịch rác bên lề đường mà thôi.

"Để ta xem xem 150 năm tu vi này sẽ giúp ta đột phá tới cảnh giới nào đây, có khi nào là Thông Huyền Cảnh không nhỉ?"

Sau khi cảm nhận công pháp xong, Trần Đạo Huyền dùng suy nghĩ mở ra bảng thuộc tính cá nhân của mình.

Theo hắn nghĩ, dù sao hiện tại đệ tử của hắn đã là Thông Huyền Cảnh, có lẽ ít nhất thì cảnh giới của hắn cũng không thể nào thấp hơn đệ tử của mình đâu ha?

Cho dù hắn cũng là Thông Huyền Cảnh như đệ tử mình, thì nhờ vào khả năng lĩnh hội toàn bộ Hỗn Độn Thiên Ma Quyết, hắn tự tin mình có thể vượt cấp, không đúng, phải là vượt rất rất nhiều cấp mới đúng!

Ấy vậy mà sau khi nhìn thấy bảng thuộc tính hắn lại trợn mắt há mồm, thậm chí còn cố gắng đóng mở mấy lần nhưng thông tin bên trong vẫn không chút thay đổi.

[Ký chủ: Trần Đạo Huyền]

[Chủng tộc: Nhân loại. 】

[Thể chất đặc biệt: Hồng Mông Tiên Thiên Đạo Thể.】

[Công pháp tu luyện: Hỗn Độn Thiên Ma Quyết (Viên mãn).】

[Thiên tư: Hồng Mông. 】

[Cảnh giới: Ngưng Khí Cảnh Nhất Trọng Thiên】

"Hệ thống ngươi đang đùa ta đấy à?"

"150 năm tu vi, Ngưng Khí Cảnh Nhất Trọng Thiên?"

"Cho dù 150 năm tu vi này dùng lên người một con lợn đi chăng nữa, không thăng đến Ngự Không Cảnh được thì ít nhất nó cũng thăng tới Khí Hải Cảnh đấy biết không?"

Nói xong, Trần Đạo Huyền lại nhìn về phía tu vi Ngưng Khí Cảnh Nhất Trọng Thiên của mình, sắc mặt hắn tối sầm không ngừng hỏi hệ thống rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì.

Thiên tư của hắn là tư chất cấp Hồng Mông đấy, đáng lẽ tốc độ tu luyện phải kinh khủng hơn bình thường chứ!

Hơn một trăm năm tu vi đổi lại một cái Ngưng Khí Cảnh?

[Hồng Mông Tiên Thiên Đạo Thể là thể chất mạnh mẽ nhất thế gian, nó mạnh hơn bất kỳ thể thể đặc biệt nào khác trăm triệu lần. Cũng vì thế mà yêu cầu tu vi của nó cũng cao hơn các thể chất khác cả trăm triệu lần.】

[Có điều ký chủ không cần lo lắng, theo nguyên tắc đó thì Ngưng Khí Cảnh của Hồng Mông Tiên Thiên Đạo Thể cũng rất mạnh!】

Một hồi sau trong đầu hắn mới vang lên âm thanh phản hồi của hệ thống, nghe xong lời giải thích của hệ thống Trần Đạo Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.

"Thì ra là thế......"

"Nhưng mà, ngươi có thể thể miêu tả cụ thể hơn một chút về câu 'cũng rất mạnh' mà ngươi vừa nói không?"

"Ngưng Khí Cảnh của ta có thể đánh nhau với Thông Huyền Cảnh không?"

Trần Đạo Huyền không quan tâm mình đang ở cảnh giới nào, cái hắn để ý nhất vẫn là thực lực!

Chỉ cần có thực lực đủ mạnh, cho dù là Ngưng Khí Cảnh thì làm sao?

Nhưng mà hệ thống không đáp lại câu hỏi của Trần Đạo Huyền, dường như nó muốn hắn tự mình đi thử nghiệm.

“Mà thôi, haizz…”

"Ta chỉ hy vọng đệ tử của mình có tính cầu tiến một chút, giúp người làm sư phụ như ta có thể mau chóng đột phá cảnh giới!"

Trần Đạo Huyền thấy vậy cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, may là chỉ cần đệ tử của hắn đột phá là hắn sẽ nhận được phần thưởng.

Lần này chỉ mới đột phá Thông Huyền Cảnh thôi mà hắn đã nhận được 150 năm tu vi, sau này còn đột phá các cảnh giới cao hơn thì sao?

Chẳng phải rất có thể hắn sẽ đạt được cả ngàn, cả vạn năm tu vi sao? Cho dù thể chất này có là cái hố sâu không đáy thì thế nào hắn cũng lấp đầy được nó thôi!

Một đồ đệ không đủ thì hắn nhận hai, hai không đủ nữa thì ba, cùng lắm là hắn sẽ chộp hết tất cả thiên tài từ khắp nơi về đây làm đồ đệ cho mình!

Chặc... Nam nhân thì không cần!

Có người sư phụ đứng đắn nào sẽ nhận nam đệ tử chứ?

Sau khi xem tu vi xong, Trần Đạo Huyền lại kiểm tra số điểm mình vừa đạt được.

Điểm tích lũy: 2153

2000 điểm từ gói quà hệ thống vừa mở cộng với 150 điểm từ phần thưởng nhận được sau khi Lãnh Yên Nhiên đột phá. 3 điểm còn lại, Trần Đạo Huyền khỏi cần suy nghĩ cũng đoán được là từ ba tên Thông Huyền Cảnh hắn vừa giết.

Rất nhanh hắn đã hiểu được công dụng của điểm tích lũy.

Số điểm này có thể dùng để đổi các vật phẩm trân quý trong cửa hàng hệ thống, thậm chí là vật phẩm hàng ngày hoặc tu vi!

Một điểm đổi một năm tu vi, chỉ nhiêu đây thôi đã tưởng tượng được điểm tích lũy quý giá cỡ nào!

Suy nghĩ một lát, Trần Đạo Huyền quyết định dùng 153 điểm đổi thành tu vi, 2000 điểm kia thì giữ lại.

Sau khi cộng thêm 153 năm tu vi, Trần Đạo Huyền câm nín nhìn cảnh giới của mình tăng lên thành Ngưng Khí Cảnh Nhị Trọng Thiên, khóe miệng của hắn cũng không nhịn được mà giật giật mấy cái.

Hắn hiểu rồi, giờ mỗi lần hắn muốn thăng cấp một cảnh giới nhỏ đều phải bỏ ra một trăm năm tu vi!

"Mà thôi, tạm thời ta không cần ra ngoài nên cũng không cần tu vi quá cao, cứ để giành số điểm còn lại thì hơn."

Lắc đầu thở dài một tiếng, Trần Đạo Huyền lại lấy một vật khác ra.

Đây cũng là một món trong phần thưởng, cây trà Ngộ Đạo Tiên Thiên Linh Căn!

Sau khi chọn được vị trí thích hợp hắn liền đặt cây trà Ngộ Đạo xuống. Vừa chạm đất cây trà Ngộ Đạo đã nhanh chóng bén rễ, xung quanh nó cũng bắt đầu tản ra từng trận đạo vận huyền diệu.

Chỉ cần ngồi xếp bằng tu luyện dưới gốc cây này, nó sẽ giúp người tu luyện bước vào trạng thái giác ngộ!

May là nó được trồng trong phạm vi Thần Điện, nếu không, lỡ đặt nó ở thế giới bên ngoài thì e rằng Tiên Thiên Linh Căn này sẽ không thể phát triển được, cho dù có rút cạn hết một linh mạch cũng không thể nào cung cấp đủ số lượng dinh dưỡng mà Tiên Thiên Linh Căn cần!

Ngay khi Trần Đạo Huyền chuẩn bị hái vài lá cây trà Ngộ Đạo xuống nếm thử thì nhìn thấy Lãnh Yên Nhiên đang chậm rãi bước ra khỏi đại điện.

Không biết là do cô đã tẩy sạch bụi bẩn trên người, hay là do tác dụng của Tẩy Tủy Đan khiến Lãnh Yên Nhiên vốn đã xinh đẹp như tiên nữ trong tranh giờ càng thêm hấp dẫn.

Quan trọng là trang phục của Ma tộc lại cực kỳ phóng khoáng ít vải, tuy có làn váy dài nhưng mỗi lần bước đi vẫn để lộ ra cặp chân thon dài mịn màng, dáng người lả lướt hơi đung đưa theo từng bước chân.

Cái bất ngờ nhất chính là sau khi tu luyện Hỗn Độn Thiên Ma Quyết còn làm kích phát Tiên Thiên Mị Cốt trong người Lãnh Yên Nhiên. Trên vùng bụng dưới trơn bóng đang lờ mờ xuất hiện một đường vân màu tím nhạt, vừa hay rất phù hợp với thân phận Mị Ma của cô…

Trần Đạo Huyền vừa quay đầu nhìn thấy không khỏi thất thần một lát, thầm nghĩ quả nhiên là Tiên Thiên Mị Cốt, làm hắn suýt nữa đã hô to một tiếng yêu nghiệt mau giúp ta tu hành! (*hình như là một câu xuất phát từ phim, tu luyện này là tu theo kiểu nam nữ song tu á)

Nhưng nhờ có tính chất đặc biệt của Thần Điện, chỉ lát sau hắn đã lấy lại bình tĩnh.

Còn Lãnh Yên Nhiên sau khi ra khỏi đại điện liền đứng sững tại chỗ, ngơ ngác nhìn về phía sư tôn.

Trong mắt cô lúc này vạn vật như thể đã mất đi màu sắc, chỉ sót lại người đàn ông mày kiếm mắt sáng, trên môi khẽ nở một nụ cười nhàng kia. Một tay hắn đặt sau lưng, phía sau phảng phất như đang tỏa ra từng dòng đạo vận!

Gió nhẹ lướt qua làm ngọn tóc hắn khẽ lay động, cây trà phía sau cũng xào xạc đáp lại cảnh tượng này, như thể đang làm nền cho chủ nhân của mình.

Có vẻ như nói hắn là tiên nhân trên trời cũng là một loại coi thường hắn!

Dường như cả thế gian đại đạo rộng lớn này đều đang như tồn tại vì hắn!

"Không tệ."

Trần Đạo Huyền cười nhẹ gật đầu, ngoài miệng nói không tệ nhưng không biết là đang khen tu vi hay dáng người.

"Tất cả là nhờ có công lao của sư tôn!"

"Đệ tử hổ thẹn..."

Lãnh Yên Nhiên nghe thấy giọng nói của sự tôn lập tức hoàn hồn lại, vội vàng xua tay không dám nhận lấy lời khen của sư tôn.

"Chặc, có vẻ phần công lao này không liên quan tới vi sư đâu."

Trần Đạo Huyền chặc lưỡi nhưng không giải thích gì nhiều với cô.

“Về chuyện tu luyện, con còn có chỗ nào không hiểu hay nghi ngờ gì không?”

"Nói ra đi vi sư sẽ giải đáp cho con."

Không muốn tiếp tục thảo luận chuyện này nữa Trần Đạo Huyền trực tiếp chuyển đề tài về chuyện tu luyện.