Độc Hành Tu Luyện Ký

Chương 7: Siêu nhân loại?



Người chỉ tay vào Hoàng Vân tên Vĩ Thành,một người trẻ tuổi to con,dáng vẻ dữ tợn nhưng trên mặt có chút non nớt.

Liếc nhìn xung quanh bốn người Hoàng Vân nhìn thấy bóng hình quen thuộc, đó là Lí Phong.

Sau khi được giáo huấn, Lí Phong nhìn Hoàng Vân rất mất tự nhiên,trên mặt cũng mang theo e sợ né hắn xa xa.

"Lí phong, ngươi sao lại bị tên ẻo lả này đánh nhập viện." Một người đàn ông khác đứng sau Vĩ Thành nói, hắn tên Khải Trạch nhìn Lí Phong ánh mắt châm chọc

Trước kia Lí phong nằm viện một tháng cho tới vài ngày trước đây mới miễn cưỡng xuống giường đi lại, tin tức hắn bị một tên thiếu niên giáo huấn cũng truyền vào tai bọn người, Lí Phong liền trở thành đối tượng bị trêu chọc.

Lúc này sắc mặt Lí Phong cũng không tốt lắm, rõ ràng lần đấy là bản thân hắn xung phong đi cùng tiểu thư mời chào Hoàng Vân kết quả lại bị đánh nhập viện.

Việc này khiến hắn rất mất mặt nhưng Lí Phong cũng không ngốc, trải qua Hoàng Vân giáo huấn hắn lựa chọn giữ im lặng mặc bọn người châm chọc. Lí Phong cũng rất mong chờ vẻ mặt bọn họ khi biết thực lực của tên quái vật này.

Hoàng Vân cũng không có quá để ý mấy người Ảnh Sát nhưng hắn bất ngờ khi Lí Phong một tháng đã đi lại được, chỉ cần một hai tuần tới là có thể khoẻ mạnh như trước.

Hắn đã nhận định rằng Lí Phong không xuống được giường sau ít nhất ba tháng nhưng bây giờ thời gian đã rút ngắn đi một phần ba.

Hoàng Vân suy nghĩ, hắn cảm thấy chính bản thân Lí Phong không thể hồi phục nhanh như vậy,như thế chắc chắn được hỗ trợ từ yếu tố bên ngoài.

Quanh đi quẩn lại cũng chỉ có quân đội mới có thể lấy ra đồ vật như thế.

Hắn cảm thấy quốc gia vẫn còn nhiều đồ vật bí mật chưa bao giờ đối ngoại công bố, tỉ như thuốc mọc tứ chi, thuốc tăng cường thể chất,,,.Hoàng Vân nghĩ nếu thật sự có hắn sẽ tìm Chu Giáp bàn điều kiện xem có thể lấy một ít về hay không.

Vĩ Thành thấy Hoàng Vân cũng không để ý hắn, trên trán hắn có gân xanh nổi lên:"Ngươi có dám đánh với ta một trận sao, chức đội trưởng cũng không có dễ cầm như vậy"

Hoàng Vân đang muốn suy xét vài điều thì bị Vĩ Thành quấy phá, hắn cũng không tức giận mà nhìn phía Vĩ Thành nói: "Ngươi quá yếu."

Hắn thấy đội hình Ảnh Sát tiểu đội chẳng ra sao cả, còn có hai thành viên chưa lên tiếng là người phụ nữ cùng một người đàn ông.

Hai người cũng tại xem xét Hoàng Vân nhưng cũng không có quá nhiều kinh ngạc.

"Ngươi dám khinh thường ta như thế, hôm nay ta tới dạy ngươi làm người."

Nghe thấy Hoàng Vân giọng khinh bỉ, Vĩ Thành tính khí nóng giận cũng không chịu được, hắn liền lao tới Hoàng Vân.

Vĩ Thành chính xác vẫn có năng lực, dưới tốc độ của bản thân rất nhanh đã tới trước mặt Hoàng Vân tung một cú đấm chính diện lên mặt hắn.

Hoàng Vân cảm thấy tên này tâm tính cũng quá kém cỏi, nói một hai câu đã không chịu được.

Hắn nhìn nắm đấm Vĩ Thành đánh tới, dưới con mắt Hoàng Vân, tốc độ nắm đấm trở nên rất chậm.

Đừng thấy thực lực Hoàng Vân hiện tại không tăng trưởng gì so với lúc giáo huấn Lí Phong.

Lúc trước hắn còn thiếu hụt rất nhiều, khi đấy sức mạnh chỉ phát huy được một nửa. Chỉ là tuỳ ý một cước có giữ lại nhưng cũng đủ cho Lí Phong nhập viện một tháng sau mới đi ra được.

Hiện tại thực lực Hoàng Vân đã tới cực hạn tại địa cầu.

Chu Giáp cũng đứng cách đấy không xa muốn nhìn thấy thực lực của Hoàng Vân, hắn cảm thấy Hoàng Vân chắc hẳn có thể đánh ngang tay Vĩ Thành nhưng sau một khắc Chu Giáp nhìn về phía chiến trường mắt không thể tin được.

Hoàng Vân không có quá lớn cảm xúc, thân thể dưới tốc độ cực hạn của Khai môn đấm ra từng quyền không có giữ lại.

Chỉ thấy khi Vĩ Thành tới gần Hoàng Vân, xung quanh hắn bỗng xuất hiện rất nhiều tàn ảnh nắm đấm lít nha lít nhít ghim lên thân thể.

Trong khi chưa tới năm giây, Hoàng Vân chính xác đã đánh lên thân Vĩ Thành bảy mươi ba lần.

Tất cả đều chuẩn xác đánh lên từng cái huyệt đạo chính trong cơ thể hắn.

Khi thu nắm đấm lại, Hoàng Vân không nhìn Vĩ Thành mà hướng mấy người còn lại nói:"Như vậy đã đủ tư cách chưa?"

Xung quanh mọi người sững sờ nhìn trước mắt, bọn hắn cũng chỉ thấy nắm đấm Hoàng Vân biến thành tàn ảnh xung kích lên thân Vĩ Thành.

Chịu bảy mươi ba cú đánh, Vĩ Thành cũng ngơ ngác nhìn Hoàng Vân, bỗng hắn thấy cơ thể mình có sức mạnh đang lan tràn ra. Nhìn từ bên ngoài cũng không có gì khác biệt nhưng bên trong thân thể Vĩ Thành có một luồng sức mạnh vừa được giải phóng.

Vĩ Thành thấy thân thể mình trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết:" Ngươi làm gì cơ thể ta"

Hoàng Vân cũng không có trả lời, hắn nhìn Vĩ Thành như đã nắm chắc thắng bại.

"A! Thằng nhóc, không biết ngươi làm thế nào nhưng cơ thể ta hiện tại sức mạnh đang tr...àn khụ khụ A!A!". Cảm giác sức mạnh tăng lên biến mất, sau đó là cơn đau như cắt da thịt truyền tới khiến Vĩ Thành nằm xuống đất giẫy dụa lăn lộn.

"Sau đó nhớ tới cảm ơn ta". Hoàng Vân biết từ khi hắn thu tay lại thân thể Vĩ Thành đã thay đổi.

"Các ngươi còn không phục có thể cùng lên" Hắn nhìn về phía bọn người nói.

Xung quanh mấy người cũng cảm thấy lành lạnh, Hoàng Vân quá kinh khủng. Bọn hắn còn chưa kịp thấy gì thì Vĩ Thành nói thân thể sức mạnh tăng cường sau đó lại nằm trên đất giãy dụa.

Nhìn Vĩ Thành giãy giụa trên đất bọn hắn cũng không dám manh động.

"Ta nhớ hắn cũng không có kinh khủng như thế." Lí Phong lẩm bẩm trong đầu, hắn cảm thấy lúc trước mình hạ tràng do Hoàng Vân nương tay rất nhiều, bây giờ có thể nhìn Vĩ Thành liền biết.

Chu Giáp đè nén khiếp sợ đi tới bên cạnh hỏi Hoàng Vân:"Ngươi vừa rồi là chiêu thức gì."

"Ta đánh lên thân thể hắn bảy mươi ba lần, tất cả đều đánh vào huyệt đạo. Như ngươi thấy vừa rồi hắn nói thân thể trở nên mạnh hơn đây cũng là tác dụng do đả thông 72 huyệt trên cơ thể." Giọng nói Hoàng Vân truyền vào tai Chu Giáp đạm bạc không có gì lạ.

Chu Giáp chấn kinh, hắn không nghĩ tới Hoàng Vân đánh 73 quyền chỉ trong chưa tới năm giây. Nhưng đây cũng không phải đánh bừa mà lại là chuẩn xác lên từng huyệt đạo cơ thể.

Thân là đại tướng cũng biết rộng hiểu nhiều, cơ thể con người có 720 huyệt đạo nhưng chỉ có 108 huyệt đạo trọng yếu nhất. Trong đó có 72 huyệt mang lại lợi ích cho cơ thể còn lại 36 huyệt gọi là tử huyệt.

Thân thể con người bẩm sinh ai cũng đều có rất nhiều hạn chế, nhưng khi 72 huyệt được đả thông chính là lúc tiềm năng trong con người được mở ra.

Y học hiện tại cũng chưa có phương pháp nào có thể đả thông đồng thời 72 huyệt cùng lúc.

Chỉ có đả thông 72 huyệt cùng một lúc mới được coi là thành công.

Còn khi đả thông từng huyệt một nó sẽ như dòng nước chảy siết bỗng bị chặn lại phía trước đợi một huyệt lần tiếp theo mở ra, điều này có thể gây phản phệ dẫn tới tử vong.

Nhưng khi đả thông hết 72 huyệt, các nhà khoa học gọi người đó là siêu nhân loại. Cho tới nay cũng chưa có phát hiện được siêu nhân loại tồn tại, vì thế nó chỉ dừng ở mức giả thuyết.

Vậy mà bây giờ Hoàng Vân lại nói hắn có thể đả thông 72 huyệt.

Chu Giáp tâm tình không còn giữ được bình tĩnh, nhưng khi nghĩ tới một điều, hắn quay lại hỏi Hoàng Vân:"Ngươi nói mình ra bảy mươi ba quyền nhưng lại có 72 huyệt đả thông, chẳng nhẽ..."

"Chu tướng quân đoán đúng, một quyền còn lại ta đánh vào tử huyệt của hắn." Hoàng Vân nói.

"Cái gì! thế thì Vĩ Thành..." Chu Giáp hiểu được khi tấn công vào tử huyệt một người, người đó sẽ...

Thấy Chu Giáp không bình tĩnh Hoàng Vân cười nói:"Chu tướng quân ta biết ngươi nghĩ cái gì nhưng ngươi không phải lo lắng, cũng không nguy hiểm tới tính mạng."

Với Hoàng Vân, việc đánh vào tử huyệt nhưng không lấy mạng một người quá dễ dàng. Bản thân hắn cũng không muốn Vĩ Thành chết đi, hắn cần tạo uy khiến cho bọn người này thuần phục sau đó lại tìm cách chưởng khống Ảnh Sát cho mình làm việc trong khoảng thời gian còn lại ở địa cầu.

Hoàng Vân là một người không lợi ích không dậy sớm, hắn cũng không rảnh hơi đi giúp Vĩ Thành đả thông 72 huyệt.

Đám người xung quanh nghe Hoàng Vân nói thì khiếp sợ không thôi. Bọn hắn cũng không có khả năng thay Vĩ Thành báo thù, nhưng nghe tới Hoàng Vân có thể đả thông 72 huyệt đạo, từng người mắt sáng lên.

Hắn biết những người này đã cắn câu, đối với một người luyện thể thì đả thông 72 huyệt mang tính hấp dẫn chí mạng. Bọn người nhìn Hoàng Vân mang theo ánh mắt khao khát khiến cho hắn mỉm cười.

Càng có nắm chắc sẽ điều khiển được Ảnh Sát.

Đang trong dòng suy nghĩ, hắn thấy Vĩ Thành kêu gào nhỏ dần lại rồi ngất đi, trên mặt còn mang theo vẻ hoảng sợ bị nhân viên y tế khiên đi xa.

Hoàng Vân nhìn sự việc ở đây đã kết thúc, không còn ai phản đối hắn làm đội trưởng Ảnh Sát. Công việc của hắn bây giờ chỉ là chờ đợi chắc chắc mấy người này sẽ tới nhờ hắn đả thông huyệt đạo, kể cả Chu Giáp cũng không ngoại lệ.

Vì Hoàng Vân là người duy nhất có thể tạo ra "siêu nhân loại" trong lời nói của các nhà khoa học, Chu Giáp chắc chắn sẽ tìm mọi cách cầu xin hắn giúp đỡ.

Chuẩn bị quay lại đi về bỗng Hoàng Vân cảm thấy sau lưng có cảm giác bị nhìn chằm chằm.

Hắn dừng lại, giơ chân sút về một viên đá bên cạnh, viên đá lấy tốc độ xé gió bay về một phía trong bụi cây không xa.

"Dám theo dõi ta."

Mọi người còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, từ trong lùm cây đi ra một người đàn ông khoảng 30 tuổi.

Nhìn như người vô hại nhưng trên tay hắn lại nắm lấy viên đá Hoàng Vân vừa đá ra ngoài.

Chu Giáp nhìn thấy hắn cũng không bất ngờ nói:"Vĩ Trương ngươi cũng nghe rồi, em trai ngươi không có nguy hiểm tính mạng. Chẳng những thế hắn cũng được đả thông huyệt đạo, ngươi không cần tức giận".

Lúc này mọi người mới nhìn về Vĩ Trương, Lí Phong thì kinh ngạc lên tiếng:"Chẳng lẽ đây là anh trai Vĩ Thành, ta nhớ không nhầm hắn là...."

"Binh Vương." Khải Trạch khiếp sợ nhìn Vĩ Trương nói.

Những người còn lại cũng ngạc nhiên, bọn hắn lần đầu nhìn thấy một binh vương bằng da bằng thịt xuất hiện.

"Vĩ Trương? Binh vương." Hoàng Vân cũng bất ngờ không kém, không nghĩ tới tại đây có thể gặp được binh vương.

Vĩ Trương nhìn Hoàng Vân nói:

"Ngươi có hay không hơi quá đáng, hành hạ em trai ta như thế."

Thân là binh vương cũng có ngạo khí. Tuy em trai mình không đúng nhưng hắn cũng muốn bao che khuyết điểm.

Tuy vừa nãy hắn cũng bất ngờ trước tốt độ ra đòn nhanh khủng khiếp của Hoàng Vân, nhưng hắn cũng không tin tưởng tên thiếu niên này có thể đả thông huyệt đạo.

Hoàng Vân không quá bận tâm, hắn liền trả lời:

"Quá đáng hay không mọi người ở đây ai không biết, ngươi nói có hơi thừa thãi".

Lần đầu gặp binh vương trong truyền thuyết Hoàng Vân cũng hơi ngạc nhiên nhưng không đáng để hắn phải e ngại.

"Không cần nói những lời này, ta yêu cầu ngươi xin lỗi em của ta" Vĩ Trương tức giận nhìn Hoàng Vân.

"Muốn ta xin lỗi Vĩ Thành, ngươi cũng phải có bản sự này mới được" Hoàng Vân nói.

Hắn nghĩ tới có thể thu binh vương vào dưới chướng cho mình làm việc cũng không tệ.

Đây gọi là tự tin.