Độc Hành Tu Luyện Ký

Chương 8: Chiến Binh Vương



Không khí xung quanh theo lời nói của Hoàng Vân trở nên cực kì căng thẳng. Ngay tại lúc này, Chu Giáp lên tiếng nói với Vĩ Trương.

"Ngươi không cần như thế, Hoàng Vân không có ý xấu."

Nhìn thấy Chu Giáp bảo vệ Hoàng Vân, Vĩ Trương cảm giác không thoả mái:

"Ngài cũng đừng can thiệp vào chuyện này, còn ngươi không phải lúc nãy ngươi nói ta cần bản sự khuất phục thì mới xin lỗi em ta sao."

Hoàng Vân cũng không ý kiến gì, Vĩ Trương tiếp tục nói:"Ta muốn khiêu chiến ngươi."

Hoàng Vân mỉm cười nhìn Vĩ Trương, bản thân hắn cũng muốn thử một lần chiến đấu với binh vương xem phải chăng có như lời đồn.

"Ta chấp nhận, ngươi tới đây đi". Hoàng Vân nói.

Chu giáp thấy Hoàng Vân chấp nhận khiêu chiến cũng không tốt lại khuyên bảo, nhưng nếu có gì đi quá giới hạn hắn sẽ can thiệp.Chu Giáp cũng không muốn vì lí do lãng xẹt mà tổn thất đi hai người này.

Thấy Hoàng Vân đáp ứng khiêu chiến, Vĩ Trương cũng nghiêm túc nhìn đối thủ trước mặt.Tuy nói dạy dỗ Hoàng Vân nhưng hắn cũng không khinh địch, đây là điều tối kị trong chiến đấu.

Mọi người xung quanh cũng né ra để không gian lại cho hai người.

Không chờ đợi lâu Vĩ Trương liền bắt đầu trước.Khí chất hắn bây giờ khác hẳn vài giây trước kia, như một thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ, hắn lấy tốc độ tối đa lao tới Hoàng Vân.

Hoàng Vân sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc, đồng thời cũng lao tới cùng Vĩ Trương chiến đấu.

Hai người như hoá thành tàn ảnh phóng tới, khi va chạm có từng tiếng "Bành!Bành" của da thịt đánh vào nhau.

Mỗi người đều xuất ra hết bản lãnh thật của mình,Hoàng Vân từng quyền từng cước đều trực chỉ chỗ yếu hại của đối thủ nhưng đều không ngoại lệ bị Vĩ Trương cản lại.

Mỗi lần nắm đấm hai người chạm vào nhau, xung quanh đều có tiếng gió ríu truyền tới.Mấy người xung quanh càng chỉ thấy tàn ảnh bay qua bay lại mang theo tiếng xé gió va chạm.

Bọn người trong Ảnh Sát thì thào:"Đây chính là binh vương sao?".

Chu Giáp cũng không ngoài ý muốn, binh vương vốn là kinh khủng như vậy.Nhưng hắn cũng bất ngờ trước thực lực Hoàng Vân khi có thể đánh ngang tay với Vĩ Trương.

Trong khi mọi người cảm thán, chiến đấu vẫn diễn ra mãnh liệt.

Vĩ Trương rất bất ngờ trước sức mạnh Hoàng Vân, đáng nhẽ hắn có thể đã thua do Hoàng Vân sức lực mạnh hơn hắn nhiều lắm nhưng bằng kinh nghiệm phong phú của mình, Vĩ Trương vẫn có thể miễn cưỡng chống đỡ.

Hoàng Vân lần đầu động tới đối thủ chính thức, hắn cũng rất vui mừng.Bây giờ Hoàng Vân một bên chiến đấu một bên học tập kinh nghiệm từ Vĩ Trương,

Ban đầu hắn cảm thấy chiêu thức của mình cũng không có sơ hở nhưng khi giao thủ cùng Vĩ Trương lại bị hắn dễ dàng tránh né.Lần đầu tiên chiêu thức bị phá giải Hoàng Vân không có quá bất ngờ,trái lại đây là cơ hội để hắn hoàn thiện chiêu thức của mình.

Nói tới rất dài nhưng chiến đấu mới chỉ diễn ra chưa tới hai phút thân hình hai người tách nhau ra.

Vĩ Trương thở dốc nhìn Hoàng Vân nói:

"Ngươi rất ngoài tưởng tượng của ta nhưng nếu tiếp tục ta ngươi cũng chỉ đánh ngang tay."

Vĩ Trương không thể không thừa nhận mình có thể đã thua nếu bất cẩn dù chỉ một giây, hắn cảm thấy Hoàng Vân rất khó giải quyết.Hiện tại hắn cũng không tìm ra cách đánh bại Hoàng Vân.

"Không, ngươi lầm rồi." Hoàng Vân cảm thấy cũng là lúc đánh bại Vĩ Trương, hắn cũng đã tìm ra khiếu điểm trong chiêu thức của mình, hiện tại không cần giấu diếm nữa.

Không đợi Vĩ Trương nói thêm, Hoàng Vân chạy tới phía hắn.

"Biểu liên hoa".

Đây là lần thứ hai hắn thực hiện chiêu thức này nhưng bây giờ Hoàng Vân cảm thấy 'biểu liên hoa' là chiêu thức có rất nhiều sơ hở nhất là trước mặt Vĩ Trương.Hắn sẽ không cho ngươi tiếp cận chứ đừng nói có thể đá hắn lên trời.

Nhưng bây giờ Hoàng Vân thi triển biểu liên hoa cũng chưa hẳn Vĩ Trương có thể đỡ được.

"Hưu môn! Mở".

Bỗng nhiên Hoàng Vân biến mất trước mắt mọi người, chính là biến mất theo đúng nghĩa đen.

Vĩ Trương là người trực tiếp cảm nhận sự thay đổi của Hoàng Vân.Khi hắn thấy Hoàng Vân biến mất cơ thể hắn dưới kinh nghiệm chiến đấu vào sinh ra tử đang báo động liên hồi.

Cảm giác hiện tại của Vĩ Trương rất kém, hắn biết mỗi khi có cảm giác như bây giờ chính là tính mạng có khả năng nguy hiểm.

Khi Vĩ Trương chưa kịp phản ứng, hắn bị một thứ gì đó đập vào cằm hất tung lên trời.

Bỗng từ đằng sau có tiếng nói nhỏ vang lên "Ảnh vũ diệp."

Vĩ Trương lấy hết sức quay đầu sang thì thấy Hoàng Vân đang ở đằng sau ôm lấy xung quanh hắn quay tròn lao nhanh xuống mặt đất.

"Bành".Một tiếng động to lớn truyền vào tai mọi người, xung quanh bụi bay mù mịt.

Khi bụi tán đi, bọn hắn thấy phía trước chỉ có Hoàng Vân đang đứng thẳng, mắt hắn nhìn về phía không xa,

Chỉ thấy cách Hoàng Vân vài mét có một cái hố bị lõm xuống, bất thình lình Vĩ Trương lại nằm trong đó bất động.

Chu Giáp nhìn thấy thảm trạng, liền chạy tới Hoàng Vân nói

"Ngươi giết hắn!!." Chu Giáp mang theo tức giận nói.

Xung quanh bọn người Ảnh Sát cũng không dám thở mạnh một cái, binh vương bọn hắn sùng bái vậy mà bây giờ không rõ sống chết nằm trên đất.

Điều này chứng tỏ Hoàng Vân mạnh hơn binhh vương.

"Chu tướng quân không cần lo lắng, ta có nương tay, cùng lắm hắn chỉ gãy vài chiếc xương thôi". Hoàng Vân nói.

Thật ra cái hố trên mặt đất cũng không phải do Vĩ Trương rơi xuống tạo thành mà là do Hoàng Vân thay hắn tiếp đất. Tuy chỉ chịu một ít chấn động nhưng chắc chắn sẽ gãy vài chiếc xương.

Chu Giáp lại gần đặt tay lên mũi Vĩ Trương, thấy hắn vẫn còn thở hắn cũng bớt lo lắng. Lúc sau Chu Giáp gọi tới đội cứu thương tới mang đi Vĩ Trương.

"Từ hôm nay ta sẽ là đội trưởng của Ảnh Sát các ngươi còn có ý kiến gì không."

Nghe thấy Hoàng Vân nói, mấy người xung quanh đều không dám lên tiếng, bọn hắn cũng không dám mạo phạm với một người có thể giết binh vương.

Chu Giáp bảo Hoàng Vân ở lại có chuyện muốn nói sau đó để mấy người Ảnh Sát giải tán.

Đi theo Chu Giáp, Hoàng Vân bước tới phòng làm việc của hắn, Chu Giáp bảo Hoàng Vân ngồi xuống liền nói vào chủ đề chính.

"Ngươi có thể tạo ra được siêu nhân loại sao".

Hoàng Vân biết chắc chắn Chu Giáp sẽ nói đến chuyện này, hắn cũng không có giấu diếm trả lời.

"Đúng vậy".

Dù đã đoán trước được câu trả lời nhưng khi nghe chính Hoàng Vân thừ nhận, tim hắn cũng đập nhanh lên

"Vậy ngươi có thể giúp quân đội tạo ra siêu nhân loại không."

Hoàng Vân cũng không thể thả ra miếng bánh dễ dàng như thế, hắn cũng có vài lời muốn hỏi Chu Giáp

"Chu tướng quân, theo ta biết binh vương đã là rất mạnh nhưng tại sao bọn hắn không phải siêu nhân loại".

Chu Giáp nghe thấy Hoàng Vân hỏi, hắn cũng thở dài bất đắc dĩ.

"Vừa rồi giao thủ ngươi thấy Vĩ Trương thế nào".

"Hắn đã siêu việt nhân loại phạm vi, nhưng khi giao thủ cùng hắn ta cảm thấy giống như trong cơ thể hắn có gì đó thiếu hụt". Hoàng Vân cũng đã cảm nhận thấy kì lạ khi giao thủ cùng Vĩ Trương ở điểm này.

Nghe thấy Hoàng Vân trả lời, Chu Giáp cũng hơi kinh ngạc

"Ngươi làm ta thấy rất nhiều bất ngờ."

Chu Giáp tiếp tục nói

"Thật ra để đổi lấy sức mạnh hiện tại, hắn chỉ có thể sống tới bốn mươi tuổi!"