Đơn Phương Cũng Là Một Loại Của Thanh Xuân

Chương 53



Mỗi ngày sau đó đều diễn ra như bình thường, tôi vẫn chăm chỉ đi học bất kể nắng mưa. Đôi khi có những ngày rảnh hoặc ít tiết cả nhóm chúng tôi sẽ kéo nhau đi chơi, hoặc đôi lúc tôi với anh Phanh sẽ chạy đi tham dự xem show âm nhạc của các câu lạc bộ ca hát. Điều khác biệt duy nhất đó là kể từ ngày 8/3 đó mỗi khi tan học tôi sẽ chở Me về nhà.

Vẫn là mọi ngày như bao ngày, tôi đang chăm chú nghe giáo viên dạy Văn phân tích những ý nghĩa sâu xa trong lời thơ. Bên cạnh bị đẩy nhẹ một cái, tôi nhíu mày chép miệng quay qua: "Thôi đi Chi, chăm chỉ nghe giảng đi má." Anh Chi nhìn tôi bĩu môi, sau đó dường như đắn đo điều gì khẽ uốn éo người: "Dạo gần đây.... Với em kia sao rồi?".

Tôi ngạc nhiên nhìn anh, từ khi vào cấp ba quen Chi và dần hiểu rõ về nhau ngoài việc đôi lúc anh ấy hay khịa về Đại Tỷ hoặc Nắng hay nói đúng hơn thì hay đùa tôi về những mối quan hệ xung quanh tôi. Thì đặc biệt là Me kể từ khi chúng tôi mập mờ ngoại trừ việc lần đầu tiên gặp mặt em ấy bị Chi nói qua. Thì sau đó hầu như Chi không để ý gì đến mối quan hệ của tôi nữa, mà giờ lại hỏi về em ấy.

Tôi híp mắt nhìn Chi anh ấy dường như nhận ra sự nghi ngờ của tôi liền nói: "Lâu lâu hỏi thăm tình hình mối quan hệ của bạn bè không được hả?". Tôi bĩu môi nhún vai sau đó hơi ngẩn ra, để mà nói thì tôi cũng không biết tôi với em ấy đang là gì. Chỉ là chúng tôi thấy nói chuyện với nhau rất vui vẻ nên vẫn duy trì và tiện đường về nhà nên tôi đưa em ấy đi.

Suy nghĩ một lúc, tôi thở dài: "Vẫn bình thường cũng không có gì đặc biệt đâu."Sau câu nói đó cả hai chúng tôi đều im lặng, tôi cứ nghĩ có lẽ do tiết học quá nhàm chán nên Chi hỏi vu vơ. Thế nhưng im lặng một hồi đột nhiên Chi ngập ngừng lên tiếng: "Thực ra...có vài lần ở nhà để xe tao có gặp em ấy đang ở với mày."

Tôi im lặng nhìn anh ấy đợi anh ấy nói hết: "Thì...hmm nói sao nhỉ? Chỉ là tao cảm thấy em ấy không như vẻ ngoài." Tôi nhăn mày đang định lên tiếng thì anh ấy đã nói tiếp: "Ý tao là em ấy đúng là rất ngoan, lễ phép nhưng mày hiểu mà có thể chỉ là giác quan của tao cảm thấy vậy. Cảm thấy...".

Tôi khẽ cười chống cằm nhìn Chi: "Cảm thấy làm sao?". Chi thở dài nhìn thẳng mắt tôi kiên định nói: "Cảm thấy em ấy cũng sẽ làm mày đau khổ. Có một cảm giác gì đó từ Me khiến tao biết rằng không chỉ đơn giản là một em khối dưới." Tôi ngơ ngác nhìn Chi, môi mấp máy nhưng lại không biết phản bác ra sao, sau một hồi tôi nửa đùa nửa thật nói: "Có phải ai có quan hệ tình cảm với em anh đều không thích hả?".

Lúc này Chi đã trở về dáng vẻ cợt nhả như mọi ngày vênh mặt lên nhìn tôi: "Đúng rồi, mày không cảm thấy đúng à đều là người làm mày tổn thương."Tôi phì cười sau đó ngồi thẳng lại thân mình trốn tránh nói sang chuyện khác, nhưng suy nghĩ cứ luẩn quẩn trong lòng tôi. Để mà nói thì Chi cũng chưa hề gặp qua Đại Tỷ chỉ là nghe tôi kể chuyện nên có không thích chị ấy cũng bình thường.

Nếu nói đến Nắng thì cũng không có gì, chỉ là anh ấy không thích tôi cứ nhập nhằng xoay vòng trong một mối quan hệ không có kết quả. Nhưng với Me thì rõ ràng chỉ gặp lướt qua liệu tôi có thể tin không? Sau đó thời gian còn lại đến khi tan học tôi cứ thơ thẩn, mãi đến khi Khôi Anh lay gọi, tôi mới vội vàng xếp đồ ra về. Lúc đó Chi đã khuất bóng sau cửa lớp với An, tôi với Khôi Anh ra nhà để xe Me đã đứng đó đợi, bên cạnh là một bé gái khác cùng câu lạc bộ vẽ với Me và Khôi Anh.

Vừa thấy chúng tôi Me đã giơ tay chào, bé gái bên cạnh Me cười hớn hở chạy qua, khoác lấy tay Khôi Anh cười nói vui vẻ. Không biết là tôi cảm nhận đúng hay không nhưng mỗi khi bé gái này thấy Khôi Anh dường như tôi thấy trong mắt em ấy như sáng lên. Nói thế nào nhỉ, đúng rồi chính là ánh mắt nhìn thấy người mình thích. Tôi cười nhẹ, nhìn hai người đang nói cười trước mặt mà suy nghĩ.

Hôm nay là ngày họp câu lạc bộ cho nên bốn chúng tôi đứng nói chuyện một lúc thì tôi đèo Me cùng Khôi Anh và Én (bé gái cùng câu lạc bộ) đến nơi họp. Chào tạm biệt mọi người xong tôi lái xe ra về, trên đường về tôi vẫn suy nghĩ mãi về câu nói của Chi cho đến khi về đến nhà mở máy ra liền thấy tin nhắn của em: "Chị về nhà chưa?".

Tôi thở dài nghĩ ngợi lung tung cái gì có lẽ là Chi hiểu nhầm gì thôi, em ấy tốt như vậy mà, sau đó tôi liền bỏ sau đầu mọi chuyện.