FOG [Điện Cạnh] (FOG [E-Sports])

Chương 121



Trước có đội trưởng Thánh Kiếm khiêu khích, sau có Thời Lạc đánh trả sau trận đấu. Việc Free với Thánh Kiếm cọ xát chính thức bị đặt lên sân khấu.

Ngay cả nội dung trong trò chơi để tuyên truyền cho Giải Thế Giới, đều làm nội dung tương quan đến hai đội, cho người chơi đánh giá biểu hiện của hai đội ở Giải Thế Giới năm nay.

Thánh Kiếm bọn họ vòng bảng cũng chưa đánh xong, thật nói biểu hiện cũng không đánh giá được. Nhưng nếu tính riêng về lời nói tàn nhẫn của nhân vật linh hồn của hai đội......

Đội trưởng Thánh Kiếm tỏ vẻ năm nay bọn họ chỉ đến để đánh một trận chung kết kia. Thời Lạc tỏ vẻ trước khi Giải Thế Giới kết thúc sẽ không thua bất kỳ ván thi đấu nào. Hai bên đối lập. Kỳ thật là Thời Lạc thả lời nói ác hơn.

Đội trưởng Thánh Kiếm trước tiên chỉ là cho mình dự định đánh trận chung kết. Mà nghé con mới sinh không sợ hổ Thời nhãi con, đầu tiên là muốn mình lên ngôi vương.

“Aiz. Cái này còn tuyệt hơn cái kia...... Tớ còn lo hôm nay phỏng vấn xong Thời Lạc thuận tay lấy cup về luôn. Sau đó ban tổ chức bên này nói chúng ta ăn trộm...... Thật sự. Nhìn cái tư thế phỏng vấn hôm nay kia, cậu ấy thật sự có thể làm ra chuyện đấy.”

Cái tên quỷ ôm tiền Puppy này, sau khi vượt qua vòng bảng cùng ăn cơm hộp với những người khác trong chiến đội rồi về khách sạn xong, thừa dịp còn chưa bắt đầu phục bàn tập thể, đầu tóc còn chưa lau khô hắn đã mở phát sóng trực tiếp.

Puppy mượn gậy tự sướng của một tiểu cô nương là nhân viên câu lạc bộ. Trong phòng huấn luyện khách sạn, một bên lau tóc một bên phân tích với các fan, "Các bạn nói xem. Lời tàn nhẫn đã nói đến cái mức độ này. Quay đầu lại nếu chúng tôi với Thánh Kiếm hai đội sôi nổi chết ở tứ kết bị nâng về nhà...... Sách. Hình ảnh kia. Không dám nghĩ, không dám nghĩ."

Bình luận một đám người mắng Puppy miệng quạ đen, Puppy bất đắc dĩ, “Thi đấu có thắng thì có thua. Chúng tôi chính là chết ở vòng bảng cũng không phải không có khả năng. Mười sáu đội ngũ đến từ khắp thế giới, duy nhất chỉ có một đội quán quân. Còn lại mười lăm đội còn sống không? Vẫn phải sống...... Điều này không phải không có khả năng.”

Lúc đang nói chuyện Dư Thúy với Thần Hỏa cũng vào phòng huấn luyện. Thấy Puppy mở phát sóng trực tiếp, Dư Thúy vòng qua camera ngồi vào một bên chơi di động. Puppy cố ý đem điện thoại vặn hướng đến Dư Thúy cho các fan xem, mình thì tiếp tục nhắc mãi, “Không phải không có khả năng hai đội chúng tôi chết hết ở tứ kết. Chúng tôi xếp thứ nhất bảng A, ở tứ kết không gặp được Thánh Kiếm, không biết sẽ đánh với đội nào. Dù sao tình huống bây giờ chính là, lúc rút thăm tứ kết, nếu không ở cùng nửa khu, thì đến bán kết cũng sẽ không gặp đến. Nói không tốt ra, cả hai đều chết ở tứ kết...... Cái gì? Bạn hỏi Thánh Kiếm có phải xếp thứ nhất qua bảng không á? Điều đấy không vô nghĩa.”

“Cho nên ít nhất trong vòng nửa tháng tới, chúng tôi không gặp đến Thánh Kiếm, chỉ có thể mở miệng như vậy.” Puppy híp mắt nhìn bình luận, đọc, “Buông- lời - độc ác - rồi - sẽ - - hối - hận…”

Puppy cười nhạo, “Buông lời hung ác thì làm sao vậy? Thánh Kiếm có thể cưỡi lên mặt chúng tôi phát ra, chúng tôi không thể tụng trả hả? Xin các bạn thông cảm cho Thời nhãi con của các bạn một chút. Thật sự. Nếu cậu ấy không phải còn phải làm tiếp, còn phải tiếp tục đánh trận sau. Khả năng hôm nay sẽ không ngừng buông lời hung ác.”

Đôi mắt Dư Thúy nhìn di động, đột nhiên nói, “Chú ý tìm từ.”

“Biết, biết. Đây không phải không có động thủ sao?!” Puppy nhìn vào di động tiếp tục nhắc mãi, “Tôi biết các bạn đều là có ý tốt, sợ sau này chúng tôi vị vả mặt, không muốn để chúng tôi nói quá nhiều. Nhưng thật sự không cần thiết. Chúng tôi đều không sợ, các bạn sợ cái gì? Thời nhãi con của các bạn cũng không sợ. Các bạn nghĩ kỹ lại xem, mỗi lần cậu ấy bị bình xịt chọc cho tức giận là vì chuyện gì? Các bạn tự nghĩ lại đi, có phải là đều có quan hệ với tra nam của chúng tôi không? Nhóm bình xịt phun Thời Lạc, cậu ấy không sợ, đừng che chở như vậy.”

Thần Hỏa rơi vào bài phát biểu lang tính của Thời Lạc còn chưa phục hồi tinh thần, ở một bên cũng nhịn không được chụp bàn nói, “Thật sự. Không cần khuyên. Ngày thường chúng tôi cũng không như vậy. Nhưng lần này thật sự không phải chúng tôi chủ động gây sự. Thật là đối phương động thủ trước. Tôi thật là phục, chúng tôi không quấy nhiễu họ thì thôi đi, bọn họ còn chủ động đùa giỡn chúng tôi. Tôi cũng không có lời gì hay. Chờ xem trận chung kết đi.”

Puppy nhìn bình luận cười, “Kỳ thật trong lòng mọi người đều nghĩ như vậy. Chỉ là một mình Evil dám nói mà thôi. Vì sao lúc trước chúng tôi không nói……”

Puppy tự giễu cười, “…… Bị bình xịt giáo dục, học ngoan.”

“Nói lại, thật không phải sợ nhóm bình xịt, chính là sau khi tôi gặp qua chuyện này vài lần liền ngại phiền toái. Mỗi lần nói cái gì đều bị lặp lại quất xác. Phiền……” Puppy lau khô tóc, đem khăn lông ném đến một bên, “Nói mấy câu thật tình. Điểm này tôi phục Thời Lạc. Tôi đánh nhiều hơn cậu ấy mấy năm. Nhưng điểm này thật sự không bằng cậu ấy.”

“Cậu ấy là loại tuyển thủ đánh không sợ, học không ngoan.” Thần Hỏa ở một bên cũng chơi di động, nói, “Tin hay không? Kể cả lần này chúng tôi thua ở tứ kết, sau này Thời thần của các bạn còn gặp loại phỏng vấn này, chỉ cần đối phương dám trêu chọc cậu ấy, cậu ấy đều có thể bật ngược lại. Tính cách cậu ấy là thế…… Nhóm bình xịt đừng nghĩ dạy cậu ấy làm người. Vô dụng thôi.”

Đương sự không ở đây, Puppy với Thần Hỏa hiếm thấy nói Thời Lạc vài lời hay.

Tự Puppy còn cảm thấy ê răng. Đúng lúc kết thúc đề tài. Bình luận đều nhắc Dư Thúy, gọi Dư Thúy đến nói chuyện. Puppy không sao được, quay đầu lại gọi Dư Thúy. Gào lên vài tiếng Dư Thúy mới không ngẩng đầu nói, “Không rảnh.”

Puppy vèo vèo phóng to màn hình, để fan trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn Dư Thúy rõ ràng hơn, “Cái gì không rảnh? Nhắn tin Wechat với ai đấy?”

“Người phụ trách chiến khu Trung Quốc.” Ngữ khí Dư Thúy bình tĩnh, “Chu Hỏa vừa rồi cơm cũng không ăn, ngồi không được, đột nhiên muốn đi liên hệ người phụ trách chiến khu Trung Quốc, bảo bọn họ sắp xếp cho chúng ta bài báo chúc mừng chiến thắng vòng tứ kết, vòng đào thải. Ân cần dạy bảo, sợ đến lúc đấy bọn họ phải đẩy nhanh tốc độ lại làm không tốt.”

Puppy hoảng sợ, “Đã cho chúng ta dự định chiến thắng vòng tứ kết? Để anh ấy làm thật à?”

“Không có.” Dư Thúy giơ tay cho Puppy nhìn thoáng qua màn hình di động của mình, “Người phụ trách chiến khu liên hệ với tôi. Tôi nói với anh ấy, gần đây Chu Hỏa hơi bệnh, không cần để ý đến anh ta.”

“Thời thần hại người, Thời thần hại người. Lên cao quá.” Puppy xem bình luận đều xoát Dư Thúy, vì hấp dẫn lưu lượng mà bắt đầu nói chuyện Dư Thúy với Thời Lạc.

“Dư Thúy với Thời Lạc được không? Tất nhiên là được……” Puppy cười cười, “Aiz. Có fan bạn gái, fan bạn trai không? Không chua chứ? Không chua tôi liền tâm sự với các bạn chuyện hai người bọn họ.”

Bình luận đều nhịp nói sẽ không chua, mấy cái linh tinh nói chua để Puppy câm miệng rất nhanh bị đẩy xuống.

“Tra nam nhà chúng tôi…… Thật sự. Rất ngoài ý muốn. Lúc trước tôi với Thần Hỏa thật không nghĩ, cậu ấy yêu đương có thể đau đối phương như vậy.”

Puppy quay đầu lại nhìn Dư Thúy, thấy Dư Thúy không có tư thế muốn đánh mình, mới tiếp tục quay đầu về nói, “Trước khi chúng tôi đánh đợt thứ nhất vòng bảng. Mỗi ngày thời gian huấn luyện quá dài, ngủ không đủ, cũng không thể nghỉ ngơi quá nhiều, đặc biệt là hai Đột Kích Thủ. Chức nghiệp Đột Kích Thủ này không thể nghỉ ngơi, hơi chậm trễ một chút là mất cảm xúc, không có khả năng nói là vì thi đấu mà ngủ một giấc thật ngon, có thật mới là hỏng luôn. Vào thi đấu vẫn là huấn luyện cường độ cao. Rồi đến ngày đánh vòng bảng. Tất cả đều buồn ngủ. Evil buồn ngủ nhất.”

“Cho các bạn xem bên trong phòng nghỉ của tuyển thủ chúng tôi là cái dạng gì.”

Puppy lấy máy tính bảng mở một bức ảnh cho các fan xem, “Nhìn thấy không? Có hai cái sô pha, đằng sau rất nhiều ghế dựa. Sau đó tình hình chung, chính là tuyển thủ ngồi sô pha bên này, bởi vì có thể dựa vào nghỉ ngơi, ngủ một giấc. Nhân viên công tác tùy tiện kéo ghế dựa ngồi bên kia. Nói cách khác bốn người chúng tôi hai cái sô pha, hai người một cái.”

Puppy bỏ máy tính bảng, “Nhưng là đây…… Thời thần của các bạn, bởi vì quá mệt bị người ta ấn lên sô pha ngủ nên chiếm toàn bộ sô pha. Các bạn đoán xem, một người nữa vốn dĩ là ở trên cái sô pha đấy lúc đó đang ở đâu?”

Bình luận đều bảo Dư Thúy chiếm nốt cái sô pha kia, Puppy cười cười, “Dư thần thật sự là không súc sinh như vậy…… Bên ghế kia là hai chúng tôi. Dư thần của các bạn ngồi trên tay vịn cái sô pha mà Thời Lạc đang ngủ. Cái áo lông vũ cậu ấy hay mặc kia còn ở trên người Thời thần. À chắc các bạn không biết. Cái áo lông vũ đắt tiền rất to rất rộng kia, là lúc ra nước ngoài mới mua...... Coi như là mua cho Thời Lạc, hình như là hơn bốn vạn hả? Các bạn nói hơn bốn vạn làm không tốt cái gì. Ra ngoài cửa, cái áo lông vũ quý chết đó cả ngày làm chăn cho Thời thần của các bạn đấy.”

Puppy than nhẹ, “Sách…… Thật sự. Có nữ sinh không? Nghe tôi, về sau yêu đương phải tìm người như vậy. Aiz. Tôi hỏi thăm cho các bạn xem Dư Thúy có anh trai hay em trai gì đó không. Dư thần a. Dư thần…… Dư Thúy!”

Các fan nghe xong lời này thiếu chút nữa đem bình luận xoát bạo, Dư Thúy ở bên cạnh chơi di động nghe Puppy bức bức, bị Puppy gào nửa ngày mới lười nhác nói, “Không, tôi là con một.”

Puppy buông tay, “Không làm sao được rồi. Cậu ấy là con một. Về sau tất cả gia sản còn đều là của cậu ấy. Mẹ nó chứ.”

Dư Thúy ngước mắt, “Mẹ nó. Cậu…… Phòng phát sóng trực tiếp của cậu, cả ngày nói chuyện của tôi. Có thích hợp không?”

“Không nói cậu, không nói cậu.” Puppy cười hắc hắc, “Tớ nói Evil. Aiz. Thời thần thật là, mỗi lần tới ít nhất, chỉ có thể nói lúc không có ở đây…… Không cần chua Thời thần a, kỳ thật tìm người như Thời thần cũng không tồi a. Tuy rằng còn hơi nhỏ tuổi, nhưng cũng rất biết chăm sóc người nha.”

“Nói luôn chuyện hôm nay thi đấu…… Kỳ thật cũng là vấn đề của Dư Thúy, trước lúc đến tràng quán cậu ấy không tìm thấy bình giữ nhiệt. Không tìm thấy thì không thể mang nước ấm đi.” Puppy híp mắt xem bình luận, “Vì sao không uống nước ấm ở tràng quán……”

Puppy bất đắc dĩ, “Chúng tôi đều không uống nước ở bên ngoài...... Đặc biệt là lúc ở tràng quán nhà người khác. Cái này không quan trọng. Để tôi nói tiếp. Không phải không có bình giữ nhiệt sao? Chúng tôi thì không sao, đều uống lạnh được. Nhưng dạ dày của tra nam nhà chúng tôi...... Không uống được lạnh. Giờ là mùa đông, uống vào cơ bản là phế luôn.”

“Lúc đi vẫn không thấy bình giữ nhiệt. Lúc đó Dư Thúy nói là không sao, chỉ một buổi trưa, cùng lắm là không uống. Đừng để Chu Hỏa lúc kinh lúc rống quẫy nhiễu cảm xúc của mọi người. Cho nên không ai đề câp đến nữa.” Puppy nhướng mày, “Chờ lúc đến trình diện quán, tôi mới thấy…… Thời nhãi con của các bạn.”

Puppy chua nói, “Ở trình diện quán, đều đánh dấu xong thì ngồi nghỉ ngơi chuẩn bị lên sân khấu diễn tập, Thời nhãi con của các bạn……”

Puppy khoa tay múa chân, “Cậu ấy mới kéo áo khoác ra, cầm cái bình nước nhựa bình thường từ trong áo đưa cho Dư Thúy.”

“Đó là nước ấm cậu ấy mang từ khách sạn đi. Không có bình giữ nhiệt, cậu ấy liền rót vào bình nhựa bình thường. Sợ nguội nên vẫn luôn dùng áo khoác bọc ủ ở trong ngực…… Dư Thúy với chúng tôi cũng không biết cậu ấy mang theo nước ấm.” Puppy quay đầu lại nhìn Dư Thúy một cái, “Vì để có nước ấm cho tra nam này uống. Thời Lạc không khác gì nam sinh lúc đi học, trộm nước ấm cho bạn gái đến kỳ sinh lý.”

“Sợ cậu ấy khát. Lại sợ cậu ấy lạnh. Này mẹ nó……”

Puppy tự nói cũng thấy khó nhịn, “Đệch! Không phát nữa. Càng nghĩ càng chua.”