FOG [Điện Cạnh] (FOG [E-Sports])

Chương 14



Mục đích lần này Dư Thúy đến IAC là gì, không cần nói cũng biết.

Thời Lạc nhất thời không biết nên phản ứng như thế nào mới phải, cậu mệt mỏi cả người, dứt khoát ngồi ở trên bậc thang luôn, châm điếu thuốc, bần thần trong chốc lát không nói gì.

Triệu Phong vẻ mặt khổ não: “Chắc cậu cũng đoán được, Whisper đến đây để bàn hợp đồng của cậu. Tôi đã nói gì nào, hắn ta vẫn muốn mua cậu, tôi sớm đã đoán được, chẳng qua…”

Triệu Phong chần chừ nói: “Tuy dựa theo quy định của câu lạc bộ, quản lý không được tự liên hệ với tuyển thủ câu lạc bộ khác, nhưng mọi người đều rõ ràng, lén gọi điện thoại nói bóng gió về phí chuyển nhượng các loại… là chuyện thường tình, bây giờ tôi chỉ muốn biết, Dư Thúy đã ra giá với cậu chưa?”

Thời Lạc rít một hơi thuốc, lắc đầu.

Triệu Phong hoàn toàn không tin, gã lại hỏi tiếp: “Thật sự không có? Có phải ám chỉ không rõ ràng nên cậu không phát hiện không? Thật sự, tôi nhất định không truy cứu chuyện hai người lén liên hệ, tôi chỉ muốn biết hắn ta đưa cho cậu phí hợp đồng bao nhiêu mà thôi. Người ta tối nay đến rồi, nói cho tôi biết để tôi cũng có chút chuẩn bị chứ.”

Thời Lạc vẫn lắc đầu: “Không ám chỉ, không biết.”

Triệu Phong hoài nghi nhìn Thời Lạc.

Đầu Thời Lạc đau muốn nứt ra: “Một xu cũng không cho, tin chưa?”

Triệu Phong ngạc nhiên nhìn cậu: “Sao có thể?!”

Thời Lạc bực bội nói: “Không tin anh còn hỏi cái gì?”

“Được rồi, tôi coi như hắn ta thật sự không có liên lạc với cậu, vậy tự cậu cho tôi mức thấp nhất đi.” Triệu Phong cũng ngồi trên bậc thang, “Cậu muốn ở lại câu lạc bộ chúng tôi, hay là đến chỗ Whisper? Nói cho cậu một bí mật trước đã, con người Whisper làm việc rất quyết đoán, tôi dò la được, hắn ta không mua luôn chiến đội sẵn có để cướp slot, mà là chuẩn bị thành lập chiến đội thứ cấp của mình, sau đó mới từ vòng loại đánh lên.”

Triệu Phong nhắc nhở nhìn Thời Lạc: “Nói cách khác, một khi chiến đội mới của hắn thất bại ở vòng loại thì cả mùa giải này chỉ có thể chơi ở giải đấu hạng hai thôi, mạo hiểm như vậy, cậu suy nghĩ cho kỹ đi.”

“Thời thiếu gia, trước đây cậu bị mua đi bán lại hai lần, có thể cảm thấy bản thân mình có hơi thảm, nhưng cậu đã từng trải qua chuyện thảm thật sự chưa? Đã từng thấy tuyển thủ rõ ràng có thực lực, nhưng bị ông chủ lòng dạ hiểm độc đè ở chiến đội hạng hai bò cũng bò không lên nổi chưa? Người ta so với cậu chẳng thua kém gì, có thể là giá trị thương mại không đủ, có thể là vì đắc tội cấp trên, cũng có thể chỉ vì chơi chức nghiệp đột kích, là loại chức nghiệp có nhiều tuyển thủ, rõ ràng có năng lực của chiến đội hạng 1, nhưng chỉ có thể xoay đến xoay lui ở giữa chiến đội hạng 2, đánh mấy giải quy mô cấp thành phố, cậu từng thấy giải cấp thành phố là thế nào chưa? Có biết đôi khi một trận đấu chẳng bán được một tấm vé nào, trong nhà thi đấu chỉ có ba mẹ của tuyển thủ đang xem không?”

Triệu Phong hít một hơi thật sâu: “Cái dạng tuyển thủ hoàn toàn không đến được trước sân khấu mới là thảm thật sự, Evil, lý lịch này của cậu thật sự không tính là khó coi, cậu thảm cái gì? Cậu nghĩ lại xem cậu debut ở đâu? Là FS, nơi từng là thánh địa của e-Sports! Ở tuổi vị thành niên đã debut ở FS, sau đó đến NSN cũng là siêu hạng 1, sau đó đến IAC chúng tôi.”

Thời Lạc yên lặng hút một hơi thuốc: “Nhà sau không bằng nhà trước… Không thảm sao?”

Lời hăng máu của Triệu Phong bị Thời Lạc lạnh lùng đánh trở lại, ho khan dữ dội.

IAC quả thật không bằng NSN và FS trước đây, Triệu Phong kìm nén đến mức mặt đỏ bừng cũng không nói được lời nào.

“Được, chúng ta không nói chuyện này.” Triệu Phong không ngừng xoa lồng ngực của mình, “Tôi nói với cậu những chuyện này, chỉ là đang giúp cậu đánh giá độ mạo hiểm, hành động này của Whisper ở trong mắt tôi cực kỳ không sáng suốt, cậu phải cân nhắc về phương diện này.”

Sắc mặt Thời Lạc vẫn như cũ: “Mạo hiểm? Hắn dự tuyển vòng loại chính là acc max cấp nổ tung thôn tân thủ, có thể có mạo hiểm gì?”

Triệu Phong lúng túng: “Tôi chỉ là nói có khả năng này, cậu cũng phải thừa nhận đúng không? Chỉ cần là thi đấu thì sẽ có khả năng thua, Whisper hắn ta cũng chẳng phải chưa từng thua trận, có điều… tôi cũng không hiểu hắn ta mưu tính cái gì, hắn cũng không thiếu tiền, chiến đội hạng thấp có slot thi đấu sẵn có nhiều như vậy, mấy chiến đội đấy đều đang lỗ tiền, chỉ cần hắn ta muốn mua, thì theo đánh giá của tôi, có thể nhẹ nhàng lấy được ít nhất hai chiến đội, mua thẳng slot bớt đi nhiều việc, còn không cần cực khổ đánh vòng loại.”

Môi Thời Lạc giật giật, trong lòng cậu hiểu rõ vì sao Dư Thúy làm vậy, chỉ là lười nói với Triệu Phong.

Đạo bất đồng, bất tương vi mưu.

Triệu Phong xua tay: “Được rồi, không nói cái này, bản thân cậu còn không sợ đến chiến đội hạng hai thì tôi còn nói cái gì được. Giờ tôi hỏi cậu, cậu thật sự muốn đến chiến đội của Whisper?”

Thời Lạc im lặng.

Triệu Phong thở dài: “Tôi biết mà, hắn ta ngoắc tay một xíu thôi thì cậu đã đi rồi.”

Điều Triệu Phong xoắn xuýt vẫn là vụ tiền nong: “Cho nên rốt cuộc hắn đề nghị cho cậu phí hợp đồng bao nhiêu? Cậu nói một con số, giữa hai chúng ta không phải không thể bàn bạc, chỉ cần vẫn ở trong phạm vi gánh vác được, tôi giúp cậu thỏa thuận với cấp trên, chẳng phải chỉ nói giá sao?”

“Tôi thừa nhận, hai năm nay phí câu lạc bộ chúng tôi ký với cậu có hơi thấp, nhưng đây đều là do cậu đồng ý. Năm ngoái lúc này tôi cũng từng hỏi cậu, có muốn ký lâu hơn không, vậy thì tôi có thể đến tổng bộ xin giùm cậu một bản hợp đồng đặc biệt, thuận tiện nhắc lại phí hợp đồng, là tự cậu từ chối, đúng không?” Nhắc đến chuyện trước đây Triệu Phong chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, “Cậu mà nghe theo tôi, sớm nâng phí hợp đồng lên, tôi muốn cậu ở lại nhiều cỡ nào không phải cậu không rõ, ấy mà không đúng! Cậu đều là ký từng năm, có phải đang chờ Whisper về nước không?”

Thời Lạc coi như không nghe thấy câu cuối cùng, cậu ngẩng đầu: “Ký ba năm?”

Đầu Thời Lạc rất đau, cậu không muốn vòng vo nữa, dứt khoát nói ra: “Bây giờ sở dĩ anh thận trọng như vậy, sở dĩ còn chưa trở mặt với tôi, chỉ vì hợp đồng của tôi chỉ còn hai tháng, qua hai tháng này, tôi muốn đến đâu thì đến đó, anh hoàn toàn không quản tôi được nữa.”

Triệu Phong nghẹn họng.

Thời Lạc ngước mắt: “Nghe theo anh, trực tiếp ký ba năm, phí hợp đồng cao đó, sau khi giao cho anh giấy bán thân ba năm, anh sẽ còn nói nhẹ nhàng với tôi như vậy sao?”

“Mấy tháng ở FS, tôi đã học được một chuyện… chuyện này được tôi khắc sâu vào lòng, không bao giờ dám quên, đó chính là tuyệt đối tuyệt đối đừng ký hợp đồng quá một năm.” Thời Lạc lại lấy một điếu thuốc khác ra ngậm, lạnh lùng nói, “Giấy bán thân một khi đã giao đi, thì tự do gì đó cũng mất luôn.”

Triệu Phong tự biết không lừa Thời Lạc được, chỉ có thể nói: “Vậy được thôi, cho nên cậu xác định chúng tôi không thể đưa ra phí hợp đồng cao hơn Dư Thúy, nhất định muốn đi với hắn?”

Thời Lạc thật sự là lười biếng lặp lại lần nữa: “Tôi đã nói, hắn không ra giá cho tôi.”

“Được, tôi hiểu rồi, là ra giá bao nhiêu cậu cũng muốn đi, nói rõ ràng rồi, tôi mới có thể tiếp tục trò chuyện phương án lùi một bước.” Triệu Phong lật mặt còn nhanh hơn lật sách, “Tôi thật sự rất muốn giữ cậu lại, nhưng cũng muốn tôn trọng suy nghĩ của cậu, tình hình bây giờ… tôi có một cách, khiến hai bên chúng ta đều không chịu thiệt, cậu cảm thấy thế nào?”

Giờ Thời Lạc chỉ muốn trở về phòng của mình để ngủ, cậu dùng sức xoa xoa mi tâm: “Anh nói xem.”

“Whisper có tiền, chuyện này chắc chắn cậu cũng biết, cho nên phí chuyển nhượng của tôi và phí hợp đồng của cậu, chúng ta không thể thiếu được.” Triệu Phong nhìn sắc mặt Thời Lạc, vội nói, “Không hoàn toàn là vì tiền, cũng là vì xem thử rốt cuộc Whisper có coi trọng cậu hay không! Phí hợp đồng còn không nỡ chi, sau này có đối xử tốt với cậu hay không?”

Thời lạc dùng sức gật đầu: “Anh nói rất đúng, có thể nhanh lên không? Đầu tôi đau đến mức sắp ói luôn rồi.”

“Ngay đây ngay đây.” Triệu Phong vội nói, “Tôi nghĩ rồi, tối nay hắn ta đến, tôi liền nói với hắn ta là tôi không muốn thả cậu đi, sau đó tôi báo giá cho hắn ta, cậu đừng nói gì cả.”

“Phí hợp đồng một năm hiện nay của cậu là 8 triệu tệ, cái này không giấu hắn ta được, tôi sẽ từ cái giá này tăng lên, tôi giúp cậu nâng giá!” Ánh mắt Triệu Phong sáng lên, “Hắn ta muốn cậu, cũng chỉ có thể ra giá cao hơn tôi, chờ hắn ta ra giá đến khoảng 15 triệu tệ thì tôi thu tay, như thế, tôi cũng không lừa cậu, số tiền sau khi trừ đi 8 triệu tệ, trong đó 70% coi như là phí hợp đồng chuyển nhượng của cậu, 30% còn lại thuộc về tôi, thế nào?”

Thời Lạc nâng cái trán bị bóp đến đỏ bừng, bật cười: “Bây giờ anh… với tôi, cùng nhau lừa tiền hắn?”

“Nói gì vậy.” Triệu Phong xua tay, “Sao có thể là lừa gạt được? Thế trước đây hắn có tính là lừa cậu không? Chúng ta ít nhất phải đòi lại tiền trước đây hắn bán cậu, đúng không?”

Thời Lạc cười: “Quản lý Triệu, có phải anh lại quên rồi không, hợp đồng tôi chỉ còn hai tháng? Qua hai tháng này tự tôi đi bàn bạc chẳng phải càng tiện hơn? Mặc kệ bàn được bao nhiêu, đều vào thẻ của tôi.”

“Chỉ với cậu, cậu có thể bàn được giá cỡ nào? Cậu phải nâng cao giá trị bản thân lên! Cậu phải khiến hắn cảm thấy tôi sẽ ra giá cao để giữ cậu lại! Với lại… cậu chắc là cũng không muốn vì chuyện này mà trở mặt với hắn đúng không? Vai ác để tôi làm là thích hợp nhất.” Triệu Phong không cảm thấy bản thân mình thất đức một chút nào, gã xoa tay, “Vả lại Whisper có tiền, không sao đâu.”

Thời Lạc đứng dậy: “Tùy anh.”

Triệu Phong hớn hở ra mặt: “Quyết định như vậy nha?”

Thời Lạc không nói gì nữa, đi lên lầu.

Cậu vào phòng không tắm rửa cũng không cởi quần áo, cứ thể bổ nhào lên giường.

Cả đêm cậu không ngủ, lúc này rất buồn ngủ mệt mỏi vô cùng, khó khăn lắm mới thoát khỏi Triệu Phong, cậu nằm trên giường, nhưng lại không ngủ được.

Trong đầu đều là Dư Thúy.

Hai năm không gặp, hắn thay đổi rất nhiều.

Trầm tĩnh hơn nhiều, không thích nói chuyện.

Lúc ở câu lạc bộ FS, Thời Lạc sợ nhất là khi Dư Thúy không nói chuyện. Dư Thúy trước đây nói rất nhiều, bỗng nhiên không nói nữa đó là biểu hiện hắn sắp nổi giận rồi.

Mấy tháng ngắn ngủi Thời Lạc ở FS gây ra không ít họa, chuyện nhỏ thì Dư Thúy sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua, còn nếu thật sự gây ra chuyện lớn, Dư Thúy sẽ yên lặng nhìn Thời Lạc, suy nghĩ phải xử lý thế nào.

Những lúc như thế bề ngoài Thời Lạc giả vờ như không thèm để ý, nhưng trong lòng lại hoảng sợ vô cùng.

Cậu rất lo Dư Thúy sẽ quăng cái tên dự bị hầu như không có khả năng ra sân là mình về lại trường học.

Thời Lạc quá quen với cái biểu cảm kia của Dư Thúy, hắn yên lặng nhìn bạn nhưng trong lòng đã khí thế cuồn cuộn rồi.

Mà nay sau khi gặp lại, Dư Thúy dường như đều là biểu cảm đó.

Khi trong lòng cất giấu rất nhiều rất nhiều việc, thì lại lặng im không nói.

Trước đây, Dư Thúy cũng sẽ tức giận, cũng sẽ mắng chửi lời thô tục không thể nào nghe nổi nhất.

Bây giờ có lẽ sẽ không thế nữa.

Vật đổi sao dời, rất nhiều việc cũng không nói rõ ràng được, thiên ngôn vạn ngữ cuối cùng không tránh được đều đổi thành một câu “thôi bỏ đi”.

Trước đây Thời Lạc cảm thấy Dư Thúy đối với mình cũng là thôi bỏ đi, không nghĩ rằng hắn lại lựa chọn thỏa thuận trực tiếp với Triệu Phong.

Cá cược rõ ràng có thể thực hiện.

Bất kể là trước đây hay là hiện tại, Thời Lạc cho Dư Thúy đều là lời giải tối ưu nhất, tiếc là một lần hắn cũng không cần.

Thời Lạc vùi đầu vào trong gối: “Đệt…”

Cậu mơ mơ màng màng thiếp đi, không qua bao lâu thì tỉnh, cậu nhìn lướt qua điện thoại, vừa mới qua một tiếng đồng hồ.

Thời Lạc ngủ lại lần nữa, lần này chưa đến hai tiếng đã tỉnh lại.

Cậu rõ ràng không nằm mơ, nhưng vẫn bị giật mình tỉnh giấc nhiều lần. Không còn cách nào, cậu uống một viên thuốc đau đầu một lần nữa đi ngủ. Thuốc giảm đau dần dần có hiệu quả, cơn đau đầu sau khi say đã giảm bớt, chỉ là lăn qua lăn lại vẫn không ngủ được, cậu nhìn điện thoại, mới năm giờ chiều.

Thời Lạc đứng dậy đi tắm nước lạnh, xuống lầu nhìn thoáng qua, trong phòng huấn luyện các đồng đội đang đánh trận huấn luyện, dự bị của Thời Lạc ở đội hai đang thay vị trí của cậu.

Tham gia trận huấn luyện thì lại muộn rồi, ngủ lại cũng ngủ không được, Thời Lạc dứt khoát đến phòng huấn luyện đội hai tùy tiện tìm máy công cộng mở live stream.

Thời Lạc vốn đang khó chịu, mở màn lại gặp phải đồng đội bắn tỉa não tàn.

Đồng đội bắn tỉa với Thời Lạc cùng giành được đầu người, không chờ Thời Lạc đổi trang bị, tên bắn tỉa kia đã điên cuồng gõ chữ trong kênh trò chuyện, bảo Thời Lạc đừng sử dụng kinh tế chung.

Thời Lạc nhất thời tưởng mình nhìn nhầm, sau khi xác nhận bắn tỉa đang cảnh cáo mình không được xài kinh tế chung Thời Lạc cười giễu, cậu liền trực tiếp mua hết đạn, tiện thể nâng cấp hết các trang bị, từ có ích đến không có ích đều nâng cấp.

Đồng đội bắn tỉa thấy thế liền nổi giận, bắt đầu mắng chửi trong kênh trò chuyện, bây giờ Thời Lạc chỉ mong tìm được người để chửi, cậu đưa con trỏ vào, trực tiếp chửi nhau với tên bắn tỉa.

Chửi nhau với người chơi khác bị phạt mười ngàn tệ mà thôi, lại chẳng phải không trả nổi!

Thời Lạc vừa tiếp tục chơi vừa chửi, chưa đến mười phút đồng hồ, tên bắn tỉa kia đã thoát khỏi game rồi, Thời Lạc thở phào một hơi, gõ chữ trong kênh trò chuyện của team, hứa với đồng đội ván này không cần bắn tỉa vẫn có thể thắng.

“Tính khí sao dữ dội thế?”

Triệu Phong không biết đã đến đây lúc nào, gã nhìn màn hình máy tính bất đắc dĩ nói: “Cũng không trách cậu, tuyển thủ chuyên nghiệp chỉ có chỗ đó bất tiện, chỉ có thể bị chửi không thể chửi ngược lại, tiếc là lại phải đóng tiền phạt.”

Thời Lạc lạnh mặt: “Phạt thì phạt.”

“Cậu xem chiến đội chúng ta rộng rãi cỡ nào, mấy cậu làm trái luật, chỉ phạt tiền không phê bình, cũng không phạt thêm tiền, cậu không biết đúng không? Rất nhiều câu lạc bộ sau khi tuyển thủ phạm luật bọn họ đều sẽ trừ tiền thưởng.” Triệu Phong tận dụng triệt để nói, “Bây giờ cậu hối hận vẫn còn kịp đó, trước đây ở FS với NSN, là bị trừ có đúng không?”

Thời Lạc lắc đầu.

“NSN thì tôi không biết, trong đội bọn họ quản lý rất nghiêm, khi huấn luyện chửi thề cũng không được nói, lúc đó tôi đang làm dự bị, bản thân không có cơ hội phạm luật, cũng chưa từng thấy người khác phạm luật, cho nên không rõ.” Thời Lạc nhàn nhạt nói, “FS…”

Triệu Phong tò mò: “FS thì sao?”

Thời Lạc rũ mắt: “Người của FS khi chơi game chửi nhau với người khác là chuyện bình thường, nhưng bọn họ rất ít khi bị phạt.”

Triệu Phong không tin: “Sao có thể? Cho dù không live stream cũng sẽ bị đồng đội chụp màn hình tố cáo mà?”

Thời Lạc nói: “Acc clone.”

Triệu Phong ngập ngừng: “Cái chiêu này của mấy cậu, mấy người chơi rank hạng cao thì sẽ biết ngay các cậu là tuyển thủ chuyên nghiệp, dùng acc clone cũng không hẳn là an toàn.”

“An toàn.” Thời Lạc do dự một chút, không muốn nói lắm, nhưng vẫn mở miệng, “Trước đây Dư Thúy chửi nhau với người ta, khi chửi đến cuối cùng bị uy hiếp sẽ đi tố cáo, hắn liền nói…”

Triệu Phong tò mò: “Nói cái gì?”

Thời Lạc không muốn nhớ lại, một lát sau mới nói: “Ông đây acc chính là Thần Hỏa FS, không tố cáo là thằng khốn.”

Triệu Phong: “Há…”

Cái chiêu được sử dụng đến lưu loát của Dư Thúy năm đó đã từng khiến cho Thời Lạc kinh ngạc đến mức cả buổi vẫn chưa phản ứng lại, sau đó dần dần Thời Lạc rút ra được quy luật, ai không có ở trong phòng huấn luyện khi mọi người chửi nhau thì sẽ báo acc chính của người đó, Dư Thúy và Thần Hỏa bởi vì thời gian huấn luyện ngắn nhất, cho nên số lần đội nồi nhiều nhất.

Sau này bản thân cũng bị dạy hư, hình nhưng cũng từng báo ID của người khác.

Khóe miệng Thời Lạc bất giác nhếch lên, nhịn không được cười một cái.

“Quản lý Triệu?”

Cửa phòng huấn luyện bị mở ra, nhân viên công tác của IAC thò đầu vào nói: “Có người tìm.”

Nụ cười trên mặt Thời Lạc biến mất.

Đến rồi.

Triệu Phong đứng dậy, gã sửa sang lại bộ tây trang của mình, thấp giọng nói với Thời Lạc: “Đừng làm hỏng chuyện… xem tôi nâng giá cho hai chúng ta.”

Thời Lạc yên lặng đi theo sau Triệu Phong.

Trăm triệu lần vẫn không ngờ được, chỉ qua một đêm, mình lại biến hóa nhanh chóng, sắp sửa đến giúp Triệu Phong nâng giá.

Thời Lạc châm điếu thuốc, thầm nói là do anh tự chuốc lấy.