FOG [Điện Cạnh] (FOG [E-Sports])

Chương 69



Sau khi quay về phòng mình, Thời Lạc bật đèn lên, mắt nheo lại, mấy giây sau mới quen dần với ánh sáng chói mắt.

Cậu xoa đầu, dọn dẹp căn phòng bừa bộn, tiện tay kéo vali bị vứt bên cạnh đến, xé sạch sẽ dây vận chuyển quấn lung tung trên vali, sau đó đẩy vali xuống dưới bàn, tiện thể dọn dẹp bàn phím và chuột dự phòng trên bàn, tiếp theo thì nhìn thấy mấy gốc hoa cỏ nửa chết nửa sống trên bệ cửa sổ của mình, khui một chai nước khoáng tưới nước cho cây, sau đó vứt chai nước vào trong thùng rác, rồi nhìn thấy giỏ quần áo dơ, bỏ mấy bộ đồ dơ vào trong, mở cửa phòng đặt bên ngoài cửa chờ dì giúp việc ngày mai đến giặt.

Đóng cửa lại, Thời Lạc xoay người nhìn xung quanh, không còn gì phải dọn dẹp nữa, bình thường giờ này về phòng Thời Lạc đã tắm rửa xong đi ngủ, hôm nay cậu đi ra đi vào, đi tới đi lui vẫn không thấy buồn ngủ chút nào.

Thậm chí còn muốn chơi mấy ván xếp đơn!

Thời Lạc lại dạo mấy vòng ở trong phòng mình, cuối cùng vẫn không kìm được, ngồi lên giường, cầm điện thoại lên gửi tin nhắn cho Dư Thúy.

[Evil]: Ngủ chưa?

Dư Thúy không trả lời.

Thời Lạc cầm điện thoại thoát khỏi giao diện trò chuyện lướt weibo, lại mở wechat ra lần nữa, Dư Thúy vẫn chưa có trả lời. Truyện Phương Tây

Cậu lại chơi mấy ván game, Dư Thúy vẫn chưa trả lời.

Cậu nhíu mày, lúc do dự có nên đi gõ cửa hay không thì điện thoại cậu rung lên.

[Whisper]: Vừa rồi đang tắm.

Thời Lạc nhìn màn hình, khóe miệng có hơi cong lên.

Vì sao phải tắm thì không cần hỏi nữa.

Thời Lạc hít sâu một hơi, cảm thấy tim mình lại đập nhanh rồi.

[Whisper]: Không ngủ được à?

Thời Lạc bỗng dưng cảm thấy hơi chột dạ, cậu đưa tay tắt đèn, không cởi quần áo mà nằm lên giường luôn, cầm điện thoại dựa vào tường, ngừng một lát mới gõ chữ.

[Evil]: Ngủ rồi, đang nằm này.

Ngay lập tức, điện thoại Thời Lạc lại rung lên.

[Whisper]: Ừm, tiếp tục giả vờ đi.

Thời Lạc bật cười, gãi đầu, tuy rất không muốn thừa nhận nhưng cậu thật sự… không ngủ được.

Cực kỳ không muốn ngủ, rất có tinh thần, hận không thể đi gõ cửa phòng Dư Thúy luôn.

Nhưng lúc này lại đến đó tiếp thì dễ bị phát hiện lắm, cũng dễ xảy ra chuyện, chí ít trước mắt Thời Lạc vẫn không dám làm chuyện gì ở căn cứ, nếu bị đồng đội phát hiện… thì xấu hổ quá.

Nhưng lúc này cậu thật sự rất muốn nói chuyện với Dư Thúy, vô cùng vô cùng muốn.

Cậu gãi cổ, bất đắc dĩ thừa nhận, gõ chữ:

[Evil]: Không ngủ được, nhắm mắt lại trong đầu đều là anh.

Mấy giây sau, Dư Thúy trả lời, hắn không gõ chữ mà gửi một tin nhắn thoại đến.

Thời Lạc mở lên, giọng nói của Dư Thúy truyền ra: “Anh cũng vậy.”

Cậu dựa vào tường, nghiến răng, gõ chữ:

[Evil]: … Đừng gửi tin nhắn thoại.

[Whisper]: 

[Evil]: … Bây giờ em nghe không nổi giọng của anh.

[Evil]: Đừng gửi nữa, nếu không thì không ngủ được thật đấy.

Thời Lạc hít sâu một hơi, lời của Dư Thúy nói bên tai cậu lúc ở trong phòng của Dư Thúy vừa rồi, dường như vẫn còn chưa tan đi, lúc này nghe thấy giọng nói của Dư tra nam thật sự không chịu được, Thời Lạc lại gửi tin nhắn:

[Evil]: Có phải anh cố ý không?

[Whisper]: Sao thế, gửi tin nhắn thoại còn cố ý à?

[Evil]: Anh rất… vừa rồi nói cái gì, quên rồi sao?

Thời Lạc gửi xong thì lại hối hận, cậu chưa kịp thu hồi tin nhắn thì Dư Thúy đã gửi liên tục mấy tin đến.

[Whisper]: Không quên, em muốn chỉ câu nào?

[Whisper]: Anh thích em?

[Whisper]: Có muốn nhanh thêm một chút?

[Whisper]: Lạc Lạc, sao lại dâm đãng như vậy?

[Whisper]: Là câu nào trong mấy câu đó? Anh khoanh lại, sau này lại sắp xếp cho em.

Thời Lạc hận không thể cắn chết điện thoại trong tay, cậu càng không ngủ được rồi!

Cậu không muốn nhớ lại chút nào, cổ cậu đỏ bừng, nhanh chóng gõ chữ: Còn gửi nữa em chụp màn hình lại đó!

[Whisper]: Chụp đi, muốn gửi ai thì tùy em, tiện thể công khai, cũng không cần tránh người khác nữa.

Thật ra Thời Lạc không tính là da mặt mỏng, tùy tiện tìm một người bình thường đến Thời Lạc cũng có thể đối đáp được, nhưng so với Dư Thúy cậu quả thật còn kém một chút.

Thời Lạc ngoan ngoãn nhận thua: Đội trưởng…

[Whisper]: Được rồi, không ăn hiếp em nữa.

[Whisper]: Vừa rồi thật sự có hơi tức, cố ý mượn chuyện để gây sự.

[Evil]: Tức chuyện gì? Tức vì em thắng?

[Whisper]: Không liên quan đến chuyện đó.

[Whisper]: Phản ứng đó của em khiến anh có hơi hối hận.

[Whisper]: Vậy mà anh từng nghĩ em là trai thẳng… Đã như vậy rồi, nếu em là trai thẳng, vậy thì chắc là không có cong.

Tai Thời Lạc đỏ bừng, vội vàng gõ chữ: Đừng nói nữa.

Cậu không chịu được, thậm chí cậu còn có thể tưởng tượng được Dư Thúy lại thấp giọng cười.

Cậu xoa mặt, cũng không thèm quan tâm: Chưa từng nhìn thấy?

[Whisper]: Thấy thì từng thấy không ít người, nhưng thích thì chỉ có một mình em, không thể nào so sánh được.

Hơi nóng trên mặt Thời Lạc lập tức chảy vào trong tim, cậu dựa vào tường, Dư tra nam biết yêu đương quá đi.

Cậu gõ chữ: Dư Thúy, em hoàn toàn không ngủ được luôn rồi.

Dư Thúy không trả lời nữa mà gọi điện thoại đến.

Thời Lạc giật mình, ấn nghe máy.

Đầu bên kia điện thoại, Dư Thúy thấp giọng cười nói: “Thật sự không ngủ được?”

Thời Lạc khẽ thở ra một hơi, giọng điệu bất đắc dĩ: “Ừm…”

Đã ba giờ sáng rồi, giờ này các đồng đội khác chắc hẳn đều đã ngủ rồi, căn cứ cách âm không tốt, giọng nói Dư Thúy cũng rất thấp: “Nằm xuống trước đi, nói chuyện với em một hồi, nói mệt rồi thì ngủ được thôi…”

Dư Thúy cười: “Xem nào, phục vụ của bạn trai em chu đáo cỡ nào, còn có dịch vụ sau khi bán.”

Hôm sau, không có gì bất ngờ, Thời Lạc và Dư Thúy đều dậy muộn.

Hơn một giờ trưa hai người mới thức dậy, vệ sinh cá nhân ăn sáng xong, khi đến phòng huấn luyện thì đã gần 2 giờ rưỡi.

“Đến trễ chưa đến nửa tiếng đồng hồ, nể tình lần đầu, mỗi người chỉ trừ hai mươi ngàn tệ.” Lão Kiều đã ở trong phòng huấn luyện từ sớm, ngước mắt nhìn hai người, “Có ý kiến gì không?”

Thần thái Dư Thúy tự nhiên: “Không có.”

Thời Lạc lắc đầu, nhanh chóng mở máy, sau khi nhập mật khẩu thì vội mở game cài đặt đăng nhập tài khoản.

Puppy hôm qua thua game mời cả đội một bữa khuya rất thỏa mãn: “Rất tốt, tôi thấy cân bằng rồi.”

Dư Thúy vừa mở mắt vừa nói: “Có gì mà không cân bằng? Một bắn tỉa solo không thắng đột kích, gà vô cùng gà.”

“Ngay cả một trị liệu cậu cũng không đánh lại thì sao?” Puppy lạnh lùng nói, “Nói thật, thậm chí tôi còn nghi ngờ quản lý Chu hôm qua bày ra chuyện đó là vì để bắt tôi bao ăn thuận tiện cho hai người chim chuột, mẹ nó tôi chỉ là công cụ.”

“Cậu vốn là công cụ rồi. Hôm nay còn đánh với NSN, trạng thái của ROD dạo này rất tốt, đừng bị áp đảo nữa.” Nói đến bữa ăn khuya hôm qua, Thần Hỏa rất hài lòng, “Tiện thể nhắc luôn, tôi rất thích kiểu chơi game đồng đội bao ăn khuya này, hôm nay có thể chơi một lần nữa không?”

Ánh mắt Thời Lạc sáng lên, kìm chế không phụ họa theo.

Cuối cùng Dư Thúy cũng đã đăng nhập tài khoản, lão Kiều kéo hắn và mấy người bên NSN vào phòng, kết nối trò chuyện chuẩn bị nói bắt đầu.

“Từ chối!” Puppy vừa chờ đếm ngược vừa uể oải nói, “Tôi đang góp tiền chờ mua nhà. Tôi nhìn trúng khu này của căn cứ mình rồi, cũng muốn mua một căn biệt thự ở đây, sau này ai cũng đừng mơ cướp bóc tôi.”

Dư Thúy nói: “Một người bạn gái cũng chẳng có, vội mua nhà cái gì?”

Puppy nhìn Thời Lạc, ganh tỵ nói: “Lo trước không được sao?”

Thần Hỏa chờ lão Kiều hô bắt đầu, nói: “Thiếu tiền à? Học Thời Lạc đi, lén đi cày thuê cho người khác, lương tháng 1 triệu tệ không phải mơ. Tôi cũng thiếu tiền, nếu không phải chỉ biết chơi đột kích, không chơi được tất cả, tôi cũng đi cày thuê rồi.”

Thời Lạc liếc Thần Hỏa: “Tiền thưởng* dán trên cột điện bên ngoài nhiều hơn kìa, đi đi.” (*lấy một số tiền lớn làm mồi nhử, dụ mọi người tham gia vào các trò gian lận)

Lão Kiều bất đắc dĩ che mặt, cắn răng thấp giọng nói: “Đang kết nối với NSN đó! Có thể giữ mặt mũi chút không?” 

Trong kênh trò chuyện, giọng nói sợ hãi của Ngõa Ngõa truyền đến: “Mấy anh… bình thường trước khi đấu tập đều đánh tâm lý lẫn nhau vậy à?”

“Làm gì có.” Puppy lười biếng nói, “Trước khi thi đấu chính thức chúng tôi đều phải công kích nhau trước, giải tỏa áp lực huấn luyện, con nít đừng học theo.”

Trong kênh trò chuyện, Cố Càn nói: “Đừng học, đừng bị ảnh hưởng.”

Ngõa Ngõa hoảng sợ với văn hóa công ty toàn đội là kẻ xấu của Free, tắt mic rồi.

Sau khi khịa lẫn nhau theo thông lệ, hai chiến đội vào kênh trò chuyện riêng của mình, trận đấu tập bắt đầu.

Trạng thái của ROD quả nhiên đã khôi phục, thậm chí còn tốt hơn trước vụ sóng gió sinh nhật bạn gái nữa. Đúng như mọi người dự đoán, tuyển thủ chuyên nghiệp cứ phải bị hater không não chửi cho mấy lần thì tâm lý mới có thể ổn định.

Hết một buổi chiều, tổng cộng đánh tám ván, Free thắng 6 thua 2.

Sau khi kết thúc trận đấu tập hai bên lại kết nối trò chuyện mấy câu, sau đó thoát về lại kênh trò chuyện và bản đồ custom của đội mình.

“Không biết có phải ảo giác của tôi không…” Puppy xoa cổ, chậm rãi nói, “Vì sao tôi cảm thấy NSN đánh có hơi giữ mình? Đây không phải lần đầu tiên tôi có cảm giác này, mấy lần đấu tập với bọn họ cứ cảm thấy giống như che giấu gì đó.”

Thời Lạc cầm bình nước khoáng đến uống mấy ngụm: “Không phải ảo giác, ít nhất Ngõa Ngõa chắc chắn đang giấu.”

Cậu thường xuyên xếp đôi với Ngõa Ngõa, hiểu biết về cậu ta rõ hơn mọi người.

“Bình thường.” Dư Thúy không bất ngờ, “Chúng ta cũng không vì chiến thắng mà dùng hết kế hoạch của mình.”

“Có chút mong chờ vòng play-off.” Thần Hỏa cũng uống mấy ngụm nước, cười, “NSN đã mấy năm không có thành tích rồi, lão Cố vốn dĩ muốn liều một hơi vào giải thế giới, chỉ có hai slot, năm nay NSN không biết có thể vào không?”

“Lo cho bản thân đi, cậu cũng biết chỉ có 2 slot. Saint đã không đấu tập với chúng ta nữa rồi, NSN bắt đầu giấu chiêu với chúng ta…” Lão Kiều gửi video trận đấu tập cho từng người, “Cuối cùng, nếu như Saint với NSN vào rồi thì chúng ta ở căn cứ của mình cổ vũ cho người ta, hiệu quả của tiết mục được kéo đầy rồi. Dư Thúy… động viên lòng nhiệt tình của mọi người đi.”

Dư Thúy ghét nhất là làm chuyện này, lúc trước ở FS mỗi lần Quý Nham Hàn lười biếng đều bảo Dư Thúy đến họp với đồng đội, Dư Thúy đều qua loa cho xong, bây giờ mình là sếp rồi cũng không tránh được.

Dư Thúy nhận video tài liệu lão Kiều gửi đến: “Có tiền thưởng.”

Đều là tuyển thủ biết nói một câu chửi tục thì phải bị phạt mười ngàn tệ nhưng vẫn nói không sợ thì đã sớm hững hờ với chuyện theo đuổi tiền thưởng rồi, vẻ mặt mọi người không có thay đổi gì.

Dư Thúy lại chậm rãi nói: “Mùa giải sau tăng tiền hợp đồng.”

Mọi người vẫn không có cảm giác gì.

Lão Kiều bất mãn nói: “Cho chút cảm xúc mãnh liệt đi!”

“Cảm xúc mãnh liệt không có, nhưng có một chi tiết nhỏ của giải thế giới có thể giới thiệu.” Dư Thúy kéo áo khoác đồng phục sắp trượt khỏi vai, chậm rãi nói, “Giải thế giới… khu vực chúng ta ai có thể vào được không thể nói chắc chắn, nhưng trong khu vực châu Âu, Thánh Kiếm chắc chắn có thể vào được.”

“Chúng ta với Thánh Kiếm không phải chiến đội cùng khu vực, theo quy tắc thì cùng khu vực sẽ không chia chung bảng ở giải thế giới, nếu như chúng ta có thể tiến vào chung kết thế giới thì ở giai đoạn vòng bảng, khả năng lớn sẽ được chia cùng bảng với Thánh Kiếm.”

“Tiết lộ một tin tức, Thánh Kiếm từ khi thành lập đến nay vẫn chưa từng trượt chân ở vòng bảng, thành tích kém nhất của bọn họ cũng là hạng ba.”

Dư Thúy ngước mắt nhìn mọi người: “Có thể tạo một kỉ lục lịch sử đáng xấu hổ cho Thánh Kiếm khi bị loại thê thảm ở vòng bảng hay không, phải xem mọi người.”

Dư Thúy còn chưa nói xong, mắt ba người còn lại đã sáng lên rồi.

Puppy phấn chấn nhất vỗ bàn: “Mau mau mau, gửi tài liệu cho tôi, ăn cơm tối gì nữa, không ăn, phục bàn phục bàn, phục bàn thôi.”