Làm Cún Con Của Anh

Chương 2



Thẩm Kiều Kiều nhìn dương v*t đang căng cứng ngay trước mặt mình, khuôn mặt bé nhỏ thoáng chút ửng hồng.

dương v*t đầy gân xanh kia lớn đến doạ người, bao quy đầu hồng hào, lỗ nhỏ trên bao quy đầu liên tục tiết ra một thứ dịch trong suốt, Lục Mính siết chặt nó bằng bàn tay rắn rỏi, cả dương v*t sưng cứng dựng lên từ bụi lông rậm rạp.

Cô chậm rãi mở miệng ra, thử ngậm vào phần đầu dương v*t, chiếc lưỡi mềm mại ấm áp từ từ liếm láp, ngay khoảnh khắc được miệng cô ngậm lấy, Lục Mính thích thú đến tóc gáy run lên, kéo đầu Thẩm Kiều Kiều xuống, cúi đầu thở hổn hển chỉ bảo: "Ngậm sâu vào chút nữa... ừm... ngậm hết, từ từ nuốt vào miệng, hừm, đừng dùng răng cắn, dùng lưỡi..."

"Liếm đi."

"Liếm từng chút một, bảo bối."

Thẩm Kiều Kiều khuôn mặt nóng ran dùng lưỡi quấn lấy rồi liếm vòng quanh, miệng ngậm đau cả hàm, cô nhận ra khi liếm đến một chỗ nào đó Lục Mính rất thích thú, nên tự động tập trung kích thích chỗ đó.

"Sướng quá, cún con liếm dương v*t anh sắp ra rồi, ngậm sâu vào chút nữa được không, ừm... nuốt vào cổ họng đi cún con, để tinh dịch lấp đầy bụng em."

Lục Mính gần như đạt cao trào, đầu mũi thon dài đã rịn mồ hôi, đôi mắt đen láy nhìn cô, Thẩm Kiều Kiều ánh mắt ngây thơ trong trẻo, cô chớp chớp mắt, định nói gì đó nhưng quên mất miệng mình vẫn đang ngậm dương v*t anh, chỉ kêu lên tiếng "Ừm."

Vốn Thẩm Kiều Kiều là kiểu gương mặt dễ thương, nét mặt ngây thơ, đôi mắt to tròn, tính cách nhút nhát, trong lớp cô cũng ít khi nói chuyện, trông giống như cô gái ngây thơ chưa hiểu chuyện đời.

Nhưng chính cô gái đó giờ đây đang cúi gập người ngậm dương v*t anh giữa lớp học.

Nhìn cô cố gắng làm thỏa mãn mình, Lục Mính siết chặt tay, đẩy phần còn lại vào miệng Thẩm Kiều Kiều.

Miệng cô quá chật, thịt mềm ấm ôm lấy dương v*t cứng rắn, vô thức ngậm chặt.

Bị Lục Mính đẩy dương v*t sâu vào bên trong miệng, Thẩm Kiều Kiều mắt đỏ hoe ngước lên, đuôi mắt ửng hồng, vẻ mặt đáng thương: "Ừm ừm..."

"Sâu quá à?" Anh hiếm khi quan tâm đến cảm nhận của người khác, dịu dàng hỏi cô.

Thẩm Kiều Kiều nhấp nháy mắt, mi dài cong vút còn đọng lại những giọt nước mắt trong veo.

"Mẹ kiếp...sao cả chớp mắt cũng quyến rũ đến nỗi khiến tôi muốn làm nát miệng em đấy."

Lời nói thô bạo làm Thẩm Kiều Kiều ngượng đỏ cả tai.

Lục Mính không trêu cô nữa, ấn đầu cô xuống, giọng khàn khàn dỗ dành: "Anh chậm lại sẽ không đau nữa đâu, cởi nút áo ra cho anh sờ ngực được không?"

Lúc cúi xuống nhặt sách, vạt áo đã tuột hết ra, đôi vú to tròn mềm mại khiến Lục Mính muốn sờ từ lâu rồi.

Thẩm Kiều Kiều ngoan ngoãn cởi nút áo, cặp vú trắng nõn ẩn sau lớp áo lót hồng nhạt, lộ ra nửa che nửa hở, Lục Mính túm lấy, bóp nắn thoả thích, ngón tay lăn tăn.

“Của em to quá, thật mềm mại, chắc nhiều sữa lắm nhỉ? Lần sau cho anh uống sữa nhé, ừm... vừa “chịch” vừa uống sữa."

Thẩm Kiều Kiều nghe lời Lục Mính, cảm thấy phía dưới đang rịn ra thứ chất lỏng.

Ngứa quá...

Cô khó chịu cọ xát đùi vào nhau.

Lục Mính tăng tốc đẩy dương v*t vào miệng cô, trong tiếng rên rỉ của Thẩm Kiều Kiều, anh bắn tinh dịch vào cổ họng cô.

Lục Mính rung lắc dương v*t, không để lãng phí một giọt nào vào miệng cô.

Cho đến khi Lục Mính rút ra, Thẩm Kiều Kiều vẫn ngậm tinh dịch của anh, mắt lim dim nhìn anh, không biết nên nuốt hay là nhả ra.

Lục Mính thấy vậy liền thương yêu khôn xiết, tính thích quấy phá nổi lên, đầu ngón tay vuốt từ môi cô xuống cằm rồi đột ngột giơ lên, ra lệnh cứng rắn: "Ngoan nào, cún con, nuốt xuống đi."