Làm Cún Con Của Anh

Chương 3



Thẩm Kiều Kiều phồng má nhìn anh, Lục Mính hiếm khi tử tế: "Ngoan nào, nuốt xuống đi, sau này chỉ làm cún cưng của anh thôi nhé, ừm? Muốn làm chó cái của Lục Mính không?"

Nhấp nháy mắt, Thẩm Kiều Kiều nuốt trọn tinh dịch mặn nồng của anh.

Cô muốn.

"Ngoan lắm, chó cái ngoan."

Lục Mính hài lòng đưa tay ra, Thẩm Kiều Kiều tưởng anh còn muốn làm tiếp, lắp bắp nói: "Bây giờ không... không được đâu, sáu giờ tối em phải về, nếu không mẹ sẽ lo lắng mất." . truyện ngôn tình

Lục Mính lau sạch tinh dịch trên môi hồng cô, nhìn cô ngoan ngoãn kì lạ, càng nhìn càng thấy thú vị, mỉm cười: "Ra là đứa trẻ ngoan..."

Thẩm Kiều Kiều mặt đỏ bừng, cô biết bản thân mình trông thế nào trước mặt Lục Mính lúc này.

"Nhà cưng ở đâu thế, anh bảo tài xế chở về nhé?"

Lục Mính thực sự là công tử nhà giàu, gia thế khủng, nên dù mới học cấp ba anh đã có riêng tài xế.

"Không cần đâu... Nhà em gần lắm."

"Ừ." Anh gật đầu, rồi nhìn cô đang chỉn chu lại cổ áo: "Thật sự muốn làm chó cái của anh à?"

Thẩm Kiều Kiều nhẹ gật đầu.

Chỉ cần được ở bên Lục Mính là tốt rồi.

"Ngày mai đừng mặc nội y đến trường nhé, tốt nhất là đừng mặc quần lót luôn, em có thể làm được không?"

Lục Mính thích các cô gái không mặc gì che chắn bên dưới váy, tốt nhất anh vén váy lên là có thể làm tình luôn, Thẩm Kiều Kiều là kiểu cô nữ sinh vừa ý anh, ngoại hình thanh tú, trong mắt đàn ông là bông huệ trắng tinh không tì vết, bề ngoài vô cùng ngây thơ, thực chất anh chỉ cần bóp nhẹ đầu v* là cô đã ướt đẫm.

Thẩm Kiều Kiều ngồi trước bàn học, đặt cả hai chân lên ghế, hai cánh tay gầy guộc ôm chặt đầu gối, cô hơi nghiêng đầu suy nghĩ.

Chiều nay, những chuyện làm với Lục Mính trong lớp học giống như một giấc mơ, chẳng thật một chút nào.

Nhưng chỗ vành tai từng bị anh ngậm vẫn còn cảm giác tê dại, giọng nói anh dường như vẫn văng vẳng bên tai, thậm chí là dấu đỏ trên cổ cô do anh để lại, rõ ràng đến lạ, tất cả đang thầm bảo Thẩm Kiều Kiều rằng cô và Lục Mính thật sự đã có quan hệ.

Cô thích Lục Mính, từ lớp mười đến hiện tại đã gần ba năm rồi.

Trước đây cô nhút nhát, chỉ dám lén lút ở sau nhìn anh, mãi mới có chút dũng khí viết thư tình nhưng cũng chỉ dám nhét vào ngăn bàn anh sau giờ tan học.

Giờ có cơ hội đến gần anh, Thẩm Kiều Kiều không muốn bỏ lỡ, mặc dù cơ hội ấy thật đáng xấu hổ.

Hôm sau.

Thẩm Kiều Kiều mặc chiếc váy dài màu trắng như bông, áo khoác trắng che đi phần ngực nhô ra, vì không mặc quần lót nên khi ngồi xe buýt cô khép chặt đùi lại, đi đường cũng lo sợ, sợ lỡ tay sẽ bị lộ.

Cho đến khi ngồi vào chỗ mới thở phào nhẹ nhõm.

Trong giờ học cô không kìm được nhìn sang Lục Mính, chàng trai ngồi ngay ngắn thẳng tắp, một bên mặt phong độ oai hùng, đường nét điển trai khiến ai nhìn vào cũng đều choáng ngợp.

Tiết thứ hai là giáo dục thể chất, Thẩm Kiều Kiều đứng dưới bóng cây tránh nắng, do thành tích kém và nói cứng lưỡi khi giao tiếp với người lạ, Thẩm Kiều Kiều rất ít bạn. Lúc trước còn có bạn thân là Tiểu u đi cùng, nhưng gần đây Tiểu u cũng bận nhiều chuyện riêng, không thể quan tâm cô được.

Cốp.

Quả cầu lông lăn đến chỗ chân cô, Thẩm Kiều Kiều nhìn quanh một vòng, mới phát hiện Lục Mính đứng ở cửa phòng chứa đồ, anh há miệng, lặng lẽ nói hai chữ.

Đến đây.

Thẩm Kiều Kiều suy nghĩ vài giây rồi mới bước chân đến.

Phòng chứa đồ mát mẻ hơn ngoài sân nhiều, Thẩm Kiều Kiều vừa bước vào đã cảm nhận ngay được làn gió lạnh.

Không mặc quần lót, hai bên đùi cô trở nên lạnh buốt.

Lục Mính đứng trong bóng tối, giọng nói trầm ấm: "Đóng cửa lại rồi tới đây, để anh kiểm tra xem."