[Ngôn Tình] Bác Sĩ Thiên Tài (Tần Lạc)

Chương 188: Buồi sáng là lúc quan trọng nhất trong ngày




Tin tức nổ ra vào sáng sớm hôm sau. Trong những ngày qua, ngày càng có nhiều vụ lùm xùm về gia đình họ Lý, cho dù đó là việc Lý Hoa Hoa đánh rắm trong công ty, hay các hộp đêm của nhà họ Lý bị đóng cửa và vụ bắt giữ các nghệ sĩ đã ký hợp đồng sử dụng ma túy, tất cả đều bùng nồ, nhà họ Lý mấy hôm nay lúc nào cũng đứng nơi đầu sóng ngọn gió. Cổ phiếu của nhà họ Lý giảm mạnh chỉ trong một đêm. Chỉ riêng cổ phiếu đã tiêu tốn của nhà họ Lý hơn sáu trăm tỷ. Các nhân vật nổi tiếng bị bắt và hộp đêm bị điều tra khiến gia đình họ Lý mất hàng trăm tỷ nữa. Thành phố Lâm Hải không phải là thành phố cấp một, nhà họ Lý chỉ là một gia tộc ð thành phố Lâm Hải, số tiền trong tay không phải đặc biệt lớn, một lúc mất đi hơn 600 tỷ thì gần như là ảnh hưởng đến sống còn của nhà họ Lý. Cục diện lại xoay chuyền rồi. Điều khiến gia đình họ Lý ngạc nhiên nhất là đây mới chỉ là bắt đầu, tin tức vẫn còn đang không ngừng được đưa lên mặt báo, tai tiếng của nhà họ Lý vẫn ngày càng mở rộng, và số tiền họ bị mất vẫn ngày càng tăng lên! “Nhà họ Lý, như thế này chắc là đắc tội với ai rồi đây?” Thầm Thanh Lan ngồi ở trên giường xem tin tức trên điện thoại di động, nói với vẻ nghỉ hoặc. “Ai mà biết được” Giang Bắc Minh nhún vai nói. “Có thể, điều đó xảy ra do ngoài ý muốn. Những nghệ sĩ đó đã bị bắt, vô tình đã khiến cảnh sát kiểm tra hộp đêm chẳng hạn?” “Không thể có việc đó được” Thầm Thanh Lan nói. “Họ Lý là một gia tộc lớn ð thành phố Lâm Hải, nhà họ có nhiều người làm việc ở các sở ban ngành khác nhau, nếu có cảnh sát có kế hoạch thì nhà họ Lý nhất định sẽ nhận được tin báo sớm nhất có thể. Và, nếu chỉ là trùng hợp, vậy tại sao lại là lần này?” Chỉ có nhà họ Lý là nhà duy nhất bị ảnh hưởng? Các gia đình khác, hộp đêm khác, đều không thấy bị gì? Rõ ràng là ai đó đã cố tình nhắm mục tiêu nhà họ Lý. **********
“Ha ha” Giang Bắc Minh cười nói: “Những chuyện này anh không hiểu. Đừng suy nghĩ nhiều nữa, Lý Hoa Hoa từ trước đến nay không phải luôn đối đầu với em sao? Bây giờ bị điều tra, không nghĩ sau này cô ta còn dám đối đầu với em nữa. Em phải vui vẻ mới đúng chứ!” “Không có gì đáng vui mừng cả.” Thẩm Thanh Lan nhún vai nói. “Thương trường như chiến trường. Thay đồi kiều này rất dễ xảy ra. Em đã quen với nó từ lâu rồi.” “Được rồi, không nói chuyện này nữa” Giang Bắc Minh nói. “Nhân tiện, chuyện thuốc cảm thế nào rồi?” “Không tệ.” Thầm Thanh Lan nói. “Em cũng đã nói với ông nội về đơn thuốc này và ông nội cũng nghĩ đây là một sản phẩm rất tốt. Một khi nó được đưa ra thị trường, nó rất có thể trð thành một sản phẩm “hot” Hơn nữa, hiện tại bọn em đã lấy được giấy cấp phép của cục quản lý dược và cục quản lý thực phẩm rồi. Hiện công ty cũng đang đẩy nhanh tiến độ sản xuất, ước tính sẽ có hàng trong vài ngày tới. À, đúng rồi, Bắc Minh, lần này quảng bá sản phẩm này trên thị trường, mặc dù hiệu quả quảng cáo rất tốt, nhưng bây giờ nó giống như rượu thơm không sợ đề lâu ngày, nên em muốn công khai những điều cần thiết, anh nghĩ sao? ” “Công ty là của em. Em quyết định là được rồi. Những chuyện này anh không hiểu,hỏi anh làm gì?” Giang Bắc Minh cười nói. “Em muốn anh liên lạc với Lục Kỳ Yến giúp em, xem cô ấy có thời gian đến giúp công ty làm người đại diện cho sản phẩm này không” Thẩm Thanh Lan nói với Giang Bắc Minh. “Tuy nhiên, lần này, anh phải nói với Lục Kỳ Yến rằng ngay cả khi cô ấy muốn đến, cô ấy cũng phải nhận tiền. Nếu cô ấy không nhận tiền, em thực sự xấu hồ khi mời cô ấy làm người đại diện.” “Ù!” Giang Bắc Minh gật đầu, sau đó cầm điện thoại lên, tìm thông tin liên lạc của Lục Kỳ Yến trong danh bạ, sau đó bấm gọi. Ngay sau đó, cuộc gọi đã được kết nối. Chỉ là người trả lời điện thoại không phải là Lục Kỳ Yến, mà là người quản lí của Lục Kỳ Yến. Người quản lí nói với Giang Bắc Minh rằng Lục Kỳ Yến hiện đang có chuyến lưu diễn tại Mỹ. Lúc này cô ấy đang biểu diễn trên sân khấu và không tiện nghe điện thoại, cô ấy nói rằng sẽ nói với Lục Kỳ Yến và đợi đến khi buổi biểu diễn kết thúc sẽ gọi cho Giang Bắc Minh. Lúc này đang là buổi sáng, nhưng lại là buổi tối ð nước Mỹ, và một buổi hòa nhạc được tổ chức là điều bình thường. Thế nên, Giang Bắc Minh cúp điện thoại rồi nói với Thẩm Thanh Lan: “Lục Kỳ Yến tổ chức buổi hòa nhạc và đang biểu diễn trên sân khấu, phải đợi cho đến khi buổi biểu diễn kết thúc mới có thể gọi lại.” “Không sao đâu” Thẩm Thanh Lan lắc đầu nói. “Tuy nhiên, nếu Lục Kỳ Yến trả lời cuộc gọi, anh phải đặt lịch hẹn với cô ấy. Theo kế hoạch của chúng em, sản phẩm này sẽ được tung ra trong mười ngày nữa. Thế nên chúng em chỉ có 2-3 ngày để quay quảng cáo với Lục Kỳ Yến. Sau đó, tiến hành quảng bá trên đài truyền hình, quảng bá gần một tuần, sau khi củ được hiệu quả nhất định mới mờ bán, lần này không nên chậm trễ nữa. “Được rồi, sau khi Lục Kỳ Yến trả lời cuộc gọi, anh sẽ nói rõ với cô ấy.” Giang Bắc Minh gật đầu. Thẩm Thanh Lan lúc này mới lật chăn bông ra, chuần bị đứng dậy. Hôm nay là thứ bảy, mặc dù cô có thể đến công ty muộn hơn nhưng cô vẫn phải đi làm, dù sao thì việc ra mắt sản phẩm này rất quan trọng, và vẫn còn nhiều việc phải giải quyết. Nhưng, khoảnh khắc Thầm Thanh Lan vén chăn bông ra, ánh mắt của Giang Bắc Minh ngay lập tức bị đội chân dài trắng nõn và đầy đặn của Thẩm Thanh Lan thu hút, sau đó, ánh mắt của Giang Bắc Minh từ từ di chuyển lên, dáng người của Thẩm Thanh Lan như một tiên nữ. Bởi vì tối hôm qua hai người đều điên cuồng, sau đó, cả người đều thờ hồn hền vì mất sức, ngay cả quần áo cũng không mặc lại mà cứ thế ôm nhau ngủ thiếp đi. Thế nên, vào lúc này, nhìn thấy thân thể đầy cám dỗ của Thẩm Thanh Lan, Giang Bắc Minh đột nhiên không nhịn được ôm Thầm Thanh Lan vào lòng. “Hà?” Thầm Thanh Lan đột nhiên run lên. “Anh làm gì vậy? Buông em ra, mới sáng sớm mà đã!” “Chẳng lẽ, em không biết buổi sáng nên tập thể dục sao? Buồi sáng sớm là lúc quan trọng nhất trong ngày!” Giang Bắc Minh ghé miệng vào tai Thẩm Thanh Lan, vừa thổi vừa nói nhỏ. Bộ phận nhạy cảm nhất trên cơ thể Thẩm Thanh Lan chính là tai, khi Giang Bắc Minh thờ gấp, khuôn mặt xinh đẹp của cô đỏ bừng, gần như toàn bộ khuôn mặt đều như đổ mồ hôi! Nhìn thấy biểu cảm đã quá quen thuộc của Thẩm Thanh Lan, Giang Bắc Minh không nhịn được nữa, trực tiếp hôn lên đôi môi đỏ mọng của Thẩm Thanh Lan! Thẩm Thanh Lan vẫn còn non lắm, làm sao chịu nồi sự trêu chọc của Giang Bắc Minh, cho dù cô ấy có ít nhiều phản kháng lại việc làm chuyện đó vào buổi sáng, thì phản ứng của cơ thể đã phản bội cô rồi. Trước sự trêu chọc không ngừng của Giang Bắc Minh, Thẩm Thanh Lan cuối cùng cũng im lặng, để Giang Bắc Minh muốn làm gì thì làm!