Nguyên Tố Đại Lục

Chương 211: Xích bạc đấu với hồng hoang phá thức



''Bịch!'' Thiên Y đập mạnh lòng bàn tay xuống mặt tuyết trước con mắt trợn trừng của đối phương.

Ngay khi chạm xuống mặt tuyết một vòng tròn ma pháp lấp lánh ánh sáng bạc liền xuất hiện lấy Thiên Y làm trung tâm khuếch tán ra xung quanh bao lấy hai thân ảnh duy nhất trong thiên địa lại.

''Nguồn sức mạnh này... thật là khó chịu!'' Cảm nhận uy lực phát ra từ chiêu thức của đối thủ, Huyết Huyền nhíu mày có chút bực tức không thấu thầm lên tiếng.

Ánh mắt hắn nhìn chăm chăm vào vòng sáng ma pháp dưới chân đang không ngừng tỏa ra uy áp cùng với hào quang áp bức cực kì khó chịu đối với thân thể hắn.

''Đây là...!?'' Như cảm nhận được gì đó, giống như chạm vào sợi dây vô hình vô cùng khó nắm bắt ngay tức khắc, Huyết Huyền nhất thời không nghĩ ra được.

''Chết cùng với đạo lí rác rưởi của Huyết Ma Tông các người đi!'' Thiên Y giống như có thâm thù đại hận với đối phương, nàng sát khí bàng bạc hiển hiện từng chiêu từng thức đều muốn lấy mạng đối phương ngay lập tức.

''Cuồng đồ vô tri... kẻ nào chết còn chưa biết đâu!'' Ném bỏ những tạp niệm trong đầu sang một bên, Huyết Huyền dồn toàn bộ tinh lực vào kẻ địch mang lại nguy cơ tử vong chưa từng có trước đó cho hắn.

ẦM!

Theo tiếng thét của đối phương, Huyết Sắc Chi Khí cùng với Tà Khí thâu thiên càng thêm điên cuồng vận chuyển tạo lên hư ảnh mãnh thú dữ tợn há miệng gào thét.

''Cạch!'' Huyết Huyền cắn chặt răng chịu đựng áp lực từ Bí Thuật mang lại, một luồng tà khí đen xì đại diện cho sự tà ác bốc lên từ trên cơ thể hắn, trên gương mặt xuất hiện những tơ máu đứt đoạn nhìn vô cùng đáng sợ, ngay cả khóe mắt bên trái cũng chảy ra hàng huyết lệ, sâu bên trong ánh mắt không hề tồn tại sự sợ hãi nào chỉ toàn những hình ảnh giết chóc điên cuồng như thú dữ mà thôi!

''Ám Huyết Bí Thuật - Hồng Hoang Phá Thức!'' Huyết Huyền bắt chéo hai tay, huyết sắc và ám sắc đại diện cho sự u tối nhuộm đậm hai cánh tay hắn, trên bề mặt còn xuất hiện những đường văn lấp lánh ánh hoàng kim mờ ảo tạo lên một kí hiệu đầu mũi thương thân cánh hoa vô cùng khó hiểu.

''Xoạt!'' Hắn gắng sức đẩy hai lòng bàn tay ra. Trước khi xuất chiêu, Huyết Huyền cười gằn hét lớn: ''Chết dưới đại chiêu của ta là vinh hạnh lớn của đời ngươi!''

''Ha ha ha...!!'' Hắn cuồng tiếu cười một cách điên cuồng.

Đối phương trở lên cuồng ngạo Thiên Y không để tâm tới. Nàng hất mạnh cánh tay lên, vòng tròn ma pháp vây lấy hai người theo đó khẽ động. ''Xoạt!'' Thiên Y cánh tay còn lại xuất chưởng nhắm thẳng vào đối phương.

''Tỏa Hồn Võng - Khóa!''

''Xoạt xoạt xoạt...!!'' Theo tiếng nói của Thiên Y, dưới bề mặt tuyết trong phạm vi vòng tròn ma pháp xuất hiện vô số sợi dây xích màu trắng bạc từ dưới mặt tuyết bắn thẳng lên.

''...'' Huyết Huyền thấy biến, ánh mắt khẽ nheo lại thầm đánh giá những sợi dây xích ngang nhiên xuất hiện này.

''Cũng là Bí Thuật sao?'' Hắn có chút lo lắng thầm nghĩ nhưng nhớ lại uy lực của Bảo Điển Tối Cao mình tu luyện rất nhanh Huyết Huyền lấy lại tinh thần ''từ trên nhìn xuống'' không đặt mấy ngoại vật loằng ngoằng trước mắt ở trong lòng.

''Lạch cạch, lạch cạch...'' Những sợi xích màu trắng bạc như có linh trí của riêng mình, toàn thể chúng khẽ động lấy thân ảnh tà khí kia làm mục tiêu tất cả lao đến không một chút do dự.

''Ta còn tưởng ngươi có trò hay gì, hóa ra chỉ là mấy thứ đồ chơi này!'' Liếc nhìn ngàn xích phong tỏa tầm mắt, Huyết Huyền cười lạnh không khỏi cảm thán mình đã đánh giá quá cao đối phương.

''Cạch...'' Mười ngón tay của hắn khẽ cụp lại, một đạo quang mang quấn quanh bởi huyết sắc và ám sắc lấy thế lôi đình nhất kích từ trong lòng bàn tay hắn phóng ra đánh tan nát những sợi dây xích trong tầm mắt.

''Hừ!'' Huyết Huyền thấy thế liền nhếch môi cười khinh thị.

''GÀO!'' Đạo quang mang không vì thế mà dừng bước, đầu mũi nhọn tụ thế tạo thành hư ảnh hồng hoang mãnh thú giương nanh múa vuốt bổ nhào về phía Thiên Y.

Cảm nhận một luồng tà lực đang áp bách đánh đến, Thiên Y vô cùng bình tĩnh giơ cánh tay thon thả lên.

''Hóa Hư!'' Nàng thầm thốt, lòng bàn tay khẽ lóe lên ánh sáng mờ ảo rồi chợt tắt.

''VÙ!'' Hư ảnh mãnh thú cách Thiên Y không quá ba bước chân lấy tốc độ của nó chỉ cần cái chớp mắt là đến nhưng hồng hoàng mãnh thú to lớn như bị một thế lực nào đó định thân bắt đứng im giữa thiên địa, nó như cát bụi trước cơn cuồng phong nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy từ đầu xuống chân dần dần tan biến bay về với hư không nguyên tố!

''Ám Huyết Du Nhiên!'' Thanh âm lạnh tanh vang lên.

Một huyết ảnh tay cầm chiến kiếm xuất hiện trước mặt Thiên Y không báo trước.

Thiên Y điềm tĩnh gặp nguy không hoảng, hai ngón tay thon dài chụm lại cùng phất lên.

''Vù!'' Ngay khi chiến kiếm không một lời chém đến, trước mặt Thiên Y liền xuất hiện một hàng dây xích chắn lấy lưỡi kiếm vô tình.

''Cạch cạch cạch...'' Thanh âm khó nghe vang lên không ngớt.

Huyết Huyền thấy vậy đôi mày khẽ nhếch, hắn định lùi lại tìm cơ hội khác nhưng cánh tay đối phương đã phất sang một bên.

''Cạch...''

''Vù...!!''

Một hàng dây xích chặn đánh trước đó mau chóng xoay chuyển tách sang hai bên tạo thành một tấm lưới vây lấy Huyết Huyền vào trong.

''Chỉ là dây xích tạo lên từ ma lực cũng dám vây ta!'' Liếc nhìn bản thân trúng kế đã bị đối phương nắm thót, Huyết Huyền tố chất người xấu phát huy không chút sợ hãi vung kiếm phá vây.

Hắn và đối phương cùng ở một đẳng cấp, đã vậy nhờ Ám Huyết Bảo Điển thực lực của hắn tăng lên gấp ba có thừa khoảng cách giữa hai bên theo đó đã cách ra một khoảng lớn, vậy mà đối phương lại muốn dùng sức mạnh áp chế hắn quả thật là Si Nhân Thuyết Mộng!

''Keng...!!'' Ánh lửa lóe lên theo từng đường kiếm nhanh và chuẩn của Huyết Huyền.

Giống như những gì hắn dự đoán từ trước, những sợi dây xích đẹp mã trước mắt rất dễ bị hắn chém đứt.

''Ha ha ha...'' Cười cho sự vô tri của đối phương, Huyết Huyền phi thân lao ra.

SIẾT!

Chỉ là hắn chưa kịp động thân không biết từ bao giờ đã có một sợi dây xích vô danh quấn chặt lấy thân thể của hắn làm cho hắn mất đi thời cơ tốt nhất.

''Không ổn!'' Huyết Huyền kinh hô một tiếng nhưng ánh mắt không hề có sự sợ hãi khi nhìn vào thân ảnh xuất hiện trước mắt mình.

Thiên Y không để tâm đến thái độ khinh thường của đối phương, nàng không dám chậm trễ bàn tay khẽ phất vô số sợi dây xích ở xung quanh lấy tà khí đang tỏa ra làm chuẩn mà quấn chặt lấy tay chân của Huyết Huyền lại.

Cảm nhận từng sợi dây xích lạnh lẽo quấn chặt lấy cổ, tay, chân và thân thể, Huyết Huyền nhắm chặt mắt lại cảm nhận cảm giác hiếm khi có được từ lúc xuất đạo đến nay.

Từ lúc biết đến tu luyện đến khi xuất Tông ra ngoài lịch lãm trải nghiệm nhân sinh, hắn đều tất thắng trước những đối thủ cùng giới hay mạnh hơn hắn gấp nhiều lần có hơn. Cảm giác vô địch đó làm cho hắn cảm thấy tịch mịch, khó chịu không thôi chỉ muốn tìm một ma giả có thể đem lại cảm giác nguy hiểm cho hắn, đem lại cả sự hưng phấn, loại cảm giác hắn đã từng quên đi. Ai có thể thấu hiểu nỗi đau này của hắn đây?

Chục năm xuân xanh cứ thế vô vị trôi qua, cuối cùng hắn cũng đã gặp được Thiên Y Vô Thiên một đối thủ ngang sức với hắn, mang lại những cảm giác hắn đã từng quên làm cho hắn lúc này đây vui sướng không thôi. Để đáp lại sự ưu ái của Thiên Địa ban tặng và tấm lòng thành của đối thủ chục năm hiếm gặp, hắn Huyết Huyền sẽ ăn cả xương của đối phương!

''Ha ha ha...'' Mặc cho những sợi dây xích bạc trắng không ngừng siết chặt, Huyết Huyền mở miệng cười điên cuồng.

''Ngươi nghĩ thứ này có thể cản được ta sao? Ha ha ha..!!'' Hắn hưng phấn gầm lên.