Nguyên Tố Đại Lục

Chương 234: Trưởng lão xà nhân tộc tìm đến



''ẦM!'' Mặt tuyết bị một lực lượng cực mạnh đánh thành một hố lớn.

Vương La thân ảnh như diều gặp gió bay lên trời cao rồi hạ xuống mặt tuyết thật mạnh.

''Khụ khụ..!!'' Miệng hắn ta không ngừng ho khan ra máu xen lẫn một chút tuyết trắng trong đó.

''Tam Đao Thức - Chuyển!" Mạnh Nha bật thật mạnh thân sát khí đằng đằng vung đao chém tới.

Vương La nằm đó đôi mắt nhíu lại, hắn không thể ngờ được đối phương lại phản kích mạnh mẽ như vậy.

''Ngươi... được lắm!''

''BỤP!'' Thời gian cho hắn không nhiều, Vương La đập mạnh cán thương xuống mặt tuyết lấy đà bật dậy.

''PHỪNG!'' Lưỡi đao rực cháy hỏa diễm cũng đã tiến đến trước mặt y.

''Hừ!'' Vương La không chút lo lắng đưa thân thương ra đỡ.

''Keng!'' Mặc dù đã chặn lại được nhưng hỏa diễm phát ra lại che mờ đi tầm mắt của Vương La tạo cơ hội cho một cánh tay tráng kiện đánh xuyên màn lửa đến trước mặt y không chút khó khăn.

''BỐP!'' Mạnh Nha khuôn mặt dữ tợn tay trái ra quyền đánh lật khuôn mặt Vương La.

''Chỉ còn một tay khiến cho ngươi khó lòng phát huy thực lực chân thực nhỉ?'' Hỏa khí trong lòng tiêu tán bao nhiêu nhờ một quyền vừa nãy, Mạnh Nha nhếch môi dày khinh thường ra tiếng.

Nhưng chưa được bao lâu.

''Vút!'' Một chiếc đuôi lớn bao bọc một lớp vảy trắng vô cùng cứng rắn bất ngờ quất tới.

''BỤP!'' Một lần nữa bị đánh trúng eo, lần này còn mạnh hơn lần trước gấp nhiều lần, cảm giác đau thấu xương truyền lại khiến cho Mạnh Nha đôi mắt nhanh chóng bị tơ máu chiếm lấy dần trợn trừng lên như muốn thoát ra khỏi hốc mắt.

''Ngươi.. phụt!'' Mặc dù đã cố gắng mở miệng ra để mắng đối phương một câu ''đê tiện'' nhưng huyết dịch trong lòng cuộn trào xông lên cuống họng đã chặn lại câu nói dễ làm người ta tổn thương của Mạnh Nha.

''Huyết Ảnh Thương!'' Đáp lại đối phương, Vương La xoay thương lấy lực rồi đâm ra một hư ảnh huyết thương bạo phát ma lực điên cuồng.

Đây cũng không phải là lần đầu tiên hai người giao đấu với nhau. Mạnh Nha hiểu rõ đối phương sẽ áp sát mà tới không cho bản thân cơ hội thở dốc.

Như quyết định điều gì đó, Mạnh Nha cắn chặt răng, mặc kệ huyết ảnh đang đánh tới mà khẽ xê xích thân hình lao lên một lần nữa.

''Ngươi muốn chết!'' Vương La không khỏi kinh ngạc trước hành động của đối phương.

''Không lẽ nào...!?''

''XOẸT!'' Huyết ảnh thương như mũi tên rời cung bắn xuyên qua một nửa gương mặt của Mạnh Nha, khiến cho y phải đau đớn chảy ra hai hàng huyết lệ.

''Hắn ta muốn... sử dụng đại chiêu sao?'' Linh Lung có chút hiếu kì trước sự mạnh dạn bất chấp sống chết của đối phương.

''Bỏ mặc một thương của kẻ địch đánh tới, bên trong tất có âm mưu!'' Dạ Trần cánh tay khẽ động, Âm Dương Nhãn một phần trong Âm Dương Thể đã sớm vận dụng đến hết mức có thể.

Dù sao hai xà nhân kia cũng là trung cấp yêu giả ngang bằng với cảnh giới của hắn, muốn quan sát thật kĩ từng chiêu thức của hai người đang giao chiến không thể không dùng đến trợ lực rồi.

''Dạ Trần bỏ cánh tay xuống đi. Nếu không đừng trách ta đó!'' Thanh âm nhẹ nhàng của Lân Diễm vang lên nhưng đối với ai đó thì như sấm sét đánh ngang trời.

''Ha ha.... ta có định làm gì đâu?'' Ma lực đang tụ trên đầu ngón tắt chợt biến mất, Dạ Trần ngại ngùng vội nói.

Hắn đích thực là có suy nghĩ đánh lén xà nhân tên Vương La để cho tên bặm trợn ở đối diện đắc thủ. Từ đó, cuộc chiến sẽ trở lên thú vị hơn, cũng tiện làm suy yếu thực lực của hắn ta, may mắn còn có thể thấy được vài điều bất ngờ cũng nên. Dù sao yêu tộc kiêu hãnh có tiếng, kẻ biết ẩn dấu trong đó cũng không phải nhiều, đối phương lại làm được điều đó tất có chỗ hơn yêu.

Với lại ở bên cạnh hắn, người thân thiết cũng đâu có nhiều, xà nhân kia lại khác lạ như vậy, đâu ai có biết trong người đối phương còn ẩn dấu điều gì khác thường. Cho nên phải mang tiếng xấu một chút cũng không sao, Dạ Trần cũng có chút hối hận, biết vậy đã để người kia ra tay luôn cho nhanh... đỡ phải ngồi lại đây lo lắng không yên!

''Ngươi đúng là Dạ Ma!'' Linh Lung ánh mắt kì quái nhìn lại y, Lân Diễm thì lắc đầu khẽ nói: ''Hai tên kia, cho dù ai thắng đi nữa cũng không làm tổn thương được ta đâu, đừng nói chi là đánh bại ta. Cho nên... đừng làm như vậy, được chứ?!''

Lân Diễm đôi mắt kiên quyết nhìn vào Dạ Trần, điều này khiến cho đối phương chỉ có thể gật đầu nhưng đôi mắt né tránh kia lại được quện lên một tầng sương mù che dấu đi điều gì đó!

''Đệ Tam Thức - Vô Quán Nhất Đao!'' Mạnh Nha tập trung toàn bộ ma lực vào thân đao, một luồng khí thế bay bổng như làn khói lan tỏa ra khóa chặt lại thân ảnh trước mắt vào bên trong.

''Vương La nguy rồi. Đây là chiêu thức giúp Mạnh Nha đạt chức thủ lĩnh ngày đó!'' Có một xà nhân tộc ở xa hoảng sợ lên tiếng.

Cách tám năm xà nhân tộc lại tổ chức một cuộc thi đấu để chọn ra những xà nhân nổi bật trong thế hệ mới đứng ra cầm quyền thay cho thế hệ cũ. Mạnh Nha chính là dùng Tam Đao Thức tái hiện ở trước mắt tham gia, có thể nói là đánh đâu thắng đó, một đường thẳng tiến đến chức vị thủ lĩnh không chút khó khăn.

''Nếu như hắn ta đánh bại Vương La, chúng ta liền nguy to!''

''Mạnh Nha tên khốn đó sẽ không để cho chúng ta sống trở lại tộc đâu!''

Dạ Trần tầm mắt xoay chuyển liếc nhìn những Xà Nhân Tộc đang thảo luận rôm rả kia.

''Bọn họ đang nói đến Tộc địa sao? Dạ Trần ánh mắt nheo lại, có chút không chắc thầm nghĩ.

Đêm nay có thể nói là một đêm dài đối với nhiều người.

Cách chỗ đám người Dạ Trần không xa, Thiên Y thở ra một hơi khói trắng mắt nhìn trận chiến có chút nhàm chán đối với nàng.

''Thiên Chủ đúng là Thiên Chủ, sao người lại bày ra nhiều trò nhàm chán như vậy!'' Mặc dù lên tiếng than trách nhưng đôi mắt của Thiên Y lại háo hức nhìn xem không thôi.

''Có lên âm thầm giải quyết đám xà nhân trước mắt luôn không?'' Thiên Y tự hỏi bản thân.

Chưa có lệnh, nàng không thể tự ý ra tay nhưng hai bên đã kết lên thù oán, vô ý ra tay giải quyết cũng không sao nhỉ?

''Ở đây sao?'' Một thanh âm cực nhỏ mang theo nghi hoặc bị Thiên Y bắt được.

Không gian xung quanh chỗ này, đều được nàng ta tỏa ra nguồn ma lực bàng bạc tạo thành những sợi dây vô hình. Cho nên bất kì động tĩnh nào được truyền ra, dù cho là vô cùng nhỏ bé cũng sẽ vô tình lan truyền chạm vào những sợi dây vô hình do Thiên Y đã bố trí sẵn từ trước, rồi từ đó nó sẽ truyền lại động tĩnh trên sợi dây dài trong khi Thiên Y lại là trung tâm của tất cả, có thể hình dung như ''nhện đứng trên mạng nhện nó chăng ra'' không động tĩnh gì có thể thoát khỏi cảm nhận của nàng ta, trừ khi đứng ngoài phạm vi ma lực của Thiên Y có thể ảnh hưởng!

''Yêu khí, là xà nhân tộc sao?''

''Soạt!''

Thiên Y áo choàng khẽ động, ánh sáng ma lực chớp lên liền biến mất tại chỗ.

Cách vị trí Thiên Y vừa biến mất không xa, một thân ảnh đột nhiên xuất hiện.

''Vù!" Một luồng tinh thần lực xuất động khẽ quét nhẹ nhàng mọi thứ trước mắt một lượt.

Xem ra đối phương rất là thận trọng mà đến!

''Không phải vừa có người ở đây sao? Không lẽ tốc độ của đối phương còn nhanh hơn phạm vi ảnh hưởng tinh thần lực của ta!'' Một xà nhân tay cầm xà trượng mang theo ánh mắt nghi hoặc đánh giá tình cảnh trước mắt.

Xà nhân tộc họ tinh thần lực vô cùng mạnh mẽ, khí tức của đối phương để lại xem ra cũng chỉ là cao cấp ma giả mà thôi, hai bên thực lực ngang bằng nhau. Không lí nào tinh thần lực vượt trội của Xà Nhân Tộc lại không bắt kịp thân ảnh đối phương được!