Nửa Là Mật Ngọt, Nửa Là Đau Thương

Chương 11: Đồng Hồ Tình Nhân (6)



Du thu lại ánh nhìn, bình tĩnh gật đầu, cầm lấy ly café: “Tôi đi đây, chúc cô chơi vui vẻ. Phải rồi, chỗ màu trắng kia là cánh hả?”

- --

Du thu lại ánh nhìn, bình tĩnh gật đầu, cầm lấy ly café: “Tôi đi đây, chúc cô chơi vui vẻ. Phải rồi, chỗ màu trắng kia là cánh hả? Không hổ là thiết kế của Victoria's Secret, thật là… Sorry, chơi vui vẻ.”

Giang Quân cảm thấy tâm đã chết, một bụng tức giận không biết trút vào đâu, tùy tiện trang điểm, cầm lấy áo khoác ví da đi ra ngoài. Phòng nghỉ chỉ còn mình A Tường, đang ngồi tay thì cầm Coca tới phát ngốc. Giang Quân đi tới vỗ nhẹ, cậu mới hoàn hồn, cầm lấy tay cô nói: “Không hổ là Voldemort, thần thái này, đến rót café cũng có khí chất, xem ra em cần phải tu luyện nhiều hơn.”

Giang Quân bất lực: “Mày điên rồi? Ba mày là vua bất động sản Hong Kong, sao không theo ba mày học hỏi đi?”

A Tường mặt đầu ngưỡng mộ: “Chị không hiểu, ba em là hàng hết thời, như Du mới là trend.”

“Chị biết tại sao em lại có hứng thú với Du rồi” Giang Quân như phát hiện ra điều gì ái muội ghé sát vào tai A Tường nói nhỏ, “Thì ra giới tính của em là thế này? Trách không được sao tới giờ vẫn không có bạn gái.”

A Tường đỏ mặt, đẩy cô ra: “Nói bậy bạ, em là cảm thấy anh ta lợi hại, con trai sùng bái thần tượng thật ra so với con gái còn điên cuồng, còn mất lý trí hơn nhiều… Anh ta nếu chịu đi cùng thì tốt rồi.”

Giang Quân kinh hãi lắp bắp: “Em mời Du tham gia tiệc bạn cùng trường với chúng ta?”

“Đúng vậy.” A Tường cười lộ ra răng nanh đáng yêu, “Voldemort mang theo Bellatrix Black lên sân khấu mới đủ chất chứ, ha ha!”

Giang Quân mở một lon Coca đưa qua: “Chất cái đầu em, đúng là con yêu quái thích gây chuyện.” Giác quan thứ sáu nói với cô, thằng bé A Tường không đáng tin này dẫn đầu tổ chức cái Tiệc bàn cùng trường này nhất định là có cái gì đó. Quả nhiên, đây không phải là Party bình thường, mà Party hóa trang, chủ đề là: Hội Tinh Anh.

“Nếu không mang theo mặt nạ, chúng tôi sẽ cung cấp.” Người phục vụ lịch sự giải thích.

Giang Quân cầm lấy danh sách mặt nạ ban tổ chức cung cấp, mới nhìn mấy dòng, liền muốn rút lui.

“Tới rồi thì chơi đi.” A Tường hưng phấn cực kỳ, chỉ vào tên Juno trên cùng của danh sách nói với người phục vụ, “Cái này.”

Giang Quân nhìn cái mặt nạ cực kỳ giống cái mặt mình đặt ở trên khay, lông tơ liền dựng lên, sát ý dâng trào: “Cái này là em làm?”

A Tường giải thích nói: “Em chính là dựa theo hình chụp của chị trên báo kinh tế tài chính để làm, giống dã man.”

“Giống cái quỷ.” Giang Quân chọc chọc cái mặt nạ kia, càng nhìn càng cáu, “Quá gớm, đánh chết chị cũng không đeo cái này.” Cô ngẩng đầu muốn mắng A Tường, lại nhìn thấy Du, à không, là A Tường đeo mặt nạ hình Du.

“Thế nào, có khí chất không?” A Tường vui vẻ xoay vòng, “Cái này là dựa theo lần trước Du tham gia Diễn đàn kinh tế châu Á – Thái Bình Dương. Bộ tây trang này của em cũng chính là dựa trên bộ anh ấy mặc lúc đó.”

“Mày điên rồi.” Giang Quân lắc đầu, nhịn không nhìn lại vài lần, liền nổi hứng muốn chơi, duỗi tay nhéo mặt Du hàng giả một phen.

“Đau chết, cái này là mô phỏng siêu mỏng.” A Tường bụm mặt xoa xoa, vô cùng ủy khuất nói, “Chị đối với anh ta có oán hận cỡ nào cũng đừng trút giận lên người em, có được không.”

Giang Quân nghĩ trên danh sách có Du, có mình, vậy hẵn là cũng có Viên Soái. Cô vội vàng hỏi A Tường: “Có Zeus của GT không?”

“Có a, các Banker nổi tiếng đều ở trên đầu danh sách, bất quá thoạt nhìn giống như có vài người không mang mặt nạ.”

Người phục vụ giải thích: “Phần lớn khách quý đều tự mang theo mặt nạ.”

Giang Quân bắt đầu nổi hứng thú, nói với người phục vụ: “Tôi muốn cái của Zeus.”

Đêm đó, Giang Quân cùng A Tường trở thành tâm điểm của buổi Party, tiếng vỗ tay reo hò, huýt sáo nổi lên khắp nơi. Giang Quân không sợ mất mặt, dù sao mất cũng là mặt của Viên Soái, cô với A Tường bày ra đủ loại tư thế thân mật với người chụp ảnh, chơi tới vô cùng vui vẻ.

“Ai da, anh còn đang tự hỏi là ai lớn gan như vậy.” Có người nắm lấy bả vai cô, Giang Quân không cần quay đầu, nghe tiếng liền biết là Viên Soái bản tôn đã đến rồi.

Giang Quân chụp đủ mới thấy hài lòng quay đầu lại, gương mặt sau lớp mặt nạ liền nhanh chóng suy sụp: “Anh dùng mặt của em?”

Viên Soái tiến đến ôm lấy eo cô, kề sát vào cô, giọng nói mười phần đều là ý cười: “Như nhau cả như nhau cả, nào nào, chúng ta cùng chụp một tấm.”

“Cút!” Giang Quân dẫy người, vùng khỏi người hắn.

A Tường uống không ít rượu, lúc này đã vô cùng high, cười tới nổi mặt nạ toàn là nếp nhăn. Cậu hướng Viên Soái gọi lớn: “Zeus! Em nhận ra anh, nhưng anh nhất định không đoán ra em là A Tường!”

Viên Soái ôm cậu, ra vẻ kinh ngạc: “Du, cái tên gia hỏa này, không chịu già đi, chạy tới đây giành nhau thai cừu (1)”

(1) Người ta bảo nhau thai cừu giúp trẻ hóa:) còn thiệt không tui hông biết:)

“Đừng có đáng ghét.” Giang Quân ở sau lưng túm lấy góc áo hắn.

“Anh rất thân với Juno? A, phải rồi, hai người đều đến từ Bắc Kinh.” A Tường lắc lắc đầu, “Đàn ông Bắc Kinh có phải chỉ dùng một giọng thôi không? Nghe đều giống như nhau."

Giang Quân sợ A Tường phát hiện Viên Soái cùng người bạn trai được cô đặt ảnh trên điện thoại là cùng một người, vội vàng đổi chủ đề: “Chị với Zeus đã lâu không gặp, vậy mà cũng trùng hợp gặp ở đây.”

Viên Soái không phối hợp đã vậy còn muốn phá đám: “Em là cái đồ không có lương tâm, mới gặp tuần trước. Được rồi, gần đây thế nào?”

Rõ ràng là mặt của mình, sao lại cứ thấy thiếu thiếu? Giang Quân cũng không quân tâm Viên Soái có nhìn ra không, dùng sức trợn mắt với hắn, bắt đầu nói nhảm: “Không tồi, mới nhìn qua thật không tồi.” Giang Quân chỉ chỉ người đang hóa trang thành cô bé Britney ngọt ngào(1), hỏi, “Đây là bạn gái mới của anh? Đáng yêu vậy.”

(1) Là Britney Spears đó:) truyện viết 2013 nên còn gọi Britney Spears là cô bé:)