On A Yacht: Vượt Qua Màn Sương

Chương 4



Mọi người tụ tập tại phòng ăn chính ở tầng một. Ai nấy đều diện cho mình những bộ cánh sang trọng và lịch sự nhất.

Giữa phòng ăn có một thác socola nhiều tầng, hai bên là các dãy bàn trưng đầy những món sơn hào hải vị. Nào tôm hùm tươi, sườn cừu béo, thịt bò hảo hạng, canh vi cá, rượu vang. V. V. Món nào món nấy hương thơm ngào ngạt, tỏa hơi nghi ngút, làm sôi lên những chiếc bụng đói. Phía trên căn phòng là những chùm đèn pha lê lộng lẫy, chúng thắp sáng cả không gian rộng lớn của phòng ăn. Xen lẫn với tiếng ồn ào của thực khách là tiếng violin và piano dịu dàng trầm bổng, chúng kết hợp cùng với ánh sang của đèn pha lê, tạo cho người ta một cảm giác không thật.

Tero dẫn hai đứa trẻ ngồi vào bàn, nhắc nhở chúng phải chú ý lời ăn tiếng nói, chớ có bộp chộp để người ta cười.

Đột nhiên, những tiếng ồn ào im bặt, âm nhạc cũng tắt ngúm. Ngước mắt nhìn lên, một người đàn ông trẻ mặc vest đen, đứng trên đài cao, hắn mang đôi mắt vàng cùng mái tóc màu xanh rêu đậm, bên cạnh còn có một vài người nữa. Người đàn ông bước lên phía trước, gõ nhẹ vào micro, mở lời.

"Chào mừng tất cả mọi người đến với buổi lễ khai trương du thuyền của chúng tôi. Tôi là Ruei, trợ lý đắc lực nhất của ngài Howard. Cũng là người sẽ tổng phụ trách chuyến đi cho các vị..", nói đoạn, anh ta chỉ tay về phía một cô gái xinh đẹp mặc bộ đồ bó sát đứng gần, mái tóc nâu hạt dẻ được búi lên cao gọn gàng, để lộ hoàn toàn khuôn mặt trái xoan cùng đôi mắt to tròn đen láy. Ruei giới thiệu "Đây là Rose, người sẽ đảm nhiệm vai trò chăm sóc khách hàng. Cô ấy hoạt động dưới quyền hạn của tôi, nếu mọi người có bất kỳ thắc mắc nào cần giải đáp, có thể liên lạc cho cô ấy. Số điện thoại của cô ấy được ghi trong trang đầu của cuốn sổ tay đặt trên tủ đầu giường tại phòng các vị."

Ruei bắt đầu phổ cập lại về sơ đồ chiếc du thuyền, một vài hoạt động nổi bật và các quy tắc cần chú ý. Trong đó, có một quy tắc quan trọng: Người ở khu bình dân không được đặt chân tới khu vip, tức là từ tầng 11 trở đi. Và tất cả các du khách, kể cả khách vip, đều không được phép lên tầng 15.

"Mọi người chú ý nhé, nếu mà vi phạm ấy!"

Ruei mỉm cười, giọng điệu có phần cợt nhả.

"Tôi cũng không biết chuyện gì sẽ xảy ra đâu nha~Tại đó giờ, chưa ai dám trái luật của ngài Howard hết á~"

Mọi người yên lặng lắng nghe, nhưng rồi một số bắt đầu thấy chán, họ nói chuyện riêng và bàn tán. Tero ngáp ngắn ngáp dài trong khi hai đứa trẻ mải nói chuyện về bộ phim yêu thích.

Cuối cùng, bài diễn văn của Ruei kết thúc.

Bữa tối rốt cuộc cũng bắt đầu..

* * *

Trong khi Ruei bận rộn với những vị khách hạng bình dân, thì Gabriel cũng không rảnh rỗi, hắn phải tiếp đón những vị khách Vip. Bọn họ tập trung tại tầng 11.

Tầng 11 trở đi là dành riêng cho giới thượng lưu, vậy nên cách bài trí của nó cũng khác hẳn với những không gian tầng dưới. Lối hành lang dài được treo đầy những bức tranh và tượng điêu khắc cổ, từng cánh cửa đều được khảm vàng và đá quý, ngay cả người phục vụ cũng phải có trình độ chuyên môn cao hơn, đồng phục cũng mặc vải tốt hơn. Đặc biệt là mỗi phòng vip đều có một người phục vụ riêng, tùy ý chủ phòng sai bảo.

Sảnh tầng 11 là không gian tiếp khách, nên nó cũng là nơi xa hoa nhất.

Gabriel ngồi trên đài chủ trì buổi tiệc, anh ta cũng mở những lời tương tự với Ruei, tỏ thái độ nồng nhiệt với những vị khách quý. Những vị khách đứng ở đây không phải chính trị gia, tài phiệt, thì cũng là những kẻ giàu có, máu mặt trong nước.

Trong số họ, Gabriel để tâm đặc biết đến Burkan Da Seryan. Seryan là một nhà tài phiệt có tiếng tăm, già hơn Gabriel khoảng hai chục tuổi. Lão khoác một chiếc áo choàng lông thú đắt tiền, tay đeo đồng hồ vàng, chống chiếc gậy đỡ khảm ngọc bích. Mái tóc nâu của ông ta đã hoa râm, râu lún phún, nhưng phong thái thì vẫn oai vệ vô cùng, chỉ nhìn thôi cũng biết là một tay thạo đời. Seryan là đối tác kinh doanh lâu năm với Gabriel, lão ta là một con cáo già tai quái, nhưng lại cùng Gabriel tâm đầu ý hợp đến lạ. Seryan- đại diện cho chủ nghĩa tư bản, cùng với Gabriel – đại diện cho đảng dân chủ, và một người khác tên Harrie – đại diện cho đảng cộng hòa, được gọi là ba đỉnh tam giác của giới thượng lưu tại Cosstania.

"Ngài Howard, lâu rồi mới gặp!"

Seryan bước đến, đầy vẻ nhiệt tình, đưa tay ra với Gabriel.

Gabriel mỉm cười, bắt tay với ông bạn già.

"Ngài Seryan lại đùa nữa rồi, chúng ta mới gặp nhau tuần trước đó thôi."

Seryan cười sảng khoái, huých nhẹ người đàn ông. "Chà, chúng ta là bạn tâm giao mà. Một ngày không gặp tựa trăm năm, huống gì một tuần!"

Một người phục vụ bưng lên hai ly rượu, Gabriel cầm một ly đưa cho Seryan, thân thiện, "Nào, tôi kính tiền bối một ly."

"Không dám, không dám." Seryan cười xòa, đưa tay đón lấy ly rượu. Tiếng chạm ly leng keng vang lên.

Seryan nhấp một ngụm rượu.

"Vậy kếhoạch" bí mật "kia của ngài bao giờ định tiến hành?"