On A Yacht: Vượt Qua Màn Sương

Chương 5



"Kế hoạch bí mật?" Gabriel có chút trầm tư "À, ý ngài là buổi triển lãm viên ruby mắt mèo?"

"Hahaha, phải phải. Người ta chả đồn ầm lên kia kìa."

Gabriel lặng nhìn ảnh phản chiếu của bản thân qua ly rượu, khóe môi hơi nhếch lên, cảm khái:

"Lời đồn bay nhanh thật nhỉ."

Seryan dốc chiếc ly, làm một hơi cạn sạch. Ông ta chép miệng.

"Ngài biết đấy, viên ruby mắt mèo là cổ vật của hoàng thất Cosstania ngày trước. Nó đã thất lạc trong thời kì chiến loạn, từ đó đến nay đã qua hàng trăm năm. Lúc biết nó đang ở trong tay ngài, tôi còn nghĩ là tin đồn nhảm.."

Seryan khẽ liếc nhìn Gabriel đầy ẩn ý, nói thật chậm.

"Nhưng mà.. một chuyện hệ trọng như vậy, chắc không có kẻ nào lại dại dột mà cố tình tung tin bừa bãi đâu nhỉ?"

Lão ta mỉm cười. Tin đồn "viên ruby mắt mèo xuất hiện trong buổi triển lãm trên tàu E8-0052" là tin ngầm, chỉ được lan truyền trong giới và một bộ phận những tay săn tin. Chắc hẳn nó đã thu hút không ít những kẻ có dã tâm bước chân lên con tàu này.

Gabriel nhìn lão cáo già với vẻ suy tư, nhún vai, "Chà, tôi phải công nhận nhiều thứ ở ngài đấy."

"Cậu đây là đang khẳng định tin đồn là thật sao?"

Gabriel mỉm cười không đáp.

Như đã có được câu trả lời mình muốn, Seryan liền chuyển đề tài.

"Khà khà, hiểu rồi. Nhân tiện thì, quý ngài Howard đây đã có dự định gì chưa? Để xem nào, cậu cũng ba mươi hai tuổi rồi nhỉ, chẳng còn trẻ nữa. Không định lấy vợ sao? À phải rồi, tôi có đứa cháu gái, năm nay tròn hai mươi, nó cũng tham gia chuyến đi lần này đấy.."

Lão ngừng lại một chút để thăm dò ý tứ, Gabriel mỉm cười. "Ngài Seryan à, thú thực thì, tôi vẫn chưa muốn lập gia đình. Nghe nói kết hôn ràng buộc lắm, mà tâm trí hạn hẹp này của tôi thì không đủ chỗ để thêm vào một mối bận tâm nữa."

Seryan hiểu ý, lão bật cười, vỗ vỗ vai Gabriel. "Ái chà, ta hiểu rồi. Ngài Howard đây quả là chí lớn hơn người, đường công danh rộng mở. Phụ nữ chỉ tổ làm vướng chân ngài thôi!"

Gabriel cười nhạt, "Nào, ta đừng nói chuyện này nữa. Tôi nghe nói tiền bối vừa thầu được dự án khai thác mỏ dầu ở biển Uwan.."

Cả hai tiếp tục cuộc trò chuyện.

* * * Dưới tầng 1 ----

Bữa tối trôi qua chóng vánh, Kristia và May xoa xoa cái bụng căng tròn của mình với vẻ mặt thỏa mãn.

Các thực khách cũng tản dần. Tero muốn dắt tụi nhỏ đi đâu đó chơi trước khi về phòng.

"Đi xem phim được không?" May đề nghị. Ý kiến cô bé nhanh chóng được mọi người hưởng ứng. Cả ba lại hồ hởi kéo nhau đi tới rạp phim.

Khi bộ phim kết thúc cũng là lúc đồng hồ điểm 9 giờ.

Tero lại như ông bố trẻ đưa hai đứa con về phòng. Họ vừa đi vừa bàn tán sôi nổi về những cảnh quay sống động trong phim. Đó là một bộ phim cũ, xoay quanh một công chúa thời trung cổ mang lòng yêu người cận vệ của mình. Trớ trêu thay, đức vua đã gả cô đi hòa thân, đổi lấy sự bình yên cho đất nước. Nhưng rồi, vua nước láng giềng lại trở mặt, mang quân xâm chiếm vương quốc. Chàng cận vệ ngày xưa đã lãnh quân ra trận, rồi hi sinh ngoài sa trường. Công chúa khi biết tin nước mất nhà tan, ngay cả người mình yêu cũng đã chết thì vô cùng tuyệt vọng, ôm di vật của chàng rồi đốt một mồi lửa tự sát.

"Em thích cảnh hành động nhất! Chàng binh sĩ thật ngầu khi chiến đấu trên lưng ngựa!", May hào hứng kể lại.

"Anh thấy cảnh công chúa ôm di vật tự thiêu ở đoạn kết mới thực là cảm động.", Tero sụt sùi.

"Trông cô ấy như cây tulip héo em trồng tuần trước vậy.."

"Hả? Giống chỗ nào?"

"Chết vì mất nước.."

Tero khựng lại, anh chàng cốc đầu Kristia một cái rõ đau.

"Ăn nói hàm hồ.."

Kristia nhăn mặt, xoa trán, bực bội chỉ về phía trước.

"Em không nói về bộ phim! Em nói người kia cơ!"

Nhìn theo ngón tay của Kristia, không xa có một cô gái đang khó khăn vịn vào tường, đi loạng choạng vài bước rồi ngã gục xuống đất. Bên cạnh cô là một chú chó phốc nhỏ, đeo một sợi dây xích màu hồng.

Tero hốt hoảng chạy tới, anh cẩn thận đỡ cô ấy dậy.

"Ấy chết, cô gì ơi, cô không sao đây chứ?"

Cô gái nồng nặc mùi rượu, mặt đỏ như trái cà chua. Cô chỉ kịp nhìn Tero một cái, rồi..

"Uệ!"

"..."

Cô nàng nôn thốc nôn tháo xuống người chàng trai tội nghiệp. Tero như chết đứng tại chỗ, đưa ánh mắt cầu cứu sang hai cô bé..

Sau khi thống nhất ý kiến, cả ba quyết định khuân cô gái về phòng mình. Tero đặt cô lên giường, chạy vào phòng tắm. Từ bên ngoài vẫn nghe thấy tiếng làu bàu. "Chắc chắn hôm nay ra khỏi cửa bước chân trái rồi!"