[One Piece] Hải Tặc Vương Chi Sinh Đôi

Chương 213: Trust half of what you see and none of what you hear



Sau khi cứu được Zeff và Sanji khỏi mỏm đá và quay trở lại hành trình ban đầu, Haruto không còn quay trở lại phòng làm việc của mình mà thay vào đó, anh nhờ một hải binh lấy một chiếc ghế để lên boong thuyền.

Dù sao thì cơn đau đầu cũng đã trôi qua, mặc dù cơ thể anh vẫn còn rất mệt mỏi và gần như rã rời nhưng Haruto nghĩ rằng nghỉ ngơi ở bên ngoài tốt hơn là nằm trong căn phòng ngột ngạt, không khí biển tự nhiên vẫn thoải mái và dễ chịu hơn.

Trong lúc đó, anh vẫn lấy ra sấp báo cáo vẫn còn đang dang dở và tiếp tục hoàn thành trong khoảng thời gian rảnh. Mọi người xung quanh cũng tự biết không làm phiền anh nên khu vực xung quanh Haruto gần như không có người, ngoại trừ Sam hay Michie thỉnh thoảng xuất hiện để báo cáo tình hình rồi rời đi sau đó.

Tình trạng này cứ diễn ra một cách yên bình cho đến khi anh nghe thấy một tiếng bước chân xa lạ đến từ đằng sau. Nhịp bước chân này không thuộc về Sam hay Michie, thậm chí nó còn nhẹ và nhỏ hơn với người bình thường... giống như là thuộc về một hài tử.

" Có chuyện gì sao, Sanji? " Nam hài giật nảy mình khi thấy người nam nhân tóc xám tro đột ngột lên tiếng.

" Tại sao ngươi biết là ta? " Biết rằng người nam nhân này đã biết minh, cậu cũng không tiếp tục lén lút mà thay vào đó là chậm rãi và cẩn thận đi đến bên cạnh anh. Cậu tò mò đưa mắt nhìn tờ giấy trong tay anh, choáng váng trước những hàng chữ dày đặc cùng với những thuật ngữ mà cậu chưa bao giờ nhìn thấy.

" Hmm... Dù sao thì cũng chỉ có ngươi là hài tử duy nhất ở đây. Không phải ngươi thì là ai đây? " Haruto nói, tay vô thức nâng lên xoa đầu cậu. Mái tóc dài màu vàng bết lại lúc trước đã được tắm gội sách sẽ nên hiện tại những lọn tóc đều mềm mại và vàng óng. Làn da của cậu mặc dù vẫn nhợt nhạt như lúc trước nhưng ít ra cũng đã sạch sẽ hơn.

" Ngươi là ai? Lão già ấy khi nhìn thấy ngươi liền rất sợ... Ta chưa từng nhìn thấy lão già đó sợ bất cứ thứ gì..."

" Ta chính là hải quân, Sanji. Hắn là một hải tặc, tất nhiên là hắn sẽ phải sợ ta." Mặc dù câu trả lời rất hợp lý thế nhưng Sanji vẫn cảm thấy có điều gì đó không đúng ở đây, thế nhưng cậu có suy nghĩ đến như thế nào vẫn không nghĩ ra được.

" Như vậy thì tại sao ngươi lại không bắt hắn? Ta nhớ rằng hải quân các ngươi có loại còng tay làm từ Hải Lâu Thạch mà đúng không? Mặc dù ta không biết rằng lão già có năng lực Trái Ác Quỷ hay không nhưng ta vẫn không thấy các ngươi còng lão già lại ah? Thậm chí các ngươi còn băng bó và cho bọn ta ăn... " Sanji lẩm bẩm nói.

Haruto nhìn cậu rồi mỉm cười nhẹ. Anh đặt sấp báo cáo lên chiếc bàn bên cạnh rồi ra hiệu cho Sanji đứng trước mặt mình. Cậu nhóc chần chừ giây lát rồi cũng nghe theo lời anh.

" Ngươi nghĩ trên thế giới này có loại người như thế nào? " Sanji khó hiểu nhìn anh nhưng rồi cũng chậm chạp trả lời.

" Người xấu và người tốt."

" Đúng vậy. Đó chính là khái niệm của tất cả mọi người trên thế giới, không ai là ngoại lệ." Anh gật đầu rồi nhẹ giọng nói.

" Thế nhưng khái niệm về xấu và tốt là vô định, không hoàn toàn chính xác. Không ai là xấu hoàn toàn và cũng không ai là tốt hoàn toàn."

" Tại sao? Không phải hải quân luôn là chính nghĩa và hải tặc luôn là tàn ác sao?"

" Đó chính là cách nhìn của hầu hết mọi người."

" Hầu hết? " Haruto gật đầu, đôi lam mâu nhìn thẳng vào cậu.

" Con người giống như Yin và Yang. Cái tốt và xấu trong họ tuần hoàn và cân bằng lẫn nhau. Khi con người được sinh ra, phần Yin trong họ thường xuyên sẽ lớn hơn phần Yang. Theo thời gian, Yin và Yang sẽ thay đổi và chuyển đổi thành cân bằng lẫn nhau. Tuỳ theo từng sự kiện, những va chạm xảy ra trong cuộc sống, Yin và Yang sẽ thay đổi, có thể cái xấu sẽ gần như bao trùm cái tốt và ngược lại. Trong cái xấu có cái tốt và trong cái tốt có cái xấu."

Sanji lẩm bẩm theo anh, mặc dù cậu chỉ hiểu được một phần nào đó thế nhưng đối với một cậu bé đã trải qua một tuổi thơ khó khăn, Sanji đã học được cách quan sát và phân tích mọi thứ xung quanh mình. Là một đứa trẻ 9 tuổi, đó là một câu chuyện đáng buồn mà cậu không nên gặp phải.

" Đối với nhiều người, có thể hải tặc là những tên ác nhân, tàn nhẫn và vô nhân tính. Bọn hắn sẽ không ngần ngại làm tất cả mọi thứ để đạt được mục đích của mình... " Sanji gật đầu. Đó cũng chính là những gì những người trên con thuyền Orbit đã nói với cậu.

" Thế nhưng đối với một vài người khác, có thể tên hải tặc được cho là ác nhân đó lại là một người cha tốt, một người chồng chung thuỷ, một người anh yêu thương... Những tên hải tặc đó có thể thể hiện sự lành lùng và tàn độc với người khác, nhưng bọn hắn lại thể hiện sự yêu thương và trân trọng đối với những người mà bọn hắn đặt trong lòng."

" Có thể phần lớn hải tặc ra biển là vì tiền tài và danh vọng, thế nên bọn hắn thật sự sẽ làm tất cả mọi thứ, dù cho đó là điều đi ngược lại với khái niệm đạo Đức của nhiều người, để đạt được điều mình muốn. Tỉ lệ của thành phần này rất lớn khiến cho nhiều người từ đó vô thức cho rằng tất cả hải tặc đều là kẻ xấu."

" Như vậy hải tặc cũng có những người tốt sao? "

" Đúng vậy. Ngoài những kẻ kia, vẫn có những người ra biển để tìm kiếm và hoàn thành mộng tưởng của bản thân. Bọn hắn tìm đến tiền tài và danh vọng để cho gia đình bọn hắn có được một cuộc sống tốt hơn, hay là đi ra ngoài biển khơi ngoài kia để khám phá thế giới... hoặc đơn giản là bọn hắn muốn được tìm thấy sự tự do trong cuộc sống."

" Thật sao? " Sanji nhìn anh với vẻ ngạc nhiên và thích thú, cậu bắt đầu cảm thấy bị chủ đề này kéo vào.

" Để ta cho ngươi một ví dụ. Ngươi biết đến băng hải tặc Râu Trắng chứ? "

" Ta có nghe nói qua thế nhưng không ai thật sự kể về bọn hắn."

" Thuyền trưởng của bọn hắn, Edward Newgate hay còn được gọi là Râu Trắng, người nam nhân ấy ra biển từ thuở còn trẻ để tìm kiếm sự tự do và rồi sau nhiều năm lênh đênh trên biển, sau những cuộc chiến và mất mát, ông ấy cuối cùng đã không còn muốn một cuộc sống luôn ở trong nguy hiểm nữa. Thế nhưng sự mạo hiểm và ưu thích tự do đã thấm nhuần vào xương máu của ông, Râu Trắng không thể nào quay trở về đất liền để sống một cuộc sống bình thường. Ngay giữa khoảng thời gian cô độc ấy, ông gặp được một cậu nhóc... " Nói đến đây, trong mắt của Haruto hiện lên sự yêu thương nồng đậm nhưng nó đã biến mất kịp lúc trước khi Sanji nhìn thấy.

" Nhìn thấy được cậu nhóc đầy mạnh mẽ và ương ngạnh nhưng lại có cuộc sống khó khăn, ông đã bắt đầu suy nghĩ xây dựng một gia đình, nơi mà những đứa trẻ mong muốn được một mái nhà tình thân ngoài kia có thể tìm đến. Và cho đến nay, băng hải tặc Râu Trắng ngoài được biết đến là một trong Tứ Hoàng thì còn là một gia đình hải tặc lớn nhất. Bọn hắn không quan trọng hoá tiền tài và danh vọng, không giết chóc hay đô hộ vô lý, thậm chí bọn hắn còn được nhiều nơi tìm đến để tìm kiếm sự bảo hộ. Với cái danh Tứ Hoàng, rất hiếm ai dám đối nghịch với bọn họ."

" Whoa! " Haruto cười nhẹ.

" Cũng như hải tặc, hải quân cũng có người xấu người tốt. Có thể nhiều người tìm đến hải quân để có thể có được sức mạnh bảo vệ người dân thường, duy trì cuộc sống yên bình cho những người bình thường ngoài kia. Tuy nhiên, vẫn có những hải quân đến đây chỉ để có được một danh phận quang minh chính đại để làm những việc làm trong bóng tối của bọn hắn. Sẽ không một ai tin tưởng được rằng một hải quân chính nghĩa lại sẽ có những hành động như hối lộ, áp bức dân làng hoặc thậm chí là giết người."

Nói đến đây, Sanji cũng ít cảm thấy ngạc nhiên hay khó tin. Cậu cũng đã bắt đầu hiểu được câu nói lúc trước của anh.

' Trong cái xấu có cái tốt và trong cái tốt có cái xấu.'

" Trong hải quân không phải lúc nào cũng như ánh sáng. Tuy rằng ngươi sẽ nhìn thấy có những hải quân với cách hành sự tàn độc và vô tình, thế nhưng đó chính là cách họ giải quyết vấn đề, bởi vì trên thế giới này, nhiều khi bạo lực là cách duy nhất để giải quyết vấn đề. " Anh xoa xoa mái tóc của cậu nhóc.

" Ví dụ như Đô Đốc Akainu. Hắn có thể rất tàn độc, ra tay thẳng thừng với người khác, thậm là đối với dân thường và hải quân. Đối với hắn, nếu như cần thiết, sự hi sinh đó chính là cần thiết để đạt được chính nghĩa."

" Tại sao lại như vậy? Nếu như làm hại đến dân thường thì tại sao hắn không phải là ác nhân? "

" Bởi vì chính nghĩa của hắn vẫn là bảo vệ cuộc sống bình yên của người dân và giết chết hết tất cả hải tặc. Đối với hắn, hải tặc không có khái niệm tốt hay xấu. Giống như hầu hết tất cả mọi người, tất cả hải tặc đều là ác nhân."

" Mặc cho cách làm việc như vậy, hắn vẫn là đối tượng cho các hải quân ngưỡng mộ và tôn trọng. Đô Đốc Akainu chính là một trong những chiến lực và biểu tượng quan trọng nhất của hải quân."

" Sanji, ta không có thân phận gì để dạy dỗ ngươi ngoài là một hải quân và là một người đã trải qua, ta chỉ muốn dặn dò ngươi một điều."

" Vâng! Ta sẽ lắng nghe! "

" Tốt." Haruto mỉm cười nhẹ. " Đừng bao giờ tin tưởng những gì ngươi nghe thấy, đừng bao giờ tin tưởng một nữa những gì ngươi nhìn thấy."

" Những gì ta thấy? "

" Lời đồn đại luôn mang những lời thêu dệt và dối trá khi truyền từ tai người này sang người khác, chỉ cần ngươi mang ác ý với một người, tất cả những lời nói của ngươi về người kia đều sẽ là những khuyết điểm của họ. Ngươi mong muốn thông qua những lời đồn đại để khiến cho mọi người căm ghét và cô lập người mà ngươi ghét. Vậy nên ta mới khuyên ngươi, đừng bao giờ tin tưởng những gì ngươi nghe thấy."

" Và những sự ngươi nhìn thấy không hoàn toàn là sự thật. Khi ngươi nhìn thấy một người giết người, thứ đầu tiên ngươi nghĩ đến sẽ là gì? "

" Hắn là người xấu! "

" Đúng. Thế nhưng ngươi có bao giờ suy nghĩ tại sao hắn lại làm như vậy? " Sanji sững sờ nhìn anh.

" Giết người cũng có lý do sao? "

" Không phải ai cũng giết người vì niềm vui hoặc vì hận thù. Có một số người giết người bởi vì cuộc sống bắt họ làm như vậy. Khi một người đang đe doạ giết ngươi hoặc những người ngươi yêu thương, ngươi sẽ buộc phải đứng giữa ranh giới của lý trí và đạo đức trong ngươi. Nếu như ngươi giết tên kia, ngươi có thể sẽ cứu được bản thân ngươi và gia đình ngươi nhưng ngươi lại sẽ cảm thấy ăn năn bởi vì ngươi đã làm một điều trái ngược với khái niệm đạo đức của ngươi. Nhưng nếu như ngươi không giết hắn, ngươi cuối cùng có thể sẽ bị giết chết và gia đình ngươi cũng vậy."

" Ngươi không ở trong tình huống của họ, ngươi sẽ không biết được lý do tại sao họ lại làm như vậy. Nhưng dù cho khi ngươi đã hiểu được nhưng vẫn không chấp nhận được hành động của họ, đó cũng là điều bình thường. Khái niệm của mỗi người đều khác nhau, không thể bắt người khác phải hiểu theo mình."

" Vậy nên ta mới nói ngươi hãy tin tưởng một nữa những gì ngươi nhìn thấy. Ngươi phải đặt bản thân của mình vào vị trí của họ, hiểu được, cảm nhận được, lúc đó ngươi mới có thể phán xét được hành động của họ."

" Ngươi đã hiểu chưa, Sanji? Cuộc sống này không có khái niệm ' hoàn hảo '. Không một ai là tốt hoàn toàn hay xấu hoàn toàn. Tất cả những gì ngươi cần là thời gian để có thể thông cảm và hiểu được hành động của người khác, đừng bao giờ phán xét hành động của ngươi khác khi ngươi thậm chí còn không biết họ là ai."

Sanji gật đầu liên tục, hai mắt nhìn chằm chằm Haruto với sự ngưỡng mộ tột độ. Trong thế giới nội tâm của Sanji dần xuất hiện hình bóng của anh, người đã thay đổi được cách nhìn và khái niệm cuộc sống bên trong cậu. Mặc dù hiện tại cậu vẫn không thể hiểu được hết những gì anh nói, thế nhưng ít ra, vận mệnh của cậu trong tương lai có lẽ sẽ khác biệt so với nguyên tác.

" Được rồi, ta nhớ là ngươi muốn trở thành đầu bếp giỏi nhất thế giới đúng không? " Nghe thấy mộng tưởng của bản thân, Sanji gật đầu liên tục.

" Như vậy thì để ta nấu cho ngươi thử một món rồi cho ngươi xem thử ta có đủ năng lực để làm đầu bếp nhé?" Nghe thấy anh nói như vậy, cậu phấn khích nắm lấy tay anh, chờ đợi để anh dẫn đến phòng bếp.

" Được rồi, đi thôi. Ta hôm nay sẽ làm món mì Udon và cơm sườn Katsudon. "

- -------------------------

" Trust half of what you see and none of what you hear " - Edgar Allan Poe

( Tin tưởng một nửa những gì ngươi thấy và không tin tưởng những gì ngươi nghe.).