Phiến Tội

Quyển 12 - Chương 25: Hai tầng âm mưu



Xe lửa chạy rầm rầm qua một mảnh thế giới màu trắng bạc, ngoài xe là gió tuyết đầy trời, nhưng hành khách trong xe lại không cảm thấy lạnh lẽo chút nào.

Đây là một đoàn tàu chạy từ Yekaterinburg đến Smolensk, thời gian là giữa trưa ngày 23 tháng 11 năm 2101.

Từ khi đoàn tàu bắt đầu chạy, tất cả nhìn có vẻ rất yên tĩnh, không có chuyện gì khác thường, cho đến khi một thanh niên tóc lam xuất hiện trong một toa xe.

Tại khu giữa của toa xe có một đôi vợ chồng trẻ đang ngồi đối diện cách nhau một cái bàn. Người vợ đang nâng cằm, thẫn thờ nhìn cảnh sắc bên ngoài cửa sổ. Nàng là một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, mái tóc dài màu đỏ xõa xuống vai, tướng mạo đoan trang, vẻ mặt lười nhác. Chồng của nàng cũng là một thanh niên anh tuấn, làn da trắng như những cô gái trong quảng cáo mỹ phẩm, nhìn tướng mạo chỉ khoảng hai mươi tuổi, trên người mặc trang phục lão thành đắt tiền, còn đeo nhẫn kết hôn cùng một cặp với vợ hắn.

Thanh niên tóc lam đi đến một chỗ ngồi trống cách đôi vợ chồng kia một lối đi. Hắn ngồi xuống, nghiêng người ngó về hành lang, nói với vị tiên sinh kia:

- Ngươi chắc đã phát giác được rồi chứ?

Quý ông trẻ tuổi kia quay mặt lại nhìn Krause, khó hiểu hỏi:

- Anh đang nói chuyện với tôi sao? Xin lỗi, chúng ta quen biết à?

- Lần trước khi ta nhìn thấy ngươi đứng bên cạnh một tên tội phạm nguy hiểm cấp sáu, ngươi còn là một kẻ độc thân nhỉ, Cố Vấn.

Krause nói, từ trong túi áo khoác lấy ra một tờ giấy, làm bộ nhìn cái tên trên đó nói:

- Mà bây giờ ngươi đã thành “ông Anderson” rồi.

- Này, chúng ta bị nhìn thấu rồi, bà Anderson.

Cố Vấn cười nói với cô gái tóc đỏ bên cạnh.

Cô gái vẫn nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ, không cao hứng trả lời Cố Vấn một câu:

- Tự chơi đi, lười để ý tới ngươi.

Cố Vấn nghiêng đầu qua, nhìn sang Krause, bất đắc dĩ nhún vai:

- Nhìn xem, đây là lý do mà hiệp nghị trước hôn nhân được phát minh ra.

- Ngươi rất can đảm, kế hoạch này quả thật không tệ. Ngụy tạo hai thân phận giả, cùng với con gái của Cesare Barmond giả làm vợ chồng, thông qua thủ tục hợp pháp mua vé xe. Trong lúc tình hình ở quận Song Ưng đang căng thẳng như vậy, ngươi lại lựa chọn đi đường bộ đến khu vực biên cảnh. Việc bảo mật thân phận của ngươi và cô ta làm khá tốt, ảnh của hai người các ngươi không tồn tại trong kho dữ liệu của HL, sẽ không bị bất kỳ hệ thống quét hình phần mặt nào phát hiện ra.

Krause nói:

- Thế nhưng...

Hắn lại trở về câu hỏi lúc ban đầu:

- Ngươi chắc đã phát giác được rồi chứ?

- À, ngươi muốn nói đến trong toa xe này đều là thủ hạ của ngươi?

Cố Vấn biết rõ còn hỏi.

Krause nói với giọng không cao không thấp:

- Các ngươi ra ngoài cả đi.

Ngoại trừ ba người bọn họ, tất cả hành khách trong toa xe này, dù là nam nữ già trẻ, thậm chí còn có phụ nữ đang bế con đều đứng lên, trật tự từ cửa hai bên rời khỏi toa xe.

- Đám người này chắc không phải đều là người siêu năng lực chứ?

Cố Vấn hỏi.

- Bọn họ là nhân viên cơ sở được chọn ra từ các phân bộ HL, giống như thượng úy Quý Thừa đã bị các ngươi xắt ra nuôi heo, mỗi người bọn họ đều là tinh binh thường chiến đấu ở tuyến đầu.

Krause trả lời:

- Còn cấp bậc và thực lực của ta chắc ngươi cũng biết rõ, tin rằng ngươi sẽ không có ý định chạy trốn hay phản kháng, đúng không?

- Không, đương nhiên không, chuyện mất phong cách như vậy đúng là quá thiếu trình độ rồi.

Cố Vấn trả lời.

- Ta tin rằng phu nhân của ngươi cũng cùng ý kiến với ngươi.

Lúc Krause nói lời này đã nhìn sang “bà Anderson” bên cạnh Cố Vấn.

Cô gái kia biết đây là đang chờ mình xác nhận, bèn thở dài nói:

- Ý kiến của ta cũng giống như hắn, nhưng ta là ta, hắn là hắn.

Cố Vấn cười cười nói với Krause:

- Không sao, vợ chồng gắt gỏng với nhau là chuyện bình thường, ta không sao cả.

- Đồng thời có nhân vật quan trọng của hai tổ chức phản kháng sa lưới, hơn nữa là trên đoàn tàu khó mà thoát thân bị ta ung dung bắt giữ, ngươi không có gì muốn hỏi ta sao?

Krause nói.

Cố Vấn cười lạnh:

- Đây là ngươi đang kiểm tra ta, xem thử lúc này ta có thể đoán ra thân phận của nội ứng hay không?

- Coi như vậy đi.

Krause nói.

- Đáp án là không thể.

Cố Vấn trả lời, có điều một giây sau hắn lại đắc ý nói:

- Bởi vì ta đã sớm biết là người nào.

- Hừ...

Krause khinh thường cười cười:

- Vậy ta tạm thời tin tưởng giả thuyết này, ngươi đã sớm biết tất cả nhưng vẫn lựa chọn tự chui đầu vào lưới.

- Ngươi cảm thấy bây giờ ta là Gia Cát Lượng sau chuyện (sau khi sự việc xảy ra mới tuyên bố đã đoán trước), lại còn phồng má giả làm người mập đúng không?

Cố Vấn hỏi:

- Ta giống loại người đó sao?

“Phu nhân” của hắn ở bên cạnh cũng thừa dịp chen vào một câu:

- Ngươi không giống loại người đó, mà ngươi chính là loại người đó.

- Ta cho cô cây kẹo ăn, cô có thể im lặng để ta biểu diễn cho xong không?

Cố Vấn quay đầu lại hỏi.

- Ừ.

Nàng lại thật sự đưa tay ra.

Cố Vấn từ trong túi áo lấy ra một que kẹo được bọc giấy cẩn thận, bỏ vào lòng bàn tay của nàng, sau đó giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, quay đầu lặp lại với Krause:

- Ta giống loại người đó sao?

- À... được rồi, ta cảm thấy ngươi không giống, nhưng ta cũng không phải vì muốn ngươi cho ta kẹo hay gì đó nên mới nói như vậy.

Krause trả lời.

Cố Vấn điềm nhiên tiếp tục nói:

- Thiên Nhất đã từng tìm mỗi người chúng ta đến nói chuyện trực tiếp, nhằm xác nhận về nội ứng, thực ra khi đó ta đã biết là ai.

- Phải không, vậy sao ngươi không nói cho hắn biết?

- Ha ha... động não một chút đi, điện hạ, ngươi nói xem tại sao?

Sắc mặt Krause khẽ biến đổi:

- Ngươi muốn nói...

- Không sai.

Cố Vấn lập tức nói:

- Không cần ta nói cho hắn biết, lý do rất đơn giản, khi ta suy luận ra ai là nội ứng, ta cũng lập tức đưa ra một kết luận khác. Ta đã có thể suy đoán được là ai, Thiên Nhất chắc chắn cũng có thể.

- Vậy tại sao hắn còn muốn tìm các ngươi lần lượt nói chuyện?

Krause hỏi.

- Hắn muốn xem thử có ai đoán ra thân phận của nội ứng hay không.

Cố Vấn trả lời:

- Kết quả chỉ có một mình ta, mà khi đó thái độ của ta trả lời hắn đại khái là muốn nói “ngươi đã biết rõ là ai, đừng tiếp tục giả vờ lãng phí thời gian của ta nữa, ta biết ngươi muốn làm gì”.

Krause hỏi:

- Hắn muốn làm gì?

Cố Vấn nói:

- Rất đơn giản, thông qua nói chuyện, nếu như hắn phát hiện có người đoán được thân phận của nội ứng, hắn sẽ ngầm gợi ý cho người đó bảo mật, không nên vạch trần nội ứng. Còn như ta, hắn không cần nói gì đặc biệt với ta cả, bản thân cuộc trò chuyện này đã đủ gợi ý cho ta, trong lòng hiểu được.

- Tại sao hắn không muốn vạch trần thân phận của nội ứng?

Krause tiếp tục nêu câu hỏi.

Cố Vấn cười:

- Bởi vì Diêm Không chỉ giả vờ làm nội ứng mà thôi.

Sắc mặt Krause rất bình tĩnh, không hề kinh ngạc:

- Như vậy... đựa theo cách nói của ngươi, ngay từ đầu Diêm Không đã giả vờ phản bội theo sự chỉ huy của Thiên Nhất. Hắn bắt liên lạc với ta, cung cấp tin tức, đều là do Thiên Nhất sai khiến.

- Đúng vậy, chẳng lẽ ngươi không tin sao?

Cố Vấn nói.

- Ta có thể tin tưởng ngươi, nhưng ngươi giải thích thế nào về tình huống hiện giờ. Chẳng lẽ Thiên Nhất đã bày mưu cho Diêm Không, cung cấp hành tung của ngươi và Vanessa để các ngươi bị bắt?

- Đúng.

Cố Vấn trả lời.

- Vậy không cần nói nữa, trên đoàn tàu này nhất định có cạm bẫy gì đang chờ ta, giúp cho ngươi đảo ngược tình hình.

Krause lấy ra một cái bình thủy, dùng nắp làm ly, thoải mái rót cho mình một ly hồng trà.

- Ngươi nhìn có vẻ rất tự tin.

Cố Vấn nói:

- Đã xác nhận kỹ càng rồi đúng không?

- Mỗi hành khách trên đoàn tàu này, thân phận bối cảnh đều đã được điều tra kỹ càng. Trước khi xe lửa rời khỏi ga cuối, người của ta đã tiến hành lục soát mọi ngóc ngách trên xe trống, bom, sản phẩm hóa học, phản ứng năng lượng, không có gì cả.

Krause nói:

- Chẳng lẽ ngươi giấu vũ khí hủy diệt gì đó trong dạ dày của mình sao?

- Ha ha, tuy nói như vậy, nhưng ta biết sự tự tin của ngươi không phải nhờ cuộc kiểm tra trước đó.

Cố Vấn thay đổi đề tài:

- Sự tự tin của ngươi đến từ tên nội ứng thứ hai.

Bàn tay Krause đang cầm ly đột nhiên khựng lại, hắn ngước mắt lên nhìn Cố Vấn:

- Nói tiếp đi.

- Ngươi rất thông minh, cho nên sẽ không hoàn toàn tín nhiệm Diêm Không, hơn nữa ngươi cũng đã sớm biết Diêm Không là nội ứng giả.

Cố Vấn nói:

- Nhưng ngươi còn có lá bài thứ hai, đó là người thần bí tự xưng là thủ lĩnh Ngân Ảnh, hắn cũng đang cung cấp tin tức cho ngươi đúng không?

- Ngươi lại thật sự đoán được...

- Đúng thế.

Cố Vấn nói:

- Để ta giúp ngươi nhớ lại, Diêm Không nói cho ngươi biết thủ lĩnh Ngân Ảnh là anh trai của ta, hắn thua Thiên Nhất một lần ở Paris, sau đó Ngân Ảnh và Nghịch Thập Tự đã kết minh.

Hắn cười lên:

- Nhưng lời này có thể tin sao? Ngươi đừng quên Diêm Không là nội ứng giả.

Krause không có bất kỳ biểu hiện gì, giống như lời nói của Cố Vấn đều nằm trong dự liệu.

- Ta nghĩ ngươi cũng đã điều tra một chút về thủ lĩnh của Ngân Ảnh.

Cố Vấn nói:

- Hắn làm việc cẩn thận chặt chẽ, không người nào biết hắn là ai, cũng không người nào từng gặp hắn. Nhưng đột nhiên có một ngày hắn chủ động liên lạc với ngươi, không tiết lộ tên mà chỉ biểu lộ thân phận, nói rằng muốn hợp tác với ngươi.

- Ha ha...

Cố Vấn cười lên:

- Khi đó ngươi đã liên lạc với nội ứng giả Diêm Không của chúng ta, lấy được rất nhiều tin tức liên quan đến Nghịch Thập Tự, trong đó cũng bao gồm tin tức về thủ lĩnh Ngân Ảnh này. Ngươi vẫn hoài nghi về phần lớn tin tức, cũng không loại trừ khả năng Diêm Không được Thiên Nhất chỉ thị.

- Lúc này người thần bí nói cho ngươi biết, hắn là anh trai của ta, điểm này khiến cho hắn trở thành người không thể bị hoài nghi nhất. Nhưng nhìn từ một góc độ khác, nó lại khiến cho việc hắn phản bội càng đáng tin hơn. Dù sao hắn là hắn, ta là ta, đối với người ngoài thì chuyện Ngân Ảnh và Nghịch Thập Tự kết minh là một bí mật. Người thần bí đã cho ngươi câu trả lời, một câu trả lời chân thực, do đó tất cả nhìn qua đều hợp tình hợp lý. Lý do mà hắn muốn quật ngã Thiên Nhất hoàn toàn phù hợp với tính cách của thủ lĩnh Ngân Ảnh, hơn nữa làm vậy cũng không có nghĩa là sẽ nguy hiểm đến ta.

- Dù vậy ngươi cũng chưa hoàn toàn tín nhiệm hắn. Cho đến khi hắn nói với ngươi chuyện Diêm Không là nội ứng giả, còn nói ra những bí mật nòng cốt mà Diêm Không che giấu, chẳng hạn như “quyển sách nội tâm”. So sánh tin tức mà hắn và Diêm Không cung cấp cho ngươi, ngươi phát hiện tin tức của Diêm Không phần lớn đều là thật, mà nó hoàn toàn phù hợp với trình độ âm mưu của Thiên Nhất. Nếu như Thiên Nhất muốn phái nội ứng giả, vào thời khắc mấu chốt sẽ lừa ngươi một lần, vì lần này hắn có thể hi sinh rất nhiều thứ, chẳng hạn như để ngươi biết được rất nhiều tin tức chân thực, hoặc là phá hủy một công xưởng dưới đáy biển.

Krause uống một ngụm trà nóng trong ly, vẫn không đưa ra bình luận.

- Ngươi đồng thời tiếp nhận tin tức của hai người, trong đó có một người ngươi tin chắc là nội ứng giả, còn một người khác, ngươi nắm chắc hơn bảy phần hắn thật sự muốn đối nghịch với Thiên Nhất. Ngươi thậm chí còn không biết tên của người thần bí kia, chỉ biết thân phận của hắn là thủ lĩnh Ngân Ảnh. Mỗi lần hắn đều sử dụng số điện thoại chỉ dùng một lần và giọng nói đã qua máy tính xử lý để gọi điện cho ngươi, nhưng càng như vậy hành vi của hắn càng tỏ ra giống thật, không phải sao? Ha ha...

- Ngươi từ chỗ hắn biết được, ngoại trừ nội ứng giả là Diêm Không, Thiên Nhất còn đặt một lá bài vào trong túi ngươi. Nhưng Diêm Không không cung cấp tin tức này cho ngươi, ngươi cần một phương thức để xác nhận người thần bí kia hoàn toàn đáng tin, thế là vở kịch hay đã trình diễn.

- Đội ngũ Ong Vàng công kích công xưởng đồ chơi, rõ ràng là một lần thăm dò của ngươi. Thời cơ là người thần bí nói cho ngươi biết tọa độ của công xưởng đồ chơi, mà Diêm Không lại chưa từng đề cập đến chuyện này. Người thần bí còn định kỳ nói cho ngươi biết các thành viên của tổ chức chúng ta đang làm gì. Khi ngươi biết được trong công xưởng đồ chơi chỉ còn lại hai người Diêm Không và Ngụy Tỉnh, kết hợp với tin tức trước đó, ngươi đã lập ra kế hoạch này.

- Lúc Diêm Không liên lạc với ngươi, ngươi đã cố ý hỏi thăm ông ta tọa độ của công xưởng đồ chơi. Ông ta không thể nào nói dối, bởi vì khi đó ông ta đang ở trong công xưởng. Trước kia ông ta có thể qua loa nói mình mới gia nhập tổ chức không lâu, còn không có được tin tức này, cũng chưa từng đi tới nơi ấy. Nhưng khi đó ngươi đột nhiên nhắc tới vấn đề này, ông ta sẽ có hai loại phản ứng. Loại thứ nhất, ông ta sẽ không trực tiếp trả lời, mà trước tiên hỏi ngươi muốn làm gì. Bởi vì ông ta đang ở trong công xưởng, nếu như ngươi hỏi xong tọa độ lại bắn một đầu đạn hạt nhân tới, ông ta sẽ đi đời. Đây là phản ứng của kẻ phản bội thật sự, nếu như ông ta phù hợp với tình huống thứ nhất này, vậy hoặc là lúc liên lạc Thiên Nhất không ở bên cạnh ông ta, hoặc là người thần bí nói ông ta làm nội ứng giả là sai.

- Mà loại phản ứng thứ hai, chính là biểu hiện mà một nội ứng giả sẽ có... Ông ta sẽ lập tức “ý thức” được, vấn đề này của ngươi có thể là một loại thăm dò, khi bị thăm dò cứ đưa cho ngươi đáp án chân thực là được. Thế là ngươi từ chỗ Diêm Không một lần nữa lấy được tọa độ, sau đó Diêm Không mới làm ra vẻ nói cho ngươi biết, ông ta đang ở trong công xưởng. Mặc dù chỉ thay đổi thứ tự nói chuyện một chút so với phương thức trả lời thứ nhất, nhưng kết luận lại khác biệt rất lớn.

- Ngươi chỉ nói với Diêm Không sẽ không dùng vũ khí hạt nhân, cũng sẽ không uy hiếp đến tính mạng của ông ta. Đến lúc này cuộc thăm dò của ngươi đã phù hợp với mong đợi, chuyện Diêm Không là nội ứng giả đã chắc như đinh đóng cột, mà độ tin cậy của người thần bí cũng tăng thêm một nấc.

- Sau đó ngươi thông qua phương pháp táo bạo, điều động đội ngũ Ong Vàng đến chỗ công xưởng đồ chơi. Thiên Nhất cũng rất phối hợp với trò chơi của ngươi, hắn không lập tức làm ra phản ứng, mà cố ý đợi đến thời khắc cuối cùng mới hành động, giống như hắn bị che giấu vậy. Chúng ta đều biết rõ đó là chuyện không thể, cho dù có nội ứng hay không thì hắn đều sẽ không xem nhẹ cuộc tấn công này. Chỉ có tình huống “nội ứng giả”, vì muốn phối hợp với diễn viên mà mình an bài, hắn mới sẽ giả vờ như trúng kế.

Krause nói:

- Thế là... ta đã xem anh trai ngươi là người đáng tin cậy, tin tức mà hắn cung cấp cho ta đều chính xác.

Cố Vấn cười nói:

- Thực ra tin tức mà hắn cung cấp cho ngươi đều chân thực, ngoại trừ hắn không phải là anh trai ta.

- Cái gì?

Krause nói:

- Vậy hắn là...

- Chị gái.

Cố Vấn nói.

- À...

Krause cười:

- Hóa ra chỉ là chuyện không quan trọng.

Cố Vấn nói tiếp:

- Trong kịch bản tất cả đều nhìn như hợp tình hợp lý, mà giống như mỗi kế hoạch lâu dài, tất cả làm nền đều là vì một kích chí mạng cuối cùng.

- Tất cả hành động của Diêm Không đều là để cho ngươi nhìn thấu, mà thông qua quá trình này, chị của ta sẽ lấy được tín nhiệm của ngươi. Tin tức mà chị ấy cung cấp cho ngươi, động cơ của chị ấy, thân phận của chị ấy, toàn bộ đều chân thực đáng tin.

- Vì vậy trong phương thức và tuyến đường ta đưa Vanessa về Châu Âu, Thiên Nhất đã ra tay, hắn bảo Diêm Không và chị của ta cung cấp cho ngươi tin tức khác nhau. Diêm Không nói cho ngươi biết chúng ta sẽ đi đường thủy, còn tin tức của chị ta... để cho ngươi xuất hiện trước mặt ta.

- Ha... tin tức quan trọng như vậy xuất hiện khác biệt, chẳng những có thể khiến cho ngươi càng tin tưởng phán đoán về hai tên phản đồ thật giả trước đó, còn khiến cho ngươi mất cảnh giác về tin tức.

Krause trầm mặc một hồi:

- Câu chuyện của ngươi rất đặc sắc, ta nghĩ trọng điểm mà ngươi muốn đề cập, đó là quân bài thứ hai của ta, tức chị gái của ngươi cũng hành động theo sự an bài của Thiên Nhất.

- Hả? Chẳng lẽ ngươi còn có cách nhìn khác?

Cố Vấn hỏi ngược lại.

Krause cười nói:

- Theo ta thấy... có lẽ câu chuyện này hơn chín phần là sự thật, chỉ có một chuyện ngươi nói dối, đó là lập trường của chị gái ngươi.

Hắn tỏ ra rất ung dung:

- Không sai, ta đã nhìn thấu Diêm Không là nội ứng giả. Nhưng tin tức mà chị gái ngươi cung cấp cho đến giờ đều là thật, ngươi làm sao chứng minh cô ta đang nghe theo sắp xếp của Thiên Nhất?

- Ngươi thuật lại sự kiện một lần, thực ra những chuyện này ta đều đã biết. Chỉ có một điểm khác biệt duy nhất với những gì ta biết, đó là lập trường chị gái ngươi. Nhưng ở điểm này ngươi không có chứng cứ xác nhận, hiển nhiên cũng không phù hợp với sự thật trước mắt chúng ta.

- Giờ phút này ngươi đã chắp cánh khó thoát, như vừa rồi ta đã nói, trên đoàn tàu này vốn không có điều kiện để ngươi chạy trốn. Theo ta suy đoán, nhiều nhất là Dark Water giả mạo thành một hành khách để bảo vệ ngươi, nhưng ta cho rằng như vậy còn kém xa không đủ.

- Ngươi không chỉ là Gia Cát Lượng sau chuyện, mà còn đang phô trương thanh thế.

- Hừ... chẳng lẽ ngươi thật sự cảm thấy, chỉ bằng những lời này là có thể khiến cho ta tự nhận mình đã lọt vào cạm bẫy? Sau đó thì sao? Ta sẽ dẫn theo các thủ hạ rời khỏi? Hơn nữa không còn tin tưởng vào tin tức do chị gái ngươi cung cấp?

Cố Vấn nói:

- Ta hiểu rồi, ngươi cần chứng minh mới được, chỉ có tận mắt nhìn thấy đây là một cạm bẫy, ngươi mới sẽ tin mình đã bị lừa.

Hắn lắc cổ mấy lần, ngáp một cái:

- Ngay từ đầu ngươi đã cảm thấy, sau khi ta nhìn thấy ngươi trên đoàn tàu này mới đưa ra suy đoán, cho tới giờ ngươi vẫn không thay đổi quan điểm này.

- Vừa rồi ta đã nói, “Thiên Nhất tìm mỗi người chúng ta nói chuyện, khi đó ta đã suy đoán ra ai là nội ứng”. Lúc ngươi nghe được câu này cũng đã hiểu, Diêm Không và chị của ta đều không ở trong danh sách nói chuyện lần đó, nhưng ngươi vẫn giả ngu, sau đó hỏi vài vấn đề ngu ngốc, cho đến khi ta nói tên Diêm Không ra.

- Đến giai đoạn này, ngươi cho rằng ta đã đoán được thân phận của nội ứng, cũng đoán được Diêm Không là giả vờ. Sau đó ta nói đến thủ lĩnh Ngân Ảnh, ngươi liền nhận định ta đã suy luận ra cả sự kiện, nhưng những chuyện này đều là vẽ rắn thêm chân, bởi vì nếu ta biết trước thì đã không biến thành cá trong chậu.

- Thế nhưng... ngươi đã quên lời nói tiếp theo của ta sao? Diêm Không bắt liên lạc với ngươi trước chị gái ta, tại sao ông ta lại nói thủ lĩnh Ngân Ảnh là anh trai ta? Lời nói dối này lại tình cờ trùng hợp với chị của ta biểu lộ thân phận với ngươi sau đó.

- Ha ha... ta làm sao biết những gì ngươi nói là thật? Ta chưa từng gặp hắn, chỉ nghe được giọng nói đã qua máy tính xử lý. Diêm Không và hắn đều tuyên bố là anh trai của ngươi, ngươi nói dối về chuyện không quan trọng này, có thể chứng minh ta đã bị mắc lừa sao?

Krause nói.

- Ta nghĩ như vậy là đủ rồi.

Lúc này một giọng nói khàn khàn mơ hồ vang lên, mà địa điểm lại ở ngay trong toa xe này.