Phiến Tội

Quyển 12 - Chương 26: Vết nứt của hiệp nghị



Cố Lăng tháo tóc giả màu đỏ xuống. Vừa rồi kẹo mà Cố Vấn đưa cho nàng thật ra là thiết bị biến đổi âm thanh, đây rõ ràng là chủ ý hay của Cố Vấn, một phương pháp xấu xa để đùa bỡn Krause.

- Ngươi xem ta giống anh trai của hắn sao?

Cố Lăng hỏi một câu, sau đó lại đưa thiết bị biến đổi âm thanh lên miệng, lớn tiếng nói với giọng đã qua xử lý:

- Ta mới là anh trai hắn.

Krause đã hoàn toàn kinh ngạc, hắn cầm máy truyền tin lên:

- Các tiểu tổ, nghe được hãy trả lời.

Một gọng nói áp thấp đáp lại:

- Điện hạ, có gì phân phó.

Krause lộ vẻ nghi hoặc:

- Không... không có gì.

Hắn lập tức tắt liên lạc.

Cố Lăng để que kẹo xuống:

- Yên tâm, bọn họ không chết... nhưng chỉ là tạm thời...

Cố Vấn nói tiếp:

- Trên đoàn tàu này quả thật không chứa thứ gì, nhưng hành khách thì...

Hắn bĩu môi:

- Vừa rồi ngươi đã nhắc tới thượng úy Quý Thừa, vậy ngươi còn nhớ Quý Thừa đồ chơi bề ngoài hoàn toàn giống như con người không?

Sắc mặt Krause trầm xuống:

- Ngươi đã thay đổi hành khách ban đầu.

- Đúng, thay bằng một đám lính đồ chơi giết người, mặc dù bề ngoài không có gì khác biệt, nhưng bên trong thì... Ha ha, loại xe lửa này lúc kiểm tra an ninh không hề yêu cầu hành khách đi qua máy thăm dò kim loại.

Cố Vấn trả lời.

- Ta có một đội ngũ người siêu năng lực.

Krause cất bình thủy vào:

- Còn có chính ta, ngươi cảm thấy những người máy kia đã đủ rồi sao?

Cố Vấn nói:

- Cho nên ta không đổi toàn bộ hành khách thành người máy, chỉ mai phục vài tên trong mỗi toa xe. Trong thân thể bọn chúng đều chứa bom thuốc cương thi, có thể chủ động phóng ra, bị đánh vỡ cũng sẽ lan ra. Các hành khách vô tội và thủ hạ mà ngươi mang đến, bao gồm cả ngươi đều sẽ bị lây nhiễm trong nháy mắt. Đừng cho rằng ngươi kịp làm gì đó, ta cũng tính đến năng lực điều khiển gió của ngươi rồi.

Hắn lại chỉ chỉ vào Cố Lăng:

- Nhân tiện nhắc tới, ta và chị của ta đã tiêm thuốc ngừa trước rồi. Hơn nữa chị ta cũng là người năng lực cấp Hung, theo ta biết năng lực của chị ta rất thích hợp giết người.

Hắn cười rất bỉ ổi:

- Đúng như vừa rồi ta thừa nhận, những ý niệm như chạy trốn và phản kháng là rất thiếu trình độ, ta sẽ không làm như vậy.

Krause hít thở sâu, sau đó thở dài:

- Nếu hôm nay ta không tự mình đến đây mà phái người khác chặn đánh ngươi thì sao?

- Ai tới cũng vậy, nếu người tới không thỏa hiệp, ta sẽ giết sạch mọi người trên xe.

Cố Vấn trả lời.

- Ta có thể hỏi một chút không, một bố cục dài như vậy rốt cuộc để làm gì?

Krause hỏi.

- Chuyện này ngươi không cần quan tâm.

Cố Vấn trả lời.

- Cho ngươi một gợi ý, từ nhỏ hắn đã không thích chia sẻ đồ chơi với người khác, đồ vật vào tay cũng sẽ không đưa lại.

Cố Lăng đột nhiên nói.

- À... như vậy sao... thảo nào cô ở trên xe chứ không phải Vanessa thật sự.

Krause nói với Cố Lăng, lập tức lại nhìn Cố Vấn:

- Ngay từ đầu ngươi đã không định đưa Vanessa trở về, cho nên mới diễn một vở kịch cho người của Giới Luật Thép xem. Đúng là ta phái ai tới cũng vậy, dù sao chỉ cần tới là được. Sau đó ngươi có thể nói là Vanessa đã bị đế quốc bắt giữ, giết chết, bốc hơi khỏi nhân gian, nói thế nào cũng được.

Cố Vấn khó chịu nói:

- Ngươi có ý kiến?

- Kế hoạch nội ứng của các ngươi đã kéo dài một đoạn thời gian, hai tầng cạm bẫy này lẽ ra phải phát huy tác dụng vào thời khắc quan trọng hơn mới đúng.

Krause cười khổ:

- Mà Thiên Nhất lại để lộ hai lá bài này, chỉ vì cho ngươi giữ một nữ nhân ở bên cạnh?

- Ngươi muốn dẫn theo các thủ hạ đi xuống trạm kế tiếp, hay là mười giây sau cùng bọn họ nhảy xuống xe?

Cố Vấn không thoải mái nói.

Cố Lăng tháo chiếc nhẫn trên ngón tay xuống, đặt trong ánh sáng ngắm nhìn:

- Có lẽ cô ta không đến là vì không thể chấp nhận cái này, ha ha... cho dù biết rõ là giả mạo cũng không muốn đeo lên.

Krause đứng dậy, nhìn Cố Vấn một cách sâu xa:

- Xem ra cô ta không phải rất ghét ngươi, mà là “rất” thích ngươi.

Hắn còn cố ý nhấn mạnh chữ “rất” thứ hai.

Nhìn đối phương đi về phía cửa toa xe, Cố Vấn đưa mắt nhìn chị hắn:

- Chị nói quá nhiều rồi! Nhìn kẻ thua cuộc một cách thương hại, ác ý giễu cợt sau đó nhanh chóng rời khỏi hiện trường, đó là bản quyền của em mới đúng.

Cố Lăng không để ý tới hắn, cao giọng nói với Krause:

- Thiên Nhất bảo ta nhắn với ngươi, về lá bài giấu ở trong túi ngươi cũng không phải là tin tức giả gì, hi vọng ngươi có thể nhanh chóng tìm ra để vãn hồi một chút mặt mũi.

Krause quay đầu nhìn hai chị em này một cái, không nói gì, im lặng nhấm nháp tư vị thất bại một lần nữa.

......

Một ngày trước, trong cửa hàng sách.

Vanessa dùng một tay đập mạnh lên bàn của Thiên Nhất. Thiên Nhất để sách trong tay xuống, ngước gương mặt ngái ngủ nhập nhèm:

- Làm gì thế?

- Ngươi không giữ lời hứa!

Nàng hùng hồn nói.

- Ừ...

Thiên Nhất cứ “ừ” như vậy khoảng năm giây, tiếp đó nói một chữ:

- Đúng.

- Lúc này lẽ ra ta đang trên đường trở về Châu Âu rồi.

- Ta biết.

- Ngươi không tuân thủ nội dung ba bên giao dịch.

Thiên Nhất ngẫm nghĩ mấy giây, sửa sang lại suy nghĩ một chút, trả lời một câu:

- Có phải chỉ số thông minh của cô bị kích thích tố ăn hết rồi hay không?

- Có ý gì?

- Ba bên giao dịch là kế hoạch của Cố Vấn, đưa cô trở về hay không cũng do hắn quyết định, ngay cả lúc trước bắt giữ cô cũng là do hắn nhất thời nảy ra. Kế hoạch ban đầu của chúng ta là muốn bắt mục sư trưởng của các ngươi làm tù binh, còn nhớ không?

Thiên Nhất trả lời:

- Hơn nữa lần này hành vi của Cố Vấn còn khiến ta hi sinh hai tầng nội ứng. Chuyện về Diêm Không và Cố Lăng hôm qua ta đã nói với mọi người rồi, cô không nghe thấy sao? Bây giờ cô đến trước mặt ta đập bàn thì có tác dụng gì? Cô nên đi tìm kẻ đầu têu mới đúng.

- Ta và hắn không có gì để nói.

Vanessa bình tĩnh lại một chút, nhưng giọng điệu vẫn rất cứng rắn.

- Cãi nhau rồi đúng không, là trước đó hắn nói sẽ không thả cô đi, cho nên mới cãi vã sao?

Thiên Nhất dùng một tay chống cằm.

- Hừ... hắn còn mời ta đi theo hắn diễn một vở kịch cho tổ chức xem. Thật buồn cười, cho dù sự trung thành của ta với Giới Luật Thép không kiên định như vậy, nhưng chẳng lẽ ta lại phản bội cha mình?

Thiên Nhất thở dài nói:

- Có lẽ vì cô và người gọi là phụ thân kia vốn không có thân tình gì đáng nói. Nếu như cha mẹ nuôi không thân cận và sợ hãi cô, vậy quan hệ giữa cô và cha ruột nói là giống như người xa lạ cũng không sai lắm.

Hắn ngáp một cái, biểu đạt vì những chuyện nhàm chán này mà làm chậm trễ thời gian mình xem tiểu thuyết, khiến người ta rất bực mình:

- Ta thấy tình huống đại khái là như vậy... một người nào đó khi nhận được chiếc nhẫn trong lòng rất vui mừng, kết quả mấy giây sau lại được thông báo là chỉ giả vờ mà thôi, lập tức thẹn quá hóa giận.

Hắn lại cầm quyển sách vừa rồi lên:

- Sau này đám trẻ các ngươi cãi nhau đừng tới làm phiền ta. Dù sao Cố Vấn bảo giữ cô lại thì cô phải ở lại, hắn là quân sư mà, những người khác chỉ cần không để cô chạy ra khỏi tàu ngầm là được. Nếu như cô bất mãn, chờ Cố Vấn trở về thì tìm hắn đi, chiên xào hầm rán tùy cô, ta sẽ không xen vào.

Hắn cũng không ngẩng đầu lên, dùng một ngón tay chỉ về phía cửa:

- Lúc ra ngoài nhớ đóng cửa lại.