Phiến Tội

Quyển 12 - Chương 4: Thế giới chỉ mình ta biết (trung)



Ngươi xem đây là đi dạo trong vườn thú hoang sao?

Nguyệt Yêu liếc hắn một cái.

- Ví dụ của cô không thích hợp, phải nói là đi rạp chiếu phim mới đúng, vườn thú làm sao có thể nhìn thấy cảnh tượng này.

Thiên Nhất cười nói.

Nguyệt Yêu cười lạnh:

- Ta không nói sai, người yêu mới hẹn nhau đi rạp chiếu phim, còn dẫn con nuôi đi dạo thì... đi vườn thú.

- Ừm... cái này không sai.

Thiên Nhất dường như rất tán thưởng câu châm biếm ngẫu hứng này, cũng không đáp trả mà nói:

- Được rồi, vậy cứ trực tiếp đi xem vương quốc thứ ba đi, dù sao vương quốc thứ hai ồn ào khoảng một trăm năm thì đã bị thần chấm dứt rồi.

Cảnh vật trước mắt hai người lại bắt đầu biến đổi, lần này bọn họ đi đến một thành quốc đúng như ý nghĩa.

Trong tưởng tượng của Nguyệt Yêu, sinh vật của vương quốc thứ ba hẳn là tương tự với loài người, sống trong kiến trúc bằng đá, mặc quần áo làm bằng da thú. Nhưng lúc này thứ nàng nhìn thấy lại là một thành phố cảng dọc theo biển, một thành thị lớn được xây bằng kim loại không rõ. Cư dân ở nơi này cũng hoàn toàn không giống con người, lại có tám phần giống chim cánh cụt.

- Chim cánh cụt... từng thống trị Địa Cầu?

Nguyệt Yêu nhìn Thiên Nhất, thì thầm từng chữ.

Thiên Nhất trả lời:

- Sau khi vương quốc thứ hai bị hủy diệt, vương quốc thứ ba được thần đưa đến Địa Cầu. Đây là một thời kỳ đa dạng hóa, các loại sinh mệnh trí tuệ cao được thả xuống các nơi trên thế giới, xây dựng thành quốc của mình. Cô nhìn kỹ những sinh vật này, bọn chúng rất giống chim cánh cụt, nhưng cũng không hoàn toàn như vậy. Đầu của bọn chúng lớn hơn một chút, cổ rất giống với loài người, như vậy có thể cung cấp cho đại não máu và dưỡng khí đầy đủ, bọn chúng còn có ngón tay linh xảo, mỗi tay bốn ngón chứ không phải mọc vây.

- Cho nên, thần đã dùng chim cánh cụt làm khuôn mẫu tạo ra vương quốc thứ ba?

Giọng điệu của Nguyệt Yêu vẫn không thay đổi.

Thiên Nhất nói:

- Còn có gấu túi, chuột túi, gấu mèo... văn minh mỗi nơi đều không giống nhau.

- Mà vừa rồi ngươi còn nói đây không phải là vườn thú?

Thiên Nhất sững sốt một chút:

- Ừm... ha ha... được rồi, chúng ta nên nhảy qua xem vương quốc thứ tư đi.

- Chờ đã.

Nguyệt Yêu nói:

- Cái vương quốc thứ ba đáng yêu này bị hủy diệt thế nào?

- Hỏi rất hay.

Thiên Nhất trả lời:

- Vương quốc thứ ba rất bi kịch, bị hủy diệt bởi một số ít sinh vật còn sót lại trong vương quốc thứ hai.

- Cái gì?

Nguyệt Yêu rất khó hiểu:

- Chẳng lẽ khi thần xoá bỏ những quái vật kia cũng có sơ suất?

- Cô xem, ta đã sớm nói rõ rồi, đừng hỏi những vấn đề tương tự, ai biết thần suy nghĩ thế nào? Có lẽ là ngài cố ý, muốn xem thử lực lượng văn minh của vương quốc thứ ba có thể chống lại những quái vật kia hay không.

Thiên Nhất nhún vai nói:

- Dù sao thần đã trực tiếp trao cho những sinh vật “đáng yêu” mà cô nói trình độ văn minh khoa học cực cao.

- Hừ... vậy vương quốc thứ tư kia là gì? Sự phục hưng của vương quốc thứ hai?

Nguyệt Yêu hỏi.

- Trong vương quốc thứ hai quả thật có bộ phận sinh vật được ghi chép lại, trở thành đối tượng mà đời sau sùng bái hoặc kính sợ, ví dụ như hai con mà chúng ta vừa thấy, lại trở thành Sphinx và thần Anubis.

Thiên Nhất đáp:

- Nhưng vương quốc thứ hai cũng không phục hưng, trên thực tế văn minh của vương quốc thứ ba đã thành công ngăn cản và tiêu diệt rất nhiều quái vật còn sót lại từ thời đại thần thoại, có điều trận chiến này cuối cùng vẫn chấm dứt bằng sự diệt vong của vương quốc thứ ba. Nhưng sinh vật của vương quốc thứ hai cũng thắng thảm, số lượng của bọn chúng càng ít hơn ban đầu.

- Trải qua hai lần đại nạn, những kẻ sống sót từ thời đại thần thoại kia đã trở nên gian xảo, không tùy tiện cùng đồng loại thực lực tương đương tàn sát lẫn nhau nữa, mà lựa chọn chĩa mũi dùi về phía đám sinh vật nhỏ yếu hơn trên Địa Cầu.

Theo Thiên Nhất tự thuật, hai người lại đi đến phía trên một hẻm núi. Giữa không trung loáng thoáng có thể nhìn thấy, sâu trong hẻm núi u ám có một con rắn đen lớn như rồng đang nằm.

- Trước Công Nguyên khoảng mười ngàn năm, ta đã xuất hiện trên đời.

Thiên Nhất nói.

Nguyệt Yêu cười, tiếng cười kia biểu thị nàng không tin những gì mình nghe được:

- Ngươi nói gì?

- Đến đây thần dường như đã chán can thiệp vào tinh cầu này, ngài quyết định tạo ra hai người đại diện để giúp ngài xử lý chuyện này. Ta là một trong số đó, người truyền thuật.

Giọng điệu của Thiên Nhất rất bình thường, không giống như đang nói đùa hay nói dối.

Sắc mặt Nguyệt Yêu cũng bắt đầu biến hóa:

- Ngươi đã hơn mười hai ngàn tuổi rồi?

- Không kém bao nhiêu, ta cũng chưa từng tính.

Thiên Nhất trả lời:

- Một người khác gọi là người xóa bỏ, hắn không thể sống lâu như ta, sau khi vương quốc thứ tư bị hủy diệt thì hắn đã nản chí ngã lòng, tự xóa bỏ mình.

Nguyệt Yêu nói:

- Vương quốc thứ tư là?

- Bộ tộc Dark Water.

Thiên Nhất trả lời.

Nguyệt Yêu bỗng tỉnh ngộ, lúc này nàng mới giải đáp được một bí ẩn đã quấy nhiễu mình trong thời gian dài... đó là Dark Water có phải người ngoài hành tinh hay không.

- Nhưng vẫn phải nói lại một chút.

Thiên Nhất nói:

- Rất hiển nhiên, sau khi trải qua ba vương quốc thử nghiệm thất bại, một chủng tộc vốn không được coi trọng đã tiến vào tầm mắt của thần. Đó là một loại sinh mệnh trí tuệ, tự động diễn sinh ra trong pháp tắc kẻ mạnh tồn tại của tinh cầu này... người tinh khôn.

- Trong đại não phát triển của người tinh khôn còn sinh ra một thứ nguy hiểm, nói đơn giản thẳng thắn một chút... đó là tội ác.

- Vừa rồi cô nói sinh vật của vương quốc thứ nhất không tính là sinh mệnh trí tuệ cao cấp, quan điểm này đến từ ý thức bản thân của cô. Cô dùng thân phận một cá thể nhận thức về thế giới, khiến cô đưa ra kết luận như vậy, loại ý thức bản thân này chính là điểm khác biệt giữa cô và những sinh vật kia.

- Nhưng cô không cảm thấy, loại suy nghĩ này là dựa vào thành kiến và cao ngạo bẩm sinh của mình sao?

- Ngươi muốn nói với ta... phán xét khuôn mẫu của sinh mệnh cao cấp chính là tội ác?

Nguyệt Yêu cười lạnh nói.

- Cá heo, heo, chó, còn có tinh tinh đều rất thông minh.

Thiên Nhất trả lời:

- Nhưng bọn chúng sẽ quan hệ ở nơi công cộng, bởi vì bọn chúng không có quan niệm xấu hổ, không có quan niệm này cũng sẽ không hiểu cái gì là nơi công cộng.

Hắn cười nói:

- Vậy cô có thể cùng ta ở nơi công cộng...

- Ta hiểu ý của ngươi, ngươi không cần nói ra hết.

Nguyệt Yêu ngắt lời.

Thiên Nhất tiếp tục nói:

- Trong lòng con người có thiện ác, cho nên mới biết vinh nhục, hiểu thị phi, cho dù là Blood Owl cũng không ngoại lệ. Bởi vì con người có thể ý thức được sự tồn tại của “tội”, cho nên mới là cao cấp.

- Các loại cảm xúc tiêu cực đều có thể phát triển thành hành vi, ví dụ như giận dữ, đố kị, dâm dục, tham lam vv. Dục vọng có thể khiến người ta phạm tội nhiều không kể xiết, nhưng chưa chắc sẽ biến thành hành động, bởi vì mọi người ý thức được, khi những hành vi kia thỏa mãn chính mình sẽ tổn thương đến người khác, những hành vi đó là “tội ác”, hơn nữa phạm tội thì phải trả giá.

Thiên Nhất chỉ chỉ hẻm núi phía dưới, bỗng thấy có hai người đi vào hẻm núi, một người khổng lồ cao khoảng ba mét, còn một người hình thể bình thường:

- Nhìn thấy gã đẹp trai tóc dài mặc da thú kia không.

- Ngươi bớt tự sướng một chút thì chết à?

Tuy nói như vậy nhưng Nguyệt Yêu vẫn cười, bởi vì người hoang dã tóc tai bù xù, mặc da thú phía dưới nghiễm nhiên chính là Thiên Nhất.

- Ta và người xóa bỏ tốn hơn ngàn năm, đi săn giết những sinh vật của vương quốc thứ hai còn lại trên Địa Cầu. Lúc trước chúng ta thường chia nhau làm việc, mỗi người lo chuyện của mình. Có điều loại rắn đen này là sinh vật có lực lượng mạnh nhất, chết người nhất trên tinh cầu hiện giờ, cho nên ta và hắn không thể không hợp tác một lần.

Thiên Nhất nói:

- Tám con rắn đen, gần như đã tiêu diệt tất cả nền văn minh mà bọn chúng gặp phải, bao gồm một vài văn minh nhân loại còn lâu đời hơn bốn nền văn minh cổ, thật bất hạnh là những văn minh kia không lưu lại được gì. Ta đã bảo tộc nhân Dark Water ở các nơi trên thế giới đổi thành quốc sang hình thức cứ điểm đóng kín, chìm vào lòng đất để trốn tránh loại sinh vật này, bọn họ mới may mắn thoát khỏi tai nạn.

- Thế là sau khi những sinh vật còn sót lại từ thời đại thần thoại bị quét sạch hoàn toàn, vương quốc thứ tư đã bắt đầu thống trị.

Nguyệt Yêu suy nghĩ một chút, hỏi:

- Vậy bộ tộc Dark Water xem như là tàn lưu của vương quốc thứ ba?

- Không, bọn họ được tạo ra cùng một thời kỳ với ta, sau khi vương quốc thứ ba bị hủy diệt hoàn toàn mới xuất hiện.

Thiên Nhất nói:

- Tình huống lúc đó là... vương quốc loài người trỗi dậy rất có thể là kết quả mà thần không muốn nhìn thấy nhất, nhưng bọn họ dường như lại có hi vọng lớn nhất. Loài người sinh sôi, khả năng thích ứng và khuếch trương đều rất xuất sắc, ba đặc tính này hoàn toàn không thua kém những động vật khác. Ngay cả đám quái vật của vương quốc thứ hai cũng không thể tiêu diệt sạch sẽ bọn họ, mặc dù khi đó loài người còn không phải là kẻ thống trị Địa Cầu, nhưng vẫn sống sót một cách ngoan cường.

- Dưới cục diện này, ta được tạo ra theo hình thái của loài người. Thần lựa chọn người da vàng, có thể vì ngài cảm thấy người có màu da này tiến hóa triệt để nhất. Năng lực thích ứng với hoàn cảnh rất mạnh, xương gò má và xương mày cũng bằng phẳng, lông cũng tương đối sạch sẽ, còn có màu da, màu tóc và con ngươi thống nhất, cảm giác giống như phiên bản chính thức cuối cùng của người tinh khôn vậy.

- Bởi vì được tạo ra theo tướng mạo của con người, ta dĩ nhiên cũng không có năng lực thân thể mạnh mẽ như người xóa bỏ. Cảm giác mà tên kia gây cho ta giống như Blood Owl hóa thành siêu Saiyan vậy, sức chiến đấu thật sự quá hung tàn, tạo ra hắn là để tiêu diệt tất cả những thứ cần tiêu diệt. Cô thử tưởng tượng xem...

- Không cần tưởng tượng, ta đã thấy...

Nguyệt Yêu đang nhìn cảnh tượng người xóa bỏ dùng tay không xé nát rắn đen trong hẻm núi dưới chân.

Con rắn đen kia biết bay, còn có thể phun ra từng đợt chất độc màu đen ăn mòn, máu thịt từ trong miệng nó nhổ ra lại hóa thành binh lính thi thể chiến đấu cho nó. Nhưng những lực lượng này đứng trước người xóa bỏ chỉ giống như trò đùa.

Thiên Nhất nói:

- Ừm... đại khái là như vậy. Lại nói về ta, sứ mạng của ta và hắn khác nhau, ta là “người truyền thuật”, ta cần một bề ngoài dễ được chấp nhận hơn. Nếu dáng dấp của ta giống như người xóa bỏ, khi ta đi vào làng mạc của loài người muốn tiếp xúc với bọn họ, e rằng bọn họ nếu không sợ đến bỏ chạy tập thể thì cũng dâng lên thức ăn, quỳ xuống nhận chết. Suy nghĩ đến đủ loại biến số trong tương lai, cuối cùng ta đã được tạo ra với dáng vẻ mà cô nhìn thấy hiện giờ.

- Tại sao không tạo ngươi thành hình dáng của bộ tộc Dark Water?

Nguyệt Yêu hỏi.

- Không cần thiết, đối với bộ tộc Dark Water thì bề ngoài cũng không quan trọng, bọn họ sẽ không bị bất cứ người nào hù dọa.

Thiên Nhất trả lời:

- Nhưng đối với loài người, trông mặt bắt hình dong là một trong những đức tính bẩm sinh, phải chiều theo bọn họ.

Lúc này cảnh vật trước mắt hai người lại trôi nhanh, trong chốc lát đã đi tới di tích của bộ tộc Dark Water. Chung quanh là một căn phòng lớn, chính giữa có một pho tượng đầu người. Các tộc nhân Dark Water đang chỉnh tề đứng chung quanh pho tượng, xếp hàng chuẩn xác như những quân bài, trong mắt đều tỏa ra ánh sáng xanh, dường như đang cử hành một loại nghi thức.

Bộ tộc Dark Water và loài người mười phần tương tự, hình thể của bọn họ giống như người trưởng thành, nhưng chỉ cao khoảng bằng đứa trẻ, giống như loài người thu nhỏ vậy. Điều này không giống như tưởng tượng của Nguyệt Yêu, bởi vì nàng chỉ nhìn thấy Dark Water, ấn tượng ban đầu đã in sâu, cho rằng tộc nhân của hắn đều lớn như vậy. Kết quả nàng phát hiện, văn minh Dark Water của vương quốc thứ tư hóa ra là thế này. Mà nàng còn có một phát hiện khác, đó là đường nét khuôn mặt mỗi người trong bộ tộc Dark Water đều hơi khác nhau, giống như tướng mạo của loài người vậy, hoàn toàn có thể phân biệt được.

- Ta đã nói rồi, thần tạo ra ta và người xóa bỏ, chính là chuẩn bị làm một ông chủ ngồi chơi.

Thiên Nhất nói:

- Bộ tộc Dark Water được sáng tạo ra cùng thời kỳ đã gần với hoàn mỹ nhất. Bọn họ không có tội ác của loài người, sở hữu sức sống tương tự với sinh vật của vương quốc thứ nhất, còn có hệ thống khoa học tiên tiến hoàn thiện hơn vương quốc thứ ba và tinh thần chỉ dẫn... tức là hạt nhân vĩnh hằng. Trên lý thuyết, vương quốc thứ tư sẽ là người thống trị thích hợp nhất của tinh cầu này, hơn nữa không thể diệt vong.

- Lại nói còn có người truyền thuật là ta giám sát, lúc cần thiết ta có thể giữ chức ngoại giao với loài người hoặc là đi nằm vùng.

- Đương nhiên, khi trường hợp tồi tệ nhất nhất nhất nhất xảy ra, cũng sẽ cần đến ta. Dưới tình huống đó... ta là một lớp bảo hiểm cuối cùng.

Nguyệt Yêu nói:

- À, thế giới của chúng ta bây giờ là trường hợp tồi tệ nhất nhất nhất nhất phải không?

Nàng học theo giọng điệu của Thiên Nhất, liên tục nói bốn chữ “nhất”.

Thiên Nhất thở dài nói:

- Mấy ngàn năm qua, bộ tộc Dark Water đi theo chân lý và tư tưởng chính xác, cuối cùng khiến bọn họ lâm vào một vòng logic luẩn quẩn. Bọn họ kết luận “tiến bộ” là điều cần thiết, mà phương thức ưu hóa chính là cắn nuốt người xóa bỏ.

- Khi bọn họ đưa ra kết luận này, ta biết vương quốc thứ tư đã xong rồi. Bất kể bọn họ có tiêu hóa được người xóa bỏ hay không, kết cục đều đã định trước, tinh cầu này cuối cùng vẫn sẽ thuộc về loài người.

Nguyệt Yêu nói:

- Cho dù bọn họ cắn nuốt thành công, cũng sẽ vì bước “tiến bộ” tiếp theo mà khuếch trương vào vũ trụ đúng không?

- Đúng, cho nên bọn họ cũng là một vương quốc thất bại. Hạt nhân vĩnh hằng đại biểu cho văn minh như vậy, chân lý, ý nghĩa vĩnh viễn đi theo con đường chính xác. Loài người là chủng tộc sẽ làm trái chân lý, bọn họ luôn có thể tìm được cái cớ để thỏa hiệp, nhưng tộc nhân Dark Water thì không như vậy.

Thiên Nhất nói:

- Cuối cùng bộ tộc Dark Water không thể nuốt được người xóa bỏ. Tộc nhân Dark Water trên toàn thế giới tụ tập với nhau, hợp thành một thể muốn thực hiện lần cắn nuốt này, nhưng lại bị năng lượng của người xóa bỏ cắn trả, hóa thành hư không. Chỉ có cái gã trong Nghịch Thập Tự chúng ta còn sống, giống như một giọt nước trái cây cuối cùng trong ly thủy tinh vĩnh viễn uống không hết, sống một cách vất vưởng.

- Khi đó ngươi không ngăn cản bọn họ sao?

Nguyệt Yêu khẽ nhíu đôi mày thanh tú, tỏ ra rất khó hiểu:

- Còn nữa, chẳng lẽ người xóa bỏ bằng lòng để bọn họ cắn nuốt?

- Ta không ngăn cản được bọn họ, “khuyên nhủ” đối với tộc nhân Dark Water là vô dụng, “mệnh lệnh” mới hữu dụng, nhưng chỉ là tạm thời. Ý nghĩa gốc rễ của chủng tộc sẽ khiến bọn họ nhiều lần đi cùng một con đường. Nói cách khác ta có thể ra lệnh cho bọn họ không nên cắn nuốt người xóa bỏ, nhưng sau đó bọn họ sẽ một lần nữa đưa ra quyết định này. Nói thế nào nhỉ... giống như một vòi nước mở ra, cô dùng tay bịt lại có thể tạm thời không để nước chảy, nhưng trừ khi cô vặn chặt nó hoặc là cắt đứt nguồn nước, nếu không tay của cô vừa thả ra nước vẫn sẽ chảy.

- Còn về người xóa bỏ, hắn cũng giống như ta, hắn hiểu được những chuyện này nên sẽ không cự tuyệt. Nhưng kết quả lại bi thảm đúng như dự liệu, vương quốc thứ tư bị hủy diệt. Người xóa bỏ đã sớm cảm thấy sự tồn tại của mình mất đi ý nghĩa, một thế giới không còn sinh vật mạnh mẽ nào để xóa bỏ vốn đã rất thê lương, bộ tộc Dark Water lại xảy ra chuyện như vậy, thế là người xóa bỏ đã từ bỏ lực lượng như sao trời, kết thúc chính mình.

- Vậy chức trách của ngươi rốt cuộc là gì?

Nguyệt Yêu hỏi.

- Vấn đề này Cố Vấn đã từng hỏi ta, khi chúng ta lần đầu tiên gọi điện, ta đã từng ám chỉ với hắn, nghề chính của ta là quản lý vận mệnh của loài người.

Thiên Nhất trả lời:

- Tại khoảnh khắc vương quốc thứ tư bị hủy diệt, sứ mạng của ta đã thay đổi. Người truyền thuật cung cấp quản lý và phục vụ cho vương quốc thống trị Địa Cầu, nếu loài người đã trở thành kẻ thống trị mới, vậy ta chính là người truyền thuật của loài người.

- Chuyện này lại kỳ quái, sao ta chưa từng nghe đến tên ngươi trong lịch sử, càng chưa từng nghe nói trong loài người có người truyền thuật gì.

Nguyệt Yêu ung dung nói.

- Từ nãy đến giờ ta nói nhiều như vậy, cô vẫn cảm thấy ta đang vừa chiếu phim vừa tán gẫu với cô đúng không?

Thiên Nhất đương nhiên biết suy nghĩ của Nguyệt Yêu.

- Ừ.

Nguyệt Yêu nhún nhún vai, gật đầu.

Những chuyện khó mà tưởng tượng này, bất cứ ai cũng sẽ không tin, huống hồ những cố sự này còn do Thiên Nhất nói ra, độ tin tưởng càng phải giảm đi.

Thiên Nhất hít sâu một hơi, giống như cũng không quan tâm lắm, bĩu môi nói:

- Được rồi... dù sao ta vẫn cứ nói.

Hắn suy nghĩ mấy giây:

- Thế kỷ thứ 3 sau Công Nguyên ta mới nghĩ đến cái tên Thiên Nhất này, trước đó ta vẫn tự xưng là người truyền thuật. Còn về lịch sử... khi một vương triều mới của loài người sinh ra, chuyện thứ nhất chính là sửa đổi đoạn lịch sử có liên quan đến mình. Vòng đi vòng lại, thường chỉ có những thứ không quan trọng được ghi chép chân thực và lưu truyền. Mà mỗi lần thay đổi vương triều, vô số chân tướng quan trọng sẽ vĩnh viễn bị che giấu.

- Lấy thế giới hỗn loạn hiện giờ của chúng ta làm ví dụ. Nếu như đế quốc tan rã, vương triều mới xuất hiện, chẳng hạn như... Liên Minh Rực Lửa cuối cùng trở thành chính quyền mới. Vậy trong lịch sử mà bọn họ biên soạn, hình tượng của bọn họ sẽ như thế nào, hành vi và suy nghĩ của những tổ chức phản kháng khác sẽ bị viết thành cái gì? Mà trong đoạn lịch sử kia, tổ chức giống như Nghịch Thập Tự, hoặc là cái tên Thiên Nhất này cần xuất hiện sao? Bọn họ vốn không biết thông tin về tổ chức chúng ta đúng không? Nên viết như thế nào mới phải? Cho dù trong tổ chức chúng ta có người muốn lưu lại cố sự về Nghịch Thập Tự cho hậu thế, sau mấy trăm năm cũng sẽ biến thành mấy câu truyền thuyết dã sử lác đác. Nhiều nhất là được một nhà văn thất bại cầm đi bịa đặt một chút, thêm mắm thêm muối, tăng lên một trăm lẻ tám thành viên, viết thành tiểu thuyết dài kỳ, trong đó còn tràn ngập oán niệm có tài nhưng không gặp thời của tác giả và bất mãn đả kích xã hội đương thời.

Nguyệt Yêu cười cười:

- Hờ hờ.. coi như ta không hỏi, ngươi cứ tiếp tục nói đi, tiếp theo là vương quốc thứ năm đúng không?