Phiến Tội

Quyển 12 - Chương 8: Dụ địch để bắt



Mặc dù một cánh tay của Carl tạm thời bị phế, nhưng với thương thế như vậy hắn vẫn có thể cắn răng kiên trì. Dù sao cũng đã trải qua rất nhiều trận chiến, hắn biết rõ với tình hình hiện tại, Botrini mới là người phải lo lắng cho tính mạng.

Sắc mặt Botrini quả thật đã nhợt nhạt, trên Du Ngoạn Sa Mạc chảy đầy máu tươi của hắn. Với trạng thái này bảo hắn lại giơ thập giá đánh người là chuyện không thể, cho dù dùng tay không ra trận cũng quá sức. Hắn cân nhắc tình hình, thầm nghĩ: “Dù sao đối phương đã mất đi ít nhất một nửa sức chiến đấu, đám hiệp sĩ chung quanh hoàn toàn có thể bắt được, ta cần gì phải liều mạng.”

- Lên! Tiêu diệt hắn!

Botrini lấy hơi hô to một tiếng, sau đó tự mình lái Du Ngoạn Sa Mạc rút về phía hậu quân.

Carl không có thiết bị di chuyển nên không thể đuổi theo, hơn nữa đã lâm vào trùng vây. Lúc này hắn mới nhớ tới, Tamsen kia đang ở đâu? Nhìn thấy tình hình như vậy chẳng lẽ còn không hiện thân?

Hắn vừa nghĩ tới đây, chợt thấy kính buồng lái của một chiếc Nhện Năm Chân phía xa đột nhiên bị đụng vỡ. Đó là kính chống đạn rất dày, hơn nữa bên trong còn gắn một màn hình, không ngờ lại bị một thân thể máu thịt đụng vỡ. Mà người từ bên trong bay ra lại mặc đồng phục HL màu đen, không phải Tamsen thì là ai?

Botrini còn chưa chạy xa lúc này vừa rút dao ra khỏi bụng, với kinh nghiệm của hắn thì thứ đồ chơi có rãnh máu này rút ra càng sớm càng tốt. Dù sao đây cũng không phải đóng phim, xác suất rút ra sẽ chết ngay lập tức là rất thấp. Môi của hắn đã biến thành màu tím bầm, sức tập trung cũng bắt đầu giảm xuống. Tinh thần vừa buông lỏng liền nghe được một tiếng đụng vỡ kính, hắn còn lầm tưởng đối phương có phục binh, thiếu chút nữa đã sợ đến ngã xuống Du Ngoạn Sa Mạc.

Bóng dáng Tamsen tiếp tục rơi xuống, cho đến khi đụng vào đất cát mới dừng lại, nằm ở đó không biết sống chết. Mặc dù khoảng cách khá xa không thể xác nhận, nhưng nhìn tư thế của hắn rơi tự do giữa không trung, Carl suy đoán tên này nếu không phải mất đi ý thức thì cũng bị đánh đến mức không thể động đậy.

Botrini cũng nhìn ra đầu mối, có thể nói là vừa mừng vừa sợ. Hắn cũng không hiểu đây là tình huống gì? Ai đã tiêu diệt tên này? Vừa rồi kẻ liên tục bắn lén người năng lực cấp Hung là ai?

So sánh thì tình hình bên phía Carl có thể nói đã hoàn toàn thay đổi, mười mấy chiếc Du Ngoạn Sa Mạc chung quanh đã gần như bao vây hắn lại, trên mỗi chiếc đều chở ba đến năm người siêu năng lực. Hơn nữa bây giờ hắn hiển nhiên không thể mong đợi Tamsen tới chi viện cho mình, mà ngược lại hắn phải mang theo một cánh tay tàn phế đi cứu Tamsen.

- Chết tiệt... liều thôi...

Carl thấp giọng mắng một tiếng, một chân bước ra, mấy mét vuông nơi hắn đứng lại nổi lên cát bụi, tạm thời che khuất thân hình của hắn.

Đám hiệp sĩ gần đó bắt đầu bắn về hướng này để thăm dò, nhưng tốc độ của Carl dưới trạng thái không xoay tròn cũng không chậm. Dù sao hắn cũng là người năng lực cấp Cường, cho dù trên tâm lý hay năng lực thân thể đơn thuần, hắn chống lại những người siêu năng lực cấp thấp này vẫn có ưu thế nhất định.

Trong nháy mắt bóng dáng của Carl đã nhanh chóng chạy đến bên cạnh một chiếc Du Ngoạn Sa Mạc. Ba tên hiệp sĩ trên Du Ngoạn có phần trở tay không kịp, nhưng vẫn lập tức phản ứng, từng người thi triển ra năng lực. Không ngờ Carl cũng không trực tiếp ra tay với bọn họ, mà dùng một tay nắm lấy Du Ngoạn Sa Mạc nhấc nghiêng sang một bên.

Carl cũng không phải người siêu năng lực sở trường sức mạnh, hắn không làm được giống như Botrini, dùng vũ khí có đơn vị tính bằng “tấn” vung vẩy giống như đánh bóng chày. Nhưng bất kỳ một người siêu năng lực nào đạt đến cấp Cường, chỉ cần cố gắng thì vẫn có thể dùng một tay nhấc nghiêng một chiếc xe hơi, có điều muốn nhấc xe lên hoặc là ném ra thì phải trải qua rèn luyện hoặc có năng lực thích hợp mới được. Dù sao Carl cũng là nhân viên chiến đấu của HL, lại là học trò của Jason Luca nổi danh ở phân bộ Châu Âu, có thể làm được chuyện này cũng không có gì lạ.

Ba tên hiệp sĩ kia đồng thời mất đi thăng bằng, lảo đảo lui về phía sau nhảy xuống đất cát. Carl nhân cơ hội này nhảy lên Du Ngoạn, dùng vai trái làm trục, một cánh tay hóa thành gió lốc, lập tức đánh ra một đống cát bụi hình vòng xoáy, giống như một con rồng cát nằm ngang, đánh lui đám hiệp sĩ bên cạnh và hai chiếc Du Ngoạn khác đang đến gần.

Trong mấy giây ngắn ngủi này Carl đã khởi động Du Ngoạn, mở hết tốc lực chạy về hướng Tamsen.

Nơi Tamsen ngã xuống vẫn còn cách tiểu đội Du Ngoạn Sa Mạc của Giới Luật Thép một khoảng nhất định, chung quanh hắn không có bộ binh và kị binh nhẹ. Bởi vì hắn ngã xuống ngay phía dưới một chiếc Nhện Năm Chân, cho nên những chiếc Nhện Năm Chân khác chung quanh không tiện khai hỏa, cũng không thể vì giết một kẻ địch đã mất đi tri giác mà bắn nát một chiếc tàu cỡ lớn của phe mình, huống hồ bọn họ còn không biết đồng bạn trong chiếc tàu này đã chết sạch rồi.

Sau khi Carl cướp được Du Ngoạn liền chạy thẳng về phía đồng bạn, lúc sắp đến nơi hắn lại nghiêng người thò ra một bên Du Ngoạn. Bởi vì hắn chỉ có thể sử dụng tay trái, còn phải điều khiển phương hướng và ổn định Du Ngoạn, cho nên hắn phải vừa di động vừa dùng bàn chân móc lấy Tamsen dưới đất, giống như đá cầu vớt đồng bạn lên.

Kết quả động tác có độ khó cao này thật sự thành công. Đợi thân thể Tamsen rơi vào trên Du Ngoạn, Carl theo bản năng liếc nhìn một cái, lại kinh ngạc phát hiện đây vốn không phải Tamsen, chỉ là thi thể của một kẻ xa lạ mặc quân phục màu đen của Tamsen mà thôi.

“Xảy ra chuyện gì?” - Carl lập tức phản ứng lại: “Chẳng lẽ là muốn dụ ta qua đây?”

Trong máy truyền tin trên Du Ngoạn Sa Mạc đột nhiên có người nói chuyện:

- Vị kia của HL, chắc là ngươi nghe được chứ.

Carl biết đây là đang nói chuyện với mình, liền vặn lớn âm thanh.

- Đồng bạn chế tạo ảo giác của ngươi đã bị bắt, mà ngươi cũng đang rơi vào trùng vây của quân ta. Ban nãy ngươi không dứt khoát chạy trốn, bây giờ muốn quay về thì cũng đã chậm rồi.

Người nói chuyện là Speighton, nhưng người nghe tuyệt đối không nghĩ tới lại có người của Nghịch Thập Tự xuất hiện ở đây. Cho dù là Carl, Botrini hay đội ngũ của Giới Luật Thép, đều cho rằng đây là một hiệp sĩ đội trưởng hoặc giáo sĩ cao cấp đang nói chuyện.

Chiếc Du Ngoạn Sa Mạc của Carl chậm lại, bởi vì hắn chú ý tới thật sự đã không còn chỗ để trốn. Đông đảo Nhện Năm Chân từ bốn phương tám hướng bao vây tới, tiểu đội Du Ngoạn Sa Mạc cũng xen lẫn trong đó tiến đến gần, không thể tìm được góc chết.

- Dừng lại đầu hàng, hoặc là bị hỏa lực dày đặc giết chết, ngươi tự chọn đi.

Người đàn ông trong truyền tin nói xong lời này liền cúp máy.

Carl do dự mấy giây, bất đắc dĩ dừng Du Ngoạn lại, căm phẫn đá văng thi thể đã lừa gạt hắn vào trận địa xuống khỏi Du Ngoạn, sau đó giơ cánh tay còn có thể cử động lên để tỏ ý đầu hàng. Hắn cũng không sợ bị bắt, chỉ cần thương thế khôi phục thì sẽ có cơ hội chạy trốn, huống hồ Miêu Long còn ở đây, nói không chừng qua nửa giờ đối phương sẽ chủ động tìm hắn để đầu hàng.