Phiến Tội

Quyển 13 - Chương 4: Đường về (hạ)



Blood Owl quay đầu lại, trông thấy cái kẻ hình dáng giống hệt như mình, giọng nói lạnh nhạt lại đột ngột xuất hiện ở ghế sau.

- Không cần thiết, ta đã có sẵn một tư liệu sống, đó là thi thể bị vứt bỏ kia.

Blood Owl trả lời:

- Tuổi tác tương đồng, giới tính tương đồng.

- Nhưng giống như bỏ gần tìm xa, không phải sao?

Một Blood Owl khác nói.

- Đó là một người chết.

Blood Owl trả lời:

- Còn Lâm Ân là ngất xỉu. Thi thể và nữ nhân hôn mê rõ ràng là hai thứ khác nhau, nếu bọn họ đều là xác chết thì mới đúng là bỏ gần tìm xa.

- Biến Lâm Ân thành thi thể cũng chỉ cần một cái nhấc tay.

- Tại sao ta phải giết chết một nhân chứng có lợi với mình?

Blood Owl nói:

- Chính nhờ khẩu cung của Lâm Ân, hành vi của ta mới được cảnh sát thấu hiểu, vì bảo vệ bạn gái nên lỡ tay giết người, vì vậy không bị truy nã khắp nơi.

Hắn cười nói:

- Còn em trai cô ta... sau khi thi thể cô gái bị hắn giết chết được phát hiện trong một phòng thí nghiệm tà ác, đám cảnh sát đã đổ tất cả tội ác xảy ra ở đó lên đầu hắn, bao gồm cả một số vụ án mất tích ly kỳ ở bản địa. Đây là một mũi tên bắn hai con chim, bởi vì chết không có đối chứng, cảnh sát đã khép lại rất nhiều vụ án. Còn ta thì chạy khỏi thành trấn kia, ung dung ngoài vòng pháp luật, sau đó thay thế một tên xui xẻo khác lên đại học.

- Chẳng lẽ đó hoàn toàn là ngươi trải qua suy nghĩ rồi mới hành động? Không có bất kỳ nhân tố nào khác?

Một Blood Owl khác hỏi:

- Ngươi và ta đều hiểu rõ, loài người tìm được niềm vui cấp thứ năm chính là sáng tạo, thay đổi sinh mệnh khác. Khi đó ngươi nắm giữ tính mạng của Lâm Ân, nhưng ngươi lại lựa chọn nhân từ, có lẽ ngươi đã lấy được thứ gì từ đó...

Blood Owl ngắt lời hắn:

- Ngươi biết loài người tìm được niềm vui cấp thứ sáu là gì không?

Hắn quay đầu đi, không nhìn một con người khác, thuận thế nhảy lên ghế lái:

- Chính là ma túy.

Hắn lại nổ máy, khởi động xe hơi:

- Còn có cấp thứ bảy, đó là ngươi cách xa ta một chút.

Một chân đạp ga hết cỡ, xe thể thao phóng nhanh, lần này không cần nhìn kính chiếu hậu, Blood Owl cũng biết cái tên đáng ghét kia hẳn là đã biến mất rồi.

......

Thế giới đen trắng một lần nữa đảo lộn, khi sa mạc khôi phục màu trắng, trước mặt Blood Owl lại xuất hiện đầu cuối của con đường, đó là một thành phố.

Đi qua một đường ranh giới, Blood Owl lái xe vào một đô thị lớn hiện đại.

Nhưng trong thành phố này không có người.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Toàn Thế Giới Đều Mong Các Nàng Ly Hôn
2. Thật Đáng Tiếc, Em Phải Chịu Trách Nhiệm Về Anh
3. [ABO] Tôi Trở Lại Thời Trung Học Của Ba Mình!
4. Lột Xác Sống Lại
=====================================

Xe của hắn đột nhiên tắt máy, làm cách nào cũng không khởi động lại được.

Blood Owl xuống xe, tiếp tục đi về phía trước. Lần này hắn đã mê mang, bởi vì nơi này không chỉ có một con đường, mà là vô số con đường. Quay đầu nhìn lại, phía sau cũng không còn là sa mạc, mà là một khu rừng cốt thép xi măng.

Đường lớn hẻm nhỏ tràn ngập, giống như vĩnh viễn cũng không nhìn thấy đầu cuối.

Người đã xuất hiện, bọn họ từ bốn phương tám hướng tràn ra. Nhưng khi bọn họ đến gần một chút, Blood Owl mới phát hiện đây không phải là người, mà là thi thể.

Trên mặt bọn họ còn có dấu vết khâu vá, hoặc là kéo ruột bước đi, có một số người mang theo biểu tình đáng sợ cực kỳ thống khổ. Dáng vẻ kia quả thật khó hình dung, cho dù là người bàng quan cũng có thể tưởng tượng được sự hành hạ mà bọn họ đã phải chịu đựng.

Hàng trăm thi thể sống kéo đến, bao vây Blood Owl vào giữa.

Blood Owl vốn không biết sợ, hắn cũng sẽ không sám hối, chỉ lạnh nhạt nhìn tất cả những chuyện này xảy ra, không nói lời nào.

Đông đảo thi thể ngã xuống, phủ kín đường cái, thân thể bọn họ đều biến thành màu đen cùng màu với mặt đất, cuối cùng trở nên giống như bùn, khó mà phân biệt đường nét.

- Trò hề nhàm chán này còn phải kéo dài bao lâu?

Blood Owl hỏi.

Lúc này bầu trời có màu trắng, mặt trời thì màu đen, nhưng cái bóng của Blood Owl vẫn là màu trắng giống như buổi tối, dường như chỉ là để tách biệt với mặt đất.

Cái bóng của hắn kéo rất dài, ở đầu cuối của nó, một Blood Owl khác lại xuất hiện.

- Sắp kết thúc rồi.

Hắn nói:

- Thực ra ngươi tùy thời có thể rời đi.

Blood Owl quay đầu lại:

- Vậy sao?

Hắn chỉ chỉ vào bên cạnh, nơi đó lại bỗng nhiên xuất hiện một cánh cửa màu trắng:

- Ngươi cho rằng ta không biết sao? Ta chỉ là muốn xem thử ngươi rốt cuộc còn có thể giở trò gì.

Một Blood Owl khác nói:

- Chẳng lẽ đến bây giờ ngươi vẫn không hiểu sao? Ngươi không phải đang lựa chọn đi như thế nào, mà là lựa chọn đi hay không đi.

Hắn nói:

- Ta chính là ngươi có nhân tính, nhưng ta không thể dựa vào chính mình rời khỏi nơi này. Ta không thể tỉnh lại, bởi vì ngươi làm trở ngại ta. Chỉ khi ngươi lựa chọn vĩnh viễn ở lại nơi này, mở cánh cửa kia để ta ra ngoài, ta mới có thể đi ra được.

- Ha ha... ha ha ha... ha ha ha ha!

Blood Owl cười lớn:

- Thì ra mục đích của ngươi là như vậy.

Hắn lắc đầu cười nói:

- Ngươi cho rằng ta là kẻ ngốc sao? Mirror Face!

Chỉ nghe một tiếng “rắc”, theo sau là tiếng rào rào, đó là tiếng gương bị đánh vỡ.

Bầu trời màu trắng xuất hiện vết nứt, toàn bộ thế giới đột nhiên rung động kịch liệt.

“Một Blood Owl khác” kia cũng vỡ nứt giống như hình ảnh trong gương, lộ ra diện mạo vốn có... một người đàn ông mang mặt nạ gương.

- Giả vờ rất giống, ngươi còn rất nhập vai.

Blood Owl ngậm một điếu thuốc, mô phỏng giọng điệu của đối phương thuật lại:

- Ngươi còn nhớ không? Chúng ta đã bị giết, bị Lãnh Chúa giết chết. Chỉ là vào thời khắc cuối cùng, có người đã bảo vệ một phần khí quan trọng yếu của chúng ta, giấu vào trong một không gian mà Lãnh Chúa cũng không thể phát hiện.

Hắn nhả một ngụm khói:

- Nói thật, ta không nhớ được. Ngươi tự xưng là ý thức tầng sâu của ta, nhưng lại nói ra chuyện mà ta không biết. Ta cũng không phải nhân viên nghiên cứu khoa học hạng hai, luôn tán đồng với những kết luận lấp lửng. Nếu muốn ta tin tưởng mỗi câu nói của ngươi, tốt nhất phải lấy ra được căn cứ vững chắc.

Blood Owl cười lạnh:

- Những lời mà ngươi nói, ta không biết, nhưng Mirror Face chắc là biết. Trên đường đi ta đã dần dần nghĩ thông suốt điểm này, nhưng ta vẫn rất tò mò, ngươi rốt cuộc đã làm gì trong đầu ta. Kết quả bây giờ ngươi lại nói với ta rằng mình không ra được, hừ...

Hắn lại cầm tay nắm cửa, cánh cửa màu trắng kia trong nháy mắt biến thành màu đen:

- Lúc ngươi cứu ta, đã gieo một bộ phận ý thức thuộc về ngươi vào trong thế giới tinh thần của ta. Ngươi muốn thông qua tái diễn ký ức của ta, lại thêm vào mấy câu nói nhảm khiến người ta buồn nôn, lừa gạt ta tin tưởng ngươi, sau đó niêm phong vĩnh viễn ý thức của ta trong trạng thái hôn mê này, từ đó lấy được quyền khống chế thân thể ta.

Lúc này hình ảnh của Mirror Face cũng tan vỡ, rải rác dưới đất.

Quy tắc của thế giới này rất đơn giản, giống như người ý thức được mình đang mơ sẽ tỉnh lại. Nếu như Blood Owl phủ định chính mình, để ý thức của Mirror Face dẫn dắt, vậy thân thể của hắn sẽ bị ý thức kia chiếm đoạt. Nhưng nếu hắn nhìn thấu chân tướng thì sẽ có thể thoát ra, hoàn toàn hủy diệt thế giới tinh thần đen trắng này, ý thức của Mirror Face chôn trong tinh thần của hắn cũng sẽ không còn sót lại chút gì.

Có điều sau khi Blood Owl tỉnh lại, cũng không nhớ được những gì xảy ra ở nơi này.