Phiến Tội

Quyển 13 - Chương 5: Thuyền Noah khởi hành



Ngày 16 tháng 1 năm 2102, Thiên Đô, tổng bộ HL.

Krause đang ngồi trong văn phòng xử lý công việc gần như vô tận, hiện giờ hắn phải lo quá nhiều chuyện, mỗi ngày chỉ có thể ngủ ba đến bốn giờ. Cho dù hắn có thiên phú đặc biệt, nhưng sống như vậy trong thời gian dài, thể lực và trí nhớ của hắn cũng đã giảm sút. Hắn buộc phải bớt thời giờ viết một chương trình phân loại đơn giản, tự động sắp xếp công việc ở ba hạng mục quân, chính, pháp theo thứ tự ưu tiên, để cho hai người Khấu Lâm Tai và Cư Thắng giúp hắn xử lý một phần công việc có ưu tiên thấp.

Thời kỳ này tình hình trong triều đã ngày càng rõ ràng, mặc dù hôm nay Krause còn chưa chính thức lên ngôi, nhưng chuyện này đã giống như lòng dạ của Tư Mã chiêu, mọi người đều biết được. Cho nên hiện giờ trên dưới triều đình đều gấp rút chọn đội.

Mọi người đều biết, từ xưa tới nay thay đổi đế vương thường là vô số đầu người sắp rơi xuống đất. Nói đơn giản là chọn đúng trận doanh, về sau sẽ có thể một bước lên mây, còn thờ sai chủ nhân, kết quả rất có thể là vạn kiếp bất phục.

Thế là trong khoảng thời gian đầu năm này, Krause càng ngày càng bận rộn. Ngoại trừ phải ứng phó với những thủ đoạn chính trị ngoài sáng trong tối của đám anh trai, còn phải gánh chịu áp lực rất lớn do liên tiếp thất bại về quân sự. Việc xét xử hợp pháp gia tộc Cress đã tiến vào giai đoạn cuối cùng, sau mấy tháng triển khai, cây đại thụ che trời này đã sắp bị đánh tan. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, bằng chứng của Seltz Ain sẽ trở thành cọng rơm cuối cùng khiến lạc đà sụp đổ (nếu chất từng cọng rơm lên lưng lạc đà, cuối cùng sẽ có một cọng khiến lạc đà sụp xuống). Krause cuối cùng có thể loại trừ khối u ác tính ăn sâu bén rễ này ra khỏi trái tim đế quốc.

Trong thời kỳ mấu chốt này, tại một đầu khác của Địa Cầu, một vở kịch lớn đủ khiến thiên hạ kinh động đã mở màn.

......

Trung Đông, quận Táo Gia, bản bộ EAS.

Một thanh niên da đen mở cửa điện tử ra, dẫn hai người khác vào phòng làm việc của Đường Hiển.

- Báo cáo cục trưởng, đã dẫn cục phó và thượng tá Alice White tới.

Francis nói.

- Đúng là nói thừa, lão già còn không đến mức mờ mắt không nhận ra ta.

Time Servant chen đến trước người Francis nói:

- Hơn nữa dùng từ “dẫn tới” này rất khó hiểu, ngươi đang dẫn đường cho hai thượng cấp, chứ không phải đang thẩm vấn phạm nhân.

Trường Anh đi lên đứng ngang với Time Servant, nghiêm trang chào Đường Hiển theo nghi thức quân đội:

- Đường cục trưởng, đã lâu không gặp.

Nàng nói xong liền từ trong túi lấy ra một chiếc chìa khóa điện tử đặt lên bàn Đường Hiển:

- Đây là thứ tôi nhận được lúc chấp hành mệnh lệnh, lần này nội dung nhiệm vụ tôi được phái đi và hành động được cho phép, tất cả đều chứa trong đó.

Đường Hiển cầm lấy chìa khóa, lập tức cắm vào phía sau máy tính trên bàn làm việc của mình, mở văn kiện do cấp trên đưa đến, giải mã bộ phận được mã hoá.

- Thiên Vệ đại nhân không cần khách khí như vậy, những quy trình thuộc về hành chính này, trong thời kỳ đặc biệt có bỏ qua cũng không sao, cô có thể tự do hành động.

Đường Hiển cười trả lời.

Time Servant ở bên cạnh chen vào một câu:

- Đừng cười cợt nữa, lão già, “thuyền Noah” đã xuất phát tiến về nơi này, cho dù có quân đội phòng ngự thì mười ngày nửa tháng cũng sẽ đến. Đối phương là quân đoàn mạnh nhất của Giới Luật Thép do Cesare Barmond dẫn đầu, còn nơi này của chúng ta chỉ có một Thiên Vệ chẳng ra gì.

Trường Anh liếc Time Servant một cái, hừ lạnh nói:

- Phái ta tới hình như khiến ngươi rất bất mãn?

- Đúng vậy.

Time Servant nói:

- Bởi vì phái cô tới cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì.

- Ha...

Trường Anh cười nói:

- Nếu ngươi có dị nghị với quyết sách của Krause điện hạ, tại sao lúc tiếp nhận mệnh lệnh không đề xuất ngay trước mặt? Không dám à?

Giọng điệu của Time Servant không thay đổi, nói cũng rất nhanh:

- Ta không có dị nghị với quyết sách này, bởi vì đó là một lựa chọn bất đắc dĩ. Lãnh Chúa và Tuyệt Ảnh nhất định phải đóng giữ Thiên Đô, đề phòng Tiền Tuyến Tự Do có hành động trên biển. Còn bốn người Độc Tấu, Thiên Kiếm, Marcus, Domino phải đi phụ trách đường biên giới siêu dài của quận Song Ưng. Độc Tấu và Marcus cũng là cấp Cuồng giống như cô, càng thích hợp phát huy thực lực trên chiến trường chính diện, cho nên Krause chỉ có thể phái cô qua đây.

Đến đây hắn dừng một chút rồi nói:

- Tóm lại ta chỉ cảm thấy không vừa lòng với kết quả bất đắc dĩ này, chứ không phải cho rằng làm vậy là không đúng.

- Nói trắng ra là ngươi nhìn ta không thuận mắt.

Trường Anh tỏ ra chẳng thèm để ý:

- Vậy rất tốt, ta nhìn ngươi cũng không thuận mắt, hơn nữa bản mặt ngươi thì ta cũng nhìn đến phát chán rồi.

Nàng lập tức nghĩ đến chuyện gì, khóe miệng hơi nhếch lên, nhìn vẻ mặt kia rõ ràng là đã nảy sinh một gian kế:

- Đường cục trưởng, dùng quyền hạn của Thiên Vệ, trong nhiệm vụ lần này tôi muốn trưng dụng cục phó Joseph Norland của EAS làm thủ hạ, ngài có thể phê chuẩn không?

Time Servant lập tức chen vào:

- Không phải cô nhìn ta phát chán rồi sao?

Nụ cười của Đường Hiển càng sâu, đến cái tuổi này của lão, rất nhiều chuyện chỉ cần liếc qua là thấy ngay:

- Có thể, ta phê chuẩn, lập tức có hiệu lực.

Lão nhìn đệ tử do mình một tay dìu dắt lên, đắc ý nói:

- Time Servant, lần này anh hãy theo Thiên Vệ đại nhân làm chân chạy việc, trước khi hành động chặn đánh Giới Luật Thép kết thúc, anh phải phục tùng tất cả mệnh lệnh của cô ấy.

- Cái gì?

Time Servant rất ít khi biết mà vẫn hỏi, khi hắn hỏi như vậy chính là đang biểu đạt sự kinh ngạc và hoài nghi của mình với tình huống.

- Đại anh hùng.

Vẻ mặt Trường Anh châm chọc cười nói:

- Trước tiên dẫn ta đi tham quan bản bộ của các ngươi một chút.

Francis ở bên cạnh đoán ý qua lời nói và sắc mặt, trong lòng biết đàn anh rất có thể sắp nổi cáu rồi, lúc này chen vào một câu:

- Trưởng quan, nếu không... thì để cho tôi...

- Được rồi!

Time Servant đột nhiên lớn tiếng đáp một câu:

- Đi theo tôi, đại nhân.

Hắn nhấn mạnh hai chữ “đại nhân”, thần thái kia giống như đang nói “chơi thì chơi, ai sợ ai”.

Nhìn hai người đi ra ngoài, Francis mới quay đầu nói với Đường Hiển:

- Cục trưởng... đây là sắp xảy ra án mạng rồi.

- Ha ha... tuổi tác của thằng nhóc kia cũng không nhỏ nữa, nên có người uốn nắn những tật xấu của hắn.

Đường Hiển cười trả lời:

- Người trong cục đều quá quen thuộc với hắn, ngay cả ta cũng không có biện pháp chỉnh lý hắn. Nhưng bây giờ có một người ngoài, năng lực mạnh hơn hắn, quan chức cao hơn hắn, lại vừa lúc muốn đùa cợt hắn.

Lão sắp cười đến mức không khép miệng được:

- Vở kịch hay này há có thể bỏ qua.

- Ha... ha ha...

Khóe miệng Francis co giật:

- Chuyện này sẽ không ảnh hưởng đến đại cục chứ?

- Đại cục? Ha!

Đường Hiển lại lộ ra dáng vẻ heo tìm chết không sợ nước sôi:

- Thằng nhóc ngốc nghếch ngươi, còn cảm thấy chúng ta có thể ngăn cản được Giới Luật Thép sao? Lần này là đại đoàn trưởng của người ta “ngự giá thân chinh”, mang theo toàn bộ người siêu năng lực mạnh nhất trong tổ chức, dốc hết toàn lực. Bộ xương già này của ta có thể giải quyết được quân đoàn trưởng của bọn họ đã không tệ rồi. Ngươi nói xem để ai đi đối phó với Cesare Barmond? Nếu để người năng lực cấp Hung đánh với hắn, vây công thì còn đỡ, chứ một đấu một e rằng bình quân năm phút sẽ mất một cái mạng. Theo ta thấy, nếu như “thuyền Noah” thật sự tiến về bản bộ EAS chúng ta, chúng ta chỉ cần chống cự một chút cho có, sau đó vẫn nên rút lui.

Francis nói:

- Thế nhưng... đều là cấp Cuồng, Thiên Vệ đại nhân...

- Con bé kia à?

Đường Hiển không đợi hắn nói xong đã tiếp lời:

- Cô ấy làm sao có thể đánh đồng với Cesare Barmond? Thằng nhóc ngươi ngày thường làm quá ít bài tập rồi. Chúng ta là EAS, đánh giá về người siêu năng lực sao có thể nông cạn giống như người ngoài?

Lão đổi giọng như lên lớp:

- Nói đến thiên phú, Trường Anh và Time Servant rất giống nhau. Mới khoảng ba mươi tuổi thì cô ấy đã bước qua ngưỡng cửa cấp Cuồng, xem như là thiên tài rồi.

- Nhưng cục phó vẫn là cấp Hung.

Francis nói.

- Năng lực của Time Servant thuộc về “lĩnh vực không biết”, còn Trường Anh là “chuyển hóa năng lượng”. Nhìn vào loại hình năng lực và trường hợp thực tế, năng lực của cô ấy không hề phức tạp, ít nhất là đơn giản hơn Time Servant, cho nên độ khó khi rèn luyện và lĩnh ngộ sẽ tương đối thấp, cô ấy cũng có thể sớm đạt đến cấp Cuồng.

Đường Hiển nói:

- Nếu như cùng cấp bậc, năng lực phức tạp chắc chắn sẽ có ưu thế hơn.

- Vậy... Cesare Barmond thì sao?

Francis hỏi.

- Hắn à... không liên quan gì đến loại hình năng lực, hắn nên được xếp vào người mạnh nhất có cả chăm chỉ và thiên phú. Giống như Trường Anh, Time Servant, còn có... Blood Owl, bọn họ khi còn rất trẻ đã đạt đến cấp Hung, bởi vì năng lực khác nhau, bình thường tại hai mươi lăm đến ba mươi lăm tuổi sẽ bước vào ngưỡng cửa cấp Cuồng. So với “cao thủ” thông thường, bọn họ đã xem như đứng đầu trong cả cấp bậc. Còn so với người bình thường như chúng ta, loại tốc độ tu luyện này giống như sinh vật từ một thứ nguyên khác. Đứng trước mặt bọn họ, chúng ta quả thật hổ thẹn với bốn chữ “người siêu năng lực”.

- Mà trong đám quái vật này, Cesare Barmond và Lãnh Chúa đều thuộc về đỉnh cao. Mỗi thời đại đều sẽ có người tương tự với bọn họ, đó là những kẻ vô địch thiên hạ trong một thời kỳ...

- Ngươi có thể tưởng tượng, lúc Trường Anh hoặc Time Servant khoảng năm mươi tuổi, trải qua chừng hai mươi năm tu luyện, cuối cùng gia tăng năng lực cấp Cuồng đến đỉnh cao sẽ mạnh như thế nào. Loại thực lực đó rất gần với đại đoàn trưởng của Giới Luật Thép hôm nay.

- Vậy chẳng phải chúng ta chết chắc rồi?

Francis kinh ngạc nói:

- Chống cự tượng trưng cũng có thể bị giết trong nháy mắt đúng không?

- Vậy cũng không phải, có bị giết trong nháy mắt cũng là thằng nhóc ngươi, còn người năng lực cấp Hung không đến mức như vậy.

Đường Hiển vẫn biểu hiện rất ung dung:

- Cesare Barmond, còn có Lãnh Chúa, bọn họ cuối cùng vẫn là người chứ không phải là thần. Bọn họ đã đứng ở nơi mà người phàm chúng ta không thể đạt đến, nhưng bọn họ cũng không thể tiến thêm một bước nữa.

- Từ xưa đến nay trên tinh cầu của chúng ta đã có vô số người siêu năng lực, nhưng ít ra trong tin tức mà ta biết, còn không một ai có thể đạt đến cấp “Thần”.

Đường Hiển nhún vai nói:

- Nếu truy tìm căn nguyên, bảng phân chia từ “Giấy” đến “Thần” này rốt cuộc là bút tích của người nào, đến nay vẫn là bí mật. Rất nhiều người suy đoán, có lẽ lúc ban đầu người phát minh ra bảng phân cấp này chính là người năng lực cấp Thần duy nhất.

Đường Hiển kết thúc suy nghĩ, nói:

- Được rồi, nói cũng hơi xa, tóm lại ngươi không có gì phải lo lắng cả, trời sập xuống cũng đè chết bộ xương già của ta trước. Trên thế giới này, đứng càng cao, nhìn càng xa, quản càng nhiều, chết càng sớm. Ngươi càng có bản lĩnh thì càng lấy được nhiều thứ, nhưng đồng thời trách nhiệm phải gánh vác cũng càng nặng, có được tất có mất. Nếu ngươi có thể sống đến khi ngồi lên vị trí của ta thì ngươi sẽ hiểu.