SukuFushi

Quyển 2 - Chương 4



Fushiguro có một giấc mơ khủng khiếp, cậu mơ thấy Tsumiki bị treo trên vách núi, chỉ có một sợi dây leo màu đen quấn quanh cổ tay cô, thân hình cô đung đưa trước vực thẳm. Dây mây từng sợi từng sợi dần buông lỏng cổ tay, Tsumiki gọi tên cậu, cậu chạy về phía đó, nhưng bất kể cậu có cố gắng đến đâu cũng không thể tới gần, cuối cùng sau một tiếng thét chói tai, Tsumiki rơi xuống vực sâu hun hút.

Tsumiki, Tsumiki, Tsumiki! Fushiguro kinh hoàng mở choàng mắt, cậu chỉ thấy một mảnh đen kịt, bản thân cậu thì nằm trên chiếc giường không biết được làm bằng cái gì, bên cạnh có một đàn ông đang ngồi.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Ngắm Bắn Hồ Điệp
2. Vị Hôn Phu Hoàn Mỹ
3. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
4. Đầu Quả Tim
=====================================

Trong bóng tối, Fushiguro chỉ có thể nhìn thấy hình dáng của người đàn ông và bản thân cậu, người đàn ông dường như đang phát sáng. Hắn có mái tóc ngắn màu hồng cam được vuốt ngược về sau gáy, mày kiếm mắt sáng, ánh mắt tinh tường, hai má bên phải mọc ra một chiếc mặt nạ dán sát vào mặt, tướng quân dũng mãnh thiện chiến nếu có một chiếc mặt nạ để có thể đe dọa kẻ địch, chắc chắn là mang dáng vẻ thế này, bên trên mặt nạ có hai con mắt đứng thẳng, nhìn theo các hướng khác nhau, mà bên còn lại dưới đôi mắt bình thường nơi xương gò má cũng mọc ra một con mắt, cậu khẽ nheo mắt, trên mặt, cổ, vai và cánh tay có chỗ nào cũng có những hình xăm đen quỷ dị bao quanh da thịt, người đàn ông khoanh tay nhìn Fushiguro, bả vai thoáng dựa vào phía sau một chút lại có thêm một đôi tay chống ở cạnh sườn, tuy rằng thân trên của hắn trần trụi nhưng Fushiguro vẫn nhìn ra hắn mặc một bộ kimono của nữ giới, ống tay áo rộng thùng thình có thể chứa thêm một đôi cánh tay của hắn, thoạt nhìn người đàn ông cao lớn này chính là "Ryomen Sukuna" mà thôn dân cung phụng.

"Ta chết rồi sao?"

Fushiguro hỏi, cậu cực kỳ để ý mình có đạt thành "điều kiện" của Sukuna hay không.

“Chưa chết...ngươi không sợ ta sao?” Sukuna rất có hứng thú mà nhìn thiếu niên này.

“Ta có tư cách bàn điều kiện với ngươi không?”

Fushiguro lại hỏi... vì sao phải sợ tà Thần này, bộ dạng hắn không xấu cũng không dọa người, so với những nguyền hồn mà Fushiguro nhìn thấy ở Tokyo, hắn quả thực đẹp trai đến khó tin.

Sukuna thấy Fushiguro không giống những người khác, cậu không thèm để ý diện mạo kỳ lạ của hắn, nhìn thấy hắn lại càng không cảm thấy ngạc nhiên chút nào, Sukuna đột nhiên muốn trêu chọc cậu:

“Ngươi tất nhiên có tư cách cùng ta đàm phán điều kiện, về phần ta có đáp ứng hay không, còn phải xem ngươi"

Fushiguro nhất thời nghẹn lời, cậu không nên nghĩ tên tà Thần này là người tử tế mới đúng.

"Tsumiki, thật sự là một cô gái đẹp”

Sukuna thay đổi động tác, hắn nhấc đầu, bốn con mắt đồng loạt nhìn chằm chằm Fushiguro, nhìn thấy thân thể Fushiguro chấn động khi nghe thấy tên cô gái này, tâm tình hắn càng tốt:

"Ngươi cũng đẹp không kém... Nhân lúc người hôn mê ta đã đi vào tâm trí người xem một số chuyện, thế mà lại phát hiện ra nhiều điều thú vị lắm". Sukuna tiếp tục, “Ngươi khiến ta rất có hứng thú đấy... Phải biết rằng, hơn một ngàn năm nay, các tế phẩm luôn là một nam một nữ, bất luận là anh em hay là chị em, hoặc là vợ chồng cũng không hiếm thấy, nhưng lần nào cũng là đàn ông đẩy phụ nữ ra chắn cho bản thân, không thì cũng là phụ nữ vì yêu đã tự nguyện hy sinh chính mình để cứu người kia, mấy tên đàn ông muốn anh hùng cứu mỹ nhân không phải không có, nhưng giống như ngươi, tình nguyện..." Sukuna dừng một chút, ý cười trong giọng nói càng nồng đậm hơn, "tình nguyện thừa nhận thống khổ khi mang thai chú linh cũng muốn cứu chị gái không có một chút quan hệ huyết thống nào, ngươi là người đầu tiên ta gặp"

Chú thai? Fushiguro đột nhiên ý thức được vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.

Sukuna đưa một phần chú lực vào cơ thể cậu, ép buộc cơ thể vốn dĩ là đàn ông tìm đủ mọi cách cũng không thể sinh con của cậu mang thai đứa nhỏ của hắn... chú thai... cũng chính hắn đã tàn nhẫn thúc giục ép buộc cậu sinh ra đứa trẻ...

Fushiguro có chút run rẩy, nhưng cậu lại đột nhiên thoải mái, mang thai chú linh vốn là nhiệm vụ của người con gái, cậu thay Tsumiki nhận đau khổ, điều này làm cậu dễ chịu hơn một chút. Về phần chú thai...

Fushiguro từng nghe người ta nói qua, có nguyền rủa sư chuyên môn nuôi dưỡng nguyền hồn, để cho chúng xâm phạm thiếu nữ, sau khi các cô mang thai thì chất dinh dưỡng trong cơ thể người mẹ sẽ bị ép khô, họ sẽ chết rất nhanh chóng, sau khi bị sảy thai chú linh mang oán khí cực nặng, những nguyền rủa sư sẽ thu gom những thứ đó lại, bọn họ luyện cổ, hoặc là hại người, thậm chí còn dùng chú thai xây dựng lên cả một đội ngũ.

...... Sukuna muốn chú thai làm gì?

"Chú thai đâu?” Fushiguro hỏi.

"Ăn rồi.”

Sukuna cũng không che giấu, hào phóng thừa nhận.

“Ngươi ăn chính con của mình sao?”

“Là con của chúng ta"

Sukuna cố ý nhấn mạnh vào ba chữ cuối, hắn vươn tay, muốn sờ mặt Fushiguro, bị thiếu niên ghét bỏ né tránh, Sukuna cũng không tức giận, thu tay về, vẫn bình thản giải thích:

"Huống chi nó cũng không phải là người, ăn người chỉ có thể giải khát, nhưng chú thai do người sinh ra không giống như vậy, ăn chúng ta sẽ trở nên khỏe mạnh hơn một chút, cũng không dễ đói như trước nữa. Đứng ở góc độ của con người, năm năm hiến tế một lần tốt hơn nhiều so với một năm hiến tế một lần. "

“Vậy ta phải khen ngươi biết suy nghĩ cho người khác hả?"

Fushiguro không biết mình lấy dũng khí từ đâu ra mà dám nói lý lẽ cùng với Ryomen Sukuna, lời nguyền mới vài giờ trước chỉ dựa vào mỗi chú lực đã ép cho cậu không thể thở nổi.

“Thần không phải chỉ cần dựa sự thờ phụng của tín đồ cũng có được sức mạnh sao, tại sao nhất định phải giết người?”

Người vô tội. Fushiguro lẩm bẩm trong lòng, cậu vẫn âm thầm cảm ứng với dạ điểu, nhưng dạ điểu vẫn truyền ra tín hiệu nguy hiểm như cũ. Fushiguro không biết dạ điểu rốt cuộc đã gặp phải phiền phức gì, cậu muốn xem xem chuyện gì đã xảy ra, nhỡ đâu, chỉ nhỡ đâu thôi, Tsumiki chạy trốn bị thôn dân phát hiện ra thì sao?

Sukuna không nói gì, hắn yên lặng nhìn Fushiguro. Vừa rồi hắn ở trong ý thức Fushiguro để lại một chút dấu vết, hiện tại hắn có thể cảm nhận rõ tâm tình cậu, Fushiguro đang suy nghĩ điều gì, đang bất an cái gì, kể cả điều mà cậu đang sợ hãi và đang tha thiết hi vọng, hắn đều hiểu. Hắn đã không bắt gặp cảm xúc mạnh mẽ như vậy trong một thời gian dài. Sukuna từng là con người, hắn đối với hỉ nộ ái ố của con người cũng đồng cảm như chính bản thân hắn trải qua vậy, hắn cũng từng có những tình cảm này, nhưng thời gian trôi đi, những thứ thuộc về nhân loại trong hắn dần dần ngủ say, hắn không còn bởi vì tế phẩm hoảng sợ thét chói tai cảm mà thấy bất mãn, cũng sẽ không để ý nguyền hồn sinh ra từ cảm xúc tiêu cực của tế phẩm có thể hoàn thành nhiệm vụ mình giao phó hay không. Hoàn toàn chết lặng, lạnh như băng, hắn cứ như thế mà trở nên giống như một pho tượng Phật bằng đá, rũ mi nhạo báng, lạnh lùng nhìn người đến người đi, thủy triều lên xuống.

Cho đến khi Fushiguro Megumi đến.

Lúc thuyền nhỏ phiêu bạt trên mặt biển Sukuna đã mở hai mắt ra, dùng đom đóm quan sát thiếu niên gầy gò mảnh khảnh này. Thiếu niên triệu hoán ra dạ điểu cứu nữ tế phẩm đi, lại lên đảo, dùng bóng huyễn hóa ra thức thần đại sát tứ phương, cuối cùng trong chốc lát đã tiêu diệt tất cả nguyền hồn trên đảo, dựa vào ý chí mạnh mẽ để vượt qua quá trình tra tấn khi chú thai sinh ra, tất cả chỉ vì bảo vệ người thân duy nhất trên thế giới, cậu sợ chết nhưng cũng không sợ chết, cậu thông minh, cậu quả cảm và cả dũng khí của cậu nữa, cậu muốn quyết tâm bảo vệ Tsumiki. Cuộc đời dài đằng đẵng như lạc trong đêm dài của Sukuna bừng sáng lên một que diêm nhỏ, sáng lấp lánh thiêu đốt ánh mắt Sukuna. Khiến Sukuna lại một lần nữa cảm nhận được những cảm xúc thuộc về nhân loại từ rất lâu đã ẩn sâu trong lòng hắn.

Sukuna rất tò mò, hắn muốn xem xem rốt cuộc Fushiguro Megumi có thể khiến hắn cảm thấy hứng thú đến mức nào.

“Ngươi, có muốn trở thành người hầu của ta không?"

Sukuna nhìn Fushiguro, bất thình lình đặt câu hỏi.