Thần Thú

Chương 10: Nghe tiếng gọi "Cha ơi" càng thêm thích thú (H)



Trên mặt chủ nhân lộ rõ vẻ dục vọng nồng đậm dễ thấy, không còn cách nào duy trì vẻ lạnh lùng thanh cao thường ngày nữa, mặc dù hắn đã cố gắng kiếm chế hết sức, nhưng trong mắt lại hiện lên ngọn lửa đang rục rịch bùng cháy, càng cháy càng rừng rực.

Người vén vạt áo lên, cự vật cứng rắn bật ra ngoài, vừa thô tô lại vừa nóng, mang mùi tanh nồng của hạ bộ nóng bỏng, đánh mạnh vào mông ta một cái.

Đôi bàn tay to lớn kia cũng chạy dọc từ cổ đến tận cùng đuôi của ta.

Khoái cảm dễ chịu từ da đầu chạy đến sau lưng ta, ta không nhịn được nhổng cái đuôi lên, nếu như không phải thời điểm không đúng lúc, ta sợ bản thân sẽ bị vuốt ve đến mức không nhịn được ngửa cái bụng lên, vừa ngáy khò khó vừa lắc lắc cái mông làm nũng với người.

Nhưng ta cũng cực kỳ sáng suốt, không quên chủ nhân đã ra lệnh, khi hóa thành hình thì không thu đuôi lại, bốn cái đuôi to tròn trắng mịn như tuyết quấn quanh gậy th*t nóng hổi cọ tới cọ lui.

Chủ nhân rên lên một tiếng: "Kê Nhi thật ra là một con hồ ly nhỉ."

Ta cũng không quan tâm bản thân là cái gì, làm một thần thú ăn nằm chờ chết, ở trên núi Toàn Chân được nuôi đến cả người da lông xinh đẹp không phải là để dùng phục vụ cho chủ nhân của núi Toàn Chân sao.

Chủ nhân vẫn chưa thoả mãn, bàn tay thô ráp phủ lên huyệt nhỏ lộ ra ngoài, nhẹ nhàng vuốt ve từ trong ra ngoài, sờ nắn đâm vào trong, rất nhanh người đã xoay người ta lại, dùng miệng ngậm lấy chỗ đó.

Tiểu huyệt nếm được ngon ngọt, rất nhanh đã chảy nước, dòng thủy triều ấm áp như dòng nước được rót vào cơ thể, toàn bộ vùng u cốc bị mút đến tê rần, âm thanh chùn chụt vang dội. Bụng dưới của ta co quắp, miệng huyệt giống như không cầm được dòng nước chảy xuống, đột nhiên buông lỏng một cái, toàn bộ phun vào trong miệng chủ nhân.

Lần này cảm giác thấm thuần rất lâu, như thể rút đi toàn bộ sức lực của ta, ta lập tức tiến vào trạng thái cạn kiệt, trở thành một khúc xương lười biếng.

Chủ nhân chưa thỏa mãn liếm liếm mấy ngụm trên tiểu huyệt sưng nóng, khóe miệng hơi cong lên, "Kê Nhi tự mình thoải mái, cũng không thèm quan tâm ta sao?"

Người vừa dứt lời, nâng cao hông ta lên, quy đầu mạnh mẽ cắm vào bên trong khai phá, gậy th*t cường tráng theo sát phía sau tiến vào trong, mở rộng vách thịt ẩm ướt từng chút một.

Nước mắt ta dâng lên cuồn cuộn, ta cắn chặt miệng, vài tiếng rên rỉ không kìm được phát ra qua lỗ mũi. Ta chủ động dụi dụi vào cổ chủ nhân vuốt ve người, thật sự muốn cả cây gậy của người đi vào bên trong giảm ngứa cho ta, ngăn dòng nước đang chảy ra.

"Ưm a... Nhanh, Nhanh lên." Cảm giác vào từng chút từng chút một thật sự quá khó chịu, đường gân xanh to lớn trên dương v*t của người mỗi một tấc cọ xát vào vách thịt mềm mại, tê dại ngứa ngáy khiến người ta muốn dừng cũng không dừng được.

Căng chặt quá.

Ta muốn sờ vào chỗ bị đâm phình ra trên bụng mình, nhưng lại bị chủ nhân mạnh mẽ đè ở hai bên một cách tàn nhẫn, phần eo hẹp tinh luyện săn chắc căng cứng kia nện mạnh vào trong, kéo căng người ra đâm một cách kịch liệt.

gậy th*t cường tráng uy vũ kia không phải chào hỏi một tiếng, cứ như vậy cắm thẳng vào trong miệng huyệt của ta, liên tục rút ra cắm vào mấy chục phát, ta không chịu nổi lực va chạm tàn bạo như vậy, há miệng run rẩy, "Không, không được, sâu quá, sâu quá..."

Cây gậy th*t kia xông ngang chọc thẳng, như thể sắp đâm thủng nội tạng ta, đâm lên tận cổ họng, từng cú mạnh mẽ va chạm biến thành đợt dư âm khiến cho người ta hít thở khó khăn hòa vào trong cơ thể, tứ chi và xương của ta cũng run cả lên.

Chủ nhân đỡ ta dậy, hai chân ta mở rộng, gió đêm mát lạnh lướt qua miệng huyệt múp míp ở giữa hai chân ta, hai mảnh thịt trai bị ma sát đến đỏ sẫm sung huyết, vách thịt sẫm màu bị đầm vào kéo ra tạo thành một cái lỗ lớn. Hạt trai nhỏ múp míp dựng đứng, miệng huyệt thì đang co rút rỉ nước.

Hoa tâm bị ấn mạnh mấy trăm cái, cái mông cũng bị đâm đến đỏ bừng, bắp thịt ở đùi trong vẫn còn co giật yếu ớt, hai chân ta run rẩy muốn ngồi xổm xuống, lại bị chủ nhân nâng lên đâm chọc ngày càng ác liệt hơn.

Hai chân của ta bủn rủn, ta gần như bị đâm đến mức muốn văng cả ra, mồ hôi vã ra từ bên tai cũng đang bốc khói, hai chân bị gác lên run rẩy không ngừng, gót chân đầy những vết bầm tím.

Dâm dịch từ hạ thể bắn tung tóe, túi tinh hoàn vỗ lên miệng huyệt, cọ xát thành dịch trắng xóa sền sệt, thấm ướt cái đuôi lông xù của ta dính dính lại thành từng nhúm, ta còn có thể phân tâm suy nghĩ, nếu như không làm phép, thì cái đuôi này không biết ta phải liếm bao lâu với có thể duỗi thẳng đám lông lại được.

Chủ nhân bỗng đẩy mạnh một cái, gậy th*t cắm vào chỗ sâu nhất, lập tức phồng lên, bắn ra luồng tinh dịch nóng bỏng, vừa nhiều lại đặc, nóng đến mức ta phải cong eo lên.

Lòng bàn tay chai sần của người vuốt ve lưng ta, vỗ lên mông ta một cái, cuối cùng cũng thả chậm lại sức lực rong ruổi nãy giờ, từ từ rút ra cắm vào, " Kê Nhi ngoan, kẹp chặt nào, đừng để rơi ra ngoài."

Đôi môi dày của người liên tục dán lên trên mặt ta trằn trọc liếm mút, ta cảm giác bản thân sắp bị bỏng bởi đôi môi bóng bỏng của chủ nhân.

Cuối cùng, chủ nhân vuốt ve những dấu vết loang lổ trên người ta, dính lên làn da non mềm, lúc nhẹ lúc nặng, lưu luyến vuốt ve, khẽ nói: "Rất đẹp, rất đẹp..."

Đợi đến khi tiếng thở dốc của ta dần ổn định, chủ nhân ghé bên tai ta nói: "Sau khi trở về núi Toàn Chân, sau này nàng đừng tùy tiện xuống núi nữa."

Quả nhiên chủ nhân muốn thanh toán chuyện ta chạy đến nhân gian, ta cụp tai xuống, trình trọng nói: "Đó là chuyện tất nhiên rồi, chủ nhân là ân nhân của Trọng Kê, con muốn ở bên cạnh người tẫn hiếu, sẽ không bao giờ ra rời chủ nhân."

Chủ nhân nhìn chằm chằm ta, khó lòng mà phân biệt được vui giận, "Kê Nhi coi ta như cha nương sao, nếu như Kê Nhi coi ta như cha nương, vậy thì sao này không thể cùng ta làm chuyện như vậy nữa."

"Tại sao vậy ạ?"

"Đây là luân lý thường tình, không thể quá phận."

Ta gật đầu, đạo lý này ta biết, chỉ là còn có một nghi ngờ quấy nhiễu ta rất lâu: "Nhưng mà con nhìn thấy có một nữ nhân nằm ở dưới người nam nhân gọi hắn ta là cha, nói cha ơi nhanh lên một chút... Bọn họ còn rất sung sướng, như vậy có phải đã vượt quá luân lý thường tình, phải bị trời phạt không?"

Chủ nhân nặng nề thở dài một tiếng, tựa như mấy lần muốn mở miệng nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn kiềm chế lại, "Nếu đã như vậy, lần sau Kê nhi gọi thử một tiếng đi, thế nào?"

Điều này càng khiến ta bối rối hơn, mấy trăm năm nay ta đối xử với người còn hiếu thuận hơn cha ruột, không phải chủ nhân muốn lợi dụng loại chuyện này để chiếm hời của ta đấy chứ.

Mặc dù ta không muốn nghĩ như vậy... Nhưng chủ nhân sẽ không bị yêu vật đả thương đến đầu óc chứ, sao mà đột nhiên nói mê sảng như vậy, "Chủ nhân không phải là cha của ta, chuyện này, chuyện này phải gọi như thế nào?"

Chủ nhân ôm cả người ta lên đè ta lại, "Ta sẽ dạy nàng..."

Kể từ đó, trên trời dưới đất không nơi đâu là không phải nơi lạc thú. Mà ta, dù sao thì cũng là một con thần thú của núi Toàn Chân, để cho chủ nhân có muôn vàn kiểu cãi, không nói ở đây.

Truyện đã hoàn rồi!
Nếu bạn thích truyện này, hãy thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới nhé!