Thẳng Thắn Mới Lấy Được Vợ

Chương 10: Cô con dâu tổng giám đốc trong truyền thuyết



Lúc bà Lý đang nấu cháo thì nhận được điện thoại của Lục Đằng, một tay quấy nồi, tay còn lại thì cầm điện thoại.

“Khi nào thì con về vậy? Mẹ nấu cháo cá cho con nhé?”

Giọng Lục Đằng ở đầu dây bên kia vọng lại: “Vâng ạ. À, tối nay con sẽ dẫn cô gái nhỏ về ra mắt ba mẹ, mẹ dặn dì giúp việc nấu mấy món cay giùm con.”

Nụ cười của bà Lý cứng đờ: “Đêm nay hả? Sao đột ngột vậy con?”

“Tụi con mới đăng ký kết hôn, nên sẵn qua chào hỏi ba mẹ luôn.” 

Nghe vậy, cái nồi trong tay bà Lý liền rơi xuống đất.

Ba Lục hoảng sợ chạy từ phòng khách vào, luống cuống tắt bếp: “Có chuyện gì vậy? Sao bà lại không cẩn thận thế hả? Bà đang nấu cháo thì đừng gọi điện thoại!”

Bà Lý ngẩn người một lát, sau đó hoàn hồn, căng thẳng nói: “Chắc tôi sắp lên chức bà nội rồi.”

Bà vừa dứt lời, cái nồi vừa mới được ba Lục nhặt lên lại rơi xuống.



Tuy ba Lục không tán thành chuyện con trai độc thân hai mươi mấy năm bỗng nhiên kết hôn với nữ giám đốc 38 tuổi, nhưng tụi nó cũng đã có con luôn rồi, ông còn lựa chọn nào khác ngoại trừ đồng ý không?

Dĩ nhiên là không rồi.

Thôi, giờ ông chạy đi mua ớt để nấu món ăn cay cho con bé ăn đây.



Ba mẹ Lục Đằng dọn dẹp nhà cửa trong tâm trạng vô cùng phức tạp, sau đó ngồi nghiêm chỉnh trên sofa, rồi nhìn chằm chằm vào đồng hồ treo tường.

Bà Lý dặn dò chồng: “Lát nữa ông đừng nói bậy bạ gì đấy. Nếu tụi nhỏ đã kết hôn thì tuổi tác đã không còn là trở ngại gì. Dù con bé đã có một đời chồng thì ông cũng phải lịch sự nghe chưa!”

Ba Lục trợn mắt: “Cái gì? Nó còn từng có một đời chồng cơ á?”

Giọng bà Lý cao vút: “Ông hung dữ với ai đấy? Ly hôn thì đã sao? Tư tưởng của ông lạc hậu quá rồi! Bây giờ là thời đại tự do yêu đương và kết hôn, ông không được kỳ thị phụ nữ như vậy đâu!”

Ba Lục cắn răng chịu đựng khi bị vợ gán cho mấy tội danh “thiên cổ”, nói sang chuyện khác: “Tụi nó kết hôn gấp gáp như vậy, không biết đã mang thai được mấy tháng rồi.” 

Bà Lý nhẩm tính: “Lần trước con mình về nhà có chút kỳ lạ, nếu lúc đó nó mới phát hiện ra chuyện này thì chắc cái thai không quá ba tháng.”

Ba Lục gật đầu: “Thằng nhóc này biết chịu trách nhiệm đấy, cũng may là nó không để cho cháu gái của tôi thành con ngoài giá thú.”

“Tôi thấy đứa đầu tiên nên là con trai, vậy thì sau này nó sẽ bảo vệ em gái.”



Trong lúc hai đương sự không hay biết, giới tính của con họ đã thay đổi xoành xoạch.

Đúng bốn giờ, ngoài cửa truyền đến tiếng xe hơi.

Đôi vợ chồng già liếc nhau, rồi ngồi thẳng dậy.

Người đầu tiên đi vào chính là đứa con trai cưa sừng làm nghé của họ. Hôm nay nó mặc áo hoodie màu sáng, tay áo xắn đến khuỷu tay, giống như vừa mới đánh bóng xong vậy.

Bà Lý chặc lưỡi với vẻ khinh bỉ. Mặc đồ cưa sừng làm nghé chi vậy? Muốn chọc con gái người ta bực à?

Ba Lục cũng nghĩ giống vậy, nhếch miệng đầy khinh bỉ, rồi nhìn sang chỗ khác.

Lục Đằng tự dưng bị ba mẹ khinh bỉ: “..”

Sau đó, họ nhìn sang cô gái đi sau con trai mình.

Cô mặc bộ đầm xanh dương nhạt, hoạ tiết lá sen chân váy khẽ đong đưa theo từng nhịp chân. Nhìn lên trên thì thấy một khuôn mặt xinh đẹp trắng nõn, trông rất quý phái. 

Bà Lý sửng sốt nghĩ thầm, cô con dâu tổng giám đốc này biết bảo dưỡng nhan sắc thật. 

***

Đừng nhìn Hứa Tư lạnh lùng mà lầm, cô hoàn toàn có thể lấy lòng các bậc phụ huynh đấy nhé.

Suốt một buổi tối, cô khiến cho bà Lý cười đến mức không khép miệng được luôn.

Lúc họ sắp về, bà còn giữ cô lại, vẻ mặt đầy luyến tiếc: “Sao chưa gì mà con đã về rồi? Bác còn đang định hỏi cách bảo dưỡng nhan sắc của con nữa!”

Lục Đằng và ba Lục vừa xuống lầu thì nghe thấy câu này, sao anh cứ cảm thấy như mình đã quên chuyện gì ấy nhỉ?

Anh nhìn Hứa Tư đang cười tươi như hoa, trông cô không khác gì với thường ngày cả.

Tim anh đập chệch nhịp, tiến lên kéo cô về phía mình: “Ba bảo vợ ba kiềm chế chút giùm con.”

Bà Lý: “…”

Tuy nói vậy nhưng cuối cùng họ vẫn ở lại đến tận khuya.



Trên đường về, Lục Đằng cứ mải mê nghĩ về đêm tân hôn ngọt ngào của mình, chỉ còn thiếu mỗi việc xem cấp tốc một bộ phim cấm để học hỏi kinh nghiệm thôi ấy chứ.

Vì vậy, đến khi anh nhận ra vợ mình quá im lặng thì đã chuyện của hai mươi phút sau.

Nhân lúc đèn đỏ, anh quay đầu, sờ trán cô rồi hỏi: “Sao vậy em? Em không được khỏe à?”

Hứa Tư lắc đầu, im lặng một lát rồi nói: “Xin lỗi anh.”

Lục Đằng: “???”

“Hồi trước em đã hiểu lầm anh.” Cô nhìn anh với vẻ phức tạp: “Thì ra anh đã từng có một cô bạn gái cũ.”

Lục Đằng: “???”

“Anh không nói với mẹ anh là hai người đã chia tay à? Bác gái cứ tưởng em là cô ấy.”

“Không phải đâu…”

“Thảo nào bác ấy cứ hỏi em quản lý công ty có mệt lắm không, rồi lại còn hỏi bí quyết bảo dưỡng của em nữa.”

“Em nghe anh nói đã…”

“Em nghe nói cô ấy còn là Tổng giám đốc?”

“…”

“Bác gái còn nói với em là cô ấy từng có thai với anh nữa chứ.”

Hứa Tư: “Em không vui rồi đấy. Đêm nay tụi mình ngủ riêng nhé?”

“…”